Vay nóng Tinvay

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0542

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0542: Kịch đấu
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Lazada


- Đau quá a!

Đại Chân Lão Mẫu vẫn như cũ kêu la thảm thiết, tiếng thét tê tâm liệt phế giống như ngàn vạn con côn trùng đang cùng nhau tru lên vậy, vô cùng chói tai. Chung Nhạc cảm thấy trong cơ thể chính mình giống như có vô số côn trùng nhỏ đang gặm nhắm nhục thân của chính mình, thậm chí ngay cả Nguyên thần cũng có cảm giác tương tự.

- Đây không phải là kêu gào đơn thuần, mà là thần thông!

Chung Nhạc nhất thời rợn cả tóc gáy, lập tức cảm giác được khí huyết của chính mình giống như hồng thủy tìm được chỗ phát tiết vậy, không ngừng tuôn trào ra. Pháp lực, tinh thần lực trong Nguyên thần vậy mà cũng không ngừng suy giảm xuống.

Mỗi lần Đại Chân Lão Mẫu kêu gào, sóng âm hình thành nên các đạo văn lộ Đồ đằng, chấn động nhục thân và Nguyên thần của hắn. Đám văn lộ Đồ đằng kia vậy mà hóa thành vô số con côn trùng chui vào trong cơ thể hắn.

Loại thần thông này hắn trước giờ chưa từng bao giờ gặp qua, vô cùng quỷ dị, khó lòng phòng bị. Nó dùng thanh âm biến thành Côn Tộc, ăn tươi nhục thân đối phương, ăn tươi Nguyên thần, ăn tươi tu vi, cực kỳ bất đồng với bất luận thần thông gì mà trước đây hắn từng nhìn thấy, hẳn là tuyệt học độc hữu của Côn Tộc. Không hỗ là tồn tại Thần cấp, chỉ riêng tiếng thét thôi cũng đã đủ để lấy tính mạng của hắn.

Chung Nhạc quát khẽ một tiếng, đột nhiên thi triển thần thông Long Giao Tiễn do Phong Hiếu Trung truyền lại. Trong cơ thể hắn nhất thời xuất hiện vô số cây kéo do Long và Giao cấu thành, cắt loạn một trận, cắt nát đám Côn Tộc do văn lộ Đồ đằng biến thành kia.

Long Giao Tiễn là tuyệt học do Phong Hiếu Trung sáng chế, thần diệu khó lường. Tiếng thét của Đại Chân Lão Mẫu mặc dù quỷ dị khó lường, nhưng chỉ cần là Côn Tộc do thanh âm hóa thành, thì cũng là vô hình hóa hữu hình. Chỉ cần hữu hình sẽ có thể dùng Long Giao Tiễn tiêu diệt.

- Tế!

Chung Nhạc quát lớn một tiếng, uy năng của Thần Dực Đao đột nhiên bạo phát. Một đao bay lên, đao khí quán nhập thiên không, chém xuống Đại Chân Lão Mẫu.

- Tiểu quỷ, ngươi hại ta thê thảm a!

Tiếng thét của Đại Chân Lão Mẫu lại càng kịch liệt hơn, hai bàn tay đột nhiên hóa thành hai cái càng lớn, một cái nghênh đón Thần Dực Đao, một cái cắt về phía Chung Nhạc. Cùng lúc đó, sau lưng nữ tử này bay ra từng sợi từng sợi xúc tu. Những sợi xúc tu này bén nhọn như mâu, càng lúc càng dài, giống như vạn mâu tề phát, đồng thời đâm thẳng về phía Chung Nhạc.

Bành bành bành!

Từng đạo từng đạo thanh âm nổ vang truyền tới. Đại Chân Lão Mẫu hiện ra nguyên hình, hóa thành một con Mẫu Trùng, hình thể so với núi non còn khổng lồ hơn, mọc ra từng sợi từng sợi xúc tu như mãng xà, to lớn tới mấy chục trượng, ngắn dài như ý. Lại có từng sợi từng sợi xúc tu giống như đuôi bò cạp vậy, phần chóp có móc câu. Trên lưng nàng lại mọc ra vô số những nốt mụn mủ sần sùi giống như con cóc, bên trong cất chứa kịch độc, hình dáng giống như pháo đài, bởi vậy được gọi là Độc Bảo.

