Vay nóng Tima

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0586

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0586: Thiên khóc
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Lazada


Đại Sư Tử nói tới đây, trong lòng khẽ động, phát hiện lời nói của chính mình có chút quá nặng rồi. Hắn lo lắng Chung Nhạc trở mặt, ngay cả Yêu Tộc cũng đồng thời phong ấn, vội vàng cười nói:

- Ta chỉ nói đùa thôi a, ngươi đừng nên tưởng thật! Thật sự chỉ là lời nói đùa mà thôi! Như đã nói qua, sau khi Phong Thiện, chúng ta nhất định sẽ rời đi có phải không? Không biết Chung lão gia có lưu lại con cháu gì không?

Chung Nhạc không chút để ý, kinh ngạc hỏi:

- Sao ngươi lại hỏi như vậy?

Sư Bất Dịch mỉm cười nói:

- Thật không dám giấu diếm, trong khoảng thời gian ngươi để cho ta bày bố tòa Tế đàn này, ta đã tìm mấy con sư tử cái, lưu lại hậu đại của chính mình. Tránh cho sau khi ta rời đi với ngươi rồi, huyết mạch Cửu Đầu Sư Tử ta liền sẽ đoạn tuyệt! Hắc hắc hắc... ta có chín cái đầu, tự nhiên là tìm chín con sư tử cái để khoái hoạt. Không biết trong khoảng thời gian này Chung lão gia đã tìm mấy nữ nhân lai giống rồi?

Chung Nhạc nhất thời dở khóc dở cười, ho khan một tiếng, nói:

- Ngươi dự định sẽ cùng ta rời khỏi sao?

Sắc mặt Sư Bất Dịch kịch biến, thất thanh nói:

- Ngươi không định sẽ hung hăng uy hiếp, áp bức ta, buộc ta phải cùng ngươi rời khỏi Tổ Tinh sao?

Chung Nhạc nghi hoặc hỏi:

- Đại Sư Tử, ta khi nào nói qua là sẽ uy hiếp, áp bức ngươi cùng đi với ta chứ?

Sắc mặt Sư Bất Dịch nhất thời trở nên cực kỳ đặc sắc, lúc trắng lúc xanh, sau một lúc lâu mới một lần nữa thử dò xét nói:

- Chẳng lẽ ngươi định trước khi đi sẽ giết chết ta sao? Ta mặc dù là Sư Tử Tọa của ngươi, nhưng cũng không phải là ăn chay mà lớn. Ngươi muốn giết ta, chưa chắc đã có thể thành công a!

- Vì sao ngươi lại nói vậy?

Chung Nhạc kinh ngạc hỏi.

- Nếu ta quả thật không đi theo ngươi, ngươi nhất định sẽ giết chết ta! Toàn bộ Nhân Tộc hiện tại, chỉ có một mình ngươi là có thể ép ta. Sau khi ngươi đi rồi, Nhân Tộc còn kẻ nào có thể là đối thủ của ta nữa?

Sư Bất Dịch cười lạnh, nói:

- Cho nên, ngươi hoặc là mang theo ta cùng đi, hoặc là xử lý ta, đoạn tuyệt hậu hoạn! Ngươi đừng hòng gạt ta!

Chung Nhạc lắc đầu, nói:

- Sư Bất Dịch, ngươi suy nghĩ quá nhiều rồi! Ngươi giúp ta nhiều như vậy, ta sẽ không vong ân phụ nghĩa mà hạ thủ với ngươi. Nếu ngươi nguyện ý đi cùng ta, ta sẽ mang ngươi theo. Nếu ngươi không muốn, cũng có thể lưu lại. Nhân Tộc cũng cần có cường giả như ngươi để ma luyện bọn họ, uy hiếp bọn họ, khiến cho bọn họ có cảm giác nguy cơ, mới có thể có thành tựu lớn, cũng không tới mức an nhàn mà đọa lạc!

Sư Bất Dịch ngạc nhiên, thử dò xét nói:

- Nếu ta quả thật không đi theo ngươi, ngươi thật sự sẽ không giết ta?

