← Ch.0962 | Ch.0964 → |
Khi hỏa giao đã đến sát người, khóe miệng Hàn Lập lại khẽ cười, tay áo bào run lên, một đạo hồng mang từ đầu ngón tay lóe lên rồi biến mất. Đồng thời tiếng lôi minh phía sau vang lên, một ngân bạch sắc sí (đôi cánh màu vàng- trắng) phiêu phù xuất hiện.
Ngân quang đại phóng, thân hình Hàn Lập sắp bị lợi trảo ập trúng lập tức biến mất trong màn hào quang. Xích hỏa giao nhoáng lên, nhất thời công kích dừng lại.
Cơ hồ cùng lúc đó, bên tai hắn đột nhiên truyền đến thanh âm xé gió bén nhọn, một cây hồng châm trong suốt bỗng hiện ra, nhắm ngay chỗ yếu hại trên khuôn mắt ác giao bắn tới.
Xích hỏa giao quay cuồng không ngừng nhưng chỉ có thể tránh được một chút, lại bị một đòn phía sau đánh trúng, đúng là tinh hóa phi châm sắc bén dị thường.
Phi châm vô thanh vô tức bay đến, tốc độ nhanh không tưởng, Xích hỏa giao trong lúc không đề phòng bị phi châm bắn tới sợ đến mất hồn. Hắn không kịp phản ứng, chỉ có thể liều mạng nghiêng đầu một chút nhưng cũng đã muộn.
Một tiếng vang nhỏ, sau đó tiếng kêu thê thảm từ ác giao phát ra, một tay đầy vuốt đang bưng kín hơn nửa khuôn mặt, máu theo ngón tay từ từ chảy xuống, phi châm này đã trực tiếp xuyên thủng khuôn mặt ác giao.
Phi châm này tuy sắc bén dị thường nhưng vì được luyện từ yêu đan hỏa thuộc tính mà thành nên thần thông của nó không thể gây thương tổn chí mạng cho ác giao được. Nhưng lúc nó xuyên thủng hai má ác giao, Hàn Lập đão động thần niệm trong khoảnh khác đề cao uy lực cùng kích thước phi châm lên vài lần khiến cho khuôn mặt ác giao xuất hiện một lỗ sâu bằng ngón cái khiến nó đau đớn kêu rên.
Không đợi Xích hỏa giao kịp tỉnh táo, một tiếng lôi minh lại vang lên, Hàn Lập lại hiện ra phía sau ác giao đồng thời cánh tay vung lên, một đạo kim mang chừng một trượng hung hăng trảm xuống.
Xích hỏa giao trong lòng trầm xuống, bất chấp đau đớn, hồng mang hiện lên hung hăng quét đuôi về phí Hàn Lập.
Hắn bất chấp tất cả, trước hết muốn hóa Hàn Lập thành một đống thịt vụn.
Hàn Lập sửng sốt. Không hổ là thiên địa linh thú, phản ứng quả thực vô cùng nhanh lẹ. Bình thường hắn dùng lôi độn đánh lén, tu sĩ nhân loại không mấy ai có thể cản được.
Trong lòng còn suy nghĩ, thần niệm đã động. Kim sắc kiếm quang đổi hướng, chém về phía đuôi ác giao.
Kết quả khi hai người vừa típ xúc, kim mang lập tức bổ đôi hồng mang, chém thẳng lên đuôi giao.
Xích hỏa giao trong lòng run lên, vội vàng đem yêu lực toàn thân tập trung vào đuôi, lập tức phần đuôi trở nên trong suốt lộ cả huyết quang.
Ầm một tiếng, kim mang cùng huyết mang tiếp xúc, ánh sáng chói lòa. Hai mắt Hàn Lập nhíu lại, lam mang trong mắt thiểm động, nhất thời thấy rõ tình hình.
Hắn hợp phi kiếm lại thành kim kiếm nhưng không thể một lần trảm đứt đuôi giao, chỉ có thể bổ được một phần vẩy rồi tiến sâu vào một phần ba, sau đó bị cốt giao cứng rắn ngăn lại.
Ánh mắt Hàn Lập chợt lóe, hai tay bấm pháp quyết, thu hồi phi kiếm. Nhưng lúc này từ đuôi giao lại phát ra một cỗ hấp lực khổng lồ, đem phi kiếm gắt gao giữ lấy khiến nó không thể di chuyển mảy may.
"Không còn pháp bảo, ta xem ngươi chống đỡ ra sao!"
Ánh mắt Xích hỏa giao lộ ra một tia điên cuồng, cười to, sau đó đột nhiên há miệng, hống sắc quang mang thiểm động, một viên châu cỡ nắm tay như ẩn như hiện từ miệng giao hiện ra.
"Yêu đan" Đồng tử Hàn Lập co lại, lập tức nhận ra vật ấy.
