Vay nóng Tima

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0630

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0630: Thẩm vấn
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Shopee


- Ta và Lục Đạo lão nhân là người hầu của bọn họ?

Sư Bất Dịch nghe được lời nghị luận của đám Luyện Khí Sĩ và Thần Ma kia vào trong tai, cực kỳ bất bình, trong lòng thầm nghĩ:

- Ta chỉ là người hầu của Chung lão gia, còn có tự cam đọa lạc tới tình trạng làm người hầu cho Bạch tiểu tử và Quân tiểu nữu!

Mà Lục Đạo lão nhân thì vẫn như cũ cực kỳ lạnh nhạt, rất có cảm giác không quan tâm hơn thua.

Mà trong lòng tôn Ma Thần đi phía trước dẫn đường kia thì lại cực kỳ kinh hãi. Hắn so đấu nhãn lực với Chung Nhạc, vốn là định cấp cho Chung Nhạc một cái hạ mã uy, kết quả cặp mắt của chính mình lại bị thương, không địch lại Âm Dương nhị khí của Chung Nhạc, vứt sạch uy phong của chính mình.

Nhãn lực của hắn mặc dù lợi hại, nhưng so với Âm Dương nhị khí của Chung Nhạc thì vẫn còn kém hơn một bậc. Nhật Nguyệt Song Linh Thể am hiểu nhất chính là Âm Dương nhị khí, hắn tương đương với dùng sở đoản của chính mình đi công kích sở trường của đối phương, làm sao có thể không bại?

Bất quá, hắn xoay người đi rất nhanh, chuyện tình cặp mắt bị thương vẫn không có bị người ngoài nhìn thấy, tốt xấu gì cũng lưu lại chút mặt mũi.

- Nhân Tộc dừng chân!

Đột nhiên, một đạo thanh âm chấn động như sấm vang lên. Chung Nhạc dừng bước, theo tiếng nhìn lại. Chỉ thấy hai tôn Thiên Ma Thần đứng sừng sững giữa không trung, hờ hững nhìn về phía hắn.

- Nhân Tộc, Nghịch Hoàng ở đâu?

Một tôn Thiên Ma Thần già nua hỏi.

Chung Nhạc nhất thời nghi hoặc, hỏi:

- Các ngươi là...

- Gia phó của Nghịch Hoàng lão gia!

Tôn Thiên Ma Thần già nua kia thản nhiên nói:

- Nhân Tộc, Nghịch Hoàng không phải là ngươi có thể đắc tội nổi! Nghịch Hoàng lão gia đang ở đâu?

Chung Nhạc xốc lên y phục bên hông, chỉ thấy cái đầu Nghịch Hoàng vẫn như cũ đang treo bên hông hắn, khuôn mặt dữ tợn hung ác. Nguyên thần của Nghịch Hoàng trong cái đầu kia vẫn như cũ đang tả xung hữu đột, nỗ lực chạy thoát ra khỏi phong ấn của hắn.

Bên ngoài Bích Thiên Tinh Phủ, không biết bao nhiêu Luyện Khí Sĩ và Thần Minh toàn thân run rẩy, Nghịch Hoàng là tồn tại bậc nào, không ngờ bị hắn cắt rơi đầu treo ở trên lưng.

Trong Ngục Giới khắp nơi đều là hung thần ác sát, trong địa phương như Ngục Giới bậc này, ngươi không hung ác sẽ không thể sinh tồn, chỉ sẽ biến thành đối tượng bị nô dịch, đối tượng bị khi dễ, đối tượng bị ăn tươi. Mà Nghịch Hoàng chính là một trong những tồn tại hung ác nhất trong Ngục Giới. Chung Nhạc lại treo cái đầu của Nghịch Hoàng trên thắt lưng, xem như chiến lợi phẩm của chính mình, chính là càng hung tàn hung ác hơn.

Ngục Giới chính là như vậy! Trong Ngục Giới không có người lương thiện, chỉ có càng hung tàn càng ác độc, mới có thể đạt được tôn kính, mới có thể tiếp tục sống sót.

Trong mắt lão Thiên Ma Thần kia đại phát tinh quang, lạnh nhạt nói:

- Mau thả Nghịch Hoàng xuống, tha cho ngươi khỏi chết!

