Vay nóng Tima

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0701

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0701: Nhất Đao Tiểu Thiên Hạ
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Shopee


Chung Nhạc có phần sững sờ, nhục thân của hắn từ bao giờ lại cường hãn tới mức độ này?

Không chỉ mạnh mà đúng là cường hãn tới khó tin!

Giờ hắn cảm nhận được sự kiên cố của nhục thân, huyết dịch, xương cốt, cơ thịt, lông tóc, lục phủ ngũ tàng, mọi cơ quan đều tràn đầy năng lượng.

Nhục thân của hắn giống như được cải tạo lại vật, mạnh hơn tới hai ba lần so với lúc hắn rời đi!

Sự tiến bộ này thực sự quá đáng sợ!

Hai ba lần là khái niệm thế nào chứ?

Giờ mỗi bước tiến bộ Chung Nhạc nâng tu vi thực lực lên hai ba phần đã là không tồi rồi, chỉ khi tu thành Tiên Thiên Nguyên Thần thì chiến lực của hắn mới tăng theo cấp số nhân.

Vậy mà giờ nhục thân của hắn lại tăng liền gấp hai ba lần, đúng là không thể tưởng tượng nổi!

Đương nhiên, nhục thân tăng cường hai ba lần không có nghĩa thực lực cũng tăng gấp hai ba lần. Chiến lực nhục thân chiếm tỷ lệ không cao trong thực lực chỉnh thể của một luyện khí sĩ.

Các luyện khí sĩ phần lớn đều dùng thần thông là thủ đoạn công kích, rất ít cơ hội dùng tới năng lượng nhục thân. Vì thế Chung Nhạc chẳng gặp mấy luyện khí sĩ thực sự đi theo con đường chú trọng nhục thân.

Nhưng chiến lực nhục thân tăng hai ba lần cũng đủ giúp chiến lực chỉnh thể của Chung Nhạc tăng lên không ít.

- Ta mới rời đi hai canh giờ...

Chung Nhạc thật sự cạn lời, trong hai canh giờ mà nhục thân mạnh tới mức này, rốt cuộc Tân Hỏa đã làm những gì? Uống thuốc cũng không nhanh được như vậy!

- Nhạc tiểu tử, ngươi về sớm vậy?

Tân Hỏa đang chiến đấu với thuần dương lôi trạch thần long, thần thông của Chung Nhạc thi triển qua tay hắn đúng là tuyệt diệu khó tả. Âm Hào Dương Hào bay lượn, tìm được sơ hửo trong thuần dương lôi trạch thần thông, một đao chém xuống, đầu thần long rơi xuống một cách nhanh gọn.

- Ta còn tưởng ta đánh tới tầng bảy chín thì ngươi mới quay lại chứ! Giờ ngươi về vừa đúng lúc, trả lại nhục thân cho ngươi đấy!

Ngọn lửa nhỏ trao trả quyền điều khiển nhục thân, nói với đầy thâm ý:

- Ta giúp ngươi luyện lại nhục thân. Ta chỉ có thể giúp ngươi tới đó, còn trọng trách sau này đẩy ngã Tiên Thiên Nữ Thần, làm ra một Tiểu Phục Hy thì phải dựa vào ngươi thôi!

Chung Nhạc dở khóc dở cười, nhưng Tân Hỏa đúng là cường hãn tới khó tin. Chỉ trong thời gian ngắn vậy đã làm được tới mức độ này. Nếu là Chung Nhạc thì không biết phải tới thuở nào mới làm được.

- Bốn mươi tám tầng trời là đủ rồi, không cần phải tiếp tục nữa.

Chung Nhạc ánh mắt lay động, đang định rời khỏi thuần dương lôi trạch thì đột nhiên trời tách ra, cảnh tượng Thiên Đình xuất hiện, Thạch Cơ nương nương bay khỏi Thiên Đìnhc ủa Uy Thần Lục Đạo Giới, nói lớn:

- Nhân tộc Chung Nhạc, bệ hạ hỏi ngươi tại sao dừng lại mà không tiếp tục độ kiếp?