Chung Nhạc lắc đầu. Sư Bất Dịch làm ra bộ dáng muốn rời đi, đột nhiên dừng bước, xoay người lại, mỉm cười nói:

- Ngươi lừa gạt ta đúng không? Nếu ta tuyển chọn lưu lại, ngươi nhất định sẽ giết chết ta, có đúng không? Ta giúp ngươi nhiều như vậy, ngươi không có lý do gì để giết ta. Nhưng nếu ta không đi cùng với ngươi, ngươi liền sẽ có lý do! Ta mới không mắc lừa ngươi a!

Chung Nhạc một trận không nói gì. Con Đại Sư Tử này luôn luôn ai cũng không tin, tâm nhãn quá nhiều. Chính mình cấp cho hắn cơ hội rời khỏi, hắn cũng sẽ hoài nghi, kết quả khăng khăng một mực muốn làm tọa kỵ, cùng hắn rời khỏi Tổ Tinh.

- Suy nghĩ quá nhiều, liền dễ dàng mất đi cơ hội! Hửm?

Chung Nhạc đột nhiên nghiêng tai lắng nghe, sau đó nở nụ cười, lấy cây đèn đồng ra, đặt xuống trong Trận nhãn của tòa Tế đàn Hắc Sơn này.

- Đại tế Phong Thiện có thể bắt đầu rồi! Đại Sư Tử, Hiên Viên, các ngươi hộ pháp cho ta!

Hắn mở ra Thần Nhãn thứ ba, trong ba khỏa Thần Nhãn toát ra Thần quang sáng ngời. Ba đạo Thần quang tích súc trong mắt hắn, cũng không có bắn ra, mà chỉ không ngừng tích súc. Một khỏa Thần Nhãn như mặt trời, một khỏa Thần Nhãn như minh nguyệt, một khỏa Thần Nhãn như lá liễu kim sắc.

Khí thế của hắn cũng càng lúc càng mạnh, mạnh mẽ tới mức khiến cho người ta sợ hãi. Xung quanh càng lúc lại có càng nhiều văn lộ Đồ đằng tuôn trào ra, không ngừng tung bay, giống như từng con từng con Cự long vô cùng thô to bay múa đầy trời. Các loại văn lộ Đồ đằng thể hiện ra các loại biểu tượng mỹ lệ, giống như Long, giống như Phượng, giống như Bạch Hổ, giống như Huyền Quy, giống như Chu Tước...

Trong đó lại có Tế đàn phiêu phù, sáu đạo quang luân chuyển động. Đạo Nhất Bàn Cổ, Âm Dương Nhị Thần, Thần Tài Thiên Địa Thần, Vạn Tượng Chư Thần, Ngũ Hành Thần, Huyết Mạch Thần... cảnh tượng Vạn Thần, Thần Ma cùng múa, các loại yêu ma quỷ quái... Thể hiện ra một phen tràng cảnh bao la hùng vĩ.

Cuối cùng, toàn bộ tràng cảnh thống nhất, hóa thành hai đồ quyển, hai thanh Thần đao, một Âm một Dương, một đen một trắng, xác nhập cùng một chỗ, hóa thành một quyển Thái Cực Đồ thật lớn.

Quyển Thái Cực Đồ này rơi xuống, bá một tiếng bao phủ toàn thể Hắc Sơn, tựa hồ xuyên qua sơn thể, lan tràn xuống. Nó rơi xuống trên mặt đất, bao phủ phương viên ba ngàn dặm xung quanh Hắc Sơn để sót một mảnh.

Lại có một khỏa Nguyên đan chậm rãi bay lên. Khỏa Nguyên đan ông một tiếng mở ra, giống như một viên cầu thật lớn, mở rộng ra bốn phương tám hướng, cũng có phương viên ba ngàn dặm, bao phủ bốn phía Hắc Sơn vào trong khối cầu trong suốt này.

Lực tràng Cửu Chuyển Nguyên Đan! Lực tràng Thần Ma Thái Cực!

