← Ch.0356 | Ch.0358 → |
Dịch giả: Tiểu Băng
Trong nháy mắt, cơn lốc đen chiếm lĩnh hết trời đất, ngoài chúng thì không còn vật gì khác.
Cơn lốc rất mãnh liệt, âm nhu thâm hiểm, không ngừng tìm một khe hở nào đó để chui vào!
Nguyên Ma bị làm sao vậy? Là chuyện bình thường hằng ngày hay Bích Hà Nguyên Quân đã làm cái gì? Mạnh Kỳ vận Kim Chung Tráo cản cơn lốc đen lại, nhưng nhãn lực và thính lực của hắn cũng bị cách trở, hoàn toàn không còn nhìn thấy đồng bạn, tinh thần phóng ra ngoài cũng bị lốc đen xé nát.
Hai luồng máu mũi chảy ra, Mạnh Kỳ cố gắng bình tĩnh, nhớ lại vị trí của đồng bạn, móc ra Phật Tiền Thanh Đăng, định kích phát để xua ma phong.
Nhưng trong lốc đen đột nhiên xuất hiện một gương mặt không có đường nét, xuyên qua Kim Chung Tráo, chui vào mi tâm của Mạnh Kỳ!
Thanh đăng tự sáng lên, ánh sáng rút lại, chỉ chiếu trong cơ thể hắn mà thôi, nhất là ở mi tâm.
Trong đầu Mạnh Kỳ hiện lên đủ loại dục vọng, tình dục, tham dục đều có, nhưng nghiêm trọng nhất là căm hận, sát lục và khát vọng với máu thịt!
Căm hận thiên đạo, căm hận con người, căm hận tất cả mọi thứ trên đời, muốn giết tất cả vật sống mình nhìn thấy, cắn nuốt máu thịt của chúng.
Ý niệm này vô cùng cường hãn, tâm tính của Mạnh Kỳ nhanh chóng bị đẩy văng, sắp chìm vào bóng tối.
Nhưng một đốm sáng đã sáng lên, sưởi ấm tâm linh, quyết tử thủ không lùi.
Ánh sáng xua tan bóng tối, biển tâm linh hiện ra, trong nước biển sâu thẳm đầy những đốm sáng vàng của ký ức.
Sao ý thức lại tiến vào thế giới tâm linh... Mạnh Kỳ vô cùng khó hiểu.
Nhưng hắn lập tức hiểu ra lý do, vì trước mặt đã xuất hiện một bóng đen, gương mặt trắng bệch, không có ngũ quan, nó đang cười khẩy:
- Dựa vào Phật bảo muốn kháng cự ta phụ thể?
Nó càng bay tới gần, biển tâm linh lại càng tối đi một phần.
"Nguyên ma?" "Nghe" tới hai chữ phụ thể, Mạnh Kỳ bỗng ngờ Cực Thiên Chân Ma, nó chính là bị một luồng ý thức của Nguyên Ma phụ thể, bây giờ tới phiên mình cũng giống bị như vậy?
"Nguyên Ma" cười khẩy:
- Tư chất của các ngươi đều tốt lắm, chờ tới khi hoàn toàn chuyển hóa thành cơ thể của ta, phát triển lên, trong ngoài kết hợp là có thể thoát khỏi trấn áp của lão lừa ngốc.
Cần như vậy mới có thể hoàn toàn thoát khỏi trấn áp? Mạnh Kỳ bỗng cảm thấy lời nói của Nguyên Ma mâu thuẫn với lời miêu tả nhiệm vụ, nhưng chợt tỉnh ngộ, nhiệm vụ chỉ là ngăn cản Nguyên Ma hoàn toàn thức tỉnh và hàng lâm, chứ không đề cập tới việc khôi phục và thoát khỏi trấn áp, cho nên, nếu nhiệm vụ chưa hoàn thành, kẻ hàng lâm cũng không phải hoàn toàn là Nguyên Ma.
- Nguyên thần của ngươi chưa có lực của trời đất, quá nhỏ yếu, buông tay chống cự đi thôi, hòa hợp với ta đi, tới lúc đó, ngươi sẽ uy chấn đương thời, muốn làm cái gì là làm được cái đó.
