Vay nóng Homecredit

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0773

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0773: Thân thể chiến đấu
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Shopee


Trong lòng Chung Nhạc không khỏi tán thán. Chủng tộc chiếm giữ tài nguyên thật tốt giống Chúc Sư Thần Tộc bậc này, một khi tu luyện sẽ thuận lợi hơn Nhân Tộc không biết bao nhiêu lần. Lần này Binh Tổ đột phá tu thành Thần Minh, mặc dù so với hắn vẫn còn kém hơn một chút, nhưng Chung Nhạc là làm sao tu luyện? Hắn phải trải qua thiên sinh vạn tử, trăm cay ngàn đắng, không biết bao nhiêu trắc trở, lúc này mới tu luyện tới một bước như hiện tại.

Mà Binh Tổ tu luyện, một hơi ăn vào vô số Thần dược, lại có hàng trăm Thiên Thần giúp hắn chú luyện nhục thân Nguyên thần, trui luyện tinh thần. Còn có Thần Hầu cường đại giúp hắn thối luyện nhục thân Nguyên thần, cùng với rất nhiều Thiên Thần giúp hắn tôi luyện thần thông.

Cứ như vậy, đã giảm bớt đi trăm cay ngàn đắng tôi luyện, trực tiếp khiến cho căn cơ của hắn vô cùng kiên cố chắc chắn. Cũng chỉ có đại chủng tộc, chủng tộc cường hoành như Chúc Sư Thần Tộc mới có thể sử dụng tài nguyên lớn như vậy đi bồi dưỡng con cháu.

Binh Tổ ít nhất đã giảm bớt đi mấy trăm năm khổ tu. Cho tới bây giờ, Chung Nhạc mới phát giác được tu luyện đối với những đại chủng tộc, đại thế lực chính là dễ dàng như vậy, bồi dưỡng ra một đại cao thủ chính là dễ dàng như vậy.

Đương nhiên, làm như vậy có chỗ tốt cũng có chỗ xấu. Chỗ tốt chính là đã giảm bớt đi hàng trăm năm khổ tu, tiết kiệm được rất nhiều thời gian. Mà chỗ xấu chính là bản thân cũng không kinh lịch qua từng bước từng bước quá trình lớn lên kia, sợ rằng sẽ giảm bớt đi rất nhiều cảm ngộ. Nhưng đối với Tạo Vật Chủ chuyển thế như Binh Tổ bậc này, vậy sẽ không có những khuyết điểm này rồi.

- Ta thua rồi!

Binh Tổ đứng dậy, xoay người bỏ đi, lạnh nhạt nói:

- Hai tháng còn lại không cần lại so nữa! Chúc Sư Thần Tộc ta cam nguyện nhận thua! Mời các vị sư huynh Tiên Thiên Cung trở về đi! Tiễn khách!

Đám Thần Hoàng của Chúc Sư Thần Tộc nhất thời hội ý, biết rõ tính toán của Binh Tổ, lập tức hạ lệnh tiễn khách, trong lòng thầm nghĩ:

- Đuổi bọn họ ra khỏi Thánh địa Đế Khuân, chỉ cần bọn họ rời khỏi, nửa đường chặn giết, không lưu lại chút dấu vết nào, đánh cho bọn họ hồn phi phách tán, báo mối thù vô cùng nhục nhã này. Cho dù là Tiên Thiên Đế Quân cũng không tra tới trên đầu chúng ta!

Chung Nhạc khẽ nhíu mày, rất muốn lại kéo dài thêm một đoạn thời gian nữa. Bất quá, Binh Tổ dù sao cũng là Tạo Vật Chủ chuyển thế, lòng dạ thâm sâu lão luyện, trực tiếp hạ lệnh tiễn khách, mời bọn họ ra ngoài, chặt đứt tất cả ý niệm của bọn họ.

- Hiện tại nếu chúng ta rời đi, hẳn liền phải chết không thể nghi ngờ! Cho dù rời khỏi Thánh địa Đế Khuân sẽ có thể liên lạc với Tiên Thiên Cung, cũng là nước xa không cứu được lửa gần!

