← Ch.0944 | Ch.0946 → |
Ít ỏi đến vậy ư, vậy thứ này chắc là phải có một chút đặc thù nào đó chứ?" Hàn Lập chăm chú nhìn ngân châu, ánh mắt chớp động hỏi.
"Đâu chỉ có một chút đặc thù! Loại đồ vật này đối với tu sĩ chúng ta cực kì tốt, đại đa số đều dùng làm tài liệu phụ trợ luyện đan luyện khí đỉnh cấp, nhưng nếu rơi vào trong tay yêu tộc, cũng có thể vì nó liều mạng đến hồn phi phách tán mà không tiếc, đây chính là vật bảo vệ tính mạng cực tốt của yêu thú khi trải qua lôi kiếp hoá thành hình người (hoá hình lôi kiếp)" Đại Diễn Thần Quân trả lời.
"Hoá hình lôi kiếp của yêu tộc?" Ngay cả khi trong lòng Hàn Lập đã có sự chuẩn bị nhưng khi nghe vậy cũng không khỏi nhất thời ngây ngốc.
"Không sai. Yêu thú cấp cao ở thế nhân này nhiều đếm không xuể, nhưng có mấy con đạt đến thất giai đỉnh cấp (đỉnh cao cấp bảy) rồi lại có thể bình an trải qua hóa hình lôi kiếp chứ. Dù sao năng lượng của sấm sét đối với hầu hết các yêu thú đều có lực khắc chế nhất định, đối với chúng mà nói lôi kiếp và tử kiếp cũng tương tự như nhau. Mà yêu thú trước khi độ kiếp ăn một giọt hàn tuỷ biến thành ngân châu này, sau một thời gian tĩnh dưỡng luyện hoá, giảm bớt rất nhiều thương tổn do lôi điện gây ra cho cơ thể. Vậy ngươi nói loại Hàn tuỷ này đối với yêu thú có trân quý hay không. Bất quá tu sĩ nhân loại trong tu tiên giới biết vật này cũng không nhiều lắm. Cũng bởi vì Bắc Cực Tiểu Dạ Cung tu luyện công pháp thuộc tính hàn phi thường kỳ lạ, năm đó lúc ta du lịch Đại Tấn, từng cùng tu sĩ cấp cao trong cung của bọn họ giao đấu qua, nên mới nhận biết được vật ấy. Hơn nữa nghe nói cứ cách một ngàn năm, yêu thú cấp cao trong khu vực Đại Tấn bí mật tập hợp lại rồi cùng đến Tiểu Cực Cung ở Bắc Ming Băng Đảo, liều mạng tấn công Tiểu Cực Cung, mong có thể ép tu sĩ trong cung giao ra một ít Hàn tuỷ."
"Có chuyện như vậy sao?" Hàn Lập có chút khó tin nói.
"Điều này thì có gì kỳ quái, không có Hàn tuỷ chúng nó trải qua hoá hình lôi kiếp mười phần có chín phần chết. Nếu là may mắn đạt được một giọt Hàn tuỷ, tỷ lệ thành công trải qua được lôi kiếp lập tức tăng lên nhiều. Vậy sao không ra hết sức. Huống hồ mỗi khi tụ tập, mấy lão yêu quái Vạn Yêu Cốc sẽ chủ động dẫn đầu việc này. Cho dù thất bại, đám yêu thú này cũng sẽ không có tổn thương lớn gì. Chẳng qua Bắc Dạ Tiểu Cực Cung là truyền thừa của thượng cổ tu sĩ đại thần thông, vài toà cấm đoạn đại trận từ thượng cổ lưu truyền tới nay cũng không phải là chuyện đùa. Đặt biệt đảo này ở trên hàn nhãn của Thiên Nguyên Âm Mạch, vạn dặm xung quanh là băng hàn lạnh đến thấu xương, có thể vô hình giết người. Yêu thú không có tu luyện công pháp hàn thuộc tính, một khi vào trong đảo này hầu như phải dùng hơn phân nửa linh lực để ngăn cản khí lạnh xâm nhập, căn bản không thể cùng tu sĩ Bắc Dạ Tiểu Cực Cung tranh đấu. Cho nên mặc dù mỗi lần yêu thú hung hăng đánh tới, nhưng đều chưa chính thức phá được Bắc Minh Đảo. Nhưng mà linh dịch này trân quý như thế, tên bị ngươi giết như thế nào đạt được? Ngươi nhìn xem trên bình nhỏ có dấu hiệu đặc thù nào không?"