Chung Nhạc giật mình, nhìn lên Thiên Đình thì thấy ở đó Vân Sơn Giới Đế ngồi trên bảo tọa, ánh mắt u ám từ xa nhìn hắn không nói gì.

- Nguy rồi!

Chung Nhạc sắc mặt không thay đổi nhưng trong bụng căng thẳng:

- Vân Sơn Giới Đế nghi ngờ ta rồi. Nghi ngờ ta tới Địa Ngục Luân Hồi cướp ngục Canh Vương Gia! Canh Vương Gia nói Vân Sơn Giới Đế rất thông minh, quả nhiên là vậy. Hắn một mặt phái người tới Địa Ngục Luân Hồi, một mặt ở lại đây nhìn ta độ kiếp! Nếu ta không thể vượt qua tầng thứ bốn mươi chín, biểu hiện quá kém so với Tân Hỏa thì chỉ e sẽ bị hắn nhìn thấu.

Tân Hỏa có trình độ thế nào chứ?

Nhục thân Chung Nhạc rơi vào tay hắn, thần thông thi triển ra ảo diệu vô cùng. Nhãn giới hiện nay của Chung Nhạc đều không có được nhiều kiến thức như Tân Hỏa. Tầng bốn mươi chín của thuần dương lôi trạch rốt cuộc uy lực tới mức nào thì hắn không biết chút gì.

Giờ Vân Sơn Giới Đế bắt hắn độ kiếp chính là đệ nhìn xem biểu hiện của hắn và vừa rồi giống hay khác. Nếu Chung Nhạc thể hiện quá yếu thì sẽ bị bại lộ!

Chung Nhạc hít sâu một hơi, cúi người nói:

- Tại hạ độ kiếp đã lâu, sợ là không thể tiếp tục.

- Tiếp tục đi!

Thạch Cơ nương nương lạnh lùng nói:

- Ý bệ hạ là ngươi vượt một tầng nữa, vượt qua thì nghỉ, không vượt qua thì chết tại đó.

Chung Nhạc ngẩng lên nhìn Vân Sơn Giới Đế thấy hắn mặt không chút biểu cảm, lòng trùng xuống, biết Vân Sơn Giới Đế đã thêm nghi ngờ, nếu còn từ chối thì e là sẽ gây đại họa!

- Nhạc tiểu tử, có cần đổi không?

Tân Hỏa tinh thần dao động truyền tới.

Tuy hắn có tinh thần dao động tạm thời nhưng có thuần dương lôi tầng bảo vệ, các loại thuần dương lôi đình đan xen, cường giả ngoại giới không thể cảm tri được hắn.

- Không cần đâu.

Chung Nhạc bước tới tầng thứ bốn mươi chín:

- Giờ đổi lại ngươi thì chắc chắn sẽ bị Vân Sơn Giới Đế nhìn ra sơ hở. Hắn đã nghi ngờ ta, cảm thấy ta đã dùng thủ đoạn nào đó lẻn vào Địa Ngục Luân Hồi, cứu Canh Vương Gia ra. Cửa ải này phải để ta thôi!

Khí tức hắn trào dâng, pháp lực không ngừng lan tỏa, nguyên thần, nhục thân, tinh thần thống nhất cao độ, đồ đằng đại đạo bay ra từ Lục Đại Luân Hồi sau đầu, biến thành hình rồng.

Chung Nhạc lên tầng thứ bốn mươi chín thuần dương lôi trạch, mọi nhánh cây ngọn cỏ, núi non sông nước, nhật nguyệt phù vân, thần thú ở đây đều là thuần dương đại thần thông.

Những thần thông này biến thành các loại dị tượng thiên nhiên, uy năng cực kỳ đáng sợ, Chung Nhạc đã từng lĩnh giáo khi độ lôi kiếp trên tầng cao. Nhưng uy lực của thuần dương lôi kiếp hoàn toàn khác!

Trong sát cơ vô tận vô biên, thuần dương lôi trạch thần long cuộn mình, đầu ngẩng cao, nhưng nhắm hai mắt, dường như đang dưỡng thần.

