← Ch.0671 | Ch.0673 → |
Hàn Lập nghe vậy, trên mặt chỉ mỉm cười mà không nói thêm điều gì. Hắn biết Lữ sư huynh bên cạnh nhất định sẽ thay mình lên tiếng
Quả nhiên trung niên họ Lữ không chờ Nam Lũng Hầu nói thêm, giành lời giới thiệu về Hàn Lập.
"Quân Hầu, vị này mới gia nhập Lạc Vân Tông, là Hàn sư đệ, bên cạnh là Mộ cô nương, thị thiếp của hắn. Hàn sư đệ cùng vi sư khi xưa là bạn cũ, hai người cũng nên làm quen một chút đi".
"Vãn bối Hàn Lập ra mắt Nam Lũng Hầu!" Hàn Lập quần áo tung bay, hai tay bình tĩnh ôm quyền "Hàn Lập, cái tên này nghe thật lạ. Xem ra đạo hữu cũng mới tiến vào Nguyên Anh Kỳ, không biết thần thông như thế nào, có thể cho bổn hầu xem qua được không?" Nam Lũng Hầu bên trong xe lên tiếng.
"Hàn sư đệ mới ngưng kết Nguyên Anh có mấy năm, sao có thể là đối thủ của Nam Lũng Hầu cơ chứ. Đạo hữu đã là tu sĩ Nguyên Anh Trung Kỳ rồi" Lữ Lạc khuôn mặt chợt khẽ biến liền mỉm cười, nhưng trong lòng âm thầm không ngừng kêu khổ.
Lão quái vật này dù tính tính cổ quái, nhưng sao lại muốn xem thần thông của Hàn sư đệ, kiểu cách này chưa từng thấy qua.
"Yên tâm, bổn hầu không có ý lớn hiếp nhỏ, chỉ là dùng thần thức so đấu một lúc mà thôi. Vừa rồi, thần thức Hàn đạo hữu không kém, không giống như một gã tu sĩ mới kết anh chút nào; làm ta vô cùng kinh ngạc mà thôi".
Theo lời Nam Lũng Hầu, trên xe kim quang chợt lóe lên, sau đó lại trở nên ảm đạm. Trong thùng xe hiện ra bóng ba người đang ngồi cùng một chỗ.
Một nam hai nữ!
Nam mặc cẩm bào, đầu đội cao quan bằng bích ngọc, trông rất uy vũ. Bên cạnh là hai người con gái, da trắng như tuyết, xinh đẹp như hoa, nửa thân chìm trong áo của nam nhân.
Nam nhân kia tất nhiên là Nam Lũng Hầu, ngoài hai cô gái bên cạnh còn có hơn mười thị thiếp. Dù tu vi chỉ là Trúc Cơ Kỳ, nhưng cũng thướt tha vô cùng, phong tình vạn chúng "Quân Hầu chê cười rồi. Hàn sư đệ tuy thần thức có mạnh mẽ một chút, nhưng tỷ thí vốn nguy hiểm dị thường, sao có thể dễ dàng tỷ thí" Lữ Lạc có chút gấp gáp, bất chấp kiêng kị trong lòng, trực tiếp mở miệng, tuyệt đối từ chối đề nghị của đối phương.
"Hắc hắc, Lữ đạo hữu, ngươi gấp làm gì? Nói không chừng Hàn đạo hữu lại nguyện ý thử thì sao?" Nam Lũng Hầu cười lạnh một tiếng, khẽ khàng nói, đôi mắt nhìn Hàn Lập lấp lánh hàn quang.
"Huống chi, nếu Hàn đạo hữu cự tuyệt ý tốt của tại hạ; theo ta nhớ không lầm thì nơi này còn cách Thiên Thành ngàn dặm. Hình như có thể áp dụng quy tắc Cường hành giao dịch".
"Cường hành giao dịch? Quân Hầu nói vậy là ý gì?" Lữ Lạc khuôn mặt khẽ biến động, trong lòng cảm giác nguy hiểm "Không có gì, ta thấy vị Mộ cô nương này cùng Hàn đạo hữu thân thiết như vậy. Xem ra Hàn đạo hữu vô cùng yêu mến. Ta cũng đang có hai vị ái thiếp, nhưng mà không còn quá yêu thích hai nàng. Hay là dùng các nàng đổi lấy thiếp của Hàn đạo hữu. Ta thấy, luận về nhan sắc, tu vi, hai ái thiếp của ta đều không dưới Mộ cô nương. Nếu mà Hàn đạo hữu không muốn giao dịch như vậy, mà muốn dùng sức mạnh giao dịch, thì cùng ta so đấu thần thức xem ai to ai nhỏ. Nếu thắng ta, chẳng những có thể giữ lại thị thiếp của mình, thậm chí cả ái thiếp của ta đều thuộc về ngươi" Nam Lũng Hầu ánh mắt lạnh lùng đảo qua Mộ Phái Linh, không chút biểu tình nói.