Sau khi Đại Diễn Thần quân cấp cho Hàn Lập mấy lời giải thích xong, lại có một chút khó hiểu hỏi.
" Dấu hiệu. Đáy bình nhỏ này có hoa văn hình bông tuyết, không biết có tính là dấu hiệu không?" Thần sắc Hàn Lập chợt động, đưa ngón tay sờ sờ vào đáy bình nói.
" Vậy thì không sai, đúng là dấu hiệu của Bắc Minh Đảo. Xem ra cái bình này chính là cái bình đựng hàn tuỷ của Tiểu Cực Cung. Nhưng sao nó lại rơi vào tay một tên tu sĩ nguyên anh sơ kỳ, tuỳ ý bỏ vào trong túi trữ vật, chuyện này có chút kỳ quái." Đại Diễn Thần Quân tựa như có chỗ nan giải trong suy nghĩ.
" Trong thế gian này có chuyện quái lạ nào mà không thể xảy ra. Nói không chừng vật ấy bị người nào đó trộm được từ trong Bắc Minh Đảo ra đây hoặc là chính tu sĩ Bắc Minh Đảo mang bảo vật chạy trốn, sau đó trùng hợp rơi vào trong tay người này. Những điều này đều có thể xảy ra. Nhưng mà ngươi mới vừa nói, Hàn tuỷ này đối với tu sĩ chúng ta mà nói chỉ có thể là tài liệu phụ trợ cho luyện đan luyện pháp mà thôi. Nếu là như vậy, tu sĩ Bắc Dạ Tiểu Cực Cung cần gì phải vì vật đó mà cùng lũ yêu thú tranh đấu qua nhiều đời, trực tiếp giao ra sẽ không tốt hơn sao?" Sau khi Hàn Lập suy nghĩ một chốc, nhướng mày hỏi.
" Một ít tu sĩ Đại Tấn biết được chuyện này thì cũng sinh nghi ngờ. Nhưng Tiểu Cực Cung giải thích với bên ngoài rằng là vì hạn chế sự tồn tại của yêu thú cấp tám trong giới tu tiên, có thể bảo trì tốt sự ổn định của giới tu tiên Đại Tấn. Nếu không một bình hàn tuỷ nhỏ này cũng đã đủ để sinh ra mười mấy tên yêu thú cấp tám. Cổ lực lượng này đủ để đánh vỡ cân bằng mấy đại thế lực ở Đại Tấn. Do đó gây ra nhiễu loạn. Nhưng mà loại thuyết pháp nàycũng chỉ có thể lừa gạt một vài người bình thường mà thôi. Người cùng lão phu đấu pháp năm đó địa vị ở Tiểu Cực Cung cũng không thấp. Hình như là một vị phó cung chủ. Bởi vì hắn ăn nói lỗ mãng, sau khi đấu pháp thất bại đã bị ta giết chết. Ta dùng sưu hồn thuật chiêu đãi hắn một phen thật tốt. Trong lúc vô tình ta đạt được một đoạn bí văn liên quan đến hàn tuỷ này." Đại Diễn Thần Quân nói ra tới đây, âm thanh bỗng nhiên dừng lại một chút, hình như hồi tưởng lại điều gì đó.
"Bí văn?" Lông mày Hàn Lập khẽ động, niềm hứng thú dâng lên.
" Không sai. Nếu không nhìn thấy Hàn tuỷ này, lão phu gần như quên mất việc này. Chuyện này. Đại khái ngoại trừ vài tên cao tầng ở Bắc Dạ Tiểu Cực Cung ra, những người khác căn bản không biết. Kỳ thật Hàn tuỷ này ngoại trừ có thể dùng làm tài liệu luyện đan luyện khí, công dụng chủ yếu nhất là nguyên liệu chủ chốt để luyện chế bí dược thượng cổ "Hồi Dương Chân Thuỷ." Đại Diễn Thần Quân ngưng trọng nói ra.
"Hồi dương thủy? Chính là bí dược từ xương sinh thịt, tu bổ thân thể vô cùng vô tận?" Hàn Lập hít vào một hơi lương khí, lại càng hoảng sợ.