Ác giao đã biết chính diện giao phong chắc chắn không phải đối thủ của Hàn Lập nên thừa dịp bổn mạng pháp bảo của hắn còn bị vây khốn đã lập tức thừa cơ phun yêu đan công kích.
Hàn Lập biến sắc, hét to một tiếng, thân hình đột nhiên hóa thành mơ hồ, tsau đó nhoáng lên, lập tức thân hình hóa thành ba Hàn Lập giống nhau như đúc, cùng đứng tại chỗ.
Một màn này khiến hỏa giao rùng mình, còn chưa kịp nhận ra thực hư Hàn Lập đã cười lạnh, vung áo bào một cái, ba đạo kim mang từ áo bào đồng thời bắn ra chém về phía ác giao.
Ác giao chấn động, mắt thấy ba đạo kim mang đồng thời từ ba hướng bắn tới, trong lòng kinh hoảng chỉ kịp đem yêu đang bắn ra nghênh đón đạo kim quang ở giữa, còn hai lợi trảo thì chia ra tả hữu đón 2 đạo còn lại.
Tuy đã kiến thức qua sự sắc bén của phi kiếm, nhưng hắn cũng không cho rằng cả ba đạo kim mang kia đều là thật, nhất định là hai giả một thực, nếu yêu đan ngăn đúng được đạo kiếm mang thật tánh mạng hắn tự nhiên được bảo toàn. Còn hai lợi trảo của hắn lại còn cứng rắn hơn cả phần đuôi, hiện tại hắn đã chấp nhận chịu thương thế nặng đễ giữ phi kiếm lại, cũng là muốn dùng yêu đan trực tiếp tiêu diệt Hàn Lập.
Đáng tiếc ý niệm này của ác giao còn chưa chấm dứt, một tiếng nổ to đã truyền đến, yêu đan hóa thành hồng quang trực tiếp đem kim mang đánh lùi lại vài trượng, hiện ra nguyên hình phi kiếm.
"Quả nhiên phi kiếm ở giữa đúng là thật." Xích hỏa giao thấy vậy, trong lòng vui vẻ thầm nghĩ. Nhưng ý niệm vừa xuất hiện, hai đạo kim mang còn lại lại đồng thời đại phóng quang hoa. Hai móng vuốt ác giao chợt lạnh đi, tiếp theo một cảm giác đau nhức không tả truyền đến, hai lợi trảo trong khoảnh khắc bị kim mang trảm rớt hơn nửa sau đó tiếp tục vụt tới trước người ác giao.
"A" yêu giao thét lên một tiếng, linh quang trên người chớp động lập tức ngã người tránh đi.
Nhưng vào lúc này, từ lòng bàn chân ác giao đột nhiên xuất hiện một đóa tử sắc liên hoa, liên ảnh vừa hiện lên, một cỗ hàn khí đột nhiên bạo phát nhất thời bao lấy thân ác giao.
Yêu giao rùng mình, thân hình không khỏi khựng lại.
Mà một trong một khoảnh khắc trì hoãn này, hai đạo kim quang kia đã bộc phát phát ra quang mang chói lọi, vây quanh đầu giao trảm một cái. Rắc một tiếng, đầu giao lập tức rời cổ. Tuy cổ giao có vảy thô dày nhưng lại vô pháp ngăn cản một trảm này.
Thì ra vừa rồi, Hàn Lập giấu tay trong áo bào đồng thời nhẩm niệm pháp quyết, đem hơn nửa linh lực toàn thân quán nhập vào hai khẩu phi kiếm, đem toàn bộ uy lực đáng sợ của canh tinh phát ra, trong khoảnh khắc phi kiếm trở thành vô kiến bất tồi (không gì không thể phá), cơ hồ không gì có thể ngăn cản.
Lúc này, hai thân ảnh "Hàn Lập" chớp động một cái, biến mất tại chỗ.
Mà phút chốc đầu giao vừa rơi xuống, hai tay Hàn Lập không ngừng cử động, điểm chỉ về phái hai phi kiếm, tiếng sét lại vang lên, hai đạo kim hồ đồng thời từ hai phi kiếm bắn ra hóa thành một kim sắc điện võng đón đầu chụp xuống.
Cơ hồ cùng lúc đó, thân thể ác giao vừa bị trảm bỗng lóe lên, một tiểu giao xuất hiện hoảng sợ hướng không trung bắn đi, vừa khớp lại tiến vào bên trong kim võng.
Khi ác giao phát giác ra, muốn đổi hướng thì kim võng đã sớm khép lại, khiến hắn trở thành chim trong lồng vô pháp thoát ra.
Giao hồn liều mạng phun ra xích diễm đánh sâu vào kim võng, muốn dùng cường lực phá võng mà chạy.
Nhưng Hàn Lập đã sớm có chuẩn bị, hừ lạnh một tiếng, điện võng lập tức thu nhỏ lại, trong chốc lát đã vây quanh giao hồn khoảng một trượng. Không giống như lúc đối phó với tu sĩ thông thường lập tức dẫn bạo điện võng tiêu diệt đối phương mà lại lật tay, một bích lục tiểu bình xuất hiện trong bàn tay.
