← Ch.1198 | Ch.1200 → |
Hàn Lập ở trên con đường khác của hòn đảo, nhắm hướng Thiên Tinh thành mà đi, không có chút ý định dừng lại
Nhưng sau đó không lâu, hắn liền phát hiện, trên đường ngẫu nhiên gặp được tu sĩ nào thì cũng đều mang bộ dáng vội vội vàng vàng.
Nhưng nếu là hai tu sĩ xa lạ trên đường chạm mặt nhau, song phương lập tức trở nên cẩn thận, vẻ mặt biểu lộ sự cảnh giác, không khí trở nên khẩn trương dị thường.
Điều này làm cho Hàn Lập nhướng mày, cảm nhận được bên trong Tinh Hải có sóng ngầm mãnh liệt
Theo hắn dần dần tiếp cận Tinh Thành nơi đảo lớn, tu sĩ đi trên đường cũng dần nhiều hơn, không chỉ cảnh giác như lúc trước mà còn bắt đầu xuất hiện chém giết lẫn nhau, song phương động thủ không có chút nào lưu tình, đều muốn đưa đối phương vào chỗ chết.
Hàn Lập lúc đầu còn không có để ý, nhưng dọc trên đường gặp tình hình tranh đấu càng ngày càng nhiều, rốt cuộc hiểu rõ, những tu sĩ đó hơn phân nữa là cùng cuộc tranh đấu của Tinh Cung và Nghịch Tinh Minh có liên quan với nhau.
Tuy rằng Nghịch Tinh Minh hiện tại có vẻ đại chiếm thượng phong, nhưng Tinh Cung thống trị Tinh Hải đã lâu, thế lực tông môn rất sâu xa, bình thường thế lực cạnh tranh cũng không nhận ra trong đó có cái gì liên quan, nhưng tới thời điểm Tinh Cung sinh tử tồn vong, những thế lực đó sẽ xuất đầu lộ diện.
Điều này cũng cho thấy rõ, Tinh Cung tựa hồ đang ở thời điểm sinh tử tồn vong đã tới. Dù sao nếu còn một tia hy vọng thì sẽ không dễ dàng vận dụng đến lực lượng sâu xa đó.
Đương nhiên, Hàn Lập cũng sẽ không phải kiểu chưa thăm dò gì tình hình Loạn Tinh Hải hiện giờ, đã liền cùng Tinh Cung tranh đấu với Nghịch Tinh Minh. Nhưng do đám tu sĩ này tu vi quá thấp, thân phận hạn chế nên rất khó có được tin tức chuẩn xác, vì thế dọc đường tuy gặp không ít Trúc Cơ kỳ tu sĩ nhưng hắn chưa dừng lại một chút nào.
Hiện hắn đang hóa thành một đạo thanh quang nhàn nhạt, phóng thật nhanh trên không, bỗng nhiên thần sắc khẽ động, xoay đầu qua, hướng xa xa liếc mắt một cái.
Độn quang tự nhiên biến đổi, hướng chỗ nhìn vọt tới.
Lấy tu vi Hàn Lập hiện giờ, toàn lực thi triển, thanh hồng chỉ chớp động vài cái, đã xuất hiện ở không trung một nơi cách đó mươi dặm.
Ánh mắt hắn đảo qua, trên mặt lộ vẻ cười mà không cười.
Chỉ thấy ở tầng trời thấp, có một lão giả áo đen cùng với một gã đại hán hung ác, đang phân biệt khu động một cây phi kiếm màu vàng lấp lánh cùng một pháp bảo viên hoàn màu xanh, đang đấu nhau kịch liệt.
Nói đến cũng khéo, tu vi hai người này đều ở Kết Đan kỳ, pháp bảo uy lực cũng hơn kém không nhiều lắm. Lực lượng vừa đẹp để đấu ngang nhau.
Lấy ánh mắt Hàn Lập nhìn, hai người nếu không có bảo vật khác hoặc xuất kỳ chế thắng, để phân thắng bại thì tối thiểu cũng mất hơn nữa ngày công phu mới được. Hơn nữa trong đó một người tuyệt đối không thể thực sự giết được đối phương. Hơn phân nữa là một phương phẫn nộ chạy thoát mà thôi.
