← Ch.0767 | Ch.0769 → |
Cũng không lâu lắm, đám cao thủ Nhân Tộc mà các tộc khác nuôi dưỡng nhao nhao xuất hiện, tranh đoạt vị trí Nhân Hoàng. Khương Y Kỳ lực áp quần hùng, cũng từng vì quá mức xuất sắc mà tao ngộ nguy hiểm ám sát. Bất quá, Tiên Thiên Đế Quân đứng ra bảo vệ hắn, giết chết mấy vị Tạo Vật Chủ dám can đảm xuất thủ với Khương Y Kỳ.
Lúc này các tộc Tinh vực Tử Vi mới biết Khương Y Kỳ cũng là quân cờ của Tiên Thiên Đế Quân, không kẻ nào lại dám động tới hắn nữa. Cuối cùng, Khương Y Kỳ ngồi lên bảo tọa Nhân Hoàng, xưng là Viêm Hoàng.
Lúc này, trận tranh đoạt Nhân Hoàng mới hoàn toàn khép lại!
Viêm Hoàng đăng lâm bảo vị Nhân Hoàng, đầu tiên là đi bái kiến Tiên Thiên Đế Quân, sau đó mới đi bái kiến Thiên Đế, bị các tộc chỉ trích không biết quy củ, không phân lớn nhỏ. Đáng lý là phải bái kiến Thiên Đế trước, sau đó mới bái kiến Tiên Thiên Đế Quân.
Viêm Hoàng lại nói:
- Trước có chủ sau có quân! Tiên Thiên Đế Quân là chủ nhân của Nhân Tộc ta, cho nên mới bái kiến Tiên Thiên Đế Quân trước!
Lời này vừa ra, thiên hạ nhất thời xôn xao.
Viêm Hoàng vì biểu hiện trung tâm với Tiên Thiên Đế Quân, sau khi bái kiến Tiên Thiên Đế Quân, đã chỉnh đốn Chư Thần Nhân Tộc, biên chế Chư Thần Nhân Tộc thành quân đội, xưng là Tiên Thiên Cấm Quân, chỉ thuần phục Tiên Thiên Đế Quân, cam nguyện máu chảy đầu rơi vì Tiên Thiên Đế Quân, khiến cho Đế Quân thánh nhan vui vẻ.
Viêm Hoàng lại lệnh cho thợ giỏi Nhân Tộc tập hợp các loại bảo vật trong Chư Thiên, chế tạo ra các loại vật phẩm hoa lệ xa xỉ, chế tạo Kim Lũ Thần Y, Cửu Phượng Xa, Thương Thiên Hoa Cái, Đế Hoàng Kiếm, Tiên Thiên Xạ Cung... dâng tặng cho Tiên Thiên Đế Quân.
Tiên Thiên Đế Quân quát lớn một phen, nói Viêm Hoàng không nên dùng quy cách của Thiên Đế chế tạo những bảo vật này. Viêm Hoàng không ngừng vâng vâng dạ dạ, nhưng Tiên Thiên Đế Quân vẫn là nhận lấy những bảo vật này, thỉnh thoảng lại lấy ra khoe khoang một phen.
Tử Quang Quân Vương nhìn thấy hết thảy những chuyện này vào trong mắt, trong lòng nghi hoặc, thầm nghĩ:
- Y Kỳ vốn là một người thành thật, không quen động tâm cơ, hiện tại như thế nào lại tâm cơ thâm trầm như vậy? Cử động này rõ ràng là muốn gây xích mích tình cảm giữa Đế Quân và Thiên Đế a!
Mặc dù hắn nhìn thấu điểm này, nhưng lại không tiện chỉ ra với Tiên Thiên Đế Quân.
Tiên Thiên Đế Quân vốn có hùng tâm tráng chí, từ lâu đã mơ ước bảo vị Thiên Đế, hơn nữa sau lưng hắn còn có một vị sư tôn lợi hại tới cực điểm, một tồn tại vô cùng đáng sợ, càng khiến cho Đế Quân hùng tâm bừng bừng. Mặc dù ngoài mặt đối với Thiên Đế vẫn vô cùng cung kính, nhưng trong lòng đã có ý niệm muốn tự mình lên thay.
