Vay nóng Tima

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0521

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0521: Cửu Đầu Cuồng Sư
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Shopee


Bốn phía ngọn núi hoang này cực kỳ hoang vu, không có bóng dáng bất cứ Yêu Tộc nào, hoàn toàn là một mảnh địa phương hoang liêu. Không trung tinh không vạn dặm, chỉ có mấy đám mây trắng thong thả. Trong thiên địa hoàn toàn yên tĩnh, Sư Bất Dịch đứng trên đỉnh núi, hai tay chắp sau lưng, tựa hồ hòa làm một thể với thiên địa.

- Đồ nhi ngoan, ngươi thật sự đã tu thành Chân Linh rồi sao? Vi sư vừa nghe được tin tức này, trong lòng liền vô cùng an ủi, cảm thấy đã có kẻ kế tục, hận không thể lập tức nhìn thấy ngươi. Cho nên vi sư liền không ngại đường xa vạn dặm chạy tới, vừa vặn ở chỗ này gặp được ngươi!

Sư Bất Dịch khẽ mỉm cười, ánh mắt nóng bỏng:

- Đồ nhi ngoan, ngươi mau mau tế khởi Chân Linh, để cho vi sư nhìn một chút a!

Long Nhạc đảo mắt quan sát bốn phía, không vội tế khởi Chân Linh của chính mình, mà nghi hoặc hỏi:

- Vì sao sư tôn lại xuất hiện ở chỗ này?

Sư Bất Dịch khẽ di một tiếng, mỉm cười nói:

- Vì sao vi sư không thể xuất hiện ở chỗ này?

Long Nhạc thành thành thật thật nói:

- Nơi này thật quá hoang liêu, phụ cận ngàn dặm cũng không có bất cứ bóng dáng Yêu Tộc nào. Sư tôn xuất hiện ở nơi này, khiến cho đệ tử cảm thấy có chút không ổn!

Sư Bất Dịch mỉm cười, hỏi:

- Có cái gì không ổn?

Long Nhạc lưng đeo Lão Nhận, khom người nói:

- Đệ tử lo lắng sư tôn sẽ bất lợi với đệ tử! Nhưng có khả năng là đệ tử đa nghi a! Chẳng biết tại sao, đệ tử nhìn thấy sư tôn xuất hiện ở đây, liền sinh ra một loại cảm giác bất tường!

Sư Bất Dịch cười ha hả:

- Long Nhạc, ngươi quá đa nghi, quá cẩn thận rồi! Ngươi tu thành Cự bá, vi sư vì ngươi cao hứng còn không kịp, làm sao lại động tâm tư khác với ngươi chứ?

- Đệ tử có khả năng đã suy nghĩ nhiều a! Nếu sư tôn muốn nhìn Chân Linh của ta, như vậy mời sư tôn xem!

Thân thể hắn khẽ lay động, sau lưng một tôn Thần Nhân sáu mắt chậm rãi bay lên. Tôn Thần Nhân này sáu mắt ba chân, chiều cao tới ngàn trượng, sau lưng bay lên một vầng minh nguyệt, nguyệt quang chiếu rọi như nước. Ngay sau đó lại là một vầng minh nguyệt nữa bay lên. Liên tiếp xuất hiện sáu vầng minh nguyệt, giống như minh nguyệt trên không trung đã rơi xuống Tổ Tinh vậy. Sư Bất Dịch ngưng mắt nhìn lại, trong lòng không khỏi đại hỉ, khen ngợi:

- Quả nhiên là Chân Linh! Đồ nhi ngoan, ngươi lại thôi động Yêu Thần Minh Vương Quyết thử xem?

Long Nhạc cũng không có trả lời, lặng yên thôi động Yêu Thần Minh Vương Quyết. Nhục thân hắn đại biến, đã dung hợp Nguyệt Linh với thân thể Yêu Thần Minh Vương, hóa thành Yêu Thần Minh Vương ba chân sáu mắt tám cánh tay, toàn thân phát ra khí thế ngập trời, cùng với Chân Linh sau lưng chiếu rọi lẫn nhau.

