Vay nóng Tima

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0620

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0620: Tuần Sát Sứ thật giả
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Shopee


Cự chung trong suốt nằm trong tay tồn tại ở sâu bên trong Địa Ngục này, so với trong tay mười tám vị Phủ phán, hiệu quả và uy năng hoàn toàn là một trời một vực.

Linh hồn tôn Thần Ma kia bị cự chung chụp lấy, lập tức liền cảm thấy thiên hôn địa ám, liên hệ giữa nhục thân và linh hồn bị chặt đứt. Cự chung vang lên thanh âm tang hồn, gọi là Tang Hồn Chung, tiếng chuông vừa vang lên, đã chặt đứt liên hệ giữa nhục thân và linh hồn.

Đây là một kiện trọng bảo lừng lẫy nổi danh của Địa Ngục. Trong Lục Đạo Giới thường có một vài tồn tại cường đại dị thường, dưới tay có sinh linh của mấy khỏa Tinh cầu không ngừng tế tự, thậm chí trong một số sinh từ chính là cung phụng chân thân của những tồn tại này. Lực lượng tế tự khóa chặt linh hồn của hắn vào trong nhục thể, cho dù là nhục thân có tử vong, Địa Ngục Luân Hồi cũng khó có thể dẫn độ linh hồn hắn đi được.

Mà thời điểm những tồn tại này tử vong, thông thường sẽ nghe vang lên một tiếng chuông ngân, lực lượng tế tự lập tức bị chặt đứt, linh hồn không thể tự chủ rơi vào trong Địa Ngục Luân Hồi, chính là kiện Tang Hồn Chung này quấy phá, dẫn độ linh hồn những cường giả này, nhằm để duy trì trật tự của Lục Đạo.

Mà linh hồn tôn Thần Ma kia thất thủ, nhục thân khổng lồ nhất thời từ trên vòm trời ngã xuống, rơi thẳng vào trong Địa Ngục.

- Chúng thần vô năng, làm kinh động tới Ngục Hoàng!

Mười tám vị Phủ phán nhao nhao khom người, hướng về phía sâu bên trong Địa Ngục lễ bái. Chỉ thấy bàn tay đen như mực kia nắm lấy cự chung, lôi về phía sâu bên trong Địa Ngục. Linh hồn tôn Thần Ma kia ở trong cự chung nghiến răng nghiến lợi, vẫn như cũ đang không ngừng giãy dụa, nỗ lực đánh vỡ cự chung chạy ra ngoài.

- Cũng không phải các ngươi vô năng, mà là con Yêu Hầu này quá mạnh!

Sâu bên trong Địa Ngục truyền tới thanh âm âm trầm của vị Ngục Hoàng này:

- Pháp tắc đại đạo thiên địa của Địa Ngục và Lục Đạo bất đồng. Ở trong Địa Ngục, hắn không phải là đối thủ của ta, nhưng vào tới Lục Đạo Giới, ta sẽ không phải là đối thủ của hắn, ngược lại sẽ bị hắn bắt giữ đánh bị thương. Thiên địa song phương bất đồng, trật tự bất đồng. Còn sống, quy thiên quản, chết rồi, quy địa quản! Ngoại trừ những tồn tại cổ lão có thể kéo dài qua Địa Ngục và Lục Đạo, đã nhảy thoát ra khỏi Địa Ngục và Lục Đạo kia ra, những sinh linh còn lại, kẻ nào có thể làm được một bước này? Các ngươi đã tận lực rồi! Nhanh chóng chỉnh đốn lại một chút, không cần phá hỏng trật tự!

- Vâng!

Mười tám vị Phủ phán nhao nhao khom người đáp lễ.

Bàn tay đen như mực kia kéo theo Tang Hồn Chung tiến vào sâu bên trong Địa Ngục, rất nhanh đã biến mất không thấy đâu nữa.

Chung Nhạc, Khâu Cấm Nhi nhìn tới mức mắt hoa thần mê. Đại chiến giữa những tồn tại cấp bậc này, mặc dù kết thúc rất nhanh, nhưng thật sự vô cùng kinh tâm động phách. Nhất là một màn nhục thân tôn Yêu Hầu kia từ Lục Đạo Giới xâm nhập vào Địa Ngục, quả thật là mênh mông hạo hãn, quần tinh chấnh động.

- Đáng tiếc là không thể nhìn thấy toàn bộ thực lực của hắn...

Trong lòng Chung Nhạc có chút cảm khái, cùng với Khâu Cấm Nhi mang theo Lan Hủy Tôn Thần bước nhanh ra bên ngoài U Minh Phủ, dự định thừa dịp hỗn loạn chạy đi. Tôn Yêu Hầu kia quả thật vẫn chưa thi triển ra toàn bộ thực lực của mình, bởi vì nhục thân và linh hồn hắn vẫn chưa dung hợp lại với nhau. Hơn nữa, hiển nhiên tu vi phương diện linh hồn của của hắn thua xa phương diện nhục thân.

Lại thêm sự hạn chế của quy tắc đại đạo thiên địa của Địa Ngục Luân Hồi, khiến cho chiến lực của hắn ở chỗ này bị áp chế thật lớn, cho nên mới bị vị Ngục Hoàng kia bắt giữ. Nhưng nếu là đang ở Lục Đạo Giới, vậy có khả năng sẽ là một kết quả khác.

- Ngục Hoàng nói có một vài tồn tại cổ lão có thể kéo dài qua Địa Ngục và Lục Đạo. Đây chẳng phải là nói, tồn tại bậc này ở trong Địa Ngục có thể phát huy ra chiến lực siêu nhiên, mà ở trong Lục Đạo Giới cũng có thể phát huy ra chiến lực siêu nhiên sao?

Tâm trí Chung Nhạc không khỏi có chút hướng về, trong lòng thầm nghĩ:

- Mà có thể nhảy ra Địa Ngục và Lục Đạo Giới, lại là tồn tại cao thâm bậc nào?

Đột nhiên, từng cỗ từng cỗ khí tức ba động đáng sợ xuất hiện. Trong lòng Chung Nhạc trầm xuống, dừng bước lại. Chỉ thấy mười tám vị Phủ phán nhao nhao từ trên trời giáng xuống, vây khốn bọn họ vào trung tâm.

Mà ở xa xa, tinh kỳ phấp phới huy vũ, vô số Thần Ma Địa Ngục đã chỉnh đốn lại tàn binh bại tướng, gây dựng lại thành sát trận, bố trí ra từng tòa từng tòa đại trận phương viên ngàn vạn dặm, định trụ ba động địa thủy phong hỏa trong U Minh Thành, đoàn đoàn vây khốn đám người Chung Nhạc.

Trong lòng Khâu Cấm Nhi thoáng có chút hoảng loạn, nhưng chợt nghe Chung Nhạc cười khẽ một tiếng:

- Bị phát hiện rồi! Ha ha ha...

Khâu Cấm Nhi nghe được ngữ khí của hắn vẫn như cũ cực kỳ bình tĩnh, thần thái vẫn như cũ vô cùng thong dong, sự hoảng loạn trong lòng lập tức biến mất, tâm thần nhất thời an định lại. Ngược lại là Lan Hủy Tôn Thần bị dọa tới run run rẩy rẩy, hai chân đứng không vững, bất cứ lúc nào cũng có khả năng quỳ rạp xuống trước mặt các vị Phủ phán, van xin tha mạng.

- Thật thú vị! Tôn Yêu Hầu kia đại náo Địa Ngục, không ngờ vẫn còn có kẻ muốn đục nước béo cò!

Vị Phủ phán ba mắt kia mở ra con mắt thứ ba, một đạo Thần quang u ám đảo quét trên dưới ba người Chung Nhạc, rất nhanh đã bỏ qua Lan Hủy Tôn Thần, liên tục quan sát Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi, nói:

- Rất có ý tưởng! Chỉ là lá gan các ngươi quá lớn rồi, cũng quá càn rỡ rồi!

Một vị Phủ phán ngàn tay khác giơ cao ngàn cánh tay, trong tay xuất hiện một tấm Thần kính ngàn mặt, kính quang không ngừng chiếu rọi Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi. Tấm Thần kính ngàn mặt này gọi là Thiên Thế Kính, là hắn dùng Thần Nhãn trong lòng bàn tay chính mình luyện thành, có thể chiếu rọi ra kiếp trước kiếp này kiếp sau. Chỉ cần tên họ còn ghi lại trên Sinh Tử Bộ, vậy tất cả hồng trần, tất cả kinh lịch cũng đều không thể chạy thoát khỏi sự chiếu rọi của tấm gương này.

Thiên Thế Kính trong lòng bàn tay vị Phủ phán ngàn tay kia không ngừng chiếu rọi, nhưng hai người Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi trong Thần kính ngàn mặt vẫn là bọn họ, cũng không thể chiếu rọi ra kiếp trước kiếp này kiếp sau của bọn họ.

- Cổ quái! Thiên Thế Kính của ta không thể chiếu rọi ra bọn họ, lẽ nào bọn họ không phải là sinh linh của Lục Đạo Giới này?

Vị Phủ phán ngàn tay kia khẽ di một tiếng, nói:

- Quá kỳ quái! Nếu không phải là sinh linh của Lục Đạo Giới này, sao lại muốn lẻn vào Địa Ngục Luân Hồi chúng ta làm gì?

- Mặc kệ lai lịch, không hỏi xuất thân! Chỉ cần xông vào Địa Phủ ta, liền đều là trọng tội, cũng phải chịu phạt! Trong Trấn Ngục Thâm Uyên có một gian dành cho các ngươi!

Một vị Phủ phán thân sư tử khác cười lạnh, nói:

- Từ xưa tới nay, vô số cường giả của Lục Đạo Giới đều muốn lẻn vào Địa Ngục, giải thoát chính mình khỏi Sinh Tử Bộ, nhiễu loạn trật tự Luân Hồi, nhưng chưa từng có ai có thể thành công, càng huống chi là hai con cá nhỏ các ngươi?

- Đừng nghĩ chạy thoát! Mặt nạ của các ngươi chính là thủ đoạn bỏ chạy chứ gì?

Vị Phủ phán trên mặt chỉ có một khỏa nhãn cầu lớn kia thản nhiên nói:

- Hiện tại không gian nơi này đã bị phong tỏa, cho dù các ngươi có gỡ mặt nạ xuống cũng không thể chạy thoát, quay trở lại Lục Đạo Giới được!

Trong lòng Chung Nhạc thoáng trầm xuống, đảo mắt nhìn lại bốn phía, quả nhiên chỉ thấy không gian bốn phía đã bị từng tòa từng tòa đại trận phong tỏa. Đám Phủ phán này đều là những tồn tại cực kỳ cường đại, ít nhất cũng là cấp bậc Thần Hầu, nghĩ muốn chạy thoát khỏi vòng vây của bọn họ chính là muôn vàn khó khăn.

- Về phần ngươi...

Ánh mắt từng tôn từng tôn Phủ phán nhao nhao rơi xuống trên người Lan Hủy Tôn Thần, bầu không khí xung quanh đột nhiên trở nên vô cùng lạnh lẽo:

- Tên nô tài ăn cây táo, rào cây sung! Ngươi chỉ có kết cục hồn phi phách tán mà thôi!

- Khởi bẩm các vị Phủ phán, hai vị này là Thượng sứ do thượng cấp phái xuống!

Lan Hủy Tôn Thần căng căng thẳng thẳng, vội vàng quỳ rạp xuống đất, không ngừng dập đầu, cắn răng nói:

*****

- Hai người bọn họ là tới Địa Ngục tuần sát, âm thầm điều tra, tiểu thần cũng là bất đắc dĩ, chỉ có thể phối hợp với Thượng sứ làm việc. Tiểu thần vô tội!

- Thượng sứ? Âm thầm điều tra?

Từng vị từng vị Phủ phán liếc nhìn nhau, nhao nhao cười lạnh.

Chung Nhạc lấy ra Linh bài, lạnh nhạt nói:

- Các vị đồng liêu, chúng ta là xuống đây âm thầm điều tra, không ngờ vẫn là bại lộ thân phận, bị các vị đồng liêu phát hiện. Bội phục! Bội phục!

Khâu Cấm Nhi cũng lấy ra Linh bài, nói:

- Linh bài trong tay, ai có thể giả mạo?