Lần trước vị sư tôn kia của hắn thức tỉnh, triệu kiến hắn, sau khi Tiên Thiên Đế Quân trở về, bộ dáng cực kỳ vui vẻ. Về sau trong lúc trò chuyện với Tử Quang Quân Vương, hắn từng hỏi:
- Tử Quang, ngươi thấy nếu ta lên làm Tiên Thiên Thiên Đế sẽ như thế nào? Có khí thế quân lâm thiên hạ hay không?
Lúc đó Tử Quang Quân Vương liền biết hắn có lòng vấn đỉnh Đế vị. Bất quá, đương kim Thiên Đế đang lúc tráng niên, làm sao sẽ cứ như vậy thoái vị? Nếu Tiên Thiên Đế Quân trở mặt với Thiên Đế, sợ rằng sẽ là một trận phong ba kinh thế.
Khương Y Kỳ hiến cho hắn nhiều bảo vật quy cách Thiên Đế như vậy, đây mới là nguy hiểm nhất!
Tiên Thiên Đế Quân đã có lòng vấn đỉnh Đế vị, Khương Y Kỳ lại đưa tới những bảo vật chế tạo theo quy cách Thiên Đế, chính là điểm này khiến cho Đế Quân chẳng những sẽ không hoài nghi dụng tâm của hắn, trái lại trong lòng cảm thấy Khương Y Kỳ là một nhân tài có thể sử dụng.
Đây chính là dưới chân đèn thì tối tăm nhất! Tử Quang Quân Vương có thể nhìn thấy vô cùng rõ ràng, mà Tiên Thiên Đế Quân thân là kẻ cầm đèn, trái lại nhìn không thấy sự hắc ám dưới chân đèn.
Chuyện này khẳng định không thể gạt được Thiên Đế. Thiên Đế tất nhiên sẽ nảy sinh nghi tâm đối với Tiên Thiên Đế Quân, lại càng đề phòng hơn. Cứ tiếp tục như vậy, lòng nghi ngờ càng lúc càng nặng, sẽ trở thành tâm bệnh khúc mắc. Phân cách giữa bọn họ sẽ càng lúc càng lớn hơn, cuối cùng dẫn tới Thiên Đế và Tiên Thiên Đế Quân triệt để trở mặt, sớm muộn gì cũng sẽ sinh ra tệ đoan.
Hơn nữa, đáng sợ nhất chính là, cho dù lúc đó Tiên Thiên Đế Quân không thu nhận đám bảo vật quy cách Thiên Đế kia, cũng sẽ khiến cho Thiên Đế nảy sinh nghi ngờ. Đây mới là chỗ dụng tâm hiểm ác nhất của Khương Y Kỳ.
- Y Kỳ và ta từ nhỏ tương giao, vẫn luôn thành thật không có bao nhiêu tâm cơ. Bên cạnh hắn khẳng định là có gian thần chỉ điểm, mới khiến cho hắn có lòng dạ như vậy, ám toán Thiên Đế và Đế Quân!
Khóe mắt Tử Quang Quân Vương nhảy lên, âm thầm phái người nghe ngóng sự tình trong Nhân Hoàng Điện, điều tra xem bình thường Viêm Hoàng đi lại thân cận với kẻ nào, tiếp xúc với kẻ nào nhiều nhất. Không bao lâu sau, thám tử trở về báo cáo:
- Viêm Hoàng không gần nữ sắc, thần tử bên cạnh đại đa số đều là nhãn tuyến do Đế Quân an bài. Nhưng thật ra hắn đi lại rất gần với một gã Thần Nhân tên là Dịch Phong!
- Dịch Phong?
Ánh mắt Tử Quang Quân Vương chớp động, hỏi:
- Dịch Phong này niên kỷ bao nhiêu? Tu vi như thế nào?
- Không tới một ngàn tuổi, chỉ vừa mới thành Thần. Kẻ này làm người vô cùng khiêm tốn. Những người thân cận Viêm Hoàng đều biết hắn là ái thần của Viêm Hoàng, nhưng đối với thân phận cùng thực lực của hắn cũng đều không lý giải bao nhiêu!