Đột nhiên, sáu mắt hắn trọng điệp lại, hóa thành một khỏa Thần Nhãn, lại có thêm hai khỏa nhãn mâu nữa mở ra, trong con mắt trung ương chất chứa Thần quang sáng ngời.

- Sư tôn, có hài lòng không?

Long Nhạc mỉm cười, hỏi. Sắc mặt Sư Bất Dịch tươi cười, vỗ tay thở dài nói:

- Hài lòng! Hài lòng! Không uổng công vi sư dốc lòng chỉ dạy ngươi nhiều năm như vậy, ngươi rốt cuộc cũng tu thành đại khí. Hiện tại cũng đã tới lúc vi sư thu hoạch rồi!

- Sư tôn muốn con mắt này của đệ tử?

Long Nhạc đột nhiên bật cười, hỏi. Trong lòng Sư Bất Dịch cả kinh, trong mắt lộ ra thần sắc thú vị:

- Không ngờ ngươi cũng biết rõ ta bồi dưỡng ngươi, thật ra là vì muốn con mắt này của ngươi?

Long Nhạc khẽ mỉm cười, cất bước đi lên đỉnh núi, thản nhiên nói:

- Ngay khoảnh khắc đệ tử lấy được Yêu Thần Minh Vương Quyết, liền đã biết dụng tâm bất lương của sư tôn rồi! Yêu Thần Minh Vương Quyết của sư tôn có sơ hở cực lớn, thiếu khuyết văn lộ Đồ đằng của Minh Vương Thần Nhãn, không thể chỉnh hợp khí huyết toàn thân. Mà hết lần này tới lần khác, khí huyết của Yêu Thần Minh Vương Quyết vô cùng dồi dào, cần phải hội tụ lại trong Thần Nhãn, hóa thành Thần quang trong mắt. Sư tôn thiếu mất khỏa Thần Nhãn này, tự nhiên sẽ theo tu vi càng cao mà khuyết điểm càng lớn!

Sắc mặt Sư Bất Dịch khẽ động, nhìn hắn dần dần tới gần, nhàn nhạt hỏi:

- Nếu ngươi đã biết rõ mục đích của ta chính là con mắt của ngươi, vì sao ngươi còn dám tới gặp ta?

Long Nhạc cùng hắn đứng đối diện nhau trên đỉnh núi, thản nhiên cười nói:

- Sư tôn đại khái còn không biết, lần trước ngươi bị Môn chủ Kiếm Môn đánh trọng thương, phá đi chân thân Minh Vương, thật ra chính là ta nói cho Môn chủ Kiếm Môn biết khuyết điểm trong công pháp của ngươi, để cho hắn phá vỡ chân thân của ngươi!

Con ngươi Sư Bất Dịch đột nhiên co rút lại, nhìn chằm chằm Long Nhạc, sau lưng đột nhiên hiện ra hư ảnh Cửu Đầu Sư Tử, mười tám con mắt cùng nhau nhìn về phía Long Nhạc.

- Phá vỡ chân thân của ngươi, ta mới có cơ hội quật khởi!

Long Nhạc tiếp tục nhàn nhạt nói:

- Sư tôn, ngươi còn trẻ, huyết khí dồi dào, thời gian mấy chục năm đã tu thành Cự bá, trở thành đệ nhất cường giả Đông Hoang. Bởi vì cái sơ hở này khiến cho ngươi không thể càng tiến thêm một bước. Nếu như không phá vỡ chân thân của ngươi, hiện tại sợ rằng ngươi đã là một tôn Bán Thần rồi!

Sư Bất Dịch há miệng phun ra một ngụm trọc khí, ngữ khí bình tĩnh:

- Phong Thường có thể phá vỡ chân thân Minh Vương của ta, hóa ra là do ngươi đã nói cho hắn biết khuyết điểm của Yêu Thần Minh Vương Quyết. Kẻ nào cho ngươi lá gan lớn như vậy?

- Là ta cho hắn!

Đột nhiên, một đạo thanh âm vang lên. Quang luân sau đầu Long Nhạc chuyển động, Chung Nhạc từ từ đi ra, mỉm cười nói:

- Bái kiến Sư Yêu Chủ!