Nguyên Ma tới gần Mạnh Kỳ, vẻ ta đã biết trước sẽ là như thế.
Mạnh Kỳ không nói gì.
Nguyên Ma cười hắc hắc:
- Vậy mới đúng chứ, hiểu rõ thời thế mới là người tài giỏi.
Ai, Mạnh Kỳ bỗng thở dài.
- Ngươi thở dài cái gì?
Nguyên Ma sửng sốt.
Mạnh Kỳ mỉm cười:
- Tiếc cho ngươi bị trấn áp nhiều năm, khiến kiến thức trở thành nông cạn, nguy hiểm ngay trước mặt mà còn không biết.
- Ngươi...
Nguyên Ma nổi giận.
Lời còn chưa dứt, Mạnh Kỳ giữa không trung đã hư đạp một bước, khí thế trở nên mênh mang hạo hãn, như thương khung, như thần phật, trở nên tang thương đạm mạc:
- Địa bàn của ta, ta làm chủ!
Biến Thiên Kích Địa đại pháp thi triển, kết hợp với ánh sáng của Phật Tiền Thanh Đăng, những đốm sáng vàng nổi lên, cùng với Mạnh Kỳ hòa hợp một thể, khiến quanh người hắn được bao phủ một lớp ánh sáng vàng.
Một chưởng đánh ra, thẳng vào vị trí của Nguyên Ma.
- Ngươi!
Ý thức của Nguyên Ma kêu lên đau đớn, bị lửa vàng đốt sạch.
- Có Phật Tiền Thanh Đăng thủ hộ linh đài, áp chế âm tà, có Biến Thiên Kích Địa đại pháp tác động đến biển tâm linh và ý chí nguyên thần, còn sợ chút ý thức của ngươi hay sao?
Mạnh Kỳ hừ một cái.
Nếu Nguyên Ma thật sự phụ thể, chắc chắn hắn không ngăn nổi, nhưng hôm nay nó vẫn chưa thoát khỏi trấn áp, vẫn chưa hoàn toàn thức tỉnh, vất vả mới thò ra được một luồng ý thức, thì mạnh được tới bao nhiêu? Cực Thiên Chân Ma e là cũng chỉ vì tu luyện ma công nên mới không có khả năng chống cự lại nó, chưa kể còn có thể là cố tình muốn hòa hợp với nó để mạnh hơn. Biển tâm linh biến mất, Mạnh Kỳ mở mắt, thấy cơn lốc đen đã dừng, mình đang đứng ở một nơi rất kì diệu, trên đỉnh đầu là chữ Vạn to tướng, xung quanh đều có Phật quang lưu ly và âm thanh Phật âm thiện xướng.
Lúc bị phụ thể, cũng là lúc bị kéo vào trong nơi trấn áp? Mạnh Kỳ hít một hơi thật sâu, cố bình tĩnh lại.
Hắn kiểm tra bản thân, thấy cơ bản là không sao cả, nhưng hắn lo cho mấy người Giang Chỉ Vi.
Mạnh Kỳ nhìn quanh, Thiên Chi Thương không ngừng tỏa ra điện quang để tiêu diệt khí dơ tới gần.
- Nếu họ bị phụ thể, hẳn cũng đã bị kéo vào trong nơi này.
Mạnh Kỳ bắt đầu đi tìm.
Hắn đang ở trong nơi chính của khu phong ấn, nơi này Phật quang thịnh nhất, thiện ý mạnh nhất, không có tà ma nào đi lại được, đều nằm rạp trong sơn động, dưới đáy sông, không ngừng bị tịnh hóa ma khí, nếu không phải Nguyên Ma vẫn còn, khiến tà ma không dứt thì chúng đã sớm bị độ hóa hết từ lâu rồi.
Chỉ trừ chỗ của Nguyên Ma, ma khí vẫn vô cùng đậm đặc, tiếng ma rống không ngừng vang vọng.
Mạnh Kỳ không dám đi về hướng Nguyên ma, chỉ đi loanh quanh bên này để tìm.
***
Gần Cực Thiên Phong có một ngọn núi cao, cây xanh trùng điệp.