Hàn Lập quỷ dị xuất hiện ở phía trên hai người tranh đấu, tự nhiên làm cho lão giả cùng trung niên đại hán lâm vào cả kinh, bất giác pháp quyết trong tay ngưng lại, tất cả đều nhìn qua hắn.
Kết quả thần niệm vừa đảo qua, tất cả sắc mặt đều đại biến.
Vì không muốn để mọi người chú ý, Hàn Lập đã đem tu vi che dấu ở khoảng Nguyên Anh sơ kỳ, nhưng đối với hai gã Kết Đan kỳ tu sĩ mà nói, đủ để chấn nhiếp tinh thần họ.
Hai người gần như cùng vẫy tay một cái, đem pháp bảo thu về, sau đó lão giả hướng Hàn Lập ở xa cúi người hành lễ, cung kính dị thường hỏi:
"Vãn bối Lạc Hồn đảo Tất Tốn. Tham kiến tiền bối, không biết tiền bối tôn tính đại danh. Có phải có sự tình gì cần phân phó cho vãn bối."
Trung niên đại hán trong lòng đầy run sợ, đồng dạng cũng hướng Hàn Lập liên tục hành lễ, mở miệng lấy lòng.
"Ta là ai, hai người các ngươi thật sự không cần biết. Ta chỉ là thời gian thật lâu không có nhập thế, có một số việc cần hỏi hai ngươi một chút."
Hàn Lập đang khoanh tay, lạnh nhạt hỏi.
"Tiền bối có việc gì cứ hỏi, vãn bối tuyệt đối biết sẽ nói!"
Vừa nghe Hàn Lập chỉ muốn hỏi mà thôi, hai người trong lòng đồng thời nhẹ nhõm, lão giả thức thời lập tức nói liền.
Hàn Lập nghe được lời này, gật gật đầu, lúc này không khách khí hỏi chuyện trăm năm qua ở Tinh Hải.
Lão giả cùng trung niên đại hán tự nhiên xem Hàn Lập như một vị Nguyên Anh lão quái vật, vội vàng mở miệng đáp trả.
Đầu tiên, năm đó ngoại hải yêu thú cướp lấy ngoại hải đảo của nhân loại, đồng thời đánh đuổi nhân loại tu sĩ một phen nhiễu loạn. Rốt cục sau khi hắn rời khỏi Tịch Hải không lâu hoàn toàn bạo phát, ngoại hải hơn mười hòn đảo nhân loại tu sĩ cùng yêu thú nổ ra đại chiến.
Lúc đại chiến, Tinh Cung cùng Nghịch Tinh Minh lại lạ thường đều không có phái ra quá nhiều nhân thủ tham dự việc này, nhưng liên lụy rất nhiều đến lợi ích của Tán Tu cùng một số tông môn vừa và nhỏ, làm hội tụ đến không ít nhân thủ qua Truyền Tống Trận, cùng yêu thú đại chiến một hồi.
Kỳ thật cái gọi là đại chiến, bất quá là nhân loại tu sĩ cố thủ ở tiểu đảo, mượn dùng trên đảo một ít cấm chế, đánh một hồi phòng thủ mà thôi.
Có can đảm tham chiến tu sĩ tự nhiên tu vi ít nhất cũng ngoài Trúc Cơ kỳ. Nghe nói tổng cộng tự tụ tập đến mấy vạn chúng nhân, nhưng là phân lực lượng ra từng cái tiểu đảo, cũng có khoảng năm sáu ngàn người.
Trận chiến vừa mở ra, tất cả tiểu đảo đã bị phô thiên cái địa thấp giai yêu thú vây khốn, một giọt nước cũng không lọt. Vốn nhân loại một phương đang tin tưởng tràn đầy, nhất thời như bị một gáo nước lạnh tạt vào mặt (bánh đa nhúng nước, chấm hết:). Kết quả bọn họ căn bản không thể kiên trì mấy ngày, gần nửa tháng sau, hơn mười ngôi tiểu đảo trước sau đều tự thất thủ.
Nghe nói từ đầu đến cuối, cao giai yêu tu Hóa Hình kỳ thậm chí không thèm ra tay, chỉ dựa vào đám yêu thú thấp giai đông đảo bất tận, cứ thế cương ngạnh phá vỡ nhiều cấm chế trên đảo, đánh vào trung tâm đảo.