Sắc mặt Sư Bất Dịch khẽ biến, cười lạnh nói:

- Chung Sơn thị? Long Nhạc, không ngờ ngươi lại cấu kết Nhân Tộc! Hạng người khi sư diệt tổ, đại nghịch bất đạo như ngươi cũng xứng làm Yêu Tộc sao?

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Vì sao sư tôn lại nói như vậy?

- Sư tôn? Chung Sơn thị, ngươi gọi ta sư tôn?

Sắc mặt Sư Bất Dịch kịch biến, đột nhiên nơi cổ từng cái từng cái đầu chui ra, từng con từng con mắt nhìn chằm chằm về phía Chung Nhạc và Long Nhạc, chín cái đầu đồng thanh nói:

*****

- Ngươi gọi ta sư tôn, lẽ nào ngươi và Long Nhạc...

- Long Nhạc là ta! Nhưng ta không phải là Long Nhạc!

Chung Nhạc ngẩng đầu quan sát bốn phía, mỉm cười nói:

- Thiên Địa Huyền Hoàng Tứ Tẩu không đi theo sư tôn a? Ngươi đã chọn một địa phương thật tốt! Ở chỗ này giết ngươi, trời biết đất biết!

Sư Bất Dịch cười ha hả, sắc mặt đột nhiên phát lạnh:

- Chung Sơn thị, chỉ bằng ngươi cũng đòi giết ta? Ngươi cho là ngươi bây giờ có được tu vi như Phong Thường năm xưa sao? Phong Thường còn bị ta tươi sống mệt chết, huống chi là ngươi?

- Cho nên ta cũng tới!

Trên thiên không chợt truyền tới một đạo thanh âm. Sư Bất Dịch ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một đám mây trắng từ từ đáp xuống, hóa thành một gã cường giả trẻ tuổi, thân người cánh chim chân chim, hạ xuống trên đỉnh núi.

- Cô Hồng Tử!

Sắc mặt Sư Bất Dịch khẽ biến, đột nhiên cười nói:

- Cô Hồng Tử, không ngờ ngươi còn dám xuất hiện trước mặt ta! Tốt! Tốt! Tốt!

Cô Hồng Tử lạnh nhạt nói:

- Sư Bất Dịch, lần trước ta bại trong tay ngươi, may mắn thoát được một mạng, hôm nay ta sẽ tiễn ngươi lên đường!

Mười tám con mắt của Sư Bất Dịch hết nhìn về phía Chung Nhạc, lại nhìn về phía Long Nhạc và Cô Hồng Tử, bật cười ha hả, nói:

- Đám tiểu bối ngày nay quả nhiên là nghé con mới sinh không sợ cọp! Cho dù các ngươi có liên thủ cũng không gì hơn cái này! Thanh Sơn, ra đi!

Thanh âm của hắn vang vọng tới cực điểm, truyền ra ngoài ngàn dặm. Nhưng không sơn vắng vẻ, Lưu Thanh Sơn thủy chung cũng không có xuất hiện.

- Thanh Sơn!

Sư Bất Dịch hét lớn:

- Lưu Thanh Sơn!

Nhưng cuối cùng, Lưu Thanh Sơn vẫn là không xuất hiện. Chín cái đầu của Sư Bất Dịch nhất thời toát ra mồ hôi lạnh, đột nhiên cười hắc hắc, nói:

- Hảo tiểu tử! Không ngờ ngay cả ngươi cũng phản bội ta. Ta còn tưởng rằng trong các đệ tử của ta, kẻ trung hậu nhất, trung tâm nhất chính là ngươi, còn dự định truyền y bát lại cho ngươi, không nghĩ tới ngươi cũng là một tên phản cốt!