"Không sai. Nghe nói không quản thân thể chịu bao nhiêu trọng thương, cho dù là chia năm xẻ bảy, thân đầu khác chỗ. Chỉ cần dùng linh dược này thoa vào vết thương, cũng có thể nhanh chóng trở lại như lúc đầu. Thậm chí trong một vài sách cổ còn nói linh dược này còn có công hiệu khởi tử hồi sinh thần kỳ. Tất nhiên điều này đều là tin đồn, không người nào biết thật giả, nhưng có một điều tất cả các sách cổ đều công nhận. Đó là Hồi Dương Thuỷ có thể kéo dài tuổi thọ của tu sĩ. Hơn nữa có thể kéo dài một phần tư tuổi thọ tu sĩ. Ngươi biết. Điều này có ý nghĩa gì chứ." Đại Diễn Thần Quân thản nhiên nói.
"Điều này đại biểu cho một ít Kết đan hậu kỳ có cơ hội tấn cấp lên Nguyên anh kỳ, còn đại tu sĩ Nguyên anh hậu kỳ có thể đi vào Hoá Thần Kỳ." Hàn Lập thở nhẹ một hơi, thì thào nói.
"Đương nhiên, Hàn tuỷ này chỉ là một vị nguyên liệu chủ yếu để luyện chế Hồi Dương Chân Thuỷ. Nếu muốn luyện chế ra linh thuỷ này, những nguyên liệu khác cũng phải tính đến, ở sâu dưới vạn trượng trong dung nhan là Thái Dương Tinh Hoả, cũng là tuyệt đối không thể thiếu. Chỉ có dùng ngọn lửa này rèn luyện Hàn tuỷ mới có thể gọi là âm dương điều hoà, có thể luyện chế ra Hồi Dương Chân Thuỷ. Nếu không, chỉ là lãng phí vô ích vật ấy." Đại Diễn Thần Quân thâm ý sâu sắc nói.
"Thái Dương Tinh Hoả, thứ này ở chỗ nào mà tìm được. Không chỉ nói tu sĩ phổ thông có thể ở dưới vạn trượng dung nham chịu được bao lâu? Tỷ lệ hình thành ngọn lửa này ở trong dung nham vạn dặm lớn bao nhiêu? Thái Dương Tinh Hoả kia một khi hình thành, thì đã thành linh, căn bản trong dung nham lai vô ảnh khứ vô hình.
(đến không thấy hình đi không thấy bóng = ma, cái này đem nhát ma chị em được nè, bảo đảm...hehe-Dg)
Huống chi nếu có được ngọn lửa này, không có được cách điều chế Hồi Dương Thuỷ cũng là chuyện tốn công vô ích." Hàn lập có phần tự nói.
Đại Diễn Thần Quân nghe được lòng trầm xuống, một lát sau mới chậm rãi nói.
"Thái Dương Tinh Hoả thì ta không có biện pháp nhưng cách điều chế thì ta có. Hàn đạo hữu lẽ nào đã quên tên bị ta giết chết năm đó là phó cung chủ Tiểu Cực Cung. Trong thần thức vừa vặn có cách điều chế. Lão phu lúc đó cảm thấy có chút hiếm thấy, cũng cố nhớ kỹ. Ngươi nếu thật muốn linh dược này, ta có thể cho ngươi."
"Tiền bối có cách điều chế linh dược này, thật sự là quá tốt. Vậy vãn bối trước tiên nên lưu giữ lại. E rằng sau này có thể sẽ dùng tới." Hàn lập nghe Đại Diễn Thần Quân nói như vậy thì cả kinh, sau đó nổi lên vui mừng. Có Hồi Dương Thuỷ, cơ hội hắn tấn cấp Hoá Thần Kỳ tăng lên rất nhiều.
"Thái Dương Tinh Hoả kia căn bản không phải là tu sĩ chúng ta có thể bắt lấy. Ta khuyên ngươi vẫn là không nên quá kỳ vọng vào nó. Nếu không, nhiều đời tu sĩ đại thần thông của Bắc Dạ Tiểu Cực Cung, nắm cách điều chế và Hàn tuỷ nhiều năm như vậy, vì sao chưa luyện chế thành công linh dược này." Đại Diễn Thần Quân lãnh đạm nói, sau đó không đợi Hàn Lập nói gì, trong ống trúc bay ra một khối ngọc giản (thẻ ngọc) màu vàng nhạt. Không ngờ trong thời gian ngắn hắn đã đem cách điều chế Hồi Dương Thuỷ sao chép xong xuôi.
