Vay nóng Tima

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0588

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0588: Luyện hóa Thần Hầu
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Lazada


Trên cỗ quan tài, Côn Hầu, Chư Cửu Mục và Văn Thường Công nhanh chóng tiến về phía trước. Bọn họ đã tiến vào trong Đại tế Phong Thiện, lập tức cảm giác được khí huyết và tinh thần của chính mình rục rịch xuất động, tựa hồ muốn thoát thể bay ra, dung nhập vào trong tràng đại tế này, trở thành chất dinh dưỡng của đại tế.

- Trận đại tế thật kinh người! Đây rốt cuộc là thủ đoạn tế tự gì?

Sắc mặt Côn Hầu khẽ biến, vội vàng thu nhỏ thân thể lại:

- Cẩn thận! Không nên thi triển thủ đoạn Pháp Thiên Tượng Địa. Thân thể càng lớn, thừa nhận lực lượng luyện hóa cũng sẽ càng mạnh!

Chư Cửu Mục và Văn Thường Công cũng vội vàng thu nhỏ nhục thân lại, trong lòng cũng đều thất kinh. Cũng may tinh khí thần của bọn họ mặc dù rục rịch xuất động, nhưng trung tâm đại tế cũng không nằm trên nắp quan tài, mà là ở trên cây đèn đồng trước mặt Chung Nhạc, cho nên uy hiếp đối với bọn họ cũng không tính quá lớn.

Phía trên cây đèn đồng, Uy Huyết Thần mới vừa từ trong cây đèn đồng bay ra, liền bị lực lượng tế tự định trụ. Huyết hải không ngừng bốc hơi, hóa thành năng lượng nguyên thủy dung nhập vào trong Tế đàn Hắc Sơn.

Huyết hải không ngừng co rút lại, lực lượng khủng bố vờn quanh thân thể Uy Huyết Thần, vây khốn hắn. Mặc cho huyết hải giãy giụa như thế nào, cũng thủy chung không thể chạy thoát được.

Uy Huyết Thần không ngừng rống giận, trên huyết hải vậy mà xuất hiện từng tôn từng tôn Uy Huyết Thần. Toàn thể huyết hải cũng hóa thành một khuôn mặt to lớn khôn cùng, cật lực chống lại lực lượng tế tự, nhưng cũng đều là tốn công vô ích.

Tại trung tâm Tế đàn, không ngờ một tôn Thần Minh ngay cả cơ hội đào sinh cũng đều không có!

Ba người Côn Hầu nhìn tới mức kinh hãi không thôi, nhất tề liếc nhìn nhau một cái, cất bước tiến về phía trước. Bọn họ sắp sửa phóng qua cái nắp quan tài này, đột nhiên một tôn Thần Nhân chín đầu chợt xuất hiện phía bên kia nắp quan tài, ngăn cản lối đi.

- Sư Bất Dịch!

Côn Hầu hừ lạnh một tiếng, thấp giọng nói:

- Hắn đã tu thành Yêu Thần rồi! Văn Thường Công, ngươi đi ngăn cản hắn!

Thân hình Văn Thường Công khẽ biến, vỗ cánh bay lên, lướt qua Chư Cửu Mục và Côn Hầu, huy động chiến kích giết về phía tôn Thần Nhân chín đầu, quát lớn:

- Sư Bất Dịch, ngay cả Yêu Tộc ngươi cũng bị phong ấn, ngươi định giúp Chung Sơn thị, ngồi xem Yêu Tộc ngươi bị diệt tộc hay sao?

Uy năng chiến kích của hắn vô cùng mạnh mẽ khủng bố. Thời điểm tại Tây Hoang, chiến kích vốn dĩ là chỉ về phía Chung Nhạc, sát khí rợp trời ngập đất ập tới, chiến ý ngập trời, thể hiện ra cảnh tượng đại mạc, tà dương, tàn huyết thảm liệt mà đồ sộ.

Nhưng ở trên Tế đàn Hắc Sơn, lực lượng tế tự không chỗ nào không có, chiến ý của hắn cũng triệt để bị bao phủ dưới vĩ lực của Đại tế Phong Thiện, không còn rung động như vậy.

Tám cánh tay Sư Bất Dịch không ngừng bay lượn, Bát Cực Hung Binh nghênh chiến Văn Thường Công, mỉm cười nói:

- Yêu Tộc ta trời sinh chính là phàm huyết, cũng đồng dạng với Nhân Tộc. Yêu Tộc phàm huyết cũng có thể sừng sững trên thế gian mấy vạn năm không ngã, địa vị càng lúc càng cao, Yêu Thần xuất hiện lớp lớp, ngang hàng với Thần Tộc. Chung Sơn thị phong ấn tất cả Thần huyết trong thiên hạ, chuyện này liên quan gì tới Yêu Tộc ta? Đồng dạng là phàm huyết, Yêu Tộc ta có thể trở thành chủ nhân thế gian, tương lai huy hoàng còn trên cả Nhân Tộc, ta tự nhiên là sẽ giúp hắn rồi!

- Sự tình mà ngay cả Thần Tộc ta đều làm không được, Yêu Tộc hèn mọn cũng muốn làm chủ nhân thế gian sao? Gian ngoan mất linh!

Văn Thường Công quát lớn, cặp mắt phẫn nộ, đột nhiên hai đạo kim châm từ trong cặp mắt hắn bắn ra, vô cùng sắc bén. Không ngờ lại là thần thông dùng Thái Dương Xạ Tuyến luyện ra. Chỉ là so với Thái Dương Thần Đao của Chung Nhạc, kim châm Thái Dương của hắn liền mỏng nhỏ hơn rất nhiều lần, nhưng càng tinh thuần hơn, chuyên dùng để đánh lén, uy lực cũng càng khả quan hơn.

Không ngờ hai đạo thần thông này của hắn vừa mới phóng ra, hai đạo kim châm Thái Dương còn chưa phóng tới trên người Sư Bất Dịch, đã đột nhiên biến mất không thấy đâu nữa, uy năng hoàn toàn tiêu tán, dung nhập vào trong tràng Đại tế Phong Thiện này.

Trong lòng Văn Thường Công cả kinh, mà ngay cả Sư Bất Dịch cũng bị dọa cho nhảy dựng lên. Một chiêu này của Văn Thường Công quả thật nằm ngoài dự liệu của hắn. Nếu không phải kim châm Thái Dương bị Đại tế Phong Thiện hóa giải, hắn khẳng định là đã trúng chiêu, chỉ sợ sau một khắc chính là tử kỳ của chính mình.

Văn Thường Công tu thành Thần Minh sớm hơn hắn rất lâu, pháp lực hùng hồn hơn hắn nhiều, thần thông và bảo vật trong tay cũng nhiều hơn hắn không ít, trong lúc xuất kỳ bất ý, hai đạo kim châm trong mắt sẽ có thể khiến cho hắn bị trọng thương.

Soạt!

Mi tâm trên chín cái trán của Sư Bất Dịch đột nhiên vỡ ra, trên mỗi cái đầu đều xuất hiện một khỏa Minh Vương Thần Nhãn. Chín đạo Thần quang nhất tề bắn thẳng về phía Văn Thường Công. Đây là uy năng của Minh Vương Thần Nhãn, có thể nói là thần thông cường đại nhất của hắn. Nhưng chín đạo Minh Vương Thần quang này vừa mới bắn ra, còn chưa đi tới trước mặt Văn Thường Công, Thần quang cũng đã hoàn toàn tan rã, dung nhập vào trong đại tế, biến thành chất dinh dưỡng của Đại tế Phong Thiện.

- Nơi này vô cùng quỷ dị, không thể sử dụng thần thông được!

Văn Thường Công lớn tiếng quát lên, chiến kích không ngừng bay lượn, cặp cánh sau lưng liên tục chấn động, bay lượn bốn phía xung quanh Sư Bất Dịch, dùng chiến kích công kích Sư Bất Dịch. Trong nháy mắt đã oanh kích qua mấy trăm chiêu, quát lớn:

- Cận thân chém giết mới là hữu dụng nhất! Các vị cẩn thận!

