Truyện ngôn tình hay

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0596

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0596: Kẻ phản bội
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Tinh lộ vẫn tiếp tục kéo dài về phía trước. Đám người Chung Nhạc đi qua một phiến lại một phiến chiến trường. Những chiến trường này đều nằm trong Đệ Nhất Lục Đạo Giới, là Phục Hy thị bởi vì vận mệnh của tộc nhân chính mình đã đứng lên phản kháng.

Rốt cuộc, bọn họ đã đi tới chiến trường thứ nhất. Nơi này là phiến chiến trường rộng lớn nhất, cũng là chiến trường thảm thiết nhất, khắp nơi đều là mộ hoang, khắp nơi đều là mộ bia.

- Đại trủng Bộ tộc Thiên Khung Phục Hy Phong thị!

- Đại trủng Bộ tộc Thiên Tề Phục Hy Phong thị!

- Đại trủng Bộ tộc Thiên Ất Phục Hy Phong thị!

- Đại trủng Bộ tộc Hợp Hùng Nữ Oa Phục Hy Phong thị!

- Đại trủng Bộ tộc Thiên Dương Phục Hy Phong thị!

- Đại trủng Bộ tộc Thiên U Phục Hy Phong thị!

- Đại trủng Bộ tộc Hậu Điểu Phục Hy Phong thị!

- Đại trủng Bộ tộc Hậu Xung Phục Hy Phong thị!

- Đại trủng Bộ tộc Lôi Vũ Phục Hy Phong thị!

- Đại trủng Bộ tộc Thiên Hoàng Phục Hy Phong thị!

Chung Nhạc quan sát từng tòa từng tòa đại trủng, trong lòng sinh ra một cỗ bi thương khó hiểu. Tân Hỏa cũng đặc biệt trầm mặc, qua một lúc lâu sau mới nói:

- Nhạc tiểu tử, Phong thị tổng cộng có mười Bộ lạc, là mười họ tộc lớn nhất của Phục Hy thị, là gốc của toàn bộ Phục Hy thị. Toàn bộ họ thị của Phục Hy thị đều khởi nguyên từ Phong thị. Ngược dòng trở về, tổ bối của mỗi một Phục Hy thị đều là họ Phong. Trước khi ta lâm vào ngủ say, Phong Thị Thập Bộ là mười bộ tộc cường đại nhất Phục Hy Thần Tộc!

Họ Phong khai chi tán diệp, mới có những họ thị khác. Những họ thị này là từ Thời đại Toại Hoàng lưu truyền xuống, kéo dài cho tới bây giờ. Mà hiện tại, hắn ở chỗ này gặp được anh liệt của mười bộ Phong thị!

Thập Đại Bộ Tộc của Phong thị: Thiên Khung, Thiên Tề, Thiên Ất, Hợp Hùng Nữ Oa, Thiên Dương, Thiên U, Hậu Điểu, Hậu Xung, Lôi Vũ, Thiên Hoàng, ở trên chiến trường thứ nhất nghênh chiến quân giặc, chết trận vô số.

Đây là tinh nhuệ trong tinh nhuệ của Phục Hy thị. Trận chiến này thảm liệt khó có thể tưởng tượng, chỉ từ di tích chiến trường tới xem, bọn họ đã tao ngộ sự ngăn chặn khủng bố ở chỗ này. Tồn tại ngăn chặn bọn họ tuyệt đối là tồn tại vượt quá tưởng tượng, lúc này mới có thể đánh cho Phong Thị Thập Bộ cường đại nhất Phục Hy Thần Tộc tàn phế, lúc này mới có thể làm suy yếu lực lượng của Phục Hy thị.

- Chiến trường thứ nhất tế huynh đệ tỷ muội ta!

Chung Nhạc tìm được đệ nhất tế bia. Trên tấm bia đá ngoại trừ tế văn ra, còn ghi lại một câu nói không tầm thường:

- Biết rõ tất bại, cũng muốn tiến lên phía trước! Tranh, còn có một đường sinh cơ! Không tranh, con cháu trọn đời không thể xoay người!

Trong lòng Chung Nhạc trầm trọng. Kẻ lưu lại hàng chữ này, trong lòng còn có một tia hy vọng cuối cùng, hy vọng đi tranh một chuyến, đặt cược một lần, tranh thủ cho con cháu hậu đại một cái tương lai.

- Kẻ phản bội đã diệt Hoàng tộc ta!

Lại có người dùng máu tươi viết ra mấy chữ này. Trong hàng chữ này toát ra sự tức giận và oán niệm mà thiên địa có hủy diệt cũng không thể ma diệt được. Cỗ oán niệm này xung thiên, mặc dù đã trôi qua hơn tám vạn năm, nhưng oán khí và phẫn nộ vẫn như cũ không có nửa điểm tiêu tán. Chung Nhạc nhìn thấy mấy chữ này, cũng không khỏi rùng mình một cái.

