← Ch.0455 | Ch.0457 → |
Thường Khanh rên lên một tiếng, bị một quyền này của Chung Nhạc đánh cho cái cổ xoay tròn mấy vòng, thân thể cũng xoay tròn giống như bánh quai chèo vậy, vù vù chuyển động, văng về phía sau mấy chục trượng, toàn thân giống như một con cóc lớn phủ phục trên mặt đất.
- Mãng cổ!
Thường Khanh rống giận một tiếng, tốc độ phản ứng nhanh tới mức khó có thể tưởng tượng, không hỗ là tồn tại đã mở hết tất cả Cực cảnh.
Chung Nhạc đã lao tới được nửa đường, đột nhiên tiếng gầm cuồn cuộn đánh tới. Hắn không chút nghĩ ngợi giơ chưởng vỗ mạnh lên trên Quỳ Long Thần Cổ. Hai cỗ âm ba trùng kích lẫn nhau, không gian giữa hai người nhất thời cát bay đá chạy.
Toàn thân Thường Khanh bị chấn cho bay thẳng về phía sau, lại giống như một con cóc lớn nằm rạp xuống mặt đất. Sau đầu hắn hiện lên sáu vầng minh nguyệt, không gian trước mặt vặn vẹo, vô số đạo lợi nhận ngân sắc ầm ầm bắn ra, ngăn cản thế công của Chung Nhạc.
Chung Nhạc đâm về phía trước một kiếm, kiếm vũ nhất thời tung bay tán loạn. Đại Tự Tại Kiếm Khí quét ngang thiên địa, ngăn cản toàn bộ đám lợi nhận ngân sắc. Đồng thời Quỳ Long Thần Cổ cũng treo cao trên đỉnh đầu hắn, không ngừng thùng thùng chấn động. Tiếng trống liên miên cuồn cuộn đánh thẳng về phía trước.
- Rống!
Thân thể Thường Khanh đột nhiên đại biến, trong khoảnh khắc đã biến thành một con Bạch Hổ. Vô số Kim khí lan tràn ra khắp toàn thân giống như xương cốt vậy, từ bên trong cơ thể xuyên thấu ra, đan xen chằng chịt. Đám gai xương Kim khí xen kẽ giao thoa, vô cùng sắc bén, chống lại đám Kiếm khí của Chung Nhạc.
Hai đại Nguyên thần đồng thời xuất hiện sau lưng hắn, biến thành Thần Nhân Kim Thiềm ba chân và Nguyên thần Tây Vương Mẫu. Thần Nhân ba chân tế khởi Nguyệt Giám, treo cao trên không trung chiếu rọi nguyệt quang, cuồn cuộn không ngừng bắn ngược trở về công kích của Quỳ Long Thần Cổ.
Mà Nguyên thần Tây Vương Mẫu thì nhập chủ thân thể hắn, khiến cho hình thái Thường Khanh nhất thời đại biến, biến thành một nàng thiếu nữ đầu mào đuôi báo bộ dáng xinh đẹp, thực lực đại tăng.
Chung Nhạc giết tới trước người nàng thiếu nữ xinh đẹp này. Còn chưa phóng tới trước mặt Thường Khanh, Nguyên đan Thái Cực đã bay ra, Thái Cực Lực Tràng nhất thời nở rộ. Cùng lúc đó, Nguyên đan của Thường Khanh cũng bay ra, hai loại lực tràng Nguyên đan kỳ dị trọng điệp với nhau, va chạm với nhau, phát ra một tiếng nổ vang kinh thiên động địa. Cuối cùng lại biến trở về thành hai khỏa Nguyên đan, quay trở lại trong cơ thể chủ nhân. Lực tràng Nguyên đan của bọn họ không phân cao thấp, va chạm với nhau, có xu thế cùng nhau ma diệt. Cho nên vừa va chạm liền lập tức thu hồi lại, ai cũng không dám liều mạng chống đỡ. Hai người đều là dùng nhanh đánh nhanh, tốc độ phản ứng đều nhanh tới mức dọa người, trong nháy mắt đã va chạm với nhau mấy trăm lần.