Trong đầu hắn không ngừng lóe lên các loại ý niệm, suy nghĩ tìm kiếm sinh lộ. Đột nhiên, chỉ nghe một tràng cười lớn vang lên:

- Chậm đã! Các vị sư huynh Chúc Sư Thần Tộc, ta ở bên ngoài quan chiến cực kỳ ngứa ngáy tay chân, rất muốn đọ sức một phen với vị Tiên Thiên Thần chuyển thế này! Không biết có thể mượn một địa điểm hay không?

Trong lòng Chung Nhạc nhất thời vui vẻ, theo thanh âm nhìn lại. Kẻ vừa mới lên tiếng chính là gã Cự nhân cách đây không lâu mới tới đây kia.

Cao tầng Chúc Sư Thần Tộc ai nấy cũng đều nhíu mày, nhao nhao nhìn về phía Binh Tổ. Binh Tổ cũng khẽ nhíu mày một cái, nhìn về phía Thiên Huyền Tử, có chút chần chờ.

Văn Xương điện hạ tại thời điểm Binh Tổ lên tiếng cũng đã đoán được dụng ý của hắn, lúc này cũng nhíu mày một cái, trong lòng oán giận Thiên Huyền Tử nhiều chuyện:

- Ngươi vừa rồi còn nói trung tâm có nhật nguyệt chứng giám, còn nói đánh không lại sẽ không ra tay, hiện tại như thế nào lại muốn xuất thủ rồi? Tên khốn kiếp này chính là cây gậy quậy đống phân trâu, sớm biết như vậy đã không mời hắn tới rồi!

Thiên Huyền Tử hoạt động gân cốt, cười hắc hắc, nói:

- Cao thủ trẻ tuổi trong Tinh vực Tử Vi trên cơ bản đều đã bị ta đánh qua, hoặc là từng đánh qua ta. Hiếm hoi mới gặp được một tôn Tiên Thiên Thần chuyển thế, đương nhiên là phải đánh qua rồi mới nói tiếp! Binh Tổ, có thể thành toàn một chút hay không? Ngươi đánh không lại hắn, ta tới giúp Chúc Sư Thần Tộc các ngươi tranh một ngụm khẩu khí a!

Binh Tổ khách khí nói:

- Không dám làm phiền sư huynh Cự Linh thị, đây là việc riêng của Chúc Sư Thần Tộc ta...

- Văn Xương điện hạ mời ta tới đây, có gì mà làm phiền với không làm phiền chứ? Ta giúp ngươi, cũng là cho Văn Xương điện hạ một cái mặt mũi a!

Thiên Huyền Tử bay thẳng lên không trung, đáp xuống bên trong Khuân Viên, đứng ở trên một kho lương, bộ dáng chẳng thèm để ý, nói:

- Ta đánh thắng, Chúc Sư Thần Tộc các ngươi liền thiếu ta một cái nhân tình. Còn Điện hạ nữa, ngươi cũng thiếu ta một cái nhân tình. Tương lai nếu ta gặp khó khăn, các ngươi cũng phải giúp đỡ ta một chút a!

Trong lòng Binh Tổ hận không thể chửi ầm lên, Văn Xương điện hạ cũng là một trận phát điên, hận không thể trảo gã gia hỏa vô cùng hùng tráng này tới hành hung một trận.

- Thiếu ngươi nhân tình cái rắm! Lúc bảo ngươi xuất thủ, ngươi ra sức khước từ, lúc không cần ngươi xuất thủ, ngươi lại hết lần này tới lần khác nhảy ra muốn cậy mạnh xuất thủ. Còn nói thiếu ngươi nhân tình nữa!