Côn Hầu quan sát bốn phía, xem qua một lượt các hoa văn Đồ đằng của Đại tế Phong Thiện, cao giọng nói:

- Ma Hầu, dốc hết khả năng định trụ tòa Tế đàn này, không cần thu hồi Ma thụ và quan tài, bằng không đại trận toàn diện mở ra, chúng ta sẽ rơi vào trong trận!

Ma Hầu và Đồ Tư Ba nghe hắn nói vậy, sắc mặt khẽ biến. Bọn họ nhìn thấy đám người Côn Hầu đã tiến vào trong Tế đàn Hắc Sơn, cũng có ý định thu hồi Ma thụ và quan tài. Dù sao duy trì Ma thụ và quan tài cũng cần bọn họ không ngừng tiêu hao pháp lực.

Mà hiện tại, hiển nhiên Côn Hầu đã nhìn thấu hung hiểm, để cho bọn họ cật lực duy trì thôi động Ma thụ và quan tài, tiến hành áp chế Tế đàn. Nếu lúc này bọn họ thu hồi Ma thụ và quan tài, Đại tế Phong Thiện sẽ liền toàn lực vận chuyển. Khi đó, đám người Côn Hầu căn bản không áp chế được tinh khí thần của bản thân, sẽ bị đại tế lập tức tế diệt.

- Côn Hầu, ngươi có thể cảm ứng được Thần Dực Đao chưa?

Chư Cửu Mục đột nhiên hỏi. Côn Hầu lắc đầu, nói:

- Đã rất gần, nhưng vẫn chưa thể điều động Thần Dực Đao, cần phải gần hơn một chút nữa, mới có thể đoạt lại Thần Dực Đao, một kích tiêu diệt Chung Sơn thị!

Chư Cửu Mục nghe hắn nói vậy, giương cung lắp tên. Một đạo quang tiễn bắn thẳng về phía Chung Nhạc, sau một khắc đã phóng tới hậu tâm Chung Nhạc. Nhưng đúng lúc này, chỉ nghe một tiếng đinh nhỏ vang lên, một thanh Thần kiếm như thiểm điện xuất hiện sau lưng Chung Nhạc, ngăn cản đạo quang tiễn này lại.

*****

Thiếu niên Hiên Viên đứng thẳng sau lưng Chung Nhạc, thôi động Hiên Viên Kiếm, dùng thanh kiếm chí bảo Nhân Hoàng này ngăn cản mũi tên này, sắc mặt có chút tái nhợt.

- Hiên Viên, không cần sợ! Không nên suy nghĩ nhiều! Ngươi chỉ cần quan tưởng Thần kiếm là được!

Chung Nhạc hòa nhã nói:

- Cái gọi là quan tưởng, không nghĩ cũng không phải là không nghĩ. Ý niệm lên, kiếm liền tới, mượn uy năng Thần kiếm của Nhân Hoàng, liền đủ để bảo hộ ta rồi!

Sau lưng hắn, đạo quang tiễn tới lui như chớp, nhanh tới mức không cách nào tưởng tượng, không ngừng xạ kích về phía Chung Nhạc. Mà thiếu niên Hiên Viên thì đang đứng ở nơi đó, Hiên Viên Kiếm trên dưới tung bay, như quang như điện, không ngừng va chạm với đạo quang tiễn này, thanh âm đinh đinh vang lên không dứt.

Thiếu niên Hiên Viên tự nhiên là không thể chống lại Chư Cửu Mục. Bất quá, Hiên Viên Kiếm là Thần kiếm của Nhân Hoàng, uy năng mạnh mẽ vô cùng. Hắn vẫn chưa thể thôi động được uy năng của Thần kiếm, nhưng Nhân Hoàng vẫn còn, hắn chỉ cần quan tưởng sẽ có thể khiến cho Hiên Viên Kiếm xuất hiện ở vị trí mà hắn muốn xuất hiện.

Chư Cửu Mục điều khiển đạo quang tiễn kia, đái lĩnh Côn Hầu tiếp tục tiến về phía trước, xuyên qua chiến trường của Sư Bất Dịch và Văn Thường Công, lắp tên giương cung không ngừng bắn ra.