Ngoại trừ hàng chữ này ra, còn có một hàng chữ khác nữa, viết:

- ... tiêu diệt Phục Hy ở đây!

Phía trước mấy chữ này hẳn là còn có một cái tên họ, đáng tiếc không biết đã bị kẻ nào lau đi mấy, đã không nhìn thấy được cái tên này.

Chung Nhạc trầm mặc. Chuyện tình phát sinh năm xưa, hắn không thể nào biết được, nhưng cũng có thể suy đoán ra một chút đại khái. Thập Đại Bộ Tộc Phục Hy Phong thị bí mật triệu tập tất cả cường giả Phục Hy thị, dự định trở lại Tổ Tinh của Đệ Nhất Lục Đạo Giới, thức tỉnh Linh của các đời Phục Hy Thiên Đế, khiến cho Đế binh sống lại, vãn hồi đại thế của Phục Hy thị.

Nhưng trong số bọn họ đã xuất kiện kẻ phản bội. Có đồng tộc đã phản bội Phục Hy thị, tiết lộ bí mật này ra, khiến cho địch nhân của Phục Hy thị phục kích ở chỗ này. Thập Đại Bộ Tộc Phục Hy Phong thị đa số chết trận, kẻ còn sống sót lập bia kỷ niệm anh liệt chết trận. Những Phục Hy còn lại dựa theo ý niệm liều chết đánh một trận, tiếp tục tiến về phía Tổ Tinh. Bọn họ dọc đường đi đã tao ngộ năm trận ác chiến, từ chiến trường thứ nhất đánh tới chiến trường thứ sáu, cuối cùng tàn quân mới đi tới Tổ Tinh.

Mà vào lúc đó, Tự Nhiên Lão tổ đã bố trí mai phục trên Tổ Tinh. Trong trận chiến cuối cùng này, toàn bộ những Phục Hy không muốn quỳ hết thảy đều chết trận.

Thời điểm kẻ thắng lợi trở về, đi ngang qua chiến trường thứ nhất, đã hưng phấn viết ra mấy chữ 'tiêu diệt Phục Hy ở đây', nhưng vì sao có kẻ đã lau đi tên họ của hắn?

Là kẻ nào đã lau đi?

Chung Nhạc tỉ mỉ quan sát mấy chữ 'tiêu diệt Phục Hy ở đây'. Tên họ phía trước là bị chỉ lực lau đi, mơ hồ có thể nhìn thấy địa phương bị lau đi có vân tay dính máu.

Vân tay của mỗi một chủng tộc đều không giống nhau. Trong vân tay uẩn tàng cấu tạo của văn lộ Đồ đằng, còn có đặc thù của chủng tộc. Vân tay của Phục Hy thị đều không giống với những chủng tộc khác, có Long văn và Xà văn ẩn chứa trong vân tay. Long văn chiếm cứ chủ đạo, sẽ hình thành hình dạng long cốc, Xà văn chiếm cứ chủ đạo, sẽ là hình dạng trùng kích bình nguyên.

- Hắn cũng là Phục Hy...

Chung Nhạc quan sát dấu vân tay dính máu, nửa cười nửa không, như khóc không phải là khóc, lẩm bẩm:

- Hắn cũng là Phục Hy! Hắc hắc... Phục Hy diệt Phục Hy! Khó trách hắn sau khi đắc ý vênh váo đã tỉnh ngộ lại, tự lau đi tên họ của chính mình. Hắn chính là đã tiêu diệt chủng tộc của chính mình... Hắn chính là tên phản đồ kia!

Chung Nhạc lấy ra một khối Thần Kim, đốt chảy, in lại dấu vân tay này, thu vào trong Bí cảnh Nguyên thần của chính mình.

- Đi thôi!

Chung Nhạc khôi phục lại bình tĩnh, nói với đám người Khâu Cấm Nhi, Quân Tư Tà.

Bọn họ leo lên tòa Truyền Tống Trận cuối cùng của Đệ Nhất Lục Đạo Giới, đi về phía Tinh vực không biết.

Lại qua thời gian hơn một năm, một khỏa Tinh cầu xanh thẳm xuất hiện trước mắt đám người Chung Nhạc, giống như một khỏa bảo thạch rực rỡ. Khỏa Tinh cầu này cách bọn họ càng lúc càng gần, kích thước cũng càng lúc càng lớn hơn.

Không bao lâu sau, phía sau khỏa Tinh cầu xanh thẳm này xuất hiện một khỏa Tinh cầu đen như mực, giống như một khỏa bảo thạch màu đen. Hai Tinh cầu không ngờ lại đang cùng chuyển động xoay quanh nhau, khiến cho người ta không khỏi chậc chậc lấy làm kỳ lạ.

