Vay nóng Tima

Truyện:Phàm Nhân Tu Tiên - Chương 1635

Phàm Nhân Tu Tiên
Trọn bộ 2448 chương
Chương 1635: Huyễn hóa bách thiên
0.00
(0 votes)


Chương (1-2448)

Siêu sale Lazada


Tiếp theo, bàn tay Hàn Lập trong nháy mắt trở nên tối đen như mực hướng hư không đánh ra một trảo. Một bàn tay to cỡ một trượng lập tức hiện ra, năm ngón tay co duỗi rồi liền mang theo phiến phiến quang hà màu xám hướng về phía hắc sắc cự túc trên không trung.

Tuy rằng hai bên hình thể cực kỳ chênh lệch nhưng sau một tiếng va chạm đất rung núi chuyển thì bàn tay to run rẩy mà nâng cự túc lên. Chỗ hai bên tiếp xúc, hắc quang và bụi hà đan vào nhau chớp động, thanh âm bạo liệt liên tiếp phát ra đồng thời một cỗ khí lãng quỷ dị vây quanh hai người mà bay múa, giống như một cái phong long phóng lên cao.

Cùng lúc đó, cự liên màu xanh quanh Hàn Lập xoay tròn cùng tiếng sét đánh, vô số kim hồ hiện lên. Theo đó thanh liên trong nháy mắt đã hình thành một đoá kim sắc lôi liên. Cánh hoa sen màu vàng chợt loé lên, tầng tầng lớp lớp đan vào nhau, kim quang lấp loé liên hồi rồi liền tản ra bốn phía, khi ra tới vùng phụ cận thì va chạm với hắc sắc hồ quang. Thanh âm va chạm như tiếng sấm đinh tai nhức óc!

Trong nháy mắt hai loại hồ quang va chạm, tình trạng giống như hai kẻ sinh tử đại địch gặp mặt, vô số điện quang lôi hoả hai màu vàng đen chớp động hiện lên rồi lại từng đoạn bạo liệt nổ tung. Mọi công kích của quái vật đều bị Hàn Lập ngăn lại khiến nó không khỏi ngẩn ra nhưng lại lập tức hừ lạnh một tiếng, trong mắt hàn quang chợt loé rồi lại há to mồm.

Nhất thời phụ cận có tiếng rít nổi lên, từng trận hắc phong cuồn cuộn thổi đến rồi một cái đại động tối đen trong phút chốc hiện ra trước người Mặc kỳ lân. Bên trong ẩn hiện có hắc quang xoay quanh giống như phải nuốt hết cả thế gian vào trong đó.

"Cẩn thận, đây là Đại thôn diệt thuật!"

Tiêm Tiêm tuy không thể nhúc nhích nhưng vừa thấy hành động này của Mặc kỳ lân thì nhất thời quá sợ hãi mà cuống quít nhắc nhở. Vừa rồi nàng hoá thân thành Kỳ lân màu xanh tuy cũng thi triển một loại thần thông đồng dạng nhưng uy thế không thể so sánh với Mặc kỳ lân này, căn bản là cách biệt một trời một vực.

Hàn Lập thấy vậy thì cũng âm thầm kinh hãi, lại vừa nghe Tinh Tộc nữ tử nói như vậy thì hướng lên không trung điểm ra một cái, cự thủ phía trên nhất thời không lưỡng lự đảo một cái. Một cái hắc sắc tiểu sơn cao mấy tấc từ trong lòng bàn tay hiện lên rồi bị ném ra. Nó nhoáng lên một cái rồi cuồng trướng không thôi, chỉ cần thời gian mấy cái hô hấp thì liền biến thành cao hơn ngàn trượng, to không kém gì Mặc kỳ lân đối diện, sau đó bay lên không lấy thế thái sơn áp đỉnh mà đè xuống.

