← Ch.0927 | Ch.0929 → |
Tư Mệnh cắn chặt hàm răng, Lục Đạo Thiên Luân chuyển động càng lúc càng kịch liệt, giống như sáu đạo Tinh hà thật lớn tuần hoàn chuyển hóa xoay tròn xung quanh kiện Thần khí Tạo Hóa. Thời điểm kiện Thần khí Tạo Hóa này chuyển động, chỉ thấy hàng rào thời không phảng phất như không hề tồn tại vậy.
Sáu đạo Tinh hà xoay tròn, kích khởi hết thảy Địa Ngục Luân Hồi, khiến cho vô số thế giới Địa Ngục Luân Hồi vô biên ẩn giấu trong thời không chậm rãi xuất hiện. Nàng có thể tùy ý xuyên qua những Lục Đạo Luân Hồi này, tiến vào bất kỳ một Chư Thiên nào, bất kỳ một Lục Đạo Giới nào.
- Ta dẫn ngươi tiến vào, hiện tại ta lưu lại cho ngươi một đường sinh cơ, ngươi tự mình lo liệu đi!
Tư Mệnh hừ lạnh một tiếng. Uy năng của Lục Đạo Thiên Luân vào khoảng khắc này hoàn toàn bạo phát, Nguyên Điện đột nhiên vỡ nát ra, bị sáu đạo Thiên luân thật lớn cắt thành bảy khối. Thậm chí ngay cả bộ não Thiên ý cũng bị sáu đạo Thiên luân này cắt ra, chia thành bảy cái không gian bất đồng, giữa mỗi cái không gian là khoảng cách vô tận.
Chung Nhạc đứng trên một khối bộ não Thiên ý trong đó, quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy đám không gian kia không ngừng chấn động, những bảo vật ẩn giấu trong Nguyên Điện lúc này cũng nhao nhao hiển lộ tung tích. Một kiện Thần khí Thiên đạo khác, Thiên Phạt cũng hiển lộ ra.
Thiên Phạt là một bàn tay, một bàn tay nắm vũ khí. Vũ khí mà nó nắm trong tay là một cây cự chuy, tượng trưng cho lực lượng của Thiên, kẻ không tuân theo quy tắc của Thiên sẽ bị cự chuy đánh tới mức thần phục, đánh tới mức lưng cong xuống, đánh tới mức chân mềm nhũn, đánh tới phải quỳ xuống, đánh tới phải thần phục, đánh tới Thiên Đế phải xưng là Thiên tử.
Ngoại trừ kiện Thần khí Thiên đạo này ra, còn có một cây cổ thụ, đã khô héo tới mức chỉ còn lại có thân cây, ngay cả vỏ cây cũng đã tróc ra. Đó là một trong ba đại Linh căn của vũ trụ, Thần thụ tượng trưng cho Sinh Mệnh, năm xưa đã từng xanh tươi um tùm, treo đầy những trái cây Sinh Mệnh, có thể kéo dài thọ nguyên của kẻ phục dụng.
Luân Hồi Đại Thánh Đế đã từng đạt được hột của nó, đã trồng ra Bàn Đào Mẫu Thụ. Hắn ngồi dưới gốc Bàn Đào Mẫu Thụ ngộ đạo, đã tu thành Thánh Đế, trở thành kẻ thống trị Đệ Nhất Lục Đạo Giới. Nhưng bản thể của Bàn Đào Mẫu Thụ, cây Sinh Mệnh Thần Thụ này lại đã khô héo, héo rũ tới mức chỉ còn lại có thân cây.
Nhưng cây cổ thụ này vẫn còn hiện rõ vẻ hùng vĩ, trong những sợi rễ thô to còn lưu lại năng lượng sinh mệnh, những chạc cây của nó vẫn chưa hoàn toàn mục nát. Trên chạc cây còn có một con hắc nha lẻ loi trơ trọi, hai móng vuốt bắt lấy chạc cây khô quắt, toàn thân giống như hóa thạch vậy, đang ngồi chồm hổm ở nơi đó.
Con hắc nha này không biết còn sống hay đã chết, ngồi yên ở đó không chút cử động. Cho dù là Nguyên Điện bị cắt thành bảy khối không gian, cho dù là những bảo vật ẩn núp trong này đều đã hiển lộ tung tích, cho dù là những phong ấn phong cấm cũng đều đã héo rũ, nó thủy chung vẫn ngồi xổm trên cành cây không chút cử động.
Trong những không gian khác của Nguyên Điện cũng đều có những kiện bảo vật kỳ lạ. Chung Nhạc chỉ kịp thoáng liếc nhìn một cái, đã vội vàng bay thẳng lên không trung.
Lúc này, Lục Đạo Thiên Luân đột nhiên chấn động một cái, sau đó chui thẳng vào trong một Địa Ngục Luân Hồi, biến mất không thấy đâu nữa.
Khối bộ não Thiên ý dưới chân Chung Nhạc kia đột nhiên ầm ầm bạo tạc. Uy năng bạo tạc kinh thiên động địa, đáng sợ tới cực điểm. Kiện Thần khí Thiên đạo này có được năng lực thôi diễn vô biên, nhưng rốt cuộc cũng không thể tính ra tương lai của Chung Nhạc, khiến cho khối lượng tính toán đã vượt qua cực hạn của nó, cộng thêm một kích của Lục Đạo Thiên Luân, rốt cuộc đã ép vỡ nó.
Trận bạo tạc kia đã hất bay toàn bộ đám Tiên Thiên Thần Ma. Tiếp theo, khối bộ não Thiên ý thứ hai cũng theo đó bạo tạc, sau đó là khối thứ ba, khối thứ tư... Một kích kia của Lục Đạo Thiên Luân đã chia bộ não Thiên ý ra làm bảy khối, tổng cộng bảy lần bạo tạc. Nguyên Điện triệt để biến thành đống gạch vụ, từng kiện từng kiện bảo vật khổng lồ bị đánh bay ra ngoài.
Xa xa, tám trăm Tiên Thiên Thần Ma trong các tòa cung điện Thánh Địa cổ lão từng tên từng tên bị hất bay. Đám Thánh sơn cũng bị nhổ tận gốc, cỗ khí lãng dâng trào mênh mông cuồn cuộn này hung hăng đập không biết bao nhiêu Thần Ma lên trên hàng rào tòa Tiên Thiên Thánh Địa cổ lão.
Tòa Tiên Thiên Thánh Địa cổ lão này ẩn giấu bên trong nội bộ Bích Lạc Cung, cho nên giữa Thánh địa và Bích Lạc Cung có một đạo hàng rào ngăn cách. Tám trăm Tiên Thiên Thần Ma nhao nhao bị đụng sát lên trên hàng rào, từng tên từng tên bị ép tới mức thổ huyết, không thể động đậy.
Đạo khí lãng bạo tạc tạo thành cũng thôi động đám đại tinh Hỗn Độn bên ngoài Tiên Thiên Thánh Địa cổ lão, đẩy đám đại tinh Hỗn Độn đánh thẳng về phía hàng rào. Đạo hàng rào kia bị va chạm tới mức phủ đầy vết rách, một đạo lại một đạo thanh âm va chạm khiến cho vết rách càng lúc càng nhiều.
Đột nhiên, một gã Tiên Thiên Thần Ma bị ép dán sát trên hàng rào hoảng sợ nhìn thấy một khỏa đại tinh Hỗn Độn cuồn cuộn nghiền ép thẳng tới, không khỏi lớn tiếng kêu la thảm thiết. Ngay sau đó, hắn liền bị khỏa đại tinh Hỗn Độn kia đụng thẳng lên trên người. Hắn giống như là một con ếch bị một gã cự nhân dẫm thẳng dưới chân vậy. Nhục thân cường đại của Tiên Thiên Thần Ma căn bản không thể đối kháng với trọng áp bậc này, bị đại tinh Hỗn Độn đụng cho hết thảy mọi thứ trong cơ thể đều bị nghiền ép ra ngoài, Tiên Thiên Thần Huyết nhuộm đỏ cả đạo hàng rào.
Tiếp theo, càng lúc càng nhiều khỏa đại tinh Hỗn Độn nữa đánh tới, những vết nứt trên hàng rào kia giống như một tấm mạng nhện trải rộng vậy. Đột nhiên, một tiếng ầm vang thật lớn truyền, thân cây vô cùng thô to của Sinh Mệnh Thần Thụ ầm ầm đánh tới. Đạo hàng rào bị đụng vỡ ra một cái động thật lớn. Uy năng khủng bố do Thần khí Thiên đạo bạo tạc hình thành phảng phất như hồng thủy gặp được chỗ thoát nước vậy, điên cuồng phóng vọt về phía cái động lớn này.
Tiếp theo, một kiện Thần khí Thiên đạo khác, một bàn tay cầm lấy Thần chuy ầm ầm văng tới, đạo hàng rào lại bị đụng vỡ ra một cái động lớn.
Trong Bích Lạc Cung, đám Thần Ma dưới trướng Bích Lạc tiên sinh đang rảnh rỗi không có việc gì. Dù sao, nơi này là địa phương sứ giả của Thiên cư trú, có thể đi tới nơi này đều là những tồn tại thân phận địa vị cực cao. Ngày thường, khách nhân tới đây bái phỏng vốn dĩ đã ít ỏi không có bao nhiêu, cộng thêm hiện tại sắp sửa tới ngày đại thọ của Thiên Đế, kẻ tới nơi này đã ít lại càng ít hơn.
Đám Thần Ma này vừa nói vừa cười, vô cùng hoan hỉ vui vẻ. Đúng lúc này, sâu bên trong Bích Lạc Cung đột nhiên truyền ra từng tràng từng tràng chấn động kịch liệt. Bọn họ còn chưa kịp phục hồi lại tinh thần, đạo uy năng khủng bố kia đã ầm ầm bạo phát. Sinh Mệnh Thần Thụ lăn lông lốc tới, một đường nghiền ép. Những nơi nó đi qua, hết thảy đều bị nghiền ép vỡ nát. Đám Thần Ma dưới trướng Bích Lạc tiên sinh ngay cả cơ hội tránh né cũng không có, trực tiếp bị nghiền nát thành bột mịn.
Trên chạc cây Sinh Mệnh Thần Thụ, con hắc nha kia vẫn như cũ thành thành thật thật ngồi chồm hổm trên chạc cây, mặc kệ Thần thụ gặp phải trùng kích như thế nào, con hắc nha vẫn như cũ không chút cử động, phảng phất như nối liền thành một thể với Thần thụ vậy.
Đám Thần Ma còn lại ngơ ngác nhìn một màn này, còn chưa phục hồi lại tinh thần, một bàn tay cầm cự chuy cũng đã lăn lông lốc tới, đè chết đập vụn không biết bao nhiêu người bọn họ. Đại thủ cầm cự chuy kia cũng giống như nối liền thành một thể với cự chuy, cự chuy thủy chung cũng không bị tuột tay.
Ầm ầm!
Một tiếng ầm vang thật lớn truyền ra, một cỗ phong bạo do bạo tạc nhấc lên trực tiếp hất bay hai phiến đại môn của Bích Lạc Cung, đánh thẳng về phía Thiên Đình. Sau đó, đạo phong bạo kinh khủng kia thổi quét tới, giống như một đạo hỏa trụ do Thần hỏa cấu thành, đốt lên không biết bao nhiêu tòa cung điện ở phía trước.
Đám Thần Ma không kịp né tránh bị phong bạo hỏa diễm thổi quét, toàn thân bùng cháy lên liệt hỏa hừng hực. Trong lúc nhất thời, tiếng kêu thảm thiết vang lên ngất trời.
- Đã xảy ra chuyện gì?
Vô số cường giả trong Thiên Đình vô cùng chấn động, nhao nhao phóng thẳng lên cao, ngơ ngác nhìn một màn kinh người này. Một gã Thần Ma già nua thanh âm run rẩy, thân thể cũng không ngừng run rẩy, liên tục lẩm bẩm:
*****
- Có địch tập kích! Có địch tập kích!
- Đây là đang Thiên sắp sửa sụp đổ sao?
- Nơi đó là địa phương sứ giả của Thiên cư trú, cung điện của Bích Lạc tiên sinh!
Quỷ Sư Quỷ U Minh cũng không khỏi ngơ ngẩn, đột nhiên thất thanh nói:
- Nơi đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Ai dám động thủ với Bích Lạc tiên sinh?
Thiên Đình, trong Lục Ngự Cung, đám người Tiên Thiên Đế Quân, Kim Ô Thần Đế phiêu phù giữa không trung, nhìn về phía Bích Lạc Cung đang bốc lửa hừng hực.
Ở trong lòng tất cả mọi người, cho dù là trong lòng của Thiên Đế, Bích Lạc Cung chính là một địa phương vô cùng thần bí, vô cùng thần thánh. Đây là địa phương đại biểu cho Thiên! Mà hiện tại địa phương này đang bốc lên liệt hỏa hừng hực. Uy nghiêm của Thiên ở trong trận liệt hỏa thiêu đốt này đã bắt đầu có chút dao động.
Đột nhiên, một thân cây thật lớn không ngừng lăn lông lốc, đụng vỡ vách tường Bích Lạc Cung, suýt chút nữa đã rơi vào trong vực sâu Thiên Ngục phía dưới. Sau đó, lại có một đại thủ cầm lấy cự chuy cũng lăn lông lốc, rơi xuống trên sợi dây xích treo bên dưới Bích Lạc Cung, bị hai sợi dây xích hiểm hiểm kềm lại, cũng không rơi xuống vực sâu.
- Thần khí Thiên Phạt!
Hô hấp của Đế Minh Thiên Đế đột nhiên trở nên vô cùng gấp gáp. Trước đây, hắn đã từng thấy qua kiện Thần khí Thiên Phạt này. Sau khi hắn mới đăng cơ bảo vị Thiên Đế, Bích Lạc tiên sinh đã cầm theo kiện Thần khí Thiên Phạt này tới gặp hắn, khiến cho hắn lĩnh hội uy nghiêm của Thiên, khiến cho hắn không thể không tự xưng là Thiên tử. Mà hiện tại, hắn rốt cuộc một lần nữa nhìn thấy kiện Thần khí Thiên Phạt này, hơn nữa còn là không có Bích Lạc tiên sinh ở bên cạnh.
Hô hấp của hắn trở nên ồ ồ, trong lòng sinh ra dục vọng vô biên. Chỉ cần chưởng khống được kiện bảo vật này, hắn sẽ không còn là Thiên tử nữa, không còn là Đế vị khó giữ được, không còn phải căng căng thẳng thẳng lo lắng những tồn tại Đế cấp khác đoạt quyền. Hắn sẽ có được lực lượng vô biên, nghiền ép hết thảy. Bất luận kẻ nào dám can đảm mơ ước địa vị của hắn, hắn sẽ trực tiếp phá hủy, trực tiếp yên diệt.
- Mục Tiên Thiên cái gì? Một chuy đập chết!
- Kim Ô Thần Đế cái gì? Một chuy đập mất mạng!
Đế Minh Thiên Đế cất bước tiến về phía Bích Lạc Cung, Thần quang trong mắt càng lúc càng cuồng nhiệt, hô hấp cũng càng lúc càng trầm trọng. Cũng ngay tại thời khắc hắn di động bước chân, đám tồn tại cường đại bọn Tiên Thiên Đế Quân, Kim Ô Thần Đế, Dương Hầu Ma Đế... cũng cất bước tiến về phía Bích Lạc Cung.
Thậm chí ngay cả Đế Hậu nương nương, lúc này cũng không tự chủ được đứng dậy, cũng cất bước tiến về phía Bích Lạc Cung. Không thể không nói, lực hấp dẫn của Thần khí Thiên Phạt thật sự quá lớn. Nếu có thể đạt được kiện bảo vật này, bọn họ còn cần sợ hãi kẻ nào nữa?
Khóe mắt Đế Minh Thiên Đế khẽ nhảy lên, quan sát bốn phía. Cho dù là Quỷ U Minh và Thần Vũ Uy Vương cũng bị kiện Thần khí Thiên Phạt này hấp dẫn. Thậm chí, tại địa phương khởi nguyên của Thiên Hà ở đằng xa, cũng có từng đợt từng đợt tinh lãng cuộn trào. Hiển nhiên, lão quái vật ở dưới đáy sông kia cũng bị mê hoặc, nghĩ muốn hiện thân tranh đoạt kiện Thần khí Thiên Phạt này.
Ngoại trừ Thần khí Thiên Phạt ra, còn có cây lão thụ đã héo rũ kia nữa, cũng là vô cùng mê người. Bích Lạc Cung hiện tại không hề có chút phòng bị, quả thật chính là một cơ hội tốt trời ban. Loại bảo vật này nếu như không lấy, chẳng phải là lãng phí mất thời cơ cực tốt này sao?
Đế Minh Thiên Đế đột nhiên gia tốc, xông thẳng về phía Bích Lạc Cung. Cùng lúc đó, đám người Tiên Thiên Đế Quân, Đế Hậu nương nương cũng nhao nhao dốc toàn lực xông về phía Bích Lạc Cung. Trong lòng đông đảo cường giả Đế cấp lúc này không có bất cứ thứ gì khác nữa, chỉ còn có bàn tay đang cầm cự chuy kia mà thôi.
Tồn tại Đế cấp cường đại tới mức nào? Tốc độ nhanh tới mức nào? Mặc dù diện tích Thiên Đình mênh mông vô ngần, Bích Lạc Cung cách bọn họ cực xa, nhưng đối với những tồn tại này, cũng bất quá chỉ một hơi thở sẽ có thể tới được nơi đó.
Không gian bốn phía Bích Lạc Cung cơ hồ bị những tồn tại Đế cấp này nghiền nát. Thời điểm bọn họ tới đây, không trung ầm ầm chấn động kịch liệt, tầng tầng tan rã. Từng đạo từng đạo thân ảnh cao to chậm rãi xuất hiện, vờn quanh bốn phía Bích Lạc Cung, khuôn mặt cũng có chút vặn vẹo, nhao nhao vươn tay ra chụp về phía kiện Thần khí Thiên Phạt kia.
Nhưng đúng lúc này, một bàn tay đột nhiên nhẹ nhàng vươn tới. Bàn tay này vậy mà hòa làm một thể với bàn tay đứt kia. Bàn tay đứt kia phảng phất như sinh trưởng trên cánh tay của người này, không nhìn ra có bất kỳ khe hở liên tiếp nào.
Thần khí Thiên Phạt bị tồn tại đột nhiên xuất hiện này nắm trong tay. Trong lòng đám người Đế Minh Thiên Đế giật mình, vội vàng thu hồi bàn tay mỗi người, thần sắc vặn vẹo trên mặt cũng khôi phục lại như bình thường.
- Trong khoảng thời gian ta không có ở nhà này, không ngờ Bích Lạc Cung lại loạn thành như vậy!
Kẻ bắt lấy Thần khí Thiên Phạt kia chính là Bích Lạc tiên sinh. Gương mặt hắn ôn hòa, không nhìn ra có chút thần sắc giận dữ nào, đảo mắt quan sát bốn phía một phen, lắc đầu nói:
- Tựa hồ có tồn tại nào đó đã nhân cơ hội ta vắng nhà để quấy phá, vậy mà tạo thành phá hoại lớn như vậy... Bệ hạ, các vị đạo hữu, hữu lễ rồi!
Bích Lạc tiên sinh tay cầm Thần khí Thiên Phạt khom người hành lễ. Đám người Đế Minh Thiên Đế, Tiên Thiên Đế Quân không dám sơ suất, vội vàng hoàn lễ.
Bích Lạc tiên sinh đứng thẳng người lại, lạnh nhạt nói:
- Ta còn phải điều tra rõ là tồn tại gì quấy phá, việc vặt rất nhiều, không có thời gian chiêu đãi các vị! Xin mời các vị trở về đi thôi!
Đám người Đế Minh Thiên Đế không nói một lời, nhao nhao rời đi, một khắc cũng không nguyện ý lưu lại.
Sắc mặt Bích Lạc tiên sinh trầm xuống, giống như treo sương lạnh vậy, cầm theo Thần khí Thiên Phạt đi vào Bích Lạc Cung.
← Ch. 0927 | Ch. 0929 → |