Trên bụng nàng thì mọc ra vô số ống trụ giáp xác giống như ống khói, không biết là có tác dụng gì. Dọc hai bên thân của nàng mọc ra một tầng giáp xác giống như lân phiến, vừa cứng vừa dày. Cho dù vừa rồi nàng bị Chung Nhạc tiến hành tế tự cho thiên địa, nhưng trên giáp xác của nàng vẫn mơ hồ lộ ra quang trạch Thần Kim. Bốn phía giáp xác là từng cây từng cây gai nhọn vô cùng sắc bén.

Nửa thân trên con Mẫu Trùng này là hình thái Ma nữ, khuôn mặt vô cùng xinh đẹp, mái tóc dài tới thắt lưng, trên người không một mảnh vải, lồng ngực căng tròn mê người. Cái miệng lúc khép kín thì diêm dúa mê người, là một mỹ nhân tuyệt thế. Nhưng khi cái miệng của nó mở ra, lại giống như một đóa hoa thịt đang nở rộ ra bốn phương tám hướng, trên đám cánh hoa thịt treo đầy những cái răng nhọn hoắc.

Cái càng lớn nghênh đón Thần Dực Đao, hỏa quang văng bắn tứ tung. Chung Nhạc rít gào một tiếng, tế khởi Chân Linh. Chân Linh Phục Hy cao tới ngàn trượng đột nhiên bò về phía trước một chút, tương dung với nhục thân của hắn. Cơ thể Chung Nhạc vang lên thanh âm nổ vang ầm ầm đùng đùng, nhục thân nhanh chóng bành trướng, hóa thành một tôn Thần Nhân Phục Hy cao lớn ngàn trượng. Pháp lực toàn thân không giữ lại chút nào, tiến nhập trong Thần Dực Đao. Vô số văn lộ Đồ đằng ngoài mặt thanh Thần đao này sáng lên, càng lúc càng sáng ngời. Giữa không trung mơ hồ xuất hiện hư ảnh một con Kim Sí Đại Bằng, Thần uy ngập trời bạo phát.

Chỉ nghe xuy một tiếng, một cái càng của Đại Chân Lão Mẫu trúng đao gãy rời. Thần đao chém xuống, chém lên phần lưng vô cùng dày cứng của Đại Chân Lão Mẫu. Thần đao mạnh mẽ mở ra giáp xác của nó, cắt vào huyết nhục, cắt phá Độc Bảo, độc thủy văng tứ tung.

Mà lúc này, vô số sợi xúc tu phá không lao tới, đâm tới trước mặt Chung Nhạc. Đột nhiên, một tiếng chuông ngân vang lên. Bên ngoài thân thể Chung Nhạc vô số văn lộ Đồ đằng tung bay, hóa thành một chiếc Thiếu Hạo Chung. Tiếng chuông réo rắt không ngừng chấn động, ngăn cản đám xúc tu kia đâm tới. Ngay sau đó, tiếng chuông tắt dần, trên vách chuông xuất hiện từng đạo từng đạo vết rách.

Phốc phốc phốc!

Đám xúc tu xuyên thấu qua vách chuông, trực tiếp cắm lên trên cơ thể Chung Nhạc, xuyên thấu nhục thân hắn. Sau lưng Chung Nhạc, vô số sợi xúc tu đâm ra. Đám xúc tu đột nhiên biến hóa, đỉnh đầu xúc tu bung ra, biến thành từng cái từng cái móc câu đáng sợ, lưỡi móc câu vô cùng sắc bén, mọc đầy gai nhọn.

Đại Chân Lão Mẫu dùng sức lôi kéo xúc tu, đám gai nhọn nhất thời cắm vào huyết nhục của Chung Nhạc, móc câu móc lấy nhục thân của hắn, kéo hắn về phía trước. Cái miệng của Đại Chân Lão Mẫu giống như đóa hoa tươi nở rộ, tầng tầng mở ra, đám xúc tu kéo Chung Nhạc về phía trong miệng của nó.