Cả bầu trời tối sầm lại, tất cả đều bị hắc sắc cự phong này bao phủ. Dựa vào uy năng này đem hắc động và cả Mặc kỳ lân phía dưới đè xuống nhưng một màn kế tiếp xuất hiện làm cho Hàn Lập đại biến. Bên trong đại động đột nhiên có tảng lớn hắc sắc quang hà phun ra kích lên trên Nguyên từ thần sơn rồi hoá thành mấy cái hắc sắc phù văn lớn, đám phù văn này chợt loé lên rồi chui vào bên trong Nguyên từ thần sơn.

Nguyên từ thần sơn chấn động quay tròn chuyển động, quang hà chớp động rồi lại khôi phục lại hình dáng ban đầu sau đó bị hắc quang cuốn một cái mà biến mất không thấy. Ngay sau đó, quả núi này bỗng nhiên xuất hiện bên cạnh cự động, sau khi chợt loé lên thì nó đã bị thu vào trong đó.

Hàn Lập chỉ cảm thấy tâm thần chấn động. Nguyên từ thần sơn cùng chính hắn vốn có mối cảm ứng chặt chẽ nhưng lúc này lại trở nên như có như không, giống như sắp tan vỡ thì trong lòng không khỏi hoảng hốt. Phải biết rằng ngọn núi này sớm đã bị hắn luyện hoá hoàn toàn, dưới tình huống như vậy mà còn có thể bị kẻ khác mạnh mẽ thu lấy, thật sự là chuyện bất khả tư nghị.

Hàn Lập thần sắc ngưng trọng, trong miệng lầm bầm, trong lòng bàn tay ngân quang chợt loé lên rồi cái hư ảnh tiểu sơn hiện lên. Hôi quang loé lên rồi hư ảnh hoá thành tồn tại chân thật, hắc sắc tiểu sơn cứ như thế mà quay lại trong tay hắn, giống như chưa từng bị tế ra.

Quái vật khẽ "Di" một tiếng, nó cũng không khỏi cảm thấy ngoài ý muốn. Nó tự nhiên không biết, Nguyên từ thần sơn sớm đã được Hàn Lập dùng Bách Mạch Luyện Bảo Quyết tế luyện một phen, trừ phi Hàn Lập chết đi không thì chỉ cần không phải xa ngoài vạn dặm, tự nhiên chỉ cần thần niệm vừa động thì lập tức được triệu hồi. Bất quá ngay lúc hắn đang muốn đổi một loại thần thông khác để khắc địch thì uy năng Đại thôn diệt thuật mới thực sự được thể hiện.

Sau một trận cười cạc cạc quái dị thì ánh sáng bốn phía như bị hút đi một cách quy dị. Hàn Lập chỉ cảm thấy một cỗ tinh phong thổi đến sau đó liền cảm thấy thân mình như đang ở trong một khoảng hư không tối đen. Hắc sắc cự túc cùng hắc sắc hồ quang bốn phía quỷ dị chút tán loạn tiêu thất.

Hàn Lập trong lòng rùng mình, phát hiện thần niệm lúc này không thể ly thể thì vội thi triển Linh mục thần thông hướng mọi nơi đảo qua. Mượn Linh mục thần thông hắn mới miễn cưỡng nhìn thấy trong phạm vi trăm trượng nhưng cảnh vật cũng chỉ mơ mơ hồ hồ. Vô luận là trên trời hay dưới dất, tất cả đều là một mảnh tối đen như mực. Hắn giống như là đã bị nhiếp tới một không gian khác nhưng Hàn Lập lại rất rõ ràng, bản thân hắn vừa rồi ở tại chỗ căn bản chưa kịp cử động gì thì đã bị quái vật kia nuốt vào trong bụng.

Bất quá Đại thôn diệt thuật này quả thật là cực kỳ quỷ dị, một khi thi triển ra thì ngay cả hắn cũng không thể tránh né mảy may. Trong lòng thầm nghĩ, dưới chân Hàn Lập thanh liên kim hồ loé lên rồi lại nở rộ ra mà hoá thành một tầng phòng hộ hai màu vàng xanh, mà ở tận cùng bên trong còn có một tầng thuỷ tinh tiểu thuẫn đem cơ thể bảo hộ nghiêm mật.