Trên đỉnh núi Hắc Sơn, Sư Bất Dịch và Công Tôn Hiên Viên đứng ở sau lưng Chung Nhạc, đảo mắt quan sát bốn phía. Chỉ thấy bốn phía bọn họ và Hắc Sơn, hư ảnh từng tôn từng tôn Thần Ma sừng sững, đứng trên từng tòa từng tòa Tế đàn to to nhỏ nhỏ. Diện mục của những Thần Ma này đều bất đồng nhau, không ngờ lại là tái hiện hình ảnh của Thần Minh các Thần Tộc, Ma Tộc và Côn Tộc. Chính là cảnh tượng ngàn vạn Chư Thần.

Hiển nhiên, trong công pháp của Chung Nhạc cũng bao quát công pháp của Chư Thần.

Ngoại trừ cái này ra, bọn họ còn nhìn thấy Âm Dương nhị khí xuất hiện bốn phía Hắc Sơn, giống như một màn hào quang vậy. Thanh khí bay lên, trọc khí trầm xuống, Âm Dương lưu động, lại có thần khí bạch quang, ma khí hắc quang hội tụ thành một cái Âm Dương Ngư thật lớn, chính là Thần Ma Ngư. Hai con Du Ngư kia to lớn như Côn Bằng, khí thôn thiên địa.

Lại có đại nhật từ dưới bay lên, minh nguyệt từ trên chìm xuống. Đại nhật đột nhiên bị một con Đại Côn nuốt trọn, hóa thành mắt cá vô cùng sáng ngời. Mà minh nguyệt thì bị một con Đại Côn khác nuốt trọn, hóa thành mắt cá tối sầm.

Hai con đại ngư không có hình thể chân chính, là khí, cũng là quang, từ từ chuyển động xoay quanh Hắc Sơn.

*****

Sư Bất Dịch và Công Tôn Hiên Viên không biết nên hình dung một màn này như thế nào, thật sự quá mức tráng lệ rồi!

Mà trong Cửu Chuyển Nguyên Đan, Nguyên thần và nhục thân của Chung Nhạc dung hợp lạp với nhau. Trong Nguyên đan, một tôn Thần Nhân Phục Hy thân cao vạn trượng, lại tương dung với nhục thân và Nguyên thần của hắn, hóa thành một thể.

Sư Bất Dịch có thể cảm giác được, khoảnh khắc này, Chung Nhạc tựa hồ đã hòa làm một thể với cả tòa Tế đàn Hắc Sơn. Chính mình là Tế đàn, có được lực lượng tế tự thiên địa khổng lồ.

Sau đầu hắn vang lên thanh âm trận trận vang dội, sáu Bí cảnh Nguyên thần hết thảy mở ra, hình chiếu của Bí cảnh bùng phát lực lượng. Đạo Nhất Luân, Âm Dương Luân, Thần Tài Luân, Vạn Tượng Luân, Ngũ Hành Luân, Huyết Mạch Luân lần lượt đại phóng quang mang.

- Thiên Địa Tá Pháp!

Chung Nhạc quát khẽ một tiếng. Sau khi tất cả lực lượng thống nhất, một màn kinh khủng phát sinh. Hắn bắt đầu mượn pháp của thiên địa, mượn tới linh lực, linh khí của mấy vạn dặm thiên địa xung quanh, lớn mạnh bản thân, lớn mạnh Tế đàn.

Trên không trung, sấm chớp rền vang, linh lực linh khí thiên địa khủng bố hội tụ, hóa thành một cái vòng xoáy phương viên ngàn dặm. Tốc độ vòng xoáy chuyển động càng lúc càng nhanh. Đột nhiên, linh lực linh khí khủng bố ở trung tâm vòng xoáy chợt hóa thành một đạo quang lưu trắng tinh, thẳng tắp bắn xuống, rót vào Hắc Sơn, rót vào trong Tế đàn Phong Thiện.

Ngoài mặt Hắc Sơn, toàn bộ những văn lộ Đồ đằng mà Sư Bất Dịch trăm cay ngàn đắng mới lạc ấn xuống, chợt từ trong lòng núi chậm rãi xuất hiện, dường như muốn sống lại vậy. Từng đạo từng đạo văn lộ Đồ đằng chậm rãi biến hóa, diễn hóa ra những đạo lý không thể hiểu nổi. Dưới pháp lực tinh thần của Chung Nhạc, dưới sự chống đỡ của linh lực linh khí thiên địa, đã trở nên càng tráng kiện hơn, càng sáng ngời hơn.

