← Ch.0252 | Ch.0254 → |
Hàn Lập vừa đi lên lầu ba, lập tức có mấy đạo thần thức quét tới, chú ý đến hắn.
Xem bộ dáng pháp lực của mấy người này phải tới cỡ Trúc cơ trung kỳ, so với các tu sĩ mới Trúc cơ như hắn thì mạnh hơn nhiều. Tại động phủ hắn đã bế quan hết bốn năm, đã làm cho pháp lực của hắn tiếp cận Trúc cơ trung kỳ, chỉ còn một tầng nữa lại không thể đột phá được, điều này đã làm cho Hàn Lập tiếc nuối không thôi.
Chẳng qua ngẫm lại cũng rất là bình thường, dù sao hắn trong bốn năm tu luyện đã tiếp cận Trúc cơ trung kỳ, tốc độ so với các tu sĩ bình thường đã rất nhanh rồi. Mà một tầng cuối cùng bị khựng lại này là từ sau khi hắn Trúc cơ mới lần đầu tiên gặp, không chỉ dùng dược vật là có thể đột phá được, hơn phân nửa nhất định còn phải có cơ duyên mới được
Hơn nữa cho dù là dùng nhiều dược vật đi nữa cũng chỉ làm cho pháp lực của hắn thâm hậu thêm một ít thôi. Nhưng tầng cảnh giới này cũng không thể dễ dàng vượt qua như vậy được
Hàn Lập vừa suy nghĩ vừa dò xét sơ qua trên lầu một lần.
Người trên lầu ba, tất cả đều là các tu sĩ Trúc cơ kỳ. Nhưng rõ ràng là chia thành hai nhóm riêng biệt, một nhóm mà Hàn Lập rất quen thuộc, thông qua trang phục thì là tu sĩ của thất đại phái, một bên thì trang phục hỗn loạn, tất cả hẳn là các tu sĩ của các nước khác
Tu sĩ thất đại phái chỉ có năm người, nhưng đều ngồi trên một cái bàn, đang nhỏ giọng bàn luận về điều gì đó, có vẻ thân mật một chút. Mà các tu sĩ còn lại có đến bảy tám người, đều là một, hai người một bàn, vẽ mặt rất lãnh đạm mà thưởng thức trà, cũng không có chụm lại mà chuyện trò với nhau.
Động tĩnh như thế làm cho Hàn Lập cảm nhận được một loại không khí đang giằng co nhau.
Hàn Lập đến cũng khiến cho các tu sĩ khác chú ý đến hắn, ngay từ đầu xem xét hắn chính là mấy người ngoài kia, những người khác đều nhìn về phía hắn. Mà Hàn Lập không suy nghĩ nhiều, hướng đến bàn của các vị tu sĩ thất đại phái đi đến. dù sao thì hắn cũng là một thành viên trong đó.
Hàn Lập đến, làm ánh mắt của các vị tu sĩ khác đều trở về, mà người của bảy đại phái kia đều mỉm cười đứng lên mà hoan nghênh.
Hàn Lập mặc trang phục của Hoàng phong cốc, không cần giới thiệu mấy người này cũng tự nhiên quen thuộc vô cùng.
"Tại hạ Hoàng phong cốc Hàn Lập, ra mắt các vị sư huynh cùng sư tỷ"! Hàn Lập đem thân phận chính mình hạ thấp xuống, năm người trước mắt này đã có ba người là Trúc cơ trung kỳ rồi, hai người còn lại đều giống hắn, Trúc cơ sơ kỳ.
"Hàn sư đệ! Tại hạ là Thanh hư môn Vô Tử, đây là sư đệ Vô Du Tử, còn ba vị này là Linh thú sơn Vũ sư đệ, Cự kiếm môn Ba sư huynh, cùng với Thiên khuyết bảo Phương sư muội" Trên bàn hai gã đạo sĩ trung niên kia hướng Hàn Lập khách khí giới thiệu một chút mọi người đang ngồi ở đây.
Sư đệ một khi đến đây trước hết hãy thưởng thức Tuyết linh trà tiên phẩm của Yến gia đi! Đây chính là trà lâu mà các tu sĩ khi ra ngoài nhưng chúng ta đều đến thưởng thức cực phẩm!" Vị trung niên tu sĩ họ Vũ Linh thú sơn cười hì hì, hướng đến Hàn Lập mới ngồi xuống, lập tức lấy ấm pha trà rót cho Hàn Lập một ly Tuyết linh trà.
Hàn lập gật đầu mỉm cười sau đó uống một ngụm trà nhỏ.
Mặc kệ người này có phải là vì mình mà nhiệt tình châm trà hay không. Nhưng công phu biểu hiện cũng thật không tệ.