Hắn lúc trước đã chính mắt nhìn thấy kết cục của Tinh Tộc nữ tử cùng nam tử họ Khuê nên hết sức cẩn thận. Cho dù như vậy, Hàn Lập cũng chỉ hoàn toàn phòng ngự, hắn duỗi mười ngón tay nhắm vào hư không nhẹ nhàng bắn ra. Nhất thời tiếng xé gió vang lên. Vô số đạo kiếm khí sắc bén giống như mưa rào bắn ra. Sau một loạt trận âm thanh "phốc phốc" trầm đục thì kiếm quang màu xanh một bắn ra ngoài hơn trăm trượng liền giống như mưa sa vào vũng bùn chìm nghỉm không thấy bóng dáng.

Sắc mặt Hàn Lập trầm xuống, một tay bấm quyết, kim sắc hồ quang bốn phía liền tụ lại, sau một tiếng sét đánh thì ngưng tụ thành một con kim sắc điện giao dài hơn mười trượng, nó lúc lắc đầu vẫn đuôi rồi vọt ra.

"Ầm" một tiếng, kim giao bay ra ngoài hơn trăm trượng thì giống như đụng vào một cái cấm chế gì đó ở phía trên, nhất thời một vòng ánh sáng giống như mặt trời bùng nổ ra, đi theo đó là lớp lớp khí lãng bắn ra. Cả hư không phảng phất như run rẩy, giống như lập tức bị bắn văng tung toé đi thì đột nhiên có một tiếng tê minh truyền ra, đột nhiên phía trước vầng sáng màu vàng hiện ra một cái hắc động rộng hơn mười trượng, bên trong hắc sắc quang hà quay tròn, uy thế kinh người phát ra từ vụ nổ của Kim sắc điện giao liền bị hấp thu mà hoá thành vô hình.

Theo sau hắc động vặn vẹo một trận biến hình thành một gã nam tử mặc trường bào màu đen, mặt mang mặt nạ màu trắng. Hàn Lập thấy vậy thì khoé mắt co lại, hai mắt híp lại.

"Đừng có vọng tưởng thoát khỏi chỗ này. Hai kẻ kia có thể chạy ra được đến nơi đây là do ta cố ý bố trí. Hiện tại có ta tự mình kiềm chế ngưoi thì ngươi có chạy đằng trời."

Hắc bào nam tử mở miệng, lời nói mơ hồ không rõ ràng nhưng đúng là thanh âm của tên quái vật kia.

"Phải không đó, nhưng mà ta không tin."

Trên mặt Hàn Lập vẻ quái dị chợt loé lên, sau đó trong mũi phát ra một tiếng hừ nhẹ. Tiếng hừ nhìn như bình thường đó nhưng ở ngoài hơn trăm trượng, thân hình hắc bào nhân bỗng nhiên chấn động sau đó giống như đầu gỗ từ trên không rơi xuống.

Đúng là trong tiếng hừ Hàn Lập đã lặng lẽ vận dụng Kinh Thần Thứ thần thông. Ngay cả hắc bào nhân với một thân thần thông quỷ dị cũng không kịp đề phòng mà trúng chiêu này. Theo sau, sau lưng Hàn Lập bỗng nhiên có một tiếng sét đánh vang lên rồi hiện ra một đôi cánh trong suốt, hắn nhẹ nhàng vẫy một cái thân hình bỗng nhiên biến mất.

Bên cạnh hắc bào nhân đang rơi xuống dưới chợt hiện ra một đạo thanh bạch hồ quang, sau đó thân ảnh Hàn Lập liền quỷ dị hiện lên, một tay nhoáng lên một cái, một thanh trường kiếm màu xanh vô thanh vô tức hiện lên. Hàn quang chợt loé, cái đầu mang mặt nạ của hắc bào nhân trong nháy mắt bị chém ra thành hai nửa. Tiếp theo Hàn Lập không chút do dự giương tay lên, nhất thời một tia kim hồ bắn ra.