Trong một sơn động, Bắc Đẩu Tinh Quân dùng đan dược, cố gắng trị thương thật nhanh, y cũng rất lo nếu mình chậm chạp, thông đạo Ma giới sẽ bị nổ mất.
Có Trấn Vận Tam Bảo có thể khắc chế Nguyên Ma thì sao, không vào được Ma giới cũng như không!
Đồ đáng ghét, lại giả mạo được Phiên Thiên Ấn giống đến như vậy, tên kia có tuyệt học giống kiểu Quy Tàng Vạn Vật Công hay sao?
Phải hỏi Tây Vương Mẫu chút mới được, lúc ở phế tích Trường Xuân Quan đám người kia ra tay như thế nào, xem có tìm ra được thân phận thực của chúng hay không.
Không trả thù này, thật phí làm người!
Lúc đó y ở gần đó đấu với Bích Hà Nguyên Quân nên không xem được trận chiến đó, chỉ là từ xa nhìn thấy có tử lôi hạ xuống, nhưng công pháp xuất hiện tử lôi thì có rất nhiều, trong tổ chức của mình cũng có một cái, Cửu Thiên Lôi Thần.
Tây Vương Mẫu khoanh tay đứng ngoài cửa động, áo bào đen bay bay.
Đột nhiên, Tây Vương Mẫu mở tay phải, trong tay là một tấm phù triện, nó đang bốc cháy, tỏa ra lửa xanh, nhưng không hề nóng tí nào.
- Sao vậy?
Bắc Đẩu tinh quân hỏi.
Tây Vương Mẫu đáp:
- Vũ Khúc Tinh Quân đã tới gần đây, bảo ta nói vị trí gặp mặt.
Vũ Khúc Tinh Quân tính tình rất cẩn thận, sợ Cực Thiên Phong là cái bẫy của Tiên Tích nên mới hỏi như vậy, hắn không hỏi Bắc Đẩu Tinh Quân, vì nghĩ y đang bận bảo vệ thông đạo Ma giới.
- Vậy ngươi mau đi đi.
Bắc Đẩu tinh quân khẽ thở ra, có Vũ Khúc Tinh Quân gia nhập, Bích Hà Nguyên Quân không đánh nổ thông đạo được nữa, mình có thể thoải mái chữa thương.
Tây Vương Mẫu nhìn y rồi xoay người bay xuống núi.
Cô ta chỉ là nửa bước Ngoại cảnh, vậy mà có thể ngự phong, tuy không bay được cao, nhưng như thế cũng đã đủ rợn cả người!
Cô ta có bí bảo, hay có công pháp đặc thù?
***
Mạnh Kỳ triển khai thân pháp, tốc độ cực nhanh, bay vèo vèo.
Hắn cố gắng giữ mình bình tĩnh, phân tích tình hình, nếu mấy người Giang Chỉ Vi đã bị phụ thể, e là đang bị khống chế.
Nếu như vậy, hi vọng gặp phải Nguyễn Ngọc Thư trước, đánh choáng cô, rồi nhờ Phật Tiền Thanh Đăng, Biến Thiên Kích Địa đại pháp, Bạt Uế Đan để tiêu diệt ý thức của Nguyên Ma, làm cô tỉnh lại.
Sau đó, nhờ tiếng đàn của cô khống chế, gặp lại bất kì ai trong Tề Chính Ngôn, Triệu Hằng hay Giang Chỉ Vi gì cũng được, hắn cũng có đủ sức đánh choáng, tiêu diệt ý thức Nguyên Ma, Tề Chính Ngôn là dễ nhất, Triệu Hằng có tỷ lệ năm năm, Giang Chỉ Vi thì thôi khỏi nói.
Bỗng Mạnh Kỳ vội bổ nhào sang bên, trường đao vung ra, thế thành tròn trĩnh.
Một đạo kiếm quang đâm thẳng vào giữa vòng tròn, khiến đao thế tan rã.
Kẻ địch là Giang Chỉ Vi, đôi mắt đỏ rực, môi đỏ như máu.
Quả nhiên...
Chẳng lẽ cái ước định ‘luận bàn’ của hai chúng ta lại diễn ra vào lúc này?
Mạnh Kỳ cười khổ.
← Ch. 0356 | Ch. 0358 → |