Một người một con trùng điên cuồng thi triển thủ đoạn. Thần Dực Đao của Chung Nhạc chặt đứt cái càng của Đại Chân Lão Mẫu, cắt xuống phần lưng nàng, mà xúc tu của Đại Chân Lão Mẫu cũng móc lấy Chung Nhạc, kéo vào trong miệng chính mình thôn phệ.

Thân thể Chung Nhạc thân bất do kỷ bay lên, rơi về phía cái miệng của Đại Chân Lão Mẫu. Nhưng sắc mặt hắn vẫn như cũ bình tĩnh như trước, không có bất kỳ thần sắc đau đớn hoặc là kinh hoảng nào. Hắn vẫn như cũ toàn lực giá ngự Thần Dực Đao. Thanh Thần đao này chém vào phần lưng của Đại Chân Lão Mẫu, liền không thể tiến thêm một bước chém đôi Đại Chân Lão Mẫu ra. Nhưng lúc này, theo pháp lực của Chung Nhạc quán nhập vào, thanh Thần Dực Đao đột nhiên nổ tung.

Trong nháy mắt, trên không trung xuất hiện nhiều vô số kể Kim kiếm Bằng vũ, bay lượn đầy trời, kim quang xán lạn, dọc theo vết thương do Thần Dực Đao chém ra xuy xuy xuy chui vào trong cơ thể Đại Chân Lão Mẫu. Toàn bộ Thần Dực Đao chỉ còn lại có thanh đao cốt lẻ loi trơ trọi, chính là xương cánh của Côn Hầu. Mà lúc này, Chung Nhạc đã bị xúc tu móc lên, kéo tới bên mép Đại Chân Lão Mẫu.

- Vạn Kiếm Quy Tông! Tế!

*****

Chung Nhạc quát lớn một tiếng. Đột nhiên, xương cánh Thần Dực Đao bay lên, phiêu phù giữa không trung. Bên trong nhục thân Đại Chân Lão Mẫu nhất thời kim quang khôn cùng chiếu rọi, Đao khí bạo phát. Vô số Kim kiếm Bằng vũ xuyên thấu nhục thân của tôn Mẫu Thần này, bay thẳng lên cao, giống như vạn chim về tổ, rơi xuống trên xương cánh Thần Dực Đao, Thần Dực Đao lại khôi phục bộ dáng như cũ.

Mà Đại Chân Lão Mẫu phía dưới thì không ngừng gào thét, âm ba chói tai. Trong cái miệng như đóa hoa thịt nở rộ truyền ra âm ba khủng bố, oanh kích Chung Nhạc tới mức trong tai mắt mũi miệng không ngừng chảy máu.

Một tiếng ầm vang thật lớn vang lên. Nhục thân tôn Mẫu Thần này đột nhiên sụp đổ tan rã, phân ra thành từng khối từng khối máu thịt và xúc tu thật lớn, phốc phốc rơi thẳng xuống mặt đất. Chỉ thấy từng sợi từng sợi xúc tu giống như rắn không đầu, không ngừng nhảy lên nhảy xuống, đánh tới mức đại địa nứt ra. Trên người Chung Nhạc vẫn còn lưu lại hơn mười sợi xúc tu, cắm ở trong cơ thể hắn, không ngừng nhúc nhích nhảy múa.

- Đại Chân, Nguyên thần của ngươi rốt cuộc đang trốn ở chỗ nào?

Chung Nhạc mở ra Thần Nhãn thứ ba, trong mắt bắn ra Thần quang, quét nhìn tất cả những khối thịt kia, sưu tầm Nguyên thần của Đại Chân Lão Mẫu. Cho dù đã bị Thần Dực Đao cắt nát, nhưng Nguyên thần của tôn Mẫu Thần này vẫn không thấy tung tích, khiến cho hắn vô cùng ngoài ý muốn.

- Mặc kệ Nguyên thần của ngươi trốn ở chỗ nào, ta hủy thi diệt tích, bầm thây ngươi thành vạn mảnh, vạn vạn mảnh. Cho dù không tìm được Nguyên thần của ngươi, nhục thân của ngươi bị hủy cũng là một con đường chết!