"Trà ngon" Hàn Lập tuy cũng không phải là người có nghiên cứu về trà, nhưng cũng không khỏi mở miệng tán dương một câu.
Loại nước trà này vừa xuống liền có cảm giác mát lạnh, từ trong bụng xông lên, sau đó kết hợp hương vị với nhau, trở về chổ cũ vô vùng vừa ý!
Tu sĩ họ Vũ nghe xong, vẻ tươi cười trên mặt càng đậm thêm một ít "Nhìn Hàn sư đệ nhìn thật lạ mặt, không biết là cao đồ của vị sư bá nào?" Đó là vị sư muội khoảng hai mươi tuổi, tướng mạo bình thường hào phóng hỏi.
"Gia sư Lý Hóa Nguyên, khi đến được Trúc cơ kỳ được sư phó chính thức nhập làm môn hạ, chính là chỉ mới mấy năm nay mà thôi, mong rằng các vị sư huynh cùng sư tỷ chỉ điểm thêm vài phần!" Hàn lập với vẻ mặt thành khẩn nói.
"Ta làm sao có thể chỉ điểm được, tất cả mọi người cùng nhau trao đổi với nhau. Hàn sư đệ một khi đã được Lý sư thúc thu nhận làm môn hạ, hơn nữa trẻ tuổi như vậy đã được ra ngoài du ngoạn, khẳng định là có chổ hơn người, cũng không cần phải khách khí như thế" Lần này mở miệng chính là vị hán tử trung niên của Cự kiếm môn, tuy diện mạo có chút thành thật trung hậu, nhưng khi nói hai môi cũng không lộ ra, khiến cho Hàn Lập có chút ngoài ý muốn.
Hàn lập tự nhiên khiêm tốn vài câu, kể từ đó, ngoại trừ vị Vô Du Tử kia ra, Hàn Lập cùng các vị tu sĩ này rất nhanh đã bàn tán sôi nổi.
"Mấy vị vừa rồi đang đàm luận vấn đề gì vậy?" Hàn Lập sau khi khách sáo vài câu, rốt cuộc cũng nói đến đề tài chính này, cứ như là tùy ý hỏi.
Cũng không có gì, chúng ta đang dự đoán, các vị tu sĩ nước ngoài đến Yến linh bảo này là vì nguyên nhân gì, thật sự có chút trái với lẽ thường. Càn khôn tháp phù bảo tuy rất trân quý, nhưng cũng không có khả năng có sự hấp dẫn lớn đến như vậy" Vô Tử nghe Hàn Lập hỏi như vậy thần sắc đột nhiên trịnh trọng trả lời.
Chẳng qua, nói đến vấn đề mà hàn Lập chú ý, làm cho hắn không khỏi liên tục gạt đầu tỏ vẻ đồng ý.
Chúng ta vừa rồi nghị luận một hồi, cũng không rõ ràng được cái gì".
"Nghĩ đến khả năng có dị bảo xuất thế, hấp dẫn bọn họ đến đây cũng không cao lắm. Bởi vì nếu là thực, đến đây không chỉ có tu sĩ Trúc cơ kỳ, tu sĩ Kết đan kỳ cũng phải đến sớm chứ, còn có thể bình tĩnh như thế này sao được. Cho nên còn có nguyên nhân khác, chứ không cũng không thể nào giải thích được vấn đề này?" Nữ tử của Thiên khuyết bảo nói.
"Chúng ta không cần suy đoán lung tung, qua hai ngày nữa, đai hội đoạt bảo đã bắt đầu rồi, tất cả đến lúc đó sẽ hiễu. Nhưng ta thật ra đối với việc hôm nay xuất hiện tu sĩ Quỷ linh môn, có chút cảm giác bất an. Nhóm người này không giống bình thường, làm cho Yến gia đệ tử thất bại liên tục thì thật làm cho mọi người ngoài ý muốn. Không biết các vị có biết lai lịch bọn họ chăng?" Vị trung niên họ Vũ nhíu mày hỏi, vẻ cười cợt đã hoàn toàn biến mất. Xem ra vị tu sĩ thật sự thấy rất bất an.
Vị tu sĩ này vừa nói ra, lập tức làm cho đám người Hàn Lập cũng nhìn nhau!
Bọn họ đều là lần đầu tiên nghe đến môn phái này, dù sao ghe tên thì cũng đoán được tám chín phần mười là người trong ma đạo rồi. Nhưng không biết là môn phái của quốc gia phụ cận nào đây, có thể làm cho địa đầu xa ở đây là Yến gia cũng kiêng kỵ như thế, đánh bị thương nhiều đệ tử như vậy cũng không hề lập tức trở mặt. Khẳng định là bọn họ cũng không nhỏ.