Vị thần long này là dấu ấn thiên địa của Tiên Thiên lôi trạch thần long, thuần dương chi thể, cường đại, dã tính, cứ như bước ra từ thời hồng hoang viễn cổ.

Chung Nhạc dừng bước, không tiếp tục vào tầng lôi trạch dẫn động thuần dương chi kiếp. Vân Sơn Giới Đế hừ lạnh một tiếng, âm thanh chấn động mang cảm giác uy nhiếp cực lớn khiến những cường giả đang xem Chung Nhạc độ kiếp cũng căng thẳng, không biết tại sao Giới Đế lại không vui.

Chung Nhạc coi như không nghe thấy, vẫn không bước vào tầng lôi trạch đó, chỉ đứng bên ngoài vươn vai thả lỏng, chốc chốc lại tung ra một quyền, một chưởng, rồi vươn vai hoạt động gân cốt.

Vô số cường giả Thiên Giới xem hắn độ kiếp đều kinh ngạc nhìn nhau, sắc mặt của Vân Sơn Giới Đế cũng càng ngày càng tối lại, rất khó coi.

*****

- Mẫu thân, hắn đang làm gì vậy?

Thạch Âm Cơ hỏi nhỏ.

Thạch Cơ nương nương cũng chau mày, lắc đầu:

- Ta cũng không biết, chắc là nghỉ ngơi. Dù sao hắn cũng đánh liên tục bốn mươi tám tầng thuần dương lôi trạch, có lẽ mệt thật rồi.

Một lúc sau, Chung Nhạc ưỡn ngực, cuối cùng cũng quen với năng lượng trong nhục thân, bước vào trong lôi trạch.

Hắn vừa bước tới, cả lôi trạch lập tức chấn động, tất cả thần thông gần như bạo phát cùng một lúc. Uy năng thần thông tăng vọt ập về phía hắn!

Cảnh tượng này vô cùng hoành tráng, thiên sơn vạn thủy, thảo mộc sâm lâm, trời trăng cuồn cuộn, mây mù mịt mùng, thần thú chạy loạn, tất cả đều là thuần dương thần thông, không biết bao nhiêu Thần Ma tu thành cảnh giới Thuần Dương cũng phải tái mặt nghĩ nếu là họ chắc không thể đỡ nội bất cứ đạo thần thông nào.

Chung Nhạc hét dài một tiếng, đột nhiên mọi pháp lực tụ lại tại một điểm, đao ý vô biên xung thiên, một đạo đao quang chém đứt tầng tầng thần thông, nhắm thẳng thuần dương lôi trạch thần long mà chém tới!

Đao ý của hắn chém tới đâu là mọi thứ đều bị chém đôi tới đó!

Đao quang chém tới trước lôi trạch thần long, nó đột nhiên mở mắt, thuần dương chi khí khủng khiếp bạo phát, long uy chấn động bầu trời!

Thần long giơ móng vuốt, tiếng gầm kinh thiên động địa, đập xuống đao quang!

Đạo đao quang đó đột nhiên chia thành hai, đao quang biến mất, chỉ còn lại một điểm sáng được bao quanh bởi ánh sáng một đen một trắng, đâm thẳng vào long trảo.

Chung Nhạc nhún người nhảy xuống long trạch, từ trên trời rơi xuống, uỳnh một tiếng đâm xuống đất, cúi người nói:

- Bệ hạ, ta có thể nghỉ chưa?

Chung Nhạc vừa đáp đất, từ trong tầng bốn mươi chín thuần dương lôi trạch truyền ra một tiếng nổ kinh thiên động địa, từ trong cơ thể con thuần dương thần long đố đột nhiên bắn ra vô số đao khí, chém tan tành thuần dương thần long!

Tầng bốn mươic hín uỳnh uỳnh chấn động một tiếng, toàn bộ lôi quang tan biến, thần long tan thành vô số đạo lôi quang.

Lôi quang tan biến, hai thanh thần đao bay ra, biến thành hai đạo lưu quang từ trên trời chém rơi xuống, lần lượt rơi xuống phía sau Chung Nhạc, bắt chéo sau lưng hắn.