Thần Dực Đao phát ra uy năng ngập trời, Chung Nhạc toàn lực tế đao, băm vằm đám huyết nhục kia. Đột nhiên, đám huyết nhục và xúc tu kia chợt bay lên, lắp ghép lại với nhau, lại hóa thành một tôn Mẫu Thần.

Từng cái từng cái chân dài đen xì sắc bén giống như lợi nhận của Đại Chân Lão Mẫu bước ra, nhanh chóng tránh né Thần Dực Đao, há miệng cười khúc khích. Đột nhiên, đám sợi xúc tu đang cắm trên cơ thể Chung Nhạc chợt lôi hắn bay lên, dùng thân thể hắn đón đỡ Thần Dực Đao. Nàng vậy mà định dùng Thần Dực Đao chém chết Chung Nhạc.

Chung Nhạc hét lớn một tiếng, Thần Dực Đao chém thẳng xuống. Đột nhiên từng cây từng cây Kim kiếm Bằng vũ từ trên thân đao bay ra. Một loạt thanh âm tranh tranh giòn vang truyền tới, chặt đứt từng sợi từng sợi xúc tu trước ngực sau lưng hắn. Chung Nhạc rơi xuống đất, vươn tay bắt lấy đám xúc tu trong lồng ngực, dùng sức kéo ra. Đám xúc tu lưu lại trong cơ thể hắn mặc dù đã bị chém đứt, nhưng vẫn như cũ mọc đầy móc câu, móc lên huyết nhục và ngũ tạng của hắn. Hiện tại hắn dùng lực kéo một cái, cơ hồ kéo nát tim gan phèo phổi thận của chính mình.

Sắc mặt Chung Nhạc không chút thay đổi, tiếp tục kéo từng sợi từng sợi xúc tu trong cơ thể ra. Lục phủ ngũ tạng của hắn cơ hồ bị kéo nát không còn một mảnh, không còn lấy một khối hoàn chỉnh. Chung Nhạc phun ra một ngụm tiên huyết, đột nhiên nhìn thấy trong ngụm máu này không ngờ lại có mấy con côn trùng nhỏ lúc nhúc, trong lòng nhất thời cả kinh. Hắn không kịp tế khởi Thần Dực Đao, thân thể lập tức đại biến, hóa thành một con Tam Túc Kim Ô, toàn thân Thần quang chiếu rọi, Thần hỏa thiêu đốt. Một vầng đại nhật bao phủ toàn thân hắn, Thái Dương Thần Hỏa chui vào trong cơ thể hắn, ra sức thiêu đốt.

Trong cơ thể hắn bị đám xúc tu kia lưu lại không biết bao nhiêu quả trứng trùng li ti. Đám trứng trùng này vậy mà chui vào trong huyết dịch của hắn, huyết dịch lưu động, trứng trùng được vận chuyển tới các nơi trên toàn thân, thậm chí còn chui vào đại não của hắn, chui vào Nguyên thần của hắn. Nếu những quả trứng trùng này nở ra, chỉ sợ trong nháy mắt sẽ có thể ăn sạch toàn thân hắn, cái gì cũng không lưu lại. Mà thời khắc này, đã có không ít trứng trùng nở ra, may mà hắn phát hiện kịp lúc, lúc này mới không tạo thành đại họa.

Thái Dương Thần Hỏa trong nháy mắt đã luyện hóa đám trứng trùng nhiều vô số kể thành tro. Tâm niệm Chung Nhạc khẽ động, từng con từng con Long Giao chạy loạn trong cơ thể, hóa thành Long Giao Tiễn, cắt nát đám Côn Tộc đã nở ra kia.

Từ lúc hắn phát hiện trong máu có Côn Tộc, tới lúc toàn bộ Côn Tộc và trứng trùng trong cơ thể hắn bị tiêu diệt, trước sau cũng chỉ có thời gian một cái chớp mắt. Chung Nhạc thở phào nhẹ nhõm, nhục thân biến hóa, lại khôi phục chân thân Phục Hy, lục phủ ngũ tạng trọng sinh. Một người một côn trùng đối diện, trong mắt đều lộ ra thần sắc kiêng kỵ.