Chung Nhạc nhìn về phía hắn, trên mặt lộ ra thần sắc thương cảm, lắc đầu nói:

- Sư tôn, ngươi đối đãi đệ tử không thành tâm, lại muốn đệ tử trung thành và tận tâm với ngươi sao? Trong các đệ tử của ngươi, Lãng Thanh Vân là gian tế của Hiếu Mang Thần Tộc, bị ngươi dạy tới mức vừa lên tới Côn Tinh liền đầu phục vào Côn Tộc. Hai nữ đệ tử của ngươi thì tự giết lẫn nhau, tính toán đồng môn. Đối với ta, ngươi tính toán Thần Nhãn của ta. Cả đời ngươi một mực tính kế tính tới tính lui, rốt cuộc cũng đem chính mình tính toán vào luôn. Lưu Thanh Sơn sẽ không tới đâu! Chỉ cần ngươi chết rồi, hắn sẽ có thể trở thành Yêu Chủ đời tiếp theo, vì sao lại tới chứ?

Cô Hồng Tử lạnh lùng nói:

- Cho dù hắn có xuất hiện, cũng chỉ là giúp chúng ta giết ngươi! Sư Bất Dịch, những năm gần đây, vì sao Yêu Tộc không thể đại hưng? Chính là bởi vì ngươi đố kỵ anh tài. Xuất hiện một thiên tài, ngươi liền giết một tên, mặc kệ kẻ đó có uy hiếp tới địa vị của ngươi hay không. Ngươi hiện tại đã là chúng bạn xa lánh, ngươi có biết ngươi đã làm sai rồi không?

Sắc mặt Sư Bất Dịch tái nhợt, đột nhiên bật cười ha hả, thanh âm càng lúc càng lớn, chấn động quần sơn, chấn cho núi non không ngừng chấn động.

- Ta làm sai sao? Đánh rắm!

Cửu Đầu Sư Tử rống lớn, thanh âm kinh thiên động địa:

- Ta chưa bao giờ làm sai! Ta hùng tài vĩ lược, chính là minh chủ của Yêu Tộc! Nếu không phải Yêu Thần Minh Vương Quyết không trọn vẹn, không được đầy đủ, ta sớm đã là Yêu Thần. Ta sao có thể làm sai? Hai tên tiểu tử miệng còn hôi sữa, cho rằng như vậy sẽ có thể khiến cho ta mất đi ý chí chiến đấu, khiến cho ta mặc cho các ngươi xâm lược sao? Các ngươi ở trước mặt ta vẫn là quá non nớt rồi!

Ầm ầm!

Hắn đại phóng khí thế toàn thân, hóa thành một tôn Thần Nhân chín đầu mặt sư tử, dưới chân dẫm mạnh một cái, đạp sập ngọn núi hoang này, cười ha hả:

- Hai tên tiểu quỷ các ngươi quá xem thường ta rồi! Ta có thể tề danh với Lão Kiếm Thần Phong Thường của Kiếm Môn, cũng không phải chỉ có hư danh!

Mi tâm trên chín cái đầu của hắn đột nhiên nứt ra, hiện ra chín khỏa Thụ nhãn, linh khí thiên địa điên cuồng vọt tới, hội tụ trong chín khỏa Minh Vương Thần Nhãn của hắn.

- Thiên Địa Bát Cực!

Cửu Đầu Sư Tử rít gào, vươn tay che trời, cánh tay đập xuống bốn phương tám hướng. Thời điểm tám cánh tay hạ xuống, đã thấy Bát Cực Binh xuất hiện. Tám cánh tay của Sư Bất Dịch nắm lấy đao, kiếm, song thuẫn, song câu, roi, chùy, khởi động Bát Cực Sát Trận, không ngừng biến hóa, giết về phía Chung Nhạc, Long Nhạc và Cô Hồng Tử.

Ầm!

Chung Nhạc tế khởi Kim kiếm Bằng vũ mạnh mẽ đón đỡ. Một tiếng nổ vang kinh thiên động địa vang lên. Hổ khẩu Chung Nhạc vỡ nát, thân thể bị chấn cho không ngừng lui về phía sau. Vết chân hắn đạp trên mặt đất, lưu lại từng cái từng cái hố sâu.

- Pháp lực hùng hồn như vậy?