Hai thị thiếp nấp trong áo sắc mặt khẽ biến, nhưng sau đó lại lập tức khôi phục vẻ bình thường
Lữ Lạc nghe vậy, khuôn mặt vô cùng hoảng sợ, nhất thời không biết nói gì.
Mộ Phái Linh bên người Hàn Lập khuôn mặt trong nháy mắt trắng bệch không chút huyết sắc "Cường hành giao dịch? Lữ sư huynh có thể giải thích được không?" Hàn Lập nhíu mày thản nhiên nói
Đối với hắn mà nói, vị Nam Lũng Hầu này cũng chỉ là tu sĩ Nguyên Anh Trung Kỳ mà thôi. Với tu vi hiện tại của hắn cũng không cần phải sợ hãi.
"Thật ra cũng chẳng có gì. Cường hành giao dịch chủ yếu nhằm vào tu sĩ Nguyên Anh Kỳ, đặt ra một cái quy định".
"Sư đệ, ngươi hẳn là biết. Hễ tu vi đạt tới cảnh giới Nguyên Anh, thế lực nào cũng không thể đắc tội. Thế lực phụ trách chủ trì Giao dịch hội cũng vậy. Khẳng định sẽ có chút mâu thuẫn hoặc phát sinh trong cả đại hội. Nếu là tu sĩ dưới Nguyên Anh kỳ thì chủ nhà có thể mạnh mẽ trấn áp, nhưng là tu sĩ Nguyên Anh kỳ trong lúc phát sinh xung đột, chủ sự cũng không dễ dàng dính vào đó để chuốc phiền toái. Vì vậy mới đặt ra vài loại quy định đặc thù khiến cho tu sĩ tự giải quyết tranh chấp. Cường hành giao dịch là một trong những số đó".
"Cụ thể là trước hoặc sau kỳ giao dịch, cách thành ngàn dặm, tu sĩ Nguyên Anh Kỳ lúc đó cùng đối phương giao dịch lấy đồ vật mà mình cần. Nếu đối phương cự tuyệt, có thể dùng quy định này, lấy tu vi giải quyết tranh chấp. Chẳng qua, điều kiện áp dụng quy định này vô cùng ngặt nghèo; bên đề nghị trong Cường hành giao dịch nếu thắng cũng chỉ có thể lấy được đồ vật mà thôi, không thể chiếm tiện nghi khác. Nhưng nếu thất bại thì mất đi đồ vật đó. Hơn nữa loại giao dịch này chỉ có thể khiến đối phương bị thương mà không được lấy tính mạng. Nếu không, chủ sự sẽ truy giết hung thủ. Bất quá khi tu sĩ Nguyên Anh kỳ một chọi một, giết đối phương là chuyện vô cùng khó. Trừ khi trong tay đối phương có vật mà mình thật sự cần, nếu không thì ai lại dùng biện pháp này; dễ khiến cho mình có thêm một kẻ thù, đúng là chuyện ngu xuẩn" Lữ Lạc giải thích qua cho Hàn Lập, nhưng thần sắc quả thật không được tốt lắm
Thị thiếp đối với tu sĩ Nguyên Anh Kỳ mà nói, đúng là có thể giao dịch. Tại vài Ma đạo phái, thậm chí còn công khai tiến hành.