"Cảm ơn tiền bối. Vãn bối chỉ là phòng ngừa vạn nhất mà thôi." Hàn Lập cầm lấy ngọc giản ở trong tay, cười khẽ nói.
"Tuyết tinh châu của ngươi cũng là luyện chế Huyền Ngọc vạn năm mà thành. Nếu có thể khảm nhập vào đó vài giọt Hàn tuỷ, có thể làm cho linh tính và uy lực của bảo vật tăng lên không ít. Cũng không nên quên điều đó." Cuối cùng Đại Diễn Thần Quân lại dặn dò một câu, sau đó thấy hôm nay nói cũng đủ nhiều, từ đó yên lặng không nói nữa.
Lông mày Hàn Lập khẽ nhíu lại, nếu Đại Diễn Thần Quân không nhắc, hắn cũng sẽ làm như thế.
Bất quá Hàn Lập có chút tò mò, Hàn tuỷ phát ra khí lạnh đáng sợ như vậy, nếu bị Tử La Cực Hoả thu nạp dung hợp? Có thể là cho uy lực của Tử La Cực Hoả tăng lên một tầng hay không.
Trong lòng nghĩ như thế, Hàn Lập đem viên ngân châu trong đĩa ngọc đổ vào trong bình nhỏ, chính mình thì không khách khí mở năm ngón tay ra, bỗng nhiên một đoàn hoả diễm màu tím hiện lên trong tay, bàn tay vừa đảo, lập tức hoả cầu màu tím hoá thành một tầng ánh sáng khéo léo che miệng bình nhỏ lại.
Tiếp đó, một tay khác của hắn bắt quyết, cúi đầu miệng thì thào niệm chú.
Chỉ thấy ánh sáng hoả diễm màu tím chợt loé, theo tiếng đọc khẩu quyết, trên màn sáng một ít hoả diễm bắt đầu tự động xoay tròn, hơn nữa càng lúc càng nhanh, đã nhanh lại càng nhanh hơn.
Một lát sau, một tia khí lạnh màu bạc từ miệng bình chậm rãi toát ra, diễm lệ như trong mộng.
Trong miệng Hàn Lập quát nhẹ một tiếng, giơ tay đánh ra một đạo pháp quyết màu xanh.
Màn ánh sáng thu nạp pháp quyết này, lập tức rung lên, một lần nữa hoá thành một hoả cầu to bằng nắm tay, đem tia hàn khí bao vây vào bên trong, phong kín không cho ra.
Tiếp đó Hàn Lập đưa tay một lần nữa đậy bình nhỏ lại, một tay khác hướng hoả cầu màu tím vẫy vẫy, hoả cầu chợt loé, bắn về phía Hàn Lập.
Há rộng miệng, Hàn Lập trực tiếp đem hoả cầu màu tím và hàn khí màu tím nuốt vào trong bụng, sau đó ngồi khoanh chân dưới đất, chậm rãi nhắm cả hai mắt lại.
Lúc này tại đan điền của Hàn Lập, nguyên anh lớn khoảng hai tấc, nhưng lại mở hai mắt, trong suốt dị thường.
Mà phía trước người nó, một khối hoả cầu chuyển động chầm chậm, bên trong thì có một điểm ngân quang chớp động không ngớt.
Nguyên anh nhấp nháy mắt, lúc này đôi tay nhỏ bé bấm quyết, trên thân ánh sáng màu xanh đại phóng, một đạo pháp quyết từ trong tay đánh ra.
Hoả cầu màu tím bỗng chốc rung lên, hoàn toàn bùng cháy, áng sáng màu bạc bên trong nó cũng biến thành ngọn lửa màu bạc bắt đầu dung hợp với ngọn lửa màu tím.
Mà bên ngoài thân thể của Hàn Lập, mặt không chút nào thay đổi, cả người hoàn toàn tiến vào nhập định, không động đậy.
............o0o..........
← Ch. 0944 | Ch. 0946 → |