Chung Nhạc yên lặng, mỉm cười nói:

- Lúc trước là do mấy vị tiền bối mở miệng cầu tình, ta mới không luyện chết hắn. Các ngươi đây là bức ta lập tức giết chết hắn phải không?

Sắc mặt hai tôn Thiên Ma Thần kia khẽ biến, không dám tiến lên.

Đột nhiên, trong Bích Thiên Tinh Phủ chợt truyền ra một đạo thanh âm nữ tử, bình bình đạm đạm:

- Nhân Tộc, sĩ khả sát bất khả nhục! Ngươi làm như vậy đối với Nghịch Hoàng chính là hơi quá mức rồi. Nghịch Hoàng kiếp trước dù gì cũng là một tôn Ma Hoàng, bị ngươi làm nhục như vậy, mặt mũi hắn làm gì còn nữa?

Chung Nhạc ngẩng đầu nhìn về phía Bích Thiên Tinh Phủ, mỉm cười nói:

- Cũng không phải ta muốn làm nhục hắn, mà là người hầu của hắn bức ta. Nếu ta quả thật buông tha hắn, mặt mũi ta làm sao còn?

Trong Bích Thiên Tinh Phủ lại truyền ra thanh âm của nữ tử kia, nói:

- Mặt mũi của ngươi? Được! Được! Nếu là như thế, vậy bản vương sẽ cho ngươi một cái mặt mũi. Bản vương lên tiếng nhờ cậy, kính xin Chung tiểu hữu tha cho hắn một mạng. Không biết Chung tiểu hữu có cho bản vương một cái mặt mũi hay không?

Trong lòng Chung Nhạc khẽ động, nhìn về phía tôn Ma Thần dẫn đường kia, hỏi:

- Vị đang nói kia là...

- Chính là Bích Thiên Pháp Vương!

Tôn Ma Thần kia nghiêm nghị nói.

Chung Nhạc cởi cái đầu Nghịch Hoàng từ bên hông xuống, cao giọng nói:

- Pháp Vương đã lên tiếng, vãn bối không thể không theo! Nghịch Hoàng huynh, hiện ngươi tại tự do!

Cái đầu Nghịch Hoàng rơi xuống đất, Cấm chế trên cổ đã bị Chung Nhạc cởi ra. Chỉ thấy dưới cái cổ đứt dần dần sinh ra huyết nhục, lan tràn dần xuống dưới, rất nhanh đã mọc ra tứ chi. Trong khoảnh khắc, Nghịch Hoàng đã khôi phục lại nhục thân. Bất Tử Chi Thân của hắn quả thật cực kỳ tinh diệu, ngay cả Chung Nhạc cũng tự thẹn không bằng. Nghịch Hoàng hồi phục nhục thân, sắc mặt tái xanh, mặt không chút biểu tình nhìn chằm chằm Chung Nhạc.

Bá!

Hai lão Thiên Ma Thần kia phóng tới hai bên hắn, bảo hộ hắn ở trung tâm, đột nhiên nhất tề tiến về phía trước một bước, áp thẳng về phía Chung Nhạc, bộ dạng đằng đằng sát khí.

Trong Bích Thiên Tinh Phủ lại truyền ra thanh âm của Bích Thiên Pháp Vương, nói:

- Nghịch Hoàng, vừa rồi tiểu vương mới mở miệng giúp ngươi cầu tình, kính xin Nghịch Hoàng có thể cấp cho tiểu vương một cái mặt mũi!

- Không dám!

Nghịch Hoàng khom người tạ ơn, sắc mặt khôi phục lại như thường.

Bích Thiên Pháp Vương mỉm cười nói:

- Lần này Tinh vực Tả Nha ta chọn lựa anh tài, Giới Chủ cấp cho Tinh vực Tả Nha ta mười cái danh ngạch, không thể thiếu được Nghịch Hoàng. Kính xin Nghịch Hoàng cấp cho tiểu vương một cái mặt mỏng, buông xuống ân oán, đại biểu Tinh vực Tả Nha ta nghênh chiến anh kiệt của những Tinh vực khác. Nếu Nghịch Hoàng đã đáp ứng, vậy xin mời vào phủ trò chuyện trong chốc lát!