Tử Quang Quân Vương nghe xong, cười lạnh một tiếng, trong lòng thầm nghĩ:
- Gã Dịch Phong này hẳn là quân sư do Nông Hoàng lưu lại a? Gã quân sư này cũng rất cao, một bụng tâm địa gian trá, không ngờ lại chỉ điểm Y Kỳ, để cho Y Kỳ phá hư giao tình giữa Thiên Đế và Đế Quân! Kẻ này, đáng giết!
- Ngươi trở về dò xét, tìm hiểu chỗ đặt chân của gã Dịch Phong này!
Tử Quang Quân Vương phân phó thám tử:
- Đợi tới lúc hắn và Y Kỳ tách ra, ngươi liền thông báo cho ta!
o0o
Lại qua không bao lâu, thám tử kia trở lại báo cáo:
- Quân vương, gã Dịch Phong này và Viêm Hoàng đã tách ra rồi!
Tử Quang Quân Vương đứng dậy, dự định đi tới đích thân tru diệt Dịch Phong, đột nhiên chợt dừng bước lại:
- Không thích hợp! Nếu ta xuất thủ giết hắn, Y Kỳ khẳng định sẽ trở mặt với ta, giao tình của chúng ta sẽ không còn!
Hắn đột nhiên có một chủ ý, gọi hai ái đồ Đông A và Hi Hòa của chính mình tới, phân phó một phen. Đông A và Hi Hòa hội ý, hai người đi vào Chư Thiên trong Tiên Thiên Cung.
o0o
Trong Chư Thiên của Tiên Thiên Cung, con trai của Ba La Giới Đế Ba Đích và đám cường giả trẻ tuổi tới từ ba ngàn Lục Đạo Giới đang tụ tập thành một đoàn với đám đệ tử trẻ tuổi của Tiên Thiên Đế Quân. Bọn họ đang lãnh giáo công pháp thần thông lẫn nhau, nghị luận vô cùng náo nhiệt.
Lúc này, Đông A và Hi Hòa đi tới, mỉm cười nói:
- Các vị sư huynh thật khoái hoạt a! Có chuyện gì tốt, thậm chí ngay cả chúng ta cũng không mời vậy?
Ba Đích nhìn thấy hai người, không dám có chút sơ suất, mỉm cười nói:
- Ta vừa rồi bế quan, đã tu thành Thần Minh, mấy vị sư huynh đang cùng ta ăn mừng!
*****
Đông A và Hi Hòa cũng đã thành tựu Thần Minh, đám người uống rượu mua vui, lại lãnh giáo công pháp thần thông lẫn nhau. Đám Luyện Khí Sĩ Thập Cường ba ngàn Lục Đạo Giới bọn Ba Đích từ sau khi đi tới Tử Vi Đế Tinh, nhận được Đế Quân chỉ điểm, tu vi đột nhiên tăng mạnh. Nhất là Ba Đích, bởi vì hắn là con trai của Ba La Giới Đế, càng được Đế Quân đặc biệt chiếu cố.
Hiện tại Ba Đích đã tu thành nhục thân Thuần dương, Nguyên thần cũng đã tu thành Tiên Thiên, chỉ là còn chưa luyện thành hồn phách Tiên Thiên, nhưng cũng đã được Đế Quân ban cho một đạo khí Tiên Thiên, khiến cho Nguyên thần đề thăng thật lớn. Chín cường giả trẻ tuổi còn lại cũng đều đã tu thành Thần Minh, tu vi thực lực ai nấy cũng rất bất phàm.
Ánh mắt Đông A chớp động, mỉm cười nói:
- Mấy vị sư huynh, thay vì buồn bực ở chỗ này, không bằng đi ra ngoài một chút a? Ba Đích sư huynh tu thành Thần Minh là chuyện vui lớn a! Bất quá, sau khi thành Thần, thực lực bạo tăng, nếu không có đối thủ so sánh một chút, chỉ sợ sẽ khiến cho cảnh giới bất ổn!
Đám người nhao nhao gật đầu, nói:
- Chính là đạo lý này!