Đương nhiên, bọn họ cũng chỉ là suy nghĩ một chút mà thôi, cũng không tới mức thật sự mắng ra miệng. Dù sao Cự Linh thị cũng là Hoàng tộc trong Thần Tộc, tuy rằng đã xuống dốc, nhưng cũng là một đại thế lực không thể bỏ qua trong Tinh vực Tử Vi. Côn trùng trăm chân chết mà không tiêu tan, cho dù Phục Hy thị đã tiêu vong, thế gian đã không còn Phục Hy, nhưng thế lực Phục Hy thị lưu lại cũng là cực kỳ khủng bố. Càng huống chi Cự Linh thị cũng không có trải qua kịch biến như Phục Hy thị, thế lực bảo lưu lại tự nhiên cũng càng khổng lồ hơn.

Hoàng tộc đẳng cấp như Cự Linh thị cho dù bề ngoài thoạt nhìn đã không còn mạnh mẽ rực rỡ, thế lực co rút lại, thậm chí còn không bằng những đương kim Đế tộc mới nổi lên trong Tử Vi kia, nhưng nội tình của bọn họ vẫn vô cùng thâm trầm, xa xa không phải là các đương kim Đế tộc có khả năng sánh bằng. Văn Xương điện hạ là con trai của Thiên Đế, cũng được liệt vào Đế tộc, nhưng hắn cũng biết Đế tộc của chính mình sợ rằng còn chưa thể sánh bằng được Cự Linh thị.

Thiên Huyền Tử nhìn về phía Chung Nhạc, nhếch miệng cười một tiếng, tinh thần ba động, truyền vào trong đầu Chung Nhạc:

- Không cần cảm tạ ta!

Chung Nhạc thoáng ngẩn người:

- Gã Cự nhân này thật ra là thông minh dị thường, không ngờ đã nhìn thấu khốn cảnh của chúng ta!

Thiên Huyền Tử hiển nhiên biết rõ bọn họ vừa rời khỏi Chúc Sư Thần Tộc liền sẽ đối mặt với sự truy sát của Chúc Sư Thần Tộc, tiếp tục truyền âm, nói:

*****

- Ta giao thủ với ngươi, ngươi có thể kéo dài được bao lâu, liền phải nhìn xem ngươi có thể dưới tay ta kiên trì được bao lâu rồi!

Thân thể hắn đột nhiên di chuyển, thân thể to lớn vô cùng linh hoạt, oanh động đụng thẳng về phía Chung Nhạc, mang tới cho Chung Nhạc một loại cảm giác thiên địa vỡ nát.

- Đương nhiên, ngươi cũng thiếu ta một cái nhân tình. Tương lai nếu ta gặp khó khăn, ngươi cũng phải giúp đỡ ta một chút a!

Nhục thân gã Cự nhân Cự Linh thị này vô cùng cường hoành, trong khoảnh khắc chấn cho thiên địa vỡ nát, hiển nhiên nhục thân đã đạt tới trình độ Thần Minh bình thường không thể đo lường được.

Hắn đánh ra một quyền, nắm tay lớn cỡ một ngọn núi nhỏ không có bất kỳ thần thông hoa dạng gì, mà chỉ dựa vào uy năng nhục thân, dứt khoát lưu loát oanh tới. Chỉ dựa vào lực lượng thân thể, thực lực hắn cũng đã mạnh hơn vô số thần thông trên thế gian.

- Tiên Thiên Thần Thể!

Trong lòng Chung Nhạc chấn động. Đi tới Tinh vực Tử Vi lâu như vậy, hắn rốt cuộc cũng gặp được một gã Thần Ma giống với chính mình tu thành nhục thân Tiên Thiên.

Nhục thân Tiên Thiên rốt cuộc khó thành tựu tới mức nào, trong lòng Chung Nhạc vô cùng rõ ràng. Cho dù là hắn cũng phải dựa vào xông lên tám mươi mốt trọng thiên Cổ Lôi Trạch Giới, đạt được Tiên Thiên Đạo Quả, lúc này mới luyện thành.

Hơn nữa, ngoại trừ cái này ra, còn cần có công pháp Đế cấp phụ trợ. Hắn chính là dùng Lôi Hoang Thiên Lô Tâm Kinh do Toại Hoàng đời thứ ba sáng chế, biến nhục thân thành Thiên Lô, dùng Nguyên thần làm lò lửa, hấp thu lực lượng các loại Thần lôi, luyện vào nhục thân. Cộng thêm Tiên Thiên Đạo Quả, hắn mới có thể luyện thành nhục thân Tiên Thiên, sau khi thành Thần, đã tu thành Tiên Thiên Thần Thể.