Thân hình hắc bào nhân chia làm hai nửa trong tiếng sấm nổ biến thành hắc khí, bộ dáng như đã hoàn toàn phi hôi yên diệt. Hàn Lập thấy vậy, trong lòng buông lỏng, khoé miệng rốt cục lộ ra tia cười nhưng nụ cười này vừa hiện ra đã lập tức đọng lại vì hắc khí nguyên bản biến mất trong kim quang lại đột nhiên hoá thành một con hắc mãng rồi giống như mũi tên bắn đi.

Ích Tà Thần Lôi tuy lực không nhỏ nhưng vẫn để cho một bộ phận nhỏ hắc mãng độn ra ngoài, sau đó hắc quang chợt loé mà biến thành từng đạo nhân ảnh. Những đạo nhân ảnh này so với hắc bào nhân lúc trước thì không khác gì nhau nhưng chỉ cao một thước, số lượng có hơn trăm mà thân hình đám hắc bào nhân này trở nên mơ hồ rồi liền giống như ảo ảnh mà lập loè không thôi.

Ngay sau đó, Hàn Lập liền bị đám hắc bào nhân này vây quanh bên trong. Đám hắc bào nhân này hai mắt hàn quang lóng lánh đồng thời hai tay phun ra từng đạo cột sáng màu đen nhắm thẳng đến Hàn Lập bắn đến.

Tuy nhiên những cột sáng màu đen này kích đến thì lại quỷ dị loé lên rồi biến mất vô tung vô ảnh, giống như trâu đất xuống biển. Hắc bào nhân bốn phía thấy vậy thì không khỏi ngừng lại.

Hàn Lập vào lúc này lại khẽ nở nụ cười. Nguyên từ thần quang chuyên khắc chế ngũ hành chi lực, vừa rồi hắc sắc quang trụ đó âm hàn dị thường, đúng là linh lực thuỷ thuộc tính cực kỳ tinh thuần nên tự nhiên là bị Nguyên từ thần quang dễ dàng khắc chế. Mà Hàn Lập lúc này đột nhiên giơ chân dậm lên thanh liên phía dưới chân, nhất thời vô số thanh mang như mưa rào bắn ra, sau khi chợt loé lên thì đã đem hắc bào nhân bốn phía xuyên thủng mà đánh cho vỡ nát hoá thành hắc khí.

"Cạc cạc, tiểu tử, khoanh tay chịu chết đi. Ở trong thân thể ta thì nguyên thần của ta chính là bất tử chi thân, càng giết thì lại càng sinh ra càng nhiều, vô cùng vô tận."

Một trận cười khó nghe từ hư không bốn phía đắc ý truyền ra.

Quả nhiên, hắc khí phụ cận chợt loé lên rồi quả thực hoá thành hơn một trăm hắc bào nhân nhưng mỗ gã chỉ cao hơn một tấc. Hàn Lập thấy vậy thì khoé mắt giật giật mà trên mặt sát khí chợt loé lên, một tay vừa lật rồi đột nhiên hiện ra một thanh hắc sắc tàn nhận.

Đúng là kiện Huyền thiên tàn nhận mà hắn vừa mới thu được. Tuy không biết mục đích của đối phương khi đem mình vây ở chỗ này nhưng hắn quyết không để bị nắm mũi dắt đi, cùng lắm là tiêu hao thêm một bộ phận pháp lực cùng Pháp tướng chi lực, vận dụng thanh tàn nhận lần nữa.

Ngay cả khi đối phương có Đại thôn diệt thuật thần diệu dị thường nhưng tuyệt đối vô pháp đối kháng với pháp tắc chi lực. Hắn phải một kích chém giết đầu yêu quái này, hoàn toàn chấm dứt tràng tranh đấu này.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-2448)