Đạo quang lưu truyền tống này chính là đang bay về phía một trong hai khỏa Tinh cầu này. Chỉ là bây giờ còn chưa thể nhìn ra địa điểm mục tiêu là khỏa Tinh cầu nào.

*****

Mà ở chỗ xa hơn, đám người Chung Nhạc nhìn thấy có ba khỏa Thái Dương, đang dùng một loại quỹ tích kỳ dị vận hành, mỗi khỏa đều có quỹ tích bất đồng, vô cùng cổ quái.

Quanh ba khỏa Thái Dương này đều có mấy Tinh cầu đang xoay tròn xung quanh, khi thì bị khỏa Thái Dương này bắt lấy, khi thì bị một khỏa Thái Dương khác bắt lấy. Những Tinh cầu này cũng không thể cư trú, bị ba khỏa Thái Dương thiêu đốt biến thành thế giới nham tương.

Mà vị trí của hai khỏa Song Tử Tinh kia lại vừa vặn, đều cách ba khỏa Thái Dương kia không xa không gần, hoàn cảnh hẳn là không ác liệt như những ngôi sao khác, có thể đảm bảo sinh linh sinh sống ổn định.

- Đại thiên vũ trụ, đúng là không gì không có!

Bạch Thương Hải không khỏi tán thán:

- Chẳng lẽ hai khỏa Tinh cầu này chính là Tinh vực Tử Vi sao?

Đạo quang lưu truyền tống từ trên trời giáng xuống, rơi về phía khỏa Tinh cầu xanh thẳm kia.

Đột nhiên, đạo quang lưu truyền tống chấn động kịch liệt. Thân thể đám người Chung Nhạc chấn động một cái, bị một cỗ lực lượng bàng đại ngăn cản, vậy mà từ trong quang lưu bị chấn cho văng ra ngoài. Ngay cả Lục Đạo lão nhân cũng bị chấn động, từ trong Bí cảnh Nguyên thần của Chung Nhạc bay ra.

- Đồ vật gì thế? Vậy mà có thể chặn chúng ta lại?

Đám người tâm thần đại chấn. Bề ngoài khỏa Tinh cầu xanh thẳm này phảng phất như có một loại lực lượng kỳ diệu thủ hộ, ngăn cản đạo quang lưu truyền tống.

- Hai vị sư huynh, các ngươi cũng đưa đệ tử tới đây tham dự trận thịnh hội này sao?

Lúc này, một đạo thanh âm hùng hồn chợt vang lên. Sư Bất Dịch và Lục Đạo lão nhân vội vàng nhìn lại, tâm thần nhất thời chấn động. Chỉ thấy cách bọn họ không xa vậy mà có từng chiếc từng chiếc Cự hạm, bảo liễn, Thần điện, Thần lâu, Dị thú... rất nhiều Ma Thần đang ngồi ở trong đó, hình dạng ai nấy cũng đều vô cùng cổ quái.

Ma quang lượn lờ, Ma uy xao động. Bên ngoài khỏa Tinh cầu xanh thẳm bày thậm chí có tới mấy trăm tôn Ma Thần đang tụ tập ở đây. Đây là cảnh tượng mà ở trên Tổ Tinh căn bản không thể nào thấy được.

Sư Bất Dịch liên tục rùng mình mấy cái, có chút sợ hãi. Bọn họ đã bị truyền tống vào trong ổ Ma Thần rồi sao? Nhiều Ma Thần như vậy, nếu như động thủ, chỉ sợ sẽ có thể dễ dàng xé xác tất cả bọn họ.

Tôn Ma Thần mở miệng hỏi kia cực kỳ khôi ngô hùng tráng. Trên cổ hắn đeo một chuỗi hạng liên, là dùng xương đầu của Thần Ma luyện chế thành. Tổng cộng có hai mươi tám khỏa, đã bị hắn luyện tới chỉ lớn chừng nắm tay, dùng một sợi Long gân làm dây thừng, xâu chuỗi lại với nhau.

Sư Bất Dịch ổn định lại tâm thần, vội vàng hoàn lễ, mỉm cười nói:

- Chính là đưa tiểu đồ tới đây góp hội! Xin hỏi sư huynh xưng hô như thế nào?

Trong lòng hắn có chút đắc ý, thầm nghĩ:

- Chung lão gia lần này ăn thiệt thòi rồi! Người ta nói hắn là đệ tử của ta, cũng không phải do ta nói. Đoán chừng hắn cũng không dám lên tiếng phản đối, chỉ có thể ngoan ngoãn gọi ta một tiếng sư tôn. Có tiện nghi mà không chiếm chính là đồ khốn kiếp. Ta cũng không phải cố ý muốn chiếm tiện nghi của hắn!