Đám văn lộ Đồ đằng của Đại tế Phong Thiện xoay quanh Hắc Sơn, dùng một loại phương thức mỹ lệ mà chuyển động, phức tạp mà nhiều biến hóa. Phong Thiện Tế Tự Pháp khai sáng từ thời kỳ Viễn Cổ, lúc này rốt cuộc cũng tái hiện, dùng Hắc Sơn làm Tế đàn, bắt đầu tế thiên.

Dưới lòng đất vang lên thanh âm ầm ầm chấn động, khiến cho toàn bộ Hắc Sơn không ngừng nhô lên, càng lúc càng cao. Những cây cổ thụ, hoa cỏ, dòng suối, thác nước... trên núi càng lúc càng lớn, càng lúc càng to, càng lúc càng rộng, không ngừng trưởng thành trong tràng tế tự này.

Mà Chung Nhạc thì đã hóa thành một cự nhân đầu người thân rắn, thân cao tới vạn trượng, đuôi rắn quấn lấy ngọn núi, quấn quanh một vòng lại vòng, thân trên vẫn ở lại trên đỉnh núi, từ trên cao nhìn xuống. Ba khỏa Thần Nhãn đều mở hết, nhìn chăm chú vào Tế đàn trung tâm.

Nhục thân của cực kỳ hắn nguy nga, khí thế mênh mông, thân đứng giữa hai con đại ngư trắng đen xoay tròn, khiến cho Sư Bất Dịch và thiếu niên Hiên Viên đều nhìn tới mức mắt hoa thần mê.

Lực lượng lúc này Chung Nhạc thể hiện ra thậm chí còn hơn xa tôn Yêu Thần Sư Bất Dịch này. Đây cũng không phải là lực lượng của một mình Chung Nhạc, mà là lực lượng của thiên địa, lực lượng Phong Thiện.

Đột nhiên, Chung Nhạc chợt chỉ tay một cái. Nắp cây đèn đồng mở ra, bên trong nhất thời vang lên thanh âm lạo xạo. Một tôn Thần Linh đầu tiên bay ra khỏi cây đèn đồng, kêu lớn:

- Chung Sơn thị, ngươi trấn áp chúng ta lâu như vậy, hiện tại đã đến lúc ngươi đền mạng rồi!

Chung Nhạc mắt điếc tai ngơ, chỉ thấy tôn Thần Linh kia vừa mới chui ra khỏi cây đèn đồng, toàn thân toát ra khí diễm ngập trời, lao thẳng về phía Chung Nhạc. Nào ngờ hắn đã bị lực lượng thiên địa khủng bố hóa giải, trực tiếp biến thành năng lượng vô cùng tinh thuần, rót vào trong Tế đàn Hắc Sơn.

Hắn ngay cả cơ hội tế tự sống lại cũng không có, trực tiếp bị phân giải thành năng lượng nguyên thủy nhất.

- Chung Sơn thị, ngươi thả chúng ta đi ra, chính là tự đào mộ phần cho chính mình, ngươi có biết không?

Lại thêm một tôn Thần Linh nữa bay ra, cười quái dị nói. Ngay sau đó hắn liền bị tan rã, tiêu tan thành mây khói.

Sư Bất Dịch nhìn tới mức trừng mắt cứng lưỡi, trong lòng không khỏi sinh ra hàn ý, hàn ý phát ra từ nội tâm.

Đại trận tế tự bậc này vừa khởi động, tiêu diệt Thần Linh quả thật chính là đơn giản như uống nước vậy. Đổi lại là hắn, có thể kiên trì được bao lâu trong tràng đại tế này?

Từng tôn từng tôn Thần Linh từ trong cây đèn đồng bay ra, còn chưa kịp phản ứng đã trực tiếp bị tan rã, biến thành năng lượng nguyên thủy dung nhập vào trong Đại tế Phong Thiện, khiến cho uy năng của tràng đại tế này lại càng lớn mạnh hơn.

Phong vân trong thiên địa không ngừng cuộn trào, tựa hồ cảm ứng được biến hóa do tràng đại tế này mang tới, huyết vũ trong lúc bất chợt từ trên trời rơi xuống, là một trận huyết vũ bao phủ toàn bộ Tổ Tinh.