Mà gã Cự Linh thị này không ngờ cũng đã tu thành nhục thân Tiên Thiên, nhục thân mạnh mẽ so với hắn chỉ có hơn chứ không kém. Hắn rốt cuộc làm sao làm được?

- Không hỗ là Cự Linh thị, một trong Bát Đại Hoàng Tộc, Hoàng tộc đã từng xuất hiện qua Địa Hoàng Thiên Đế! Nội tình quả thật đáng sợ! Ngay cả cường nhân bậc này cũng có thể tạo ra được!

Chung Nhạc không khỏi tán thán, cùng hắn lấy cứng chọi cứng. Trong nháy mắt nắm tay hai người va chạm với nhau, toàn trường trầm tịch vô thanh. Nhưng ngay sau đó, một thanh âm va chạm trầm muộn vang lên. Sắc mặt từng gã từng gã Thần Minh bốn phía nhất thời tái nhợt, khóe miệng tươm máu.

Nắm tay của Thiên Huyền Tử to lớn như núi, nắm tay của Chung Nhạc lại có kích thước bình thường. Hai nắm tay một lớn một nhỏ va chạm với nhau, cũng không có tràng diện kinh thiên động địa gì phát sinh, chỉ có một tiếng vang trầm muộn này mà thôi. Nhưng chỉ một tiếng vang không quá đặc biệt này, đã khiến cho nhiều vô số kể Thần Minh giống như gặp phải trọng kích vô hình, nhao nhao bị thương.

Lực lượng của bọn họ quá thuần túy, lực lượng trong nhục thân Tiên Thiên bộc phát ra không có một tia ngoại tiết. Thời điểm hai nắm tay va chạm không có đại tràng diện kinh thiên động địa, nhưng trong khoảnh khắc hai nắm tay va chạm, một mảnh không gian kia lại bị chấn động đến mức vỡ nát.

Mảnh không gian kia đã thừa nhận toàn bộ uy năng của nắm tay hai người, lực lượng của hai cỗ Tiên Thiên Thần Thể tác dụng lên một mảnh không gian vô cùng nhỏ bé, khiến cho không gian yên diệt, năng lượng bộc phát ra đã hóa thành thanh âm chấn vang trầm muộn. Có thể tưởng tượng, uy năng uẩn tàng trong một tiếng vang này đáng sợ tới mức nào.

Từng tôn từng tôn Thần Hoàng nhao nhao xuất thủ, phong ấn Khuân Viên, tránh cho thanh âm giao thủ tổn thương tới các đệ tử Chúc Sư Thần Tộc bên ngoài.

Trong Khuân Viên, thân hình Chung Nhạc và Thiên Huyền Tử không ngừng di chuyển, cơ hồ giống như đang Thuấn di vậy. Trong khoảnh khắc thân hình biến mất, khoảnh khắc sau đó lại tái hiện, liên tục va chạm. Thanh âm va chạm trầm muộn không ngừng vang lên, chấn cho không trung bên ngoài Khuân Viên xuất hiện từng tầng từng tầng hoa văn Đồ đằng mỹ lệ, lúc sáng lúc tối. Đây là thanh âm va chạm trùng kích đạo phong ấn của đám Thần Hoàng kia, tạo thành hiện tượng phong ấn lúc sáng lúc tối.

Đột nhiên, sau một lần va chạm, Chung Nhạc xoay người nhảy lên trên nắm tay của Thiên Huyền Tử, hai chân phát lực dọc theo cánh tay hắn phóng như điên lên trên, một chưởng đánh thẳng lên trên cằm Thiên Huyền Tử. Thân thể to lớn của Thiên Huyền Tử ngã về phía sau, cái đầu đụng lên trên một kho lương.

Đông!

Bàn tay Chung Nhạc phát lực, nắm lấy đầu của gã Cự nhân này hung hăng đập xuống.

Đông đông đông!

Cái kho lương to lớn như núi kia bị đụng cho văn lộ Đồ đằng bay tán loạn. Kho lương này chính là do Thần Hoàng luyện thành, cũng không tới mức bị hắn đánh vỡ, nhưng kho lương thật lớn lại bị đụng cho không ngừng lui về phía sau.

Thiên Huyền Tử há miệng rống giận, mặc cho Chung Nhạc nắm đầu chính mình đập xuống, hai tay mạnh mẽ ôm về phía trước, vậy mà ôm lấy ngang lưng kho lương kia.

Thiên Huyền Tử xoay người lại, xem kho lương như là một cái chuông lớn, hung hăng đập lên trên người Chung Nhạc. Chung Nhạc rên lên một tiếng, bị kho lương đẩy cho bay thẳng về phía sau.

Hắn bị kho lương kia đẩy cho ầm một tiếng đụng lên trên một kho lương khác, thân thể bị nghiền ép giữa hai kho lương. Thiên Huyền Tử ở ngay phía sau kho lương, nắm đấm như mưa rào đánh thẳng lên trên kho lương. Thân thể Chung Nhạc không ngừng chấn động. Hai kho lương ép cho xương cốt hắn ầm ầm đùng đùng vang dội, kho lương sau lưng kia cũng bị chấn cho không ngừng lui về phía sau.

Dưới chân hắn dẫm mạnh một cái, vậy mà đạp cho kho lương sau lưng soạt một tiếng bay lên, cuối cùng cũng thoát khốn.

Bên ngoài Khuân Viên, đám cường giả Chúc Sư Thần Tộc nhìn tới mức trừng mắt cứng lưỡi. Người khác không biết kho lương này nặng bao nhiêu, nhưng bọn họ thì biết vô cùng rõ ràng. Đám kho lương này chính là vật mà Thiên Đế dùng để dự trữ binh lương, trọng lượng bất kỳ một kho lương nào cũng có thể so với một vầng minh nguyệt. Mà hai tên biến thái này vậy mà một kẻ ôm kho lương đập người, một kẻ không ngờ lại đá bay kho lương. Lực lượng bậc này mạnh mẽ đến mức quả thật là hiếm thấy!

Đột nhiên, thân thể Thiên Huyền Tử chợt nhỏ xuống một vòng, mà thân thể Chung Nhạc lại lớn lên một vòng, cũng biến thành một tôn Cự nhân. Sau khi va chạm một lần nữa, thân thể Chung Nhạc lại lớn lên một vòng, mà thân thể Thiên Huyền Tử lại nhỏ xuống một vòng.

Cứ như vậy nhiều lần, vóc dáng hai người đồng dạng khôi ngô, không phân biệt cao thấp, xuất thủ càng mãnh liệt, bá đạo hơn, tốc độ cũng càng nhanh hơn.

Đông A có chút không hiểu, nghi hoặc hỏi:

- Ba Đích sư huynh, bọn họ đây là...

- Bọn họ đang tìm thân thể chiến đấu tốt nhất!

Ba Đích nhìn không chớp mắt, gắt gao nhìn chằm chằm hai đạo thân ảnh đang phi tốc di động, cái đầu cũng không xoay chuyển, nói:

- Cường độ nhục thân của bọn họ không chênh lệch bao nhiêu, nhưng kích thước nhục thân của Thiên Huyền Tử quá lớn, vận chuyển không linh hoạt, nhưng lại chiếm ưu thế lực lượng mạnh mẽ, cho nên phải biến nhỏ một chút. Nhục thân của Dịch Phong sư huynh nhỏ hơn, chiến đấu càng linh hoạt hơn, nhưng lực lượng lại có chút thiếu hụt, cho nên phải biến lớn một chút. Hiện tại bọn họ đã tìm được thân thể chiến đấu tốt nhất, chiến đấu khẳng định sẽ càng hung mãnh hơn.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1489)