Hi Hòa mỉm cười, nói:
- Ta biết một chỗ tốt có thể đi! Hiện tại Nhân Tộc đã quy thuận Đế Quân, mặc dù Nhân Tộc cũng không có bản lĩnh gì đặc biệt, nhưng ngẫu nhiên cũng sẽ xuất hiện một hai cao thủ. Ví dụ như trong ba ngàn Lục Đạo Giới liền có một kẻ tên là Chung Nhạc, thực lực bất phàm. Không bằng chúng ta hãy đi Nhân Hoàng Điện, tìm mấy gã Thần Minh Nhân Tộc thử thân thủ xem sao? Dù sao tính mạng Nhân Tộc không đáng bao nhiêu, đánh chết rồi cũng không có vấn đề gì!
Ba Đích nghe tới hai chữ Chung Nhạc này, khóe mắt nhảy loạn một trận, lạnh nhạt nói:
- Lúc trước ta quả thật đã bại trong tay Chung Nhạc! Hắn hoàn toàn xứng đáng là đệ nhất Luyện Khí Sĩ ba ngàn Lục Đạo Giới. Bất quá, thời gian biến thiên, hiện tại nếu hắn lại xuất hiện trước mặt ta, chỉ là một con kiến hôi mà thôi, sẽ bị ta dễ dàng bóp chết!
Hắn bị Chung Nhạc hai chiêu đánh bại hai lần, coi là chuyện vô cùng nhục nhã, hiện tại nghe Hi Hòa nhắc tới Chung Nhạc, bóng mờ trong lòng lại chậm rãi xuất hiện.
Hi Hòa mỉm cười, nói:
- Thật không dám giấu diếm! Ta và Đông A sư huynh cũng đều từng bại trong tay hắn. Bất quá, hiện tại gã Chung Nhạc này đang bị ba ngàn Lục Đạo Giới truy nã, không biết sống chết. Ba Đích sư huynh, có hứng thú đi Nhân Hoàng Điện kiến thức một chút hay không?
Ba Đích đứng dậy, mỉm cười nói:
- Cũng được! Chúng ta hãy đi Nhân Hoàng Điện nhìn xem một chút, tìm mấy gã Thần Minh Nhân Tộc đánh một trận, khảo nghiệm một chút tiến bộ của chúng ta!
Đám người cười ha hả, nhao nhao nói:
- Cùng đi! Cùng đi!
Đông A và Hi Hòa thở phào nhẹ nhõm, liếc nhìn nhau một cái, trong lòng yên lặng nói:
- Sư tôn phân phó, nhất định phải đánh chết gã Dịch Phong kia. Kẻ này là gian thần bên cạnh Viêm Hoàng, không thể lưu tính mạng hắn. Đợi một lát sau khi tới Nhân Hoàng Điện, tìm được gã Dịch Phong này, trước hết để cho đám người Ba Đích xuất thủ. Nếu có thể đánh chết hắn là tốt nhất, nếu không thể đánh chết, chúng ta lại ám hạ sát thủ. Cứ như vậy, Viêm Hoàng sẽ không nổi giận với sư tôn, mà tưởng là đệ tử của Đế Quân xuất thủ. Sẽ có thể bảo toàn giao tình giữa sư tôn và Viêm Hoàng!
Đám người cùng nhau lên đường, đi tới Nhân Hoàng Điện.
Đông A và Hi Hòa đi ở phía trước. Bọn họ biết rõ vị trí hiện tại của Dịch Phong, tự mình dẫn theo mười tôn Thần Minh trẻ tuổi của ba ngàn Lục Đạo Giới và đám đệ tử của Tiên Thiên Đế Quân đi thẳng tới vị trí của Dịch Phong.
o0o
Xung quanh Nhân Hoàng Điện, khắp nơi đều là kim quang tường vân, núi non trùng điệp ẩn hiện trong vân hải kim sắc. Trong các tòa Thần sơn Thánh địa có rất nhiều Thần Minh Nhân Tộc cư trú. Đông A và Hi Hòa tiến về phía một ngọn núi trong đó, cùng với đám người Ba Đích đáp xuống.
Chỉ thấy tòa Thần sơn này thanh u tĩnh nhã, trên đỉnh núi chỉ có một tòa Thần điện bình bình thường thường, trống trống trải trải, ngay cả một người hầu cũng đều không có.