Khắp nơi đều là sấm chớp rền vang, khắp nơi đều là nước mưa huyết sắc, thậm chí ngay cả băng sơn, băng xuyên, băng nguyên... tại Bắc Cực, Nam Cực cũng đều bị nhuộm đỏ.

Đây chính là thiên khóc, thương thiên đang khóc lóc!

Tiếng khóc của thương thiên là tiếng sấm, nước mắt của thương thiên là xích thủy.

Thương thiên cũng khóc lóc, rơi lệ cho tương lai của Thần Tộc, Ma Tộc và Côn Tộc, khóc lóc vì Thần huyết của sinh linh hậu thế Thần Tộc, Ma Tộc và Côn Tộc bị phong ấn.

o0o

Lãnh địa của Chư Càn Thần Tộc, trong Chư Càn Thần Miếu, Văn Thường Công và Chư Cửu Mục bước ra khỏi Thần Miếu, ngẩng đầu nhìn trời. Chỉ thấy lôi điện không ngừng răng rắc răng rắc chém xuống, trong thiên địa tựa hồ có một cỗ lực lượng khủng bố đang hội tụ, một cỗ lực lượng khiến cho bọn họ không thể phát giác.

- Cửu Mục sư huynh!

Văn Thường Công kêu lớn:

- Chung Sơn thị lòng lang dạ sói, xây dựng một tòa Tế đàn lớn tại Hắc Sơn của Yêu Tộc. Ngươi cho rằng hắn bắt giữ nhiều Thần Linh Tây Hoang ta như vậy là muốn làm gì? Hắn bắt giữ Uy Huyết Thần là muốn làm gì? Hắn chính là dự định huyết tế hết thảy những Thần Linh Thần Minh này a!

Hắn đứng sừng sững trong huyết vũ, khuôn mặt phẫn nộ, quát lớn:

- Mục đích hắn huyết tế Chư Thần là cái gì? Tuyệt đối không phải là có lợi cho Thần Tộc ta, mà là dự định tiêu diệt Thần Tộc ta! Hắn vừa mới tế tự, trên trời liền rơi xuống huyết vũ, chính là thiên khóc a! Đợi tới lúc hắn hoàn thành tế tự, kẻ nào sẽ có thể chống lại tràng đại tế này?

Sắc mặt Chư Cửu Mục còn đang âm trầm bất định, thanh âm của Phong Vô Kỵ đột nhiên truyền tới:

- Ngươi niệm tình xưa với hắn, nhưng hắn chưa chắc đã niệm tình xưa với ngươi! Ngươi không ra tay, ngay cả Chư Càn Thần Tộc ngươi cũng sẽ bị diệt tộc!

Chư Cửu Mục đi ra khỏi Chư Càn Thần Miếu, toàn thân đắm chìm trong huyết vũ, ngẩng đầu nhìn lên. Chỉ thấy thân hình Phong Vô Kỵ như ẩn như hiện trong lôi quang, mà sau lưng Phong Vô Kỵ, một đạo bóng mờ to lớn khôn cùng lộ ra phần lưng đen như mực trong lôi quang, chính là Côn Hầu!

- Chư Cửu Mục!

Lại thêm một đạo thanh âm vang vọng nữa. Chỉ thấy ma khí cuồn cuộn lao tới, một cây Ma thụ ngàn trượng chậm rãi bay lên, chính là binh khí của Ma Hầu. Trước Ma thụ, Ma Thần Đồ Tư Ba của A Tu La Thánh Tộc đang đứng ở đó. Mà trên tán cây, một tôn Ma Thần Chi Linh vĩ ngạn đang đứng sừng sững, chính là Ma Hầu!

- Thần Minh trong thiên hạ chỉ còn lại có các ngươi mà thôi. Các ngươi không ra tay, Chung Sơn thị nhất định sẽ huyết tẩy thiên hạ!

Thanh âm Ma Hầu chấn động, lạnh lùng nói:

- Cái gì là huyết tẩy thiên hạ? Hiện tại chính là huyết tẩy thiên hạ!


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-1489)