Phất nhẹ tay về phía điện võng, vô số kim ti từ điện võng phóng ra hướng vào phía trung tâm, mặc cho giao hồn liều mạng né tránh, trong chốc lát giao hồn đã bị quấn thành một kim sắc ti cầu cỡ bàn tay, cũng đã vô pháp giãy dụa.
Lúc này bàn tay đang cầm tiểu bình của Hàn Lập nhẹ nhàng nhoáng lên, một mảnh bạch quang từ tiểu bình phun ra nháy mắt đã đem toàn bộ kim ti hút vào.
Lúc này thần sắc Hàn Lập mới buông lỏng.
"Linh ảnh thuật này tuy chỉ là một loại thần thông nhỏ nhưng lúc chân chính đối địch cũng có đôi chút tách dụng, không trách đượng Kim Hà sơn lại xem đây là bí thuật truyền thừa." Hàn Lập thì thầm một câu, lại nhấc tay một cái, kim sắc phi kiếm vốn vị vây tại đuôi giao vụt quay lại, sau đó toàn bộ thân thể xích hỏa giao cũng được Hàn Lập thu vào túi trữ vật.
Mà yêu đan của bát cấp yêu giao này tự nhiên Hàn Lập không quên được, dùng một hộp ngọc cẩn thận cất vào.
Yêu vân từ bốn phía cùng với hỏa hải không còn được yêu giao thao túng đã bắt đầu tán loạn.
Hàn Lập nhân cơ hội này xuay chuyển ánh mắt, nhìn về phía các chiến trường còn lại.
Phía các tu sĩ Kết Đan kỳ thì hoàn hảo, đều dựa vào số đông mà quần đấu với đám ác giao, có chút cân sức không hề rơi vào thế hạ phong. Nhưng tên Nguyên Anh kỳ bên kia lại lộ vẻ không ổn, hắn hoàn toàn bị bát cấp ác giao áp chế, sắp không duy trì nổi.
"Bát cấp yêu thú, chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu, ta cũng nên nhân lúc này mà thu thêm một con nữa." Hàn quang trong mắt Hàn Lập chợt lóe, lầm bầm một câu rồi hóa thành thanh quang bay độn ra.
"Hàn tiểu tử, đừng quá tham lam. Ta đã cảm ứng được có vài đội tu sĩ đang bay về phía này, nếu ngươi còn trì hoạn nhất định sau này không thể rời đi.
Nam Hải môn tốn bao nhiêu công phu muốn bao vây tiễu trừ bọn ác giao này cũng chỉ vì bát cấp yêu thú. Ngươi nếu đã tiêu diệt được một con khẳng định chúng sẽ không dễ dàng buông tay cho ngươi rời đi." Đại Diễn thần quân truyền âm.
"Là người của Nam Hải môn? Quả thật hành động khá nhanh. Quên đi! Mặc dù có chút đáng tiếc nhưng cũng đành chịu." Hàn Lập nghe xong cả kinh, vận thần thức ra xung quanh xác nhận, sắc mặt trầm xuống. Cuối cùng hắn biến mất, dùng thuật ẩn thân lặng lẽ rời đi.
Mà lúc này bát cấp lam giao đã cảm ức được Xích Hỏa giao bị diệt, trong lúc kinh sợ đã điên cuồng khởi động thế công, đã ép đại hán không ngừng thoái lui. Đại hán lại thầm kêu khổ, trong lòng đã có ý định bỏ chạy.
Đúng lúc này ở phía xa, từ hai nơi đồng thời xuất hiện hai luồng linh quang, tiếp theo đó hai đội mỗi đội hơn mười tu sĩ từ hai phía tiến nhanh đến.
Bát cấp lam giao trong thấy đã biết không ổn, vội vàng áp chế tức giận trong lòng, phát ra một tiếng kêu to sau đó không nói lời nào rút xuống biển.
Đám thất cấp ác giao còn lại nghe thấy cũng đồng dạng rút đi. Nhưng vào lúc này vô luận là đại hán hay đám tu sĩ kết đan đều không để chúng dễ dàng bỏ chạy, bám đuôi quấy nhiễu không ngừng không cho chúng có cơ hội lẩn trốn vào đại hải.
Một lúc sau, tranh đấu càng lúc càng hung hiểm ác liệt...
Hàn Lập đối với cuộc đấu này một chút hứng thú cũng không có, sau khi bay ra ngoài hơn trăm dặm đã hiện hình, không quay đầu lại tiếp tục phi độn sâu đại hải.
Hắn muốn tại đại hải tìm một linh đảo không người bắt đầu luyện chế khôi lỗi của Đại Diễn thần quân.
← Ch. 0962 | Ch. 0964 → |