Mà lúc này, vị Thần Nữ trong Nguyệt Hạch kia đã thu toàn bộ Tiên Thiên Thái Âm Thần Thủy vào trong Nguyệt Hạch. Khỏa Nguyệt Hạch khẽ quay tròn chuyển động, không ngừng thu nhỏ lại, cuối cùng lại biến thành một viên thủy tinh cầu nho nhỏ bay về trong cây đèn đồng. Sáu luân sau đầu Chung Nhạc chuyển động, cây đèn đồng bay trở về trong Bí cảnh Nguyên thần của hắn, biến mất không thấy đâu nữa.
Lúc này, đám cường giả còn lại đã phản ứng trở lại, ánh mắt nhìn về phía hai người Chung Nhạc và Thường Khanh, trong lòng có chút chần chờ. Một màn vừa rồi thật sự quá dọa người rồi. Tiên Thiên Thái Âm Thần Thủy lan tỏa uy năng ngập trời, khiến cho bọn họ không có bất kỳ sức phản kháng nào. Nhưng sau một khắc, một chuyện càng thêm kinh khủng đã phát sinh. Chung Nhạc không ngờ lại tế khởi một tôn Tiên Thiên Thần! Chính là Tiên Thiên Thần a!
Một tôn Tiên Thiên Thần chân chính không ngờ lại bị hắn lưu giữ trong Hồn binh của chính mình, cứ như vậy tế ra, sau đó Tiên Thiên Thái Âm Thần Thủy đang trấn áp toàn trường cứ như vậy dễ dàng bị tịch thu mất. Tiên Thiên Thái Âm Thần Thủy có thể hù chết một đám người. Mà Tiên Thiên Thần lại có thể dọa chết sạch sẽ tất cả mọi người ở đây!
Có người nhìn ra mờ ám, thấp giọng nói:
- Tôn Tiên Thiên Thần kia... tựa hồ không thể cử động? Tôn Tiên Thiên Thần kia tựa hồ như đang ngủ say, hoặc là đã bị trọng thương, vẫn chưa tỉnh lại. Thu lấy Tiên Thiên Thái Âm Thần Thủy chỉ là hành vi vô ý thức của nàng mà thôi!
Lúc này, Khoa Phụ Đỉnh cũng đã tỉnh lại, bị một màn vừa rồi dọa cho ngây ngốc một trận. Hắn nghe vậy, khẽ lắc đầu, nói:
- Hẳn là một tôn Tiên Thiên Thần còn chưa hoàn toàn trưởng thành! Thật sự mụ nội nó xinh đẹp a!
Sắc mặt Tu Đà Di cũng có chút ngưng trọng:
- Là một tôn Tiên Thiên Thần còn chưa triệt để thành hình! Mặc dù vẫn chưa xuất thế, nhưng đã có được ý thức của chính mình!
Ầm ầm!
Xa xa, Chung Nhạc và Thường Khanh phóng người bay lên, đáp xuống trên một cây Bàn Đào Thần Thụ đã chết héo. Thần thông không ngừng giao phong, Thần binh liên tục va chạm, chấn động kinh thiên động địa. Hai người liên tục nhảy loạn trên những cành cây khô héo, mũi chân vừa chạm xuống liền nhảy đi. Các loại thần thông ầm ầm bạo phát, khiến cho người ta nhìn tới hoa cả mắt.
Đông đảo cường giả nhao nhao nhìn lại, cặp mày đều nhíu chặt lại. Chung Nhạc là địch nhân của bọn họ, nhưng vừa rồi Thường Khanh cũng muốn lấy tính mạng của bọn họ. Hiện tại nên công kích kẻ nào đây?
- Vậy thì đồng thời giết chết cả hai a!
Tu Đà Di là người đầu tiên xuất thủ. Hắn phóng người lao lên cây, gia nhập vào chiến cuộc. Tám cánh tay không ngừng giao thoa, tám kiện Ma Thần binh đồng thời thống hạ sát thủ về phía Chung Nhạc và Thường Khanh.
Thanh âm bạo phá dày đặc vang lên. Ba người đồng thời rên lên một tiếng, từ trên cây khô rơi xuống. Trong nháy mắt ba thân hình giao thoa mà qua, Thần Nhãn thứ ba trên mi tâm Chung Nhạc mở ra. Trong cặp mắt trái phải bắn ra hai đạo Âm Dương nhị khí, Thần Nhãn thứ ba cũng bắn ra một đạo kiếm quang, chém thẳng về phía Thường Khanh.