Lực lượng ngoại hải tu sĩ đích xác không thể cùng yêu thú một phương đánh đồng được, nhân loại không thể không lui trở về nội hải, sau đó đều hủy diệt Truyền tống trận thông ra ngoại hải, tạm thời bỏ quên ngoại hải hết thảy. Giờ phút này ngoại tinh hải trở thành thiên hạ của yêu thú.
Đương nhiên nhân loại tu sĩ sẽ không thực sự bỏ quên ngoại hải, trải qua hơn trăm năm thậm chí mấy ngàn năm, nhân loại hơn phân nửa quang lâm ngoại hải. Ngoại hải vô cùng vô tận yêu thú nội đan đối với Loạn Tinh Hải tu tiên giới mà nói, thực sự là quá trọng yếu.
Mặt khác một sự kiện làm cho Hàn Lập lưu tâm là Thiên Tinh Song Thánh mấy chục năm trước đã vẫn lạc (chết).
Chẳng qua, đối với vợ chồng Song Thánh cũng không phải tạo hóa, mà là ở mấy chục năm trước, đột nhiên giết tới tổng đàn Nghịch Tinh Minh, lợi dụng uy phong của Nguyên Từ Thần Quang, liên tục giết mấy vị Nguyên Anh kỳ của Chính, Ma tu sĩ, làm cho Vạn Tam Nương cùng Lục Đạo Cực Thánh đang ở mật thất trao đổi chuyện quan trọng phải kinh nộ hiện thân liên thủ ứng địch.
Nguyên do bởi hai vị Chính, Ma đệ nhất tu sĩ nghĩ rằng, Thiên Tinh Song Thánh bởi vì Nguyên Từ sơn duyên cớ, căn bản không thể rời khỏi Tinh Thành, cho nên bị đánh lén trở tay không kịp.
Nhưng làm cho mọi người càng không thể đoán được chuyện tình đã xảy ra!
Thiên Tinh Song Thánh vừa thấy hai người nay xuất hiện, căn bản không có ý tứ cùng bọn họ đại chiến mấy ngày, cũng không biết thi triển loại bí thuật quỷ dị nào, nhưng lại tự bạo mấy trăm năm khổ tu Nguyên Từ Thần Quang của hai người, uy lực to lớn, thậm chí toàn bộ tổng đàn Nghịch Tinh Minh hơn phân nửa đều trở thành tro tàn.
Cách bọn họ hai người gần nhất là Lục Đạo Cực Thánh cùng Vạn Tam Nương, bởi vì thân đang ở chỗ trung tâm nên ngay cả Nguyên Anh cũng không thể chạy thoát, trong nháy mắt liền trở thành tro bụi.
Kể từ đó, Nghịch Tinh Minh cùng Ting Cung đồng thời mất đi người đứng đầu tồn tại. So sánh kỹ thì Nghịch Tinh Minh thậm chí còn ở thế hạ phong, tình hình càng thêm không tốt.
Dù sao lúc ấy ở tổng đàn Nghịch Tinh Minh, cùng nhau ngã xuống còn có vài tên trưởng lão và rất nhiều Kết Đan kỳ tu sĩ.
Về sau lại phát triển chính xác như thế, Thiên Tinh Song Thánh cùng Lục Đạo Cực Ma ngã xuống, trong hai, ba mươi năm sau, ở tân cung chủ Tinh Cung Lăng Ngọc Linh lãnh đạo, Nghịch Tinh Minh bị buộc bại lui liên tiếp, mất không ít tiểu đảo cùng địa bàn.
Nếu không phải tham gia Chính, Ma lưỡng đạo tông môn Nghịch Tinh Minh, bị Tinh Cung liệt vào danh sách tử, nên không thể không cắn răng đau khổ chống đỡ, thì chỉ sợ Nghịch Tinh Minh có khả năng đã tan thành mây khói.
Lúc Nghịch Tinh Minh xem như sắp chân chính bị đánh tan, sự tình lại đột nhiên chuyển biến, xuất hiện một sự kiện làm cho người ta không thể dự tính nổi.
Môn chủ Vạn Pháp môn Vạn Thiên Minh lúc thời khắc nguy cơ, ma xui quỷ khiến tiến giai thành công Nguyên Anh hậu kỳ, trở thành tân Đại tu sĩ.