Nhưng trong số đông, đương nhiên cũng có người biểu hiện khác biệt, người này là Vô Du Tử cho đến giờ vẫn không mở miệng. Chỉ có hắn là thần sắc không đổi, giống như là biết rõ về Quỷ linh môn vậy, điều này không khỏi làm cho người khác có chút chờ đợi.
"Sư đệ, ngươi có biết chuyện của Quỷ linh môn không?" Vô Tử cũng cảm thấy ngoài ý muốn, sư đệ này của hắn luôn không thích kết giao cùng với người khác, nhưng lại thích tham khảo các loại sách, chuyện này nói không chừng hắn cũng biết một phần.
"Quỷ linh môn, một trong sáu tông phái ma đạo của Thiên La quốc, am hiểu khu quỷ dịch yêu thuật, cũng tinh thông độc thuật cùng một ít ám thuật. Mặc dù yếu nhất trong sáu tông phái, nhưng so với tong phái thực lực cường thịnh nhất trong chúng ta là Yểm nguyệt tông thì còn cường thịnh hơn ba phần".
Vô Du Tử vừa ngẩng đầu, lạnh lùng nói xong liền im lặng không nói, nhưng cũng đủ để làm cho những người khác sắc mặt đại biến.
"Ma phái của Thiên La quốc? Hèn chi Yến gia lại nhẫn nhịn như thế, so với thất đại phái chúng ta thì tuyệt đối là một thế lực siêu cấp. Ngoài chính đạo liên minh chúng ta, thế lực tu tiên đều không thể có khả năng một mình ngăn cản bọn họ xâm lấn" Lần này đại hán Cự kiếm môn biến sắc nói.
"Sẽ không phải chứ, thế lực lớn như vậy làm sao đột nhiên đi vào Việt quốc? Lại còn tham gia một đại hội đoạt bảo nhỏ như vậy? Nữ tử họ Phương không dám tin tưởng nói, lời nói tự nhiên mang vài phần ý nghĩ hoài nghi.
"Thiên nam thủ trác, quyển thứ hai, chương thứ bốn" Vô Du Tử lãnh đạm nói.
"A..." Nữ tu sĩ lúc đầu không hiễu được nhưng một lát sau đã biết được ý tứ trong lời nói của đối phương.
Đây là quyển điển tịch thông tin trọn vẹn các đại phái lớn, chuyên môn giới thiệu một ít về nhân tình phong tục cùng với kỳ văn lý thú ở các quốc gia đó. Đối với sự tình của tu tiên giới cũng có chút đề cập đến, nhưng bởi vì rất nhiều, nữ tu sĩ này vốn là do vội vàng xem nên không đọc kỹ. Chẳng lẽ sự tình của Quỷ linh môn trong sách này cũng có thể tìm được sao?
Ngạc nhiên cũng không chỉ có mình nàng, mọi người cũng đều lộ ra biểu tình nghi hoặc. Vô Du Tử lại miểng cưỡng mở miệng nói tiếp:
"Trong quyển hai này, không riêng gì Quỷ linh môn, năm ma tông khác cũng được giới thiệu sơ lược một chút!"
Nhìn thấy bộ dáng khẳng định của Vô Du tử, những người khác rốt cuộc cũng tin tưởng lời nói cũng hắn. Ngoài sự kinh hãi hiển thị bên ngoài, mọi người cũng bắt đầu suy đoán dụng ý việc Quỷ linh môn đột nhiên đến Yến gia. Hàn Lập theo thói quen nhíu nhíu cái mũi, lâm vào trầm tư.
Sáu tông phái ma đạo của Thiên La quốc không phải là muốn xâm lấn chứ?
Không đúng, Việt quốc cùng Thiên La quốc còn cách hai nước nhỏ là Khương quốc cùng Xa kỵ quốc, phải xâm lấn được hai nước này thì mới tiến đến đây được.
Hai cái quốc gia này tuy nhỏ nhưng trong tu tiên giới, thực lực cũng không phải là yếu, có thể tương đương với thực lực của bảy đại tông phái liên thủ. Cũng không có khả năng vô thanh vô tức khống chế hai nước này.
Càng huống chi, bên cạnh bọn họ còn có chính đạo liên minh nữa, đâu thể nào cho họ cơ hội khuếch trương lực lượng chứ?
Hàn Lập trải qua một phen suy nghĩ, rốt cuộc cũng đã bài trừ ra các tình huống xấu nhất!
← Ch. 0252 | Ch. 0254 → |