Đại thần thông Thần Ma Dịch của hắn bạo phát, tám cánh tay đồng thời thi triển Thần Ma Dịch, nhất tề đánh về phía hai người. Tu Đà Di và Thường Khanh cũng đều thổ huyết, thân thể bị Thần Ma Dịch kéo về phía trước, cơ hồ kéo vào trong Thần Ma Thái Cực Đồ.
Thường Khanh rên lên một tiếng, dùng Nguyệt Giám ngăn cản kiếm quang của Thần Nhãn thứ ba, nhưng không thể ngăn cản được Âm Dương nhị khí, bị Âm Dương nhị khí xẹt qua phần eo, cơ hồ chặt đứt thân thể hắn ra làm đôi.
Hắn gầm lớn một tiếng, trong nháy mắt bị Âm Dương nhị khí cắt trúng, nhục thân đột nhiên biến thành kim thiết. Tầng tầng văn lộ Đồ đằng Kim khí tinh mịn đan xen giao thoa, khiến cho Âm Dương nhị khí bị ngăn lại. Nếu muốn chặt đứt hắn ra làm đôi, nhất định phải tốn hao một đoạn thời gian. Đồng thời, áo choàng hắn tung bay, một tay rút ra ngân trâm đâm nhanh về phía Chung Nhạc. Cây ngân trâm kia xuyên thấu thần thông Thiếu Hạo Chung của Chung Nhạc, đâm thủng lồng ngực hắn, dùng sức nhấc Chung Nhạc lên. Một tay còn lại của hắn thì oanh kích lên lồng ngực Tu Đà Di, cơ hồ đập nát lồng ngực Tu Đà Di.
*****
Mà Tu Đà Di bên kia, một cái đầu chim cơ hồ bị kim kiếm bằng vũ của Chung Nhạc chém xuống. Hai cánh tay của hắn cầm lấy hai cái búa nhỏ, đều là Ma Thần binh, chém thẳng lên hai vai Thường Khanh, suýt chút nữa đã chặt đứt lìa hai cánh tay của Thường Khanh. Hai cánh tay còn lại vũ động, Ma đao chém lên trên đùi đang đá tới của Chung Nhạc, chặt đứt lìa bắp đùi Chung Nhạc. Một tay khác cầm đại ấn sơn hình oanh phá thần thông Thiếu Hạo Chung, lại chạm phải Quỳ Long Thần Cổ, không thể oanh kích lên trên người Chung Nhạc. Một chân khác của Chung Nhạc lại đá vào đũng quần hắn, bốn khuôn mặt của Tu Đà Di nhất thời tím tái, há miệng mắng lớn:
- Con mẹ nó! Cái tên này có ba chân...
Ba người nhanh chóng tách ra, mỗi người đều há miệng thổ huyết. Phần đùi bị chém đứt của Chung Nhạc nhanh chóng sinh trưởng, lại mọc trở về, cái động lớn trên ngực cũng sinh trưởng huyết nhục trở lại, rất nhanh một lần nữa sát nhập chiến trường.
Hai chân Tu Đà Di không ngừng chuyển động, toàn thân xoay tròn cực nhanh, tám cánh tay giống như lốc xoáy vậy, cả người giống như một con quay, tám kiện Ma Thần binh điên cuồng xoay chuyển, công kích về phía hai người.
Thường Khanh cũng nhanh chóng trấn áp thương thế, thân thể biến thành một tôn Thần Nhân ba chân, khôi phục lại thân nam nhi, trên mặt mọc ra sáu con mắt, nghiến răng nghiến lợi công kích về phía hai người.
Mà lúc này, Huyền Chân, Huyền Tần của Huyền Vũ Thần Tộc đột nhiên hợp thể biến thành Thần Nhân Huyền Vũ, cũng giết vào chiến cuộc. Chỉ nghe một tiếng chấn vang thật lớn, lực phòng ngự của tôn Thần Nhân Huyền Vũ này có thể xưng là đệ nhất, dùng từng tấm từng tấm Huyền Vũ Thần Thuẫn mạnh mẽ ngăn cản công kích của ba người, đồng thời công kích ngược lại bọn họ.
Đám cường giả còn lại thấy thế, nhất tề dâng trào lên. Thậm chí ngay cả Dư Huy, Tước Yên Nhi, Khoa Phụ Đỉnh cũng nhao nhao sát nhập chiến cuộc.
- Dám đánh huynh đệ ta, tất cả các ngươi muốn chết!
Tám cái đầu của thiếu niên Thiên Ngô cũng nhao nhao hô to gọi nhỏ, xông về phía trước, tế khởi Bát Thủ Thiên Ngô Tôn, mạnh mẽ đánh xuống, muốn thu Thường Khanh vào trong bầu luyện hóa.
Thường Khanh bị một đám thần thông đánh ngã trên mặt đất, thân thể phủ phục xuống, biến thành Tam Túc Tinh Thiềm, mãng cổ hét lớn. Nhưng thân thể đột nhiên bị kéo lên thật cao, bay vào trong Bát Thủ Thiên Ngô Tôn.
Hắn vội vàng lắc mình biến thành một con Bạch Hổ, gai xương Kim khí nhao nhao bắn ra, công kích về phía Bát Thủ Thiên Ngô Tôn, ngăn cản hấp lực của kiện Thần binh này. Ngay sau đó, Nguyệt Giám treo cao trên không trung, chiếu rọi quang mang. Một đạo quang trụ ngân sắc chiếu thẳng về phía Bát Thủ Thiên Ngô Tôn.
Thiếu niên Thiên Ngô thấy không thể thu được hắn, liền bắt ấn thôi động Bát Thủ Thiên Ngô Tôn. Chỉ thấy tám con Thiên Ngô ở trên miệng bầu chợt mở miệng ra rống lớn một tiếng, bắn ra tám đạo quang trụ bay vào trong miệng bầu, ở trong bầu hội tụ thành một đạo quang trụ kim sắc, từ trong miệng bầu bắn thẳng về phía Thường Khanh.
Không ngờ, một vị Cự bá Pháp Thiên Cảnh Ma Tộc ở một bên đúng lúc này lao thẳng tới, một chưởng đánh thẳng lên trên người thiếu niên Thiên Ngô. Toàn thân thiếu niên Thiên Ngô ầm một tiếng nổ tung, biến thành tám con Kim Quang Hống nhỏ nhắn chạy loạn ra bốn phía.
Tám con Kim Quang Hống lại đụng vào nhau, biến trở lại thành gã thiếu niên Thiên Ngô, một lần nữa quay lại chiến trường, thống hạ sát thủ với đám quần hùng bốn phía.
Xích Tuyết lúc này cũng đang ác chiến không ngừng. Xích Tình và Phù Tư Hương cũng bị cuốn vào cuộc hỗn chiến này. Ngay cả Bằng Kim Dật, Bằng Thiên Thu sớm đã né tránh ra xa, lúc này cũng phóng vọt trở lại, tìm cơ hội thống hạ sát thủ với Chung Nhạc.
- Loạn rồi! Loạn rồi!
Trên trán Chung Nhạc toát ra mồ hôi lạnh. Chiến cuộc hiện tại đã hoàn toàn một mảnh hỗn loạn. Đám cường giả hai tộc Thần Ma không chỉ công kích hắn, đồng thời cũng công kích đám cường giả còn lại. Đám cường giả hai tộc Thần Ma cũng không chỉ có ân oán với hắn, mà cũng có ân oán lẫn nhau. Thậm chí giữa Thần Tộc và giữa Ma Tộc đồng dạng cũng có cừu hận, cũng có cạnh tranh với nhau. Dù sao chỉ cần xung quanh có những thân ảnh khác tiếp cận, liền phát sinh một trận loạn đả. Loại tình huống này, đối với tồn tại như Chung Nhạc vẫn còn có thể chịu được. Nhưng sự tình càng nguy hiểm hơn vẫn còn ở phía sau.