Nghịch Hoàng cũng không thèm nhìn Chung Nhạc lấy một cái, cất bước đi vào Bích Thiên Tinh Phủ.

Bạch Thương Hải lẩm bẩm:

- Chung huynh, vị Pháp Vương này đối với ngươi tự xưng là bản vương, đối với cái tên Nghịch Hoàng kia lại tự xưng là tiểu vương, thật đúng là nặng bên này nhẹ bên kia mà!

*****

Chung Nhạc khẽ mỉm cười, không chút để ý, cũng đi vào Bích Thiên Tinh Phủ.

Sau khi tiến vào Tinh Phủ, chỉ thấy trong Tinh Phủ Chư Thần tụ tập đông đúc, bên ngoài vẫn là một đám tiểu nhân vật. Mặc dù có Thần Minh, nhưng cũng đều là địa vị không cao, nhiều nhất là thống trị một hai khỏa Tinh cầu. Có Thần Minh còn là Thần Phó dưới trướng hoặc là tọa kỵ của các đại nhân vật, địa vị lại càng thấp hơn một bậc.

Mà những Thần Minh ở trong này đều là những kẻ thống trị của ba ngàn Tinh hệ trong Tinh vực Tả Nha. Mỗi một tôn Thần Minh ngồi ở chỗ này đều là thân gia địa vị hiển hách, cao cao tại thượng, bằng không cũng không có tư cách tiến vào tòa Tinh Phủ này, chỉ có thể ở bên ngoài phủ tụ tập với đám nhân vật nhàn vân dã hạc kia mà thôi.

Ngoại trừ đám Thần Minh này, khiến cho Chung Nhạc kinh ngạc chính là không ngờ đám người Bệ và Ngạn, Lệ Thiên Hành, Trăn Dao và Hàn Phi cũng đều có chỗ ngồi. Hiển nhiên bọn họ cũng đều có địa bàn, đều là kẻ thống trị của một cái Tinh hệ nào đó.

Ngay cả Nghịch Hoàng cũng có chỗ ngồi. Lúc này hắn đã đoan chính ngồi xuống, khuôn mặt không chút bận tâm.

Chung Nhạc đảo mắt quan sát bốn phía, nhìn thấy không ít khuôn mặt quen thuộc, ví dụ như liền có tôn Ma Thần đầu tiên hắn vừa mới tới cái Lục Đạo Giới này đã gặp được, Thiềm Đông Nguyên.

Bất quá, Thiềm Đông Nguyên nhìn thấy hắn, sắc mặt cũng không quá dễ nhìn. Không chỉ là hắn, những kẻ thống trị ba ngàn Tinh hệ này, ai nấy nhìn thấy Chung Nhạc, sắc mặt đều không có bao nhiêu dễ nhìn.

Trong Tinh hệ Song Tử, Chung Nhạc chém ra một đao Nguyệt Tịch, kinh diễm toàn trường, cơ hồ giết sạch tận tuyệt đám Luyện Khí Sĩ dự thi, chỉ còn lại có đám người Lệ Thiên Hành. Mà đám Luyện Khí Sĩ kia đại đa số đều là đệ tử của đám Thần Minh kia, hiện tại nhìn thấy Chung Nhạc, sắc mặt làm sao có thể dễ nhìn được?

Chung Nhạc lại nhìn về phía chính tọa. Nơi đó đang ngồi một tôn Thần Nữ nghi thái vạn phương lại vừa có uy nghiêm vô biên, trang phục đỏ thẫm, đai lưng kim diệu hoa, tường khí như phượng, chậm rãi tung bay xung quanh nàng, có thể nói là khí thế bất phàm.

Khuôn mặt tôn Thần Nữ này bao phủ bên trong tầng tầng Thần quang, Thần quang sau đầu thành luân, tổng cộng có năm tầng. Tuy chỉ là năm cái Bí cảnh Nguyên thần, nhưng trong năm đạo quang luân này lại có vô số Thần Ma to to nhỏ nhỏ ngồi xếp bằng trong đó, vờn quanh tôn Thần Nữ này cầu chúc, càng tăng thêm vài phần quý khí cùng bất phàm.

- Nhân Tộc Chung Nhạc, bái kiến Pháp Vương!