- Chung Sơn thị, nếu không phải ta thân bị trọng thương, ngươi có biết hiện tại ngươi đã chết bao nhiêu lần rồi không?

Đại Chân Lão Mẫu chậm rãi dạo bước xung quanh Chung Nhạc, thân thể to như núi, lôi kéo một đám xúc tu thật dài. Đám xúc tu kia không ngừng biến hóa, mọc ra cái đầu như đầu rắn vậy. Từng con từng con đại xà ngẩng đầu, miệng nói tiếng người, cười lạnh nói:

- Ngươi sau khi bại lộ, không ngờ lại không đào tẩu, thật sự là ngoài dự liệu của ta! Bất quá, ngươi muốn đấu với ta, còn rất non a!

Chung Nhạc giơ tay lên lau đi vết máu ở khóe miệng, Thần Dực Đao vẫn phát ra từng cỗ từng cỗ uy năng đáng sợ, mỉm cười nói:

- Đại Chân, ta đấu với ngươi thật sự còn rất non sao? Ngươi bị ta tính toán, xem ta như là Thần Đèn, tu vi thực lực rơi xuống tới tình trạng ngay cả ta cũng không làm gì được, có thể thấy được đã rất không chịu nổi. Đừng nói là ngươi... toàn bộ đám Côn Thần, Mẫu Thần, còn có đám Thần Ma kia của Tổ Tinh ta, làm sao không phải bị thua thiệt trong tay ta? Ta không cần xuất thủ, chỉ cần dẫn Hiếu Mang Lão tổ tới, đã khiến cho các ngươi tử thương sạch sẽ. Thậm chí ngay cả Hiếu Mang Lão tổ cũng đã chết! Con người của ta không dễ dàng ghi hận, nhưng nếu ta nổi giận, nếu ta ghi hận, nếu ta báo thù, sẽ chính là cuồng phong bạo vũ, đất rung núi chuyển! Thần Minh tính cái gì? Ở trước mặt ta, hết thảy cũng phải chết!

Hắn nói năng cực kỳ dứt khoát, sau đó nhoẻn miệng cười, hỏi:

- Ta rất non sao?

Sắc mặt Đại Chân Lão Mẫu đại biến. Lúc này, uy năng Thần Dực Đao đột nhiên bạo phát, một đao chém xuống, uy năng toàn bộ đại phóng. Từng trụ từng trụ ống khói dưới lớp da bụng Đại Chân Lão Mẫu chợt phun ra khói đặc cuồn cuộn, từng đạo từng đạo Ma quang phun trào ra, nâng cỗ nhục thân khổng lồ của nó bay lên, cướp đường bỏ chạy.

- Xuống!

Chung Nhạc quát lớn một tiếng, đao quang lóe lên. Từng trụ từng trụ ống khói bị chém đứt. Đại Chân Lão Mẫu mất đi động lực, ầm ầm ngã xuống, đập cho đại địa run rẩy. Đột nhiên, xúc tu tôn Mẫu Thần này tung bay, kéo theo nhục thân to lớn chui vào trong đại địa, biến mất không thấy đâu nữa. Thanh âm Đại Chân Lão Mẫu từ dưới lòng đất vang lên, không ngừng di chuyển, nhanh chóng xuyên qua dưới lòng đất:

- Chung Sơn thị, ta có thể kéo được, nhưng ngươi không kéo nổi! Thương thế của ta không cần tốt hơn bao nhiêu, chỉ cần tốt lại một phần đã đủ để giết chết ngươi rồi! Nếu ngươi có gan, vậy thì đừng vội rời khỏi nơi này!

- Vậy ngươi có thể chạy thoát khỏi sự truy sát của ta mới được!

Thần Dực Đao đuổi sát phía sau, cắm thẳng vào trong đại địa. Vô số thanh Kim kiếm Bằng vũ chui vào đại địa, từ dưới lòng đất chặn giết.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1489)