Đạo quang tiễn này lao thẳng về phía Sư Bất Dịch. Sắc mặt Sư Bất Dịch khẽ biến, đang định ra sức chống lại, đột nhiên kiếm quang lóe lên, vậy mà trước hắn một bước ngăn cản đạo quang tiễn này.

Sư Bất Dịch nhất thời ngẩn ra. Chỉ thấy đạo kiếm quang kia chính là Hiên Viên Kiếm mà thiếu niên Hiên Viên đang khống chế.

- Không ngờ tiểu tử Nhân Tộc này còn có thể phân thần giúp ta! Năng lực quan tưởng của hắn cũng không yếu a!

Chư Cửu Mục dùng tinh thần lực giá ngự Thần tiễn, đạo quang tiễn này bay lượn bốn phía xung quanh Sư Bất Dịch, khiến cho Hiên Viên Kiếm lúc tới lúc lui, xuyên qua xuyên lại giữa Sư Bất Dịch và Chung Nhạc, không ngừng va chạm với hai đạo quang tiễn.

Thiếu niên Hiên Viên cũng không cần lãng phí pháp lực, chỉ cần quan tưởng, khống chế Hiên Viên Kiếm để ngăn cản quang tiễn. Nhưng yêu cầu đối với quan tưởng cũng là cực cao, nhất là hai đạo quang tiễn của Chư Cửu Mục vậy mà sử dụng chiêu số bất đồng, càng là khảo nghiệm cực lớn đối với hắn.

Chư Cửu Mục tiếp tục tiến về phía trước, lại giương cung bắn ra một mũi tên nữa. Lại thêm một đạo quang tiễn nữa lao thẳng về phía thiếu niên Hiên Viên, nhắm thẳng ngay giữa khuôn mặt của hắn.

Trên trán thiếu niên Hiên Viên toát ra mồ hôi lạnh, Hiên Viên Kiếm đinh một tiếng ngăn cản đạo quang tiễn này.

- Không tệ!

Chư Cửu Mục một bên che chở Côn Hầu tiến về phía trước, mở miệng tán thán một tiếng, lại bắn ra thêm một mũi tên nữa, quang tiễn nhắm thẳng về phía Chung Nhạc.

Trên trán thiếu niên Hiên Viên tuôn ra mồ hôi lạnh cuồn cuộn, dốc hết khả năng giá ngự Hiên Viên Kiếm chống lại bốn đạo quang tiễn này. Uy năng của Hiên Viên Kiếm tuy mạnh, mặc dù hắn quan tưởng tới đâu, Thần kiếm liền tới đó, nhưng trong tên họ của Chư Cửu Mục có hai chữ Cửu Mục, cũng đã nói rõ tài thiện xạ của tôn Thần Minh này.

Mục giả, chính là chỉ kẻ chăn dê, cần phải chống lại dã thú tập kích đàn dê, cái dựa vào chính là cung tên. Chín, cực hạn của số đếm. Chư Cửu Mục, ý tứ chính là Thần Xạ Thủ cường đại nhất của Chư Càn Thần Tộc.

Hắn bắn ra bốn mũi tên, cũng đã đủ để hoàn toàn khắc chế thiếu niên Hiên Viên, khiến cho hắn không thể phân ra càng nhiều tinh thần để đối phó.

Thần kiếm của Nhân Hoàng bị hạn chế giữa bốn mũi tên, Thần binh Hoàng cấp chỉ có thể bôn ba qua lại, ngăn cản bốn mũi tên, không đủ để uy hiếp nữa.

Ngay cả Côn Hầu cũng không khỏi tán thán, có chút bội phục Chư Cửu Mục. Có thể luyện Thần tiễn tới cảnh giới này, bốn mũi tên chế trụ Thần binh Hoàng cấp, sợ rằng chỉ có vị Thần Minh Chư Càn Thần Tộc này mà thôi.

Đột nhiên, Uy Huyết Thần chợt kêu thảm một tiếng, bị tươi sống tế diệt, hồn phi phách tán.