Đám người tiến vào trong Thần điện, chỉ thấy một gã Thần Nhân trẻ tuổi đang nhàn nhã đứng trong hoa viên hậu viện, ngẩng đầu cảm ngộ thiên địa. Gã Thần Nhân trẻ tuổi này mi thanh mục tú, cặp mắt như tinh nguyệt, có một loại khí chất siêu nhiên.
- Tên gian thần mà sư tôn muốn chúng ta đánh chết, tướng mạo thật ra là không tầm thường a!
Trong lòng Đông A và Hi Hòa thầm khen một tiếng.
Gã Thần Nhân trẻ tuổi này nghe được tiếng bước chân, từ trong ngộ đạo tỉnh táo lại, quay đầu lại nhìn về phía đám người, lộ ra thần sắc kinh ngạc.
Gã Dịch Phong này chính là Chung Nhạc. Viêm Hoàng quỳ xuống xưng thần với Tiên Thiên Đế Quân, thành công ngồi lên vị trí Nhân Hoàng, sau đó thành lập Tiên Thiên Cấm Quân, toàn bộ đều là chủ ý của hắn, khiến cho Nhân Tộc có lý do thành lập đại quân Thần Ma.
Mà chủ ý cống hiến bảo vật cho Đế Quân, cũng là xuất từ thủ bút của hắn, phá hư giao tình giữa Tiên Thiên Đế Quân và Thiên Đế, khiến cho hai tôn Cự đầu đấu đá lẫn nhau.
Sở dĩ Chung Nhạc lộ ra thần sắc kinh ngạc, chính là hắn nhận ra những người này. Ba Đích, Đông A và Hi Hòa đều là bại tướng dưới tay hắn, mà chín gã Thần Ma còn lại cũng đều là Thập Cường của ba ngàn Lục Đạo Giới, về phần mấy đệ tử của Tiên Thiên Đế Quân, hắn ngược lại cũng đều không nhận biết.
Hắn đã thay đổi hình dáng tướng mạo, ẩn giấu huyết mạch Phục Hy, chỉ bảo lưu huyết mạch Nhân Tộc, không cần lo lắng bị đám người Ba Đích nhìn ra nội tình.
- Không biết các vị sư huynh có gì chỉ giáo?
Chung Nhạc vươn tay ra phất một cái, trong hoa viên nhất thời ngọc điện quỳnh lâu phá đất chui lên, khiến cho đám người nhìn tới mức khóe mắt nhảy loạn:
- Phương pháp quan tưởng của gã Thần Minh Nhân Tộc này rất lợi hại a! Nhất niệm vừa động, vạn vật sinh ra, lẽ nào hắn là Tạo Vật Chủ hay sao? Phương pháp quan tưởng mạnh mẽ như vậy, cơ hồ đã tới tình trạng hóa hư thành thực rồi!
Chung Nhạc mời đám người ngồi xuống, mỉm cười nói:
- Các vị sư huynh sư tỷ không cần khách khí, mời ngồi!
Đông A và Hi Hòa cũng không ngồi xuống, mỉm cười nói:
- Ngồi cái gì? Ba Đích sư huynh, gã Thần Minh Nhân Tộc này vô cùng lợi hại, sao ngươi không lãnh giáo hắn mấy chiêu?
Ba Đích nhìn thấy một chiêu kia của Chung Nhạc, trong lòng có chút chần chờ, tiến lên khách khí nói:
- Vị sư huynh này, ta vừa mới tu thành Thần Minh, không biết rõ sâu cạn của chính mình, có thể mời sư huynh chỉ giáo một chút hay không?
Trong lòng Chung Nhạc sáng như tuyết, mỉm cười nói:
- Chỉ giáo thì không dám nhận! Ta chỉ là thành Thần sớm hơn các ngươi mấy năm mà thôi, mọi người cùng nhau nghiên cứu!
Hắn lắc mình lóe lên, khí Tiên Thiên tuôn trào, nhất thời lộ ra thực lực cường đại vô biên, một cỗ Thần uy rợp trời ngập đất đè thẳng xuống Ba Đích, trầm giọng nói:
- Sư huynh, xin mời!
Ba Đích còn chưa chiến đấu đã khiếp đảm, run rẩy nói:
- Sư huynh, ngươi nhớ phải thủ hạ lưu tình a!
← Ch. 0767 | Ch. 0769 → |