Quả nhiên, một lúc sau, Dư Huy bởi vì thương thế quá nặng, trong mi tâm đột nhiên phát ra một tiếng ầm vang thật lớn. Thiên Tẫn Thánh Lệnh do Lão tổ tông Thiên Tẫn Thánh Tộc lưu lại trong mi tâm hắn đột nhiên bay ra, thiêu đốt hừng hực.
Thiên Tẫn Thánh Lệnh vừa thiêu đốt, một đạo Ma hỏa khủng bố nhất thời thổi quét ra bốn phương tám hướng, bao phủ hết thảy mọi người vào trong Thiên Tẫn Ma Hỏa. Ma uy ngập trời đốt tận hết thảy, khiến cho tất cả mọi người cùng một lúc tao ngộ cục diện tất sát.
Thời điểm Ma hỏa sắp sửa bao trùm tất cả mọi người, thì trong mi tâm Tước Yên Nhi đột nhiên cũng có Ma uy ngập trời phóng thẳng lên cao. Một đạo Long Tước Thánh Lệnh từ trong mi tâm nàng bay ra, biến thành một con Long Tước khổng lồ. Long Tước mở ra cánh chim, vô số hỏa tiễn như mưa bắn thẳng xuống dưới, tất cả mọi người đều bị bao trùm dưới Ma uy đáng sợ của Long Tước.
Cùng lúc đó, Khoa Phụ Sắc Lệnh trong mi tâm của Khoa Phụ Đỉnh cũng bay ra, phát ra kim quang xán lạn, biến thành một tôn cự nhân Khoa Phụ, song chưởng oanh thẳng xuống, lòng bàn tay to lớn khôn cùng, bao phủ tất cả mọi người vào trong phạm vi của chưởng ấn.
Lúc này, trong mi tâm Tu Đà Di cũng bay ra một đạo Tu Đà Thánh Lệnh, biến thành hư ảnh của A Thác Thiên Chủ, Ma uy khủng bố trấn áp hết thảy, đại sát tứ phương.
Trong mi tâm Huyền Chân, Huyền Tần đồng thời bay ra hai đạo Huyền Vũ Sắc Lệnh, biến thành hai con Cự thú Huyền Vũ. Huyền Quy mở miệng rống lớn, Huyền Xà há miệng thôn thiên, hút sạch hết thảy.
Trong mi tâm Phù Tư Hương thì bay ra Phù Tang Thánh Lệnh, biến thành hư ảnh của Phù Tang Lão Mẫu, tay cầm Phù Tang Thần Thụ quét ngang bốn phương tám hướng.
Mà trong mi tâm Thường Khanh vậy mà cũng bay ra một đạo Vương Mẫu Sắc Lệnh, khiến cho Xích Tuyết nhìn thấy cơ hồ phẫn uất tới mức muốn thổ huyết.
Trong khoảnh khắc này, át chủ bài của tất cả các cường giả trẻ tuổi các tộc đều đồng thời nở rộ, khiến cho tất cả mọi người nhìn tới mức khóe mắt cơ hồ nứt ra, mất hồn mất vía, đều bị dọa tới mức sắc mặt tái nhợt.
Tất cả những Sắc lệnh, Thánh lệnh này chính là đại biểu cho chiến lực tối cao của hai tộc Thần Ma Côn Lôn Cảnh và A Đà Cảnh. Là đại biểu cho uy nghiêm và uy năng của tồn tại cấp Thần Hầu đám Tây Vương Mẫu, Tộc trưởng Khoa Phụ Thần Tộc, A Thác Thiên Chủ... tương đương với một lần va chạm giữa những tồn tại khủng bố này.
Không nói những tồn tại này thắng bại như thế nào, ai mạnh ai yếu, chỉ nói đám cường giả bọn Chung Nhạc, Thường Khanh này. Bọn họ mặc kệ là có Sắc lệnh, Thánh lệnh bảo hộ hay không, hết thảy cũng sẽ bị uy năng Thần Ma khủng bố gạt bỏ. Tuyệt đối không một người nào có thể may mắn còn sống sót nữa.
- Chẳng lẽ tất cả mọi người đều phải chết sạch sẽ hết sao?
Thiếu niên Thiên Ngô đau khổ kêu lên.
← Ch. 0455 | Ch. 0457 → |