Ánh mắt Chung Nhạc chớp động, cũng không có lên tiếng, mà chỉ quan sát khắp nơi. Chỉ thấy đám Ma Thần này ai nấy cũng đều mang theo đệ tử. Tu vi thực lực của những đệ tử Ma Thần này cũng đều cực kỳ cường đại, phần lớn là Cự bá Thông Thần Cảnh, chỉ có số ít mấy tên là Cự bá Chân Linh Cảnh. Nhưng Cự bá Chân Linh Cảnh cũng không thể khinh thường. Thực lực của mỗi một tên Cự bá Ma Tộc đều mạnh so với Luyện Khí Sĩ trên Tổ Tinh một mảng lớn.

- Ta là Thiềm Đông Nguyên của Thiên Thiềm Thánh Tộc, đến từ Tinh vực Tả Nha, bộ hạ của Bích Thiên Pháp Vương!

Thiềm Đông Nguyên xoay chuyển chuỗi đầu lâu Thần Ma trên cổ mình, khuôn mặt dữ tợn, cười ha hả, nói:

- Hai vị sư huynh thoạt nhìn thực lực không kém, không biết là đến từ địa phương nào?

- Địa phương nhỏ mà thôi!

Lục Đạo lão nhân cướp lời lên tiếng, thản nhiên nói:

- Chúng ta tới từ một địa phương nhỏ không biết tên, đối với Thiềm sư huynh chỉ là một đám thôn dã quê mùa mà thôi! Ta gọi là Đạo Lưu, hắn gọi là Sư Bất Dịch! Nói ra thật xấu hổ, lần này chúng ta tới đây, chỉ là vô tình nghe tin đồn mà tới, cái gì cũng đều không biết, còn xin Thiềm sư huynh chỉ điểm nhiều hơn!

Trong lòng Sư Bất Dịch khẽ động, thầm khen Lục Đạo lão nhân thông minh, phản ứng nhanh lẹ. Hiện tại bọn họ không biết đã bị truyền tống tới địa phương nào, cũng không biết sâu cạn của nơi này, lại càng không biết cái tên Tổ Tinh này có thể nhấc lên hay không. Lục Đạo lão nhân không nói mình tới từ Tổ Tinh, ngược lại chính là lựa chọn tốt nhất.

Thiềm Đông Nguyên cũng không chút để ý, mỉm cười nói:

- Ngục Giới ta chính là Thánh Giới Linh Đạo, địa phương nhỏ cũng có thể ra Đại Thánh Hiền. Các ngươi yên tâm! Mặc dù địa vị của Yêu Tộc và Nhân Tộc thấp, nhưng ta cũng sẽ không kỳ thị các ngươi. Bích Thiên Pháp Vương từng nói, chủng tộc không có mạnh yếu, có mạnh yếu chính là tâm cảnh của Luyện Khí Sĩ!

Sư Bất Dịch nhất thời không nói gì. Địa vị của Yêu Tộc và Nhân Tộc đều thấp? Đều sẽ bị kỳ thị sao?

- Chỉ cần không phải là Thần Tộc, Ngục Giới ta cũng sẽ không để ở trong lòng. Chỉ là, vì sao hai vị lại có một gã đệ tử Thần Tộc?

Ánh mắt Thiềm Đông Nguyên như điện, rơi xuống trên người Bạch Thương Hải, cười lạnh nói:

- Không ngờ hai vị sư huynh ở trong Ngục Giới ta lại dám thu Thần Tộc làm đệ tử! Lá gan thật sự không nhỏ a!

Sư Bất Dịch vội vàng cười nói:

- Tên Thần Tộc này là một đứa trẻ bị vứt bỏ, vốn là Tảo Bả Tinh Linh Thể!

- Tảo Bả Tinh Linh Thể?

Thiềm Đông Nguyên nhất thời giật mình, sau đó bật cười ha hả, nói:

- Khó trách lại bị Thần Tộc vứt bỏ! Hắc hắc... Tảo Bả Tinh Linh Thể không tệ a, còn được gọi là Chú Linh Thể, trời sinh đã mang theo văn lộ Đồ đằng xui xẻo trên người. Các ngươi còn có thể sống cho tới bây giờ đúng là không dễ, không bị hắn khắc chết đã là may mắn lắm rồi. Bất quá, theo ta thấy, văn lộ Đồ đằng xui xẻo của tiểu tử này tựa hồ vẫn chưa được kích phát, hắn còn chưa biết phải tu luyện như thế nào. Bằng không, chỉ cần tu luyện thành công, thức tỉnh được Tiên Thiên Chân Linh, sẽ chính là một tôn Ách Vận Đại Ma Thần, phi thường cao cấp a!

Sư Bất Dịch và Lục Đạo lão nhân hai mặt nhìn nhau. Không ngờ Linh của Bạch Thương Hải lại còn có lai lịch này?

Crypto.com Exchange

Chương (1-1489)