Chung Nhạc khom người bái kiến. Quân Tư Tà, Bạch Thương Hải và Khâu Cấm Nhi cũng nhao nhao khom người, nói lên danh hiệu của chính mình.

Tôn Thần Nữ kia chính là Bích Thiên Pháp Vương, chậm rãi gật đầu, mở miệng nói:

- Ngẩng đầu lên, để ta nhìn một chút Nhân Tộc đã giết chết con ngoan của ta, rốt cuộc là có bộ dáng gì?

Trong lòng đám người Quân Tư Tà, Khâu Cấm Nhi nhất thời nghiêm nghị. Nhưng Chung Nhạc lại thoải mái ngẩng đầu lên, nói:

- Mời Pháp Vương xem!

Bích Thiên Pháp Vương quan sát trên dưới hắn. Nàng tuy là nữ tử, nhưng lại không giận tự uy. Không khí trong Bích Thiên Tinh Phủ nhất thời trở nên vô cùng áp lực, phảng phất như cuồng phong bạo vũ sắp sửa ập tới vậy.

Nhưng Chung Nhạc vẫn như cũ thản nhiên, sắc mặt không đổi, mặc cho Bích Thiên Pháp Vương quan sát chính mình.

Sau một hồi, Bích Thiên Pháp Vương thu hồi ánh mắt, thở dài một tiếng, tán thưởng:

- Hảo thiếu niên! Hảo nam tử!

Trong Tinh Phủ, đám Chư Thần đều không hiểu ý nàng, lộ ra thần sắc nghi hoặc.

- Giết chết Thái tử của bản vương, lại khiến cho ta không dám đụng tới ngươi. Trong Nhân Tộc không ngờ cũng có thể xuất hiện một hảo nam tử bậc này. Danh tiếng của ngươi đã lan truyền ra những Tinh vực khác, ngay cả Giới Chủ cũng nghe tới danh tiếng của ngươi. Nếu ta động tới ngươi, Giới Chủ nhất định sẽ trị tội ta. Tâm cơ bậc này, thủ đoạn bậc này, rất cao a!

Bích Thiên Pháp Vương tán thán, nhưng ngữ khí chợt thay đổi, lạnh lùng nói:

- Bất quá, lai lịch ngươi khả nghi, lai lịch mấy người bên cạnh ngươi cũng khả nghi!

Toàn thân nàng lan tỏa ra hàn ý âm sâm:

- Vận mệnh của tất cả các sinh linh của Ngục Giới ta đều bị Sinh Tử Bộ chưởng khống, cực kỳ hiếm có Tiên Thiên Linh Thể xuất thế, càng không thể nào thoáng cái xuất hiện tới bốn người. Nếu ta giết chết một kẻ đến từ những Lục Đạo Giới khác, hẳn là sẽ không khiến cho Giới Chủ tức giận a?

Ánh mắt của nàng nhìn chằm chằm trên mặt Chung Nhạc, chỉ cần Chung Nhạc có chút biến sắc, sau một khắc chính là một kích lôi đình, đánh chết hắn ngay tại chỗ, báo thù cho Thái tử Thạch Vân. Nhưng sắc mặt Chung Nhạc lại không thay đổi, bình thản nói:

- Chúng ta đều là đến từ Hàn Linh Tinh của Tinh vực Tả Nha. Nếu Pháp Vương không tin, cứ việc đi thăm dò!

Bích Thiên Pháp Vương vỗ tay một cái, gọi một tôn Ma Thần tới, nói:

- Đi đối chiếu hồ sơ Tinh cầu trong Tinh Phủ cho ta, nhìn một chút xem có khỏa Hàn Linh Tinh này hay không?

Sau một hồi, tôn Ma Thần kia trở lại bẩm báo:

- Hồi bẩm Pháp Vương, đúng là có một khỏa Tinh cầu như vậy, trên đó có một đám sinh linh bản thổ, chỉ là quá mức hẻo lánh, bình thường cũng có rất ít Luyện Khí Sĩ!

Bích Thiên Pháp Vương thoáng có chút kinh ngạc:

- Thật sự có khỏa Tinh cầu này? Ngươi đi Hàn Linh Tinh điều tra, nhìn một chút xem trên Hàn Linh Tinh có ghi chép về bọn họ hay không? Nếu bọn họ đã từng sinh hoạt qua ở nơi đó, tất nhiên sẽ lưu lại vết tích!