Một vị Phủ phán tiến lên, cầm lấy hai tấm Linh bài, nhiều lần quan sát, sau đó giao cho một vị Phủ phán khác. Mười tám vị Phủ phán trước sau kiểm tra một lượt, cuối cùng đưa hai tấm Linh bài trở về trong tay Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi.

- Linh bài đúng là thật! Nhưng đáng tiếc! Các ngươi lại là giả!

Vị Phủ phán trên lưng mọc ra vô số sợi xúc tu kia cười hắc hắc, nói:

- Các ngươi quả thật ngụy trang giống hệt như thật vậy. Hơn nữa, trong tay còn có hai tấm Linh bài Tuần Sát Sứ chân chính. Nếu là thời điểm bình thường, chúng ta chắc chắn sẽ không hoài nghi. Đáng tiếc! Các ngươi ngàn vạn lần không nghĩ tới, Địa Ngục Tuần Sát Sứ chân chính đã tới Địa Ngục, hơn nữa còn đang ở chỗ này!

Trong lòng Khâu Cấm Nhi đại chấn, có chút bối rối. Địa Ngục Tuần Sát Sứ chân chính đã tới Địa Ngục, hơn nữa còn đang ở chỗ này?

Bọn họ quả thật là Tuần Sát Sứ giả mạo, nếu gặp phải Tuần Sát Sứ chân chính, nhất định là sẽ bị vạch trần, kiên quyết không có chút đạo lý may mắn nào.

Trong lòng Chung Nhạc cũng thoáng trầm xuống, đột nhiên nhớ tới gã Bạch Vô Thường mà chính mình đã tao ngộ trong Lục Đạo Lâu kia, trong lòng không khỏi sinh ra một ý niệm cổ quái:

- Vị Tuần Sát Sứ chân chính mà mấy vị Phủ phán này nói kia, sẽ không phải là hắn chứ? Chẳng lẽ hắn là Tuần Sát Sứ chân chính sao? Không có khả năng! Hắn rõ ràng cũng giống như ta, cũng lẻn vào Lục Đạo Lâu, sửa chữa Sinh Tử Bộ...

- Tuần Sát Sứ chân chính, chính là tồn tại trong Thiên Giới, danh tiếng không hiện nhưng tài cán xuất chúng, không phải là các ngươi có khả năng giả mạo được!

Phủ phán U Minh Phủ cười lạnh, nói:

- Xin mời Tuần Sát Sứ!

Sau một hồi, chỉ nghe một tràng cười ha hả từ xa xa truyền tới, nói:

- Vừa rồi các vị đồng liêu ác chiến cường địch, khiến cho ta mở rộng tầm mắt! Hiện tại lại phát sinh biến cố gì nữa vậy?

Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy gã Bạch Vô Thường kia nhẹ nhàng bay tới, bộ dáng thanh thoát, tay áo tung bay, đoàn đoàn thi lễ.

Mười tám vị Phủ phán nhao nhao hoàn lễ, mời hắn đi tới phía trước, mỉm cười nói:

- Thượng sứ, chúng ta bắt được hai tên Tuần Sát Sứ giả mạo, cũng đều có Linh bài trong tay, cho nên mới mời Thượng sứ tới xem xét!

- Tuần Sát Sứ giả mạo, cũng đều có Linh bài trong tay?

Ngữ khí gã Bạch Vô Thường kia có chút kinh ngạc, nhìn về phía Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi, đột nhiên cười nói:

- Sao bọn họ lại là giả mạo? Ta nhận ra bọn họ! Là đồng liêu của ta!

Mười tám vị Phủ phán nhất thời ngẩn người. Khâu Cấm Nhi cũng một trận ngẩn ngơ, hồn nhiên không ngờ hắn sẽ nói ra những lời này.

Phủ phán U Ám Phủ có chút hồ nghi, hỏi:

- Bọn họ cũng là Tuần Sát Sứ chân chính? Vì sao thượng cấp đã phái Thượng sứ xuống, lại còn phái bọn họ nữa?

Phủ phán U Hồn Phủ lạnh lùng nói:

- Thượng cấp đã phái Thượng sứ xuống đây, lại phái thêm hai vị Thượng sứ nữa, chẳng lẽ là không tin tưởng ngươi sao?

Gã Bạch Vô Thường kia cười hắc hắc, nói:

- Minh tra ám xét a! Cái gọi là minh tra, chính là ta đây! Để ta ở phía trước mở đường, hấp dẫn lực chú ý của các ngươi, sau đó bọn họ mới tiến vào thuận tiện ám xét. Chỉ là hiện tại thân phận chúng ta đã bại lộ, xem ra ám xét đã không được nữa rồi! Các vị đồng liêu, các ngươi là giết chết chúng ta giải quyết mọi chuyện, sau đó đối kháng với Thiên Đình, hay là đối đãi chúng ta như thượng tân, chỉ nằm ở một ý niệm của các vị đồng liêu!

Mười tám vị Phủ phán liếc mắt nhìn nhau, có chút do dự không quyết. Ba vị Địa Ngục Tuần Sát Sứ một vị minh tra, hai vị ám xét... Địa Phủ quả thật là không sạch sẽ, mười tám vị Phủ phán ai nấy cũng đều ăn hối lộ, ngầm thông đồng với rất nhiều tồn tại trong Lục Đạo Giới, dùng công mưu tư. Nếu ba vị Tuần Sát Sứ này thật sự tra ra chuyện gì, đoán chừng tính mạng và tài sản của tất cả bọn họ đều không thể đảm bảo, không bằng đơn giản giết chết ba vị Tuần Sát Sứ, đổ cho tên Yêu Hầu vừa rồi kia làm, liền có thể giải quyết hết mọi chuyện.

Chỉ là làm như vậy tuyệt đối có khả năng để lộ tin tức. Dù sao, bốn phía U Minh Phủ đang có vô số Thần Ma Địa Ngục, đều nhìn thấy rõ ràng một màn này.

Nhưng nếu ba vị Thượng sứ vẫn chưa tra ra bất luận cái gì, vậy đối đãi bọn họ như là thượng tân, kết giao với ba vị Thượng sứ, thật ra chính là một cơ hội tốt để lôi kéo bọn họ.

Đột nhiên, Phủ phán Diêm La Phủ chợt ho khan một tiếng, quát lớn với Lan Hủy Tôn Thần:

- Hay cho tên tiểu ngưu nhà ngươi! Hai vị Thượng sứ tới đây, vì sao ngươi không chịu thông báo cho chúng ta một tiếng? Cũng tiện cho chúng ta dụng tâm khoản đãi, tránh mất lễ nghi với hai vị khách quý! Ta hỏi ngươi, ngươi gặp được hai vị Thượng sứ từ lúc nào?

Lan Hủy Tôn Thần vội vàng dập đầu, không dám giấu diếm:

- Chỉ mới cách đây không lâu! Chúng ta cũng chỉ mới vừa vào thành mà thôi! Nếu Phủ phán đại nhân không tin, có thể đi hỏi Hách Triết Tôn Thần!

Phủ phán Diêm La Phủ gọi Hách Triết Tôn Thần, Thần Minh trông coi cổng U Minh Thành tới, tra hỏi một phen, quả nhiên đúng là như vậy. Hắn truyền âm cho mấy vị Phủ phán khác, nói:

- Bọn họ chỉ vừa mới vào thành, thời gian ngắn như vậy, căn bản không thể điều tra được bao nhiêu dấu vết chân ngựa của chúng ta!

Sắc mặt mấy vị Phủ phán nhất thời hòa hoãn lại, từng vị từng vị cười ha hả, nhao nhao tiến lên, mỉm cười nói:

- Khách quý! Khách quý! Khiến cho ba vị khách quý kinh hãi rồi! Trên dưới Địa Phủ chúng ta nơm nớp lo sợ a! Tới đây! Tới đây! Chúng ta đi U Ám Phủ đi. Nơi này lộn xộn như vậy, không thích hợp đãi tiệc tẩy trần cho ba vị khách quý!

Bầu không khí túc sát vừa rồi nhất thời càn quét sạch sẽ, tất cả mọi người cũng đều vui vẻ ra mặt, một màn cảnh tượng hòa hòa khí khí, một trận sát cơ tiêu tán trong vô hình.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1489)