Sắc mặt Chung Nhạc không chút thay đổi, cái đầu người của Phong Vô Kỵ đột nhiên từ trong cây đèn đồng bay ra, lập tức hóa đi trong Đại tế Phong Thiện. Mặc dù cái đầu người đã bị hóa đi, nhưng bên trong lập tức bay ra vô số văn lộ Đồ đằng rậm rạp chằng chịt. Linh của Hiếu Mang Lão tổ cũng chậm rãi xuất hiện, ba cái đầu Bàn Ngao nhất tề ngửa mặt lên trời rống lớn. Chính là thần thông Khiếu Nguyệt Thần Hống!

Toàn bộ văn lộ Đồ đằng của Đại tế Phong Thiện trên dưới toàn sơn thể Hắc Sơn bị rống tới mức không ngừng mở rộng ra ngoài, tựa hồ đã bị tiếng hống của hắn chấn vỡ vậy.

Chung Nhạc vẫn như cũ không thèm để ý tới. Chỉ thấy Linh của Hiếu Mang Lão tổ cũng đang không ngừng phân giải, hóa thành linh quang không ngừng tiêu tán, dung nhập vào trong Đại tế Phong Thiện.

Hiếu Mang Lão tổ mặc dù dựa vào thực lực mạnh mẽ của chính mình, ngăn cản được sự luyện hóa của Sắc lệnh của Đồ Úc, vẫn chưa bị luyện chết, nhưng thực lực cũng đã đại tổn. Một tiếng rống lớn vừa rồi, cũng đã hao phí bảy tám phần thực lực của hắn.

- Hiếu Mang Lão tổ! Ngay cả hắn cũng bị Chung Sơn thị bắt giữ luyện hóa!

Bên ngoài Tế đàn, trong lòng đám người Ma Hầu, Đồ Tư Ba cũng đều giật mình. Sắc mặt đám người Côn Hầu cũng trở nên ngưng trọng.

Tồn tại cấp Thần Hầu, vậy mà cũng có thể bị tòa Tế đàn này tế diệt. Chuyện này đối với Ma Hầu và Côn Hầu tuyệt đối không phải là một tin tức tốt.

Chư Cửu Mục một lần nữa cài tên, giương cung, một mũi tên lại một mũi tên nữa bắn ra. Rất nhanh đã xuất hiện chín mũi tên liên hoàn, không ngừng giao thoa trên không trung, liên tục va chạm với nhau, kích xạ bốn phía.

Cửu Mục Tiễn Trận! Tiễn trận dùng tên họ của Chư Cửu Mục mệnh danh!

Chín mũi tên này tạo thành một tòa tiễn trận đáng sợ, không ngừng liên hoàn xuyên toa, không ngừng chuyển hướng, khiến cho người ta căn bản không thể nắm bắt, không thể phán định phương vị mũi tên xạ kích.

Trên Tế đàn không thể sử dụng văn lộ Đồ đằng, bằng không liền sẽ bị Đại tế Phong Thiện hóa giải mất. Chư Cửu Mục bắn ra chín mũi tên hình thành nên tiễn trận, cái dựa vào không phải là văn lộ Đồ đằng, mà là dùng mũi tên va chạm với nhau để bày trận. Cộng thêm lực điều khiển cường đại của bản thân hắn, khiến cho bộ Cửu Mục Tiễn Trận này có thể xưng là hoàn mỹ vô khuyết, bao phủ toàn bộ Chung Nhạc, thiếu niên Hiên Viên và Sư Bất Dịch vào trong tiễn trận.

Xuy!

Trên người Sư Bất Dịch nhất thời bị mũi tên bắn thủng, có thêm một lỗ máu.

Xuy xuy xuy!

Trên người Chung Nhạc cũng xuất hiện thêm từng cái từng cái lỗ máu, bị từng đạo từng đạo quang tiễn xuyên thấu. Thực lực của Chư Cửu Mục quá mạnh, mà hắn giờ khắc này lại đang phải toàn lực giá ngự Đại tế Phong Thiện, không rảnh chống lại.

Thiếu niên Hiên Viên thấy trên người hắn chảy máu, tay chân nhất thời luống cuống, lại vô lực đối kháng tòa tiễn trận này. Hiên Viên Kiếm nhất thời thủ hộ không chu toàn, ngay cả bản thân hắn cũng rơi vào nguy cục, bất cứ lúc nào cũng có khả năng mất mạng.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1489)