Đồ đằng văn sau lưng Chung Nhạc bay lượn biến thành hai chiếc long trảo giữ lấy hai thanh thần đao. Lúc này hắn cúi người trước Vân Sơn Giới Đế.

Tầng thứ bốn mươi chín thuần dương lôi trạch trở lại yên tĩnh.

Vân Sơn Giới Đế ánh mắt lay động nhìn Chung Nhạc, giọng nói từ nơi xa xăm vọng lại, gật đầu nói:

- Nhất Đao Tiểu Thiên Hạ, Chung khanh vất vả rồi!

Vị Giới Đế này đứng dậy, bầu trời rách toạc cũng đang khép lại, cảnh tượng Thiên Đình dần biến mất.

- Nhất Đao Tiểu Thiên Hạ, Thần Đao Chung Nhạc, thần thông đáng kinh ngạc. Có thể luyện đao pháp thần thông tới trình độ này, ngươi đúng là người đầu tiên.

Thạch Cơ nương nương nhìn hắn chăm chăm, khẽ cười:

- Chung Thần Đao, thần đao của ngươi sắc bén, cẩn thận lại tự thương đến mình.

Chung Nhạc ngẩng lên nhìn nàng ta, ngạc nhiên nói:

- Nương nương có ý gì?

Thạch Cơ nương nương nói đầy thâm ý:

- Nghe nói ngươi rất thân với nghịch tặc Trường Canh, hơn nữa Thiên Vân Thập Bát Hoàng hiện nay cũng đi theo ngươi. Thiên Vân Thập Bát Hoàng là dư đảng của nghịch tặc Trường Canh, ngươi nên cẩn thận một chút.

Chung Nhạc thản nhiên cười:

- Thì ra là vậy. Nương nương nghĩ nhiều rồi. Thần đao của ta sắc bén, nhưng sống đao vừa dày vừa nặng, không đến mức tự thương chính mình. Ta thân phận thấp kém, lời nói không có trọng lượng, biết nên làm thế nào mà.

Thạch Cơ nương nương phì cười:

- Ngươi cũng cần phải tự hạ thấp mình như vậy. Vừa rồi bệ hạ gọi ngươi là Chung khanh cũng là có ý phong thưởng cho ngươi đấy. Chưa biết chừng sau này chúng ta lại cùng là quan trong triều.

Nàng ta rời đi, nhàn nhã nói:

- Ta là cánh tay trái của bệ hạ, có trở thành cánh tay phải được hay không thì phải xem thành tựu của ngươi rồi.

Chung Nhạc nhíu mày, cánh tay trái cánh tay phải?

Vân Sơn Giới Đế lại coi trọng ta sao?

- Đều là tại Tân Hỏa gây họa, liền một lèo đánh tới bốn mươi tám tầng!

Khí tức của hắn không ổn định, dường như có xu hướng suy giảm. Chung Nhạc giật mình, vội trở về nơi ở, khí tức đột nhiên tụt mạnh khiến hắn không khỏi loạng choạng.

Chiêu Trảm Đạo vừa rồi của hắn giết chết thuần dương lôi trạch thần long, không phải đao pháp của hắn hơn Tân Hỏa mà là hắn truyền hết pháp lực vào một đao đó, không giữ lại bất cứ cái gì.

Vừa rồi hành lễ với Vân Sơn Giới Đế, nói chuyện với Thạch Cơ nương nương hắn cũng phải gắng gượng giữ cho khí tức không tụt, giờ đã yên tâm nên mới trở nên hư nhược như vậy.

- Cũng may đã qua được một ải này rồi. Chỉ cần qua được, Vân Sơn Giới Đế muốn tra tới ta cũng khó.

Chung Nhạc thở phào.

Lúc này, các lộ chư hầu tới Địa Ngục dẹp oạn đã trở về triều bẩm báo Vân Sơn Giới Đế:

- Bệ hạ, nghịch tặc Trường Canh đã bị cướp đi, không biết tông tích.

Vân Sơn Giới Đế trầm ngâm một lúc, nói:

- Tuyên Thập Thất Đế Tử Hách Liên Thiên Chính vào triều!


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1489)