- Vâng!

Tôn Ma Thần kia nhận lệnh rời đi.

Bích Thiên Pháp Vương lại vỗ tay một cái, gọi một tôn Ma Thần khác tới, nói:

- Cầm theo Sắc lệnh của ta, mang theo một chút bảo vật, đi xuống Địa Phủ một chuyến, tìm đọc Sinh Tử Bộ, kiểm tra một chút ghi chép của mấy người bọn họ!

Tôn Ma Thần này cầm lấy Sắc lệnh, xoay người rời đi.

Sắc mặt Chung Nhạc vẫn như cũ không đổi, trong lòng thầm nghĩ:

- Ta mặc dù đã sửa lại Sinh Tử Bộ, nhưng nếu quả thật Bích Thiên Pháp Vương tra tới địa phương cư trú của ta ở trong Ngục Giới, sợ rằng vẫn có thể vạch trần ta. Bất quá, mấy ngày nay Bệ và Ngạn cũng không phải là nhàn rỗi. Hai huynh đệ này đã lệnh cho Sơn mỗ mỗ tìm tới một khỏa Tinh cầu xa xôi, vận chuyển lên đó một đám sinh linh của Bệ Ngạn Nhai Vực, lập ra Thần Miếu của Đại Sư Tử và Lục Đạo lão nhân. Nếu tôn Ma Thần kia đi tới đó thăm dò, cũng sẽ chứng thực được lai lịch của ta!

Năng lực của huynh đệ Bệ Ngạn cực lớn, thủ đoạn lại thông thiên, dù sao cũng là Bách Thế Thần Hoàng, giúp đám người Chung Nhạc ngụy tạo thân phận xuất thân, đối với bọn họ chính là dễ như trở bàn tay.

Qua không bao lâu, tôn Ma Thần đi xuống Địa Ngục Luân Hồi kia đã trở về, trở lại hồi báo:

- Hồi bẩm Pháp Vương, đã điều tra rõ rồi! Trên Sinh Tử Bộ, bọn họ đích xác là sinh linh của Ngục Giới ta. Thần hạ đã chép lại một phần vận mệnh của bọn họ ở trên Sinh Tử Bộ, kính xin Pháp Vương xem qua!

Bích Thiên Pháp Vương đón lấy nhìn lại, chỉ thấy trên đó viết chính là nội dung mà Chung Nhạc đã bịa đặt ra. Trong đó viết rõ mặc dù sau này Chung Nhạc sẽ thành Thần Minh, nhưng lại yểu mệnh, rất nhanh sẽ bị cừu địch đánh chết, sau đó chuyển thế vận mệnh nhấp nhô gập ghềnh, vô cùng thê thảm. Tới một trăm thế sau sẽ hồn phi phách tán.

Bích Thiên Pháp Vương lộ ra nụ cười, lại xem qua ghi chép vận mệnh của đám người Khâu Cấm Nhi, Quân Tư Tà. Ai nấy cũng đều là vận mệnh nhấp nhô, chết thật rất sớm. Vận mệnh mấy đời sau đó cũng là nhiều tai lắm nạn, vô cùng khổ sở. Bích Thiên Pháp Vương lại xem qua vận mệnh của Bạch Thương Hải, càng yên tâm hơn. Vận mệnh của Bạch Thương Hải cũng bị Chung Nhạc ngụy tạo một phen, mặc dù so với đám người Chung Nhạc thì tốt hơn một chút, nhưng cũng là không có thành tựu gì lớn.

Bích Thiên Pháp Vương triệt để yên lòng, đốt cháy quyển hồ sơ ghi chép này, nhìn về phía đám người Chung Nhạc, vẻ mặt ôn hòa nói:

- Không nhìn ra, vận mệnh của các ngươi phi phàm, tương lai đều có đại thành tựu. Nếu các ngươi đều đã là sinh linh của Ngục Giới ta, vậy bản vương ngược lại cũng không thể hạ thủ với các ngươi!

Đám người Chung Nhạc đều là thở phào nhẹ nhõm.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-1489)