Bởi vậy cho dù thế nào thì đối phương cũng đều đạt đủ điều kiện, cho dù là chấp pháp Cửu Quốc Minh cũng không thể làm gì
Bất quá, Hàn Lập không có lo sẽ mất mạng, nhưng Giao dịch hội còn chưa bắt đầu, hắn đã trọng thương. Chuyên này thật sự bất đắc dĩ
Về phần Mộ Phái Linh trong mắt hắn cũng không tính là gì. Cho dù đối phương đổi lại, Hàn Lập nhận được hai mỹ nhân thiên kiều bá mị kia. Hàn Lập cũng không hề thiệt thòi
Hàn Lập và Mộ Phái Linh đều nghe rõ ràng lời Lữ Lạc nói. Khuôn mặt Hàn Lập không đổi, nhưng trong lòng Mộ Phái Linh lại vô cùng hối hận
Nếu mà biết Giao dịch hội có loại giao dịch này, nàng đã không nguyện ý cùng Hàn Lập đến đây
Dù nàng không hiểu tên Nam Lũng Hầu này, nhưng thấy thái độ của đối phương với thị thiếp, nàng cũng hiểu, nếu muốn giống như hoàn cảnh ở bên Hàn Lập, bảo trì tấm thân xử nữ, chuyện này là điều không có khả năng. Thậm chí có thể trở thành hàng hóa, tùy tiện bị trao đổi
Nghĩ đến sự tình này, Mộ Phái Linh cắn chặt hàm răng, khuôn mặt tái nhợt có vài tia đỏ hồng
Đối với nàng, hy vọng vị công tử này thắng được đối phương, tuyệt không thể ôm ấp quá lớn "Thế nào, Hàn đạo hữu? Đáp ứng giao dịch cùng ta hay tỷ thí rồi sau đó giao dịch?" Nam Lũng Hầu ngồi trong xe từng bước ép tới
Trong chốc lát, không khí lâm vào cảnh vô cùng yên tĩnh. Cả Lữ Lạc và Mộ Phái Linh đều khẩn trương nhìn Hàn Lập. Hai vị thiếp thân bên người Nam Lũng Hầu cũng tò mò nhìn hắn, vị tu sĩ Nguyên Anh kỳ trẻ tuổi
Hàn Lập sờ sờ cằm rồi cười rộ lên "Tỷ thí thần thức cũng không có gì. Vãn bối mới ngưng kết Nguyên Anh không lâu, cũng muốn thử xem so với tu sĩ khác có khác biệt gì. Nhưng mà nếu tại hạ may mắn thắng được, ta cũng không muốn thiếp thần bên người Lũng Hầu. Chỉ muốn biết lý do chân chính của việc tỷ thí thần thức. Đạo hữu cũng đừng nói là nhìn ta vừa mắt hay nhìn trúng thiếp của tại hạ" Hàn Lập một chút lo lắng cũng không có, trấn định nói.
Những lời này làm Nam Lũng Hầu hiện lên trong mắt vẻ khó giải thích, những người khác thì lại càng không hiểu ý nghĩa của hắn "Tốt, Bổn hầu đáp ứng" sau khi Lũng Hầu trầm mặc trông chốc lát thì chậm rãi trả lời. Khuôn mặt uy nghiêm tràn ngập vẻ ngưng trọng "Công tử!" Mộ Phái Linh thấy Hàn Lập đáp ứng thì khuôn mặt không khỏi tràn đầy vẻ phức tạp "Không có gì đâu, chỉ là chút kỹ xảo thôi mà" Hàn Lập khoát tay nói "Sư đệ, ngươi cẩn thận một chút. Nếu không ổn lập tức nhận thua. Ta sẽ ra tay ngăn lại" Lữ Lạc thì thào dặn dò.
Hàn Lập gật đầu không nói gì
Lúc này, trong xe đối diện, Nam Lũng Hầu đẩy thị thiếp trong tay ra, khẽ vung áo bào rồi phù ra bên ngoài trời cao. Hàn Lập thanh quang trên người cũng chớp động, hóa thành một đạo hồng quang bay đi
Tuy nhiên, dựa theo Quy định Cường hành giao dịch thì tốt nhất là có chấp pháp tu sĩ của Cửu Quốc Minh ở đây. Nhưng hiện tại cả hai bên đề không đề cập đến việc này, tự nhiên sẽ không tính.
"Dù ta không biết tại sao đạo hữu nhất định phải dò xét thần thức của ta, nhưng hiển nhiên dụng ý của Quân Hầu chắc cũng không nông cạn. Ta thực có chút tò mò đối với việc này", chờ hai người bay ngoài năm sáu mươi trượng, Hàn Lập lơ lửng, đối diện với Nam Lũng Hầu, bình tĩnh nói.
"Hàn đạo hữu thật thông minh. Chẳng qua nếu ngươi muốn biết nguyên nhân, trừ khi thần thức mạnh hơn ta hoặc không thua kém bao nhiêu mới được. Nếu không, mới vừa rồi thần thức đảo qua ta, làm ta thấy thần thức của ngươi không kém, bổn hầu cũng không tự hạ thân phận mình mà tìm ngươi tỉ thí. Nhưng mà ta xem ra Hàn đạo hữu hy vọng cũng không lớn. Nguyên Anh Sơ Kỳ so với Nguyên Anh Trung Kỳ đúng là vô cùng yếu kém, làm sao chỉ hơn thua chút ít được", Nam Lũng Hầu khóe miệng hiện lên nụ cười lạnh lùng, không chút khách khí nói.
← Ch. 0671 | Ch. 0673 → |