Kể từ đó, tự nhiên tình thế Tinh Hải chợt quay ngược trở lại, Vạn Thiên Minh lấy tu vi Nguyên Anh hậu kỳ, một thời gian liền chỉnh hợp lực lượng Chính Ma lưỡng đạo, trở thành minh chủ Nghịch Tinh Minh không ai phản đối. Sau đó, trong chiến đấu chém giết liên tục mấy vị Tinh Cung trưởng lão, uy danh đại chấn.
Trong mấy chục năm sau, Tinh Cung bởi vì không có Đại tu sĩ tồn tại, không thể ngăn cản Vạn Thiên Minh chủ động xuất kích, làm cho thế lực Nghịch Tinh Minh ngóc đầu trở lại, những tiểu đảo ngoại vi Tinh Cung cũng bị mất dần, không có bao lâu, tình thế so với năm đó Lục Đạo Cực Thánh cùng Vạn Tam Nương tồn tại càng thêm ác liệt hơn. Thậm chí trước đó không lâu, Nghịch Tinh Minh rốt cục đả thông thông đạo đi Tinh Thành, lại phát ra Nghịch Tinh Lệnh. Tất cả tông môn thế lực nhận được lệnh bài phải lập tức cho thấy lập trường, không gia nhập hàng ngũ tấn công Tinh Cung sẽ bị Nghịch Tinh Minh coi là địch nhân, tất nhiên bị tiêu diệt. Nghịch Tinh Minh hoàn toàn biểu lộ ý công kích, chuẩn bị chính thức tấn công Tinh Cung.
Tiếp theo đó, một ít thế lực tông môn thân cận Tinh Cung thật sự bị Vạn Thiên Minh tiêu diệt, toàn bộ Tinh Hải đều rung chuyển.
Duy trì theo Tinh Cung, hoặc đầu nhập Nghịch Tinh Minh, hay giữ ý đồ trung lập đục nước béo cò, các thế lực lớn nhỏ đều bắt đầu hành động. Có những phái nhắm vào cấm chế của tiểu đảo, canh giữ trên đảo như lâm đại địch, cũng có toàn tông môn đều chạy đến Thiên Tinh Thành tị nạn, cũng có nhân cơ hội mở rộng địa bàn, cũng có hạng người nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của.
Dù sao lúc này Loạn Tinh Hải, nơi nơi đều hỗn loạn một đống cả rồi.
Đại quân tu sĩ Nghịch Tinh Minh thì nhân cơ hội tập kết ở vài tòa tiểu đảo phụ cận Thiên Tinh Thành, tựa hồ vận dụng tất cả lực lượng bên trong, tính toán trong một trận chiến phân định thắng bại.
Xem ra Vạn Thiên Minh cũng không muốn đem cuộc tranh chấp trong Tinh Hải di trì thêm nữa, chuẩn bị một lần liền đánh hạ Thiên Tinh Thành, hoàn toàn tiêu diệt Tinh Cung.
Chẳng qua đại chiến rốt cuộc khi nào bắt đầu, Thiên Tinh Thành phụ cận tụ tập nhiều ít tu sĩ ra sao?
Lão giả cùng đại hán đều tìm không ra nguyên cớ.
Hơn nữa, mặc dù hơn phân nửa tu sĩ đối với đại chiến lần này tránh không kịp, nhưng còn có một số đông không thể không kể đến, thế lực Tán Tu, họ không thể không tiến đến tham gia lần đại chiến này.
Về phần bọn họ gia nhập Tinh Cung hay Nghịch Tinh Minh, đây chỉ có trời mới biết.
Hơn nữa các thế lực khác phái ra từng đợt từng đợt thám tử, làm cho hải vực phụ cân Thiên Tinh Thành hoàn toàn thành một cơn đại lốc xoáy hỗn loạn, chuyện sống mái, chuyện đuổi giết chỗ nào cũng có.
Loại hỗn loạn này càng tới gần Thiên Tinh Thành càng xảy ra ác liệt.
Hàn Lập đã có được tinh báo cần thiết, lúc này không hỏi thêm hai người cái gì nữa, mà cúi đầu trầm ngâm.
← Ch. 1198 | Ch. 1200 → |