Trong lòng Chung Nhạc cả kinh. Pháp lực của Sư Bất Dịch quả thật thâm hậu hùng hồn tới cực điểm, lại cường đại vô biên. Trong những cường giả Cự bá các tộc mà hắn từng tao ngộ qua, có được pháp lực hùng hồn đáng sợ như vậy, Sư Bất Dịch tuyệt đối là kẻ mạnh nhất, cũng là kẻ duy nhất. Cho dù là Cự bá Côn Bằng Thần Tộc, Cự bá Long Tộc, luận pháp lực cũng không thâm hậu bằng hắn.

Bản thân Yêu Thần Minh Vương Quyết chính là nổi danh bởi pháp lực hùng hồn, Sư Bất Dịch lại càng là dị chủng Yêu Tộc, chín cái đầu đồng thời tu luyện, pháp lực vô cùng thâm hậu.

Chung Nhạc bị đánh lui, Cô Hồng Tử cũng bị đánh bay, Long Nhạc thì thổ huyết lui về phía sau. Cả ba người trong một chiêu duy nhất đã bị Sư Bất Dịch hết thảy đẩy lùi. Trong ba người, Nguyên thần của Cô Hồng Tử đã dung hợp Yêu Thần Chi Linh, pháp lực thâm hậu nhất. Nhưng cho dù là hắn, trên phương diện pháp lực cũng không chiếm được bất cứ tiện nghi gì.

- Tế Thần binh!

Cô Hồng Tử quát lớn một tiếng, tế khởi Xà Thần Mâu, đầu mâu tung bay như mưa, công kích như cuồng phong bạo vũ về phía Sư Bất Dịch. Long Nhạc quát lớn một tiếng, tế khởi Lão Nhận, tay cầm Độc Nha Nhận, hai kiện Thần binh tung bay, Lão Nhận bay lượn giữa không trung, không ngừng chém về phía Sư Bất Dịch. Quang luân sau đầu Chung Nhạc ong ong chuyển động, sáu Bí cảnh Nguyên thần hết thảy mở ra. Hắn hít mạnh một hơi thật dài, thi triển Thiên Địa Tá Pháp. Thiên địa linh lực nhất thời điên cuồng vọt tới, lớn mạnh nhục thân Nguyên thần, lao về phía Sư Bất Dịch.

- Cửu Chuyển Nguyên Đan, tế!

Nguyên đan của hắn bay ra, Lực tràng Thần Ma Thái Cực nhất thời tuôn trào ra, thổi quét mấy ngàn dặm bốn phương tám hướng, giam cầm Sư Bất Dịch vào bên trong, toàn lực áp chế tu vi của Sư Bất Dịch. Sau lưng Chung Nhạc hiện ra Tế đàn, vạn thần triều bái, khí huyết hắn nhất thời tăng vọt, pháp lực bạo tăng, bỗng nhiên cúi đầu một cái về phía Sư Bất Dịch.

Cùng lúc đó, Cô Hồng Tử, Long Nhạc đồng thời xoay quanh tôn Thần Nhân chín đầu Sư Bất Dịch này không ngừng chém giết. Thân thể hai người không ngừng chảy máu, cho dù là có Lực tràng Thần Ma Cửu Chuyển Nguyên Đan trấn áp, vậy mà cũng không đè ép được con Cửu Đầu Cuồng Sư này.

Thần Ma Triều Bái oanh tới, thiên địa rung động. Bước chân Sư Bất Dịch lảo đảo, chín cái đầu đột nhiên mở ra miệng lớn, ra sức rống giận. Lực tràng Thái Cực nhất thời hỗn loạn, Âm Dương giao thoa, lực lượng Thần Ma hỗn loạn. Đại nhật cơ hồ bị ép tới mức dập tắt, minh nguyệt cũng phủ đầy vết rách. Chung Nhạc bị chấn cho khóe miệng tươm máu, quát lớn:

- Còn không tế Nguyên đan?

Cô Hồng Tử và Long Nhạc mỗi người quát lớn một tiếng. Hai khỏa Cửu Chuyển Nguyên Đan tế khởi. Ba đại Lực tràng Nguyên đan nhất thời trọng điệp lại, cùng nhau trấn áp xuống.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1489)