Truyện ngôn tình hay

Truyện:Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên - Chương 1062

Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên
Trọn bộ 1395 chương
Chương 1062: Chui đầu vào lưới
0.00
(0 votes)


Chương (1-1395)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Dịch: Độc Hành

Biên: Sherlock

Nhóm dịch Phàm Nhân Tông

Ngay lúc Hàn Lập ngồi xếp bằng điều tức bên này, cách đó không xa Đề Hồn đang triền đấu chém giết cùng Ô Sào Quỷ Vương.

Sau khi lách người tránh thoát một cái móng vuốt cực lớn nhọn hoắc phảng phất như thực chất, nó vỗ vào miệng một cái, trong miệng phát ra một tiếng cuồng hống rung trời.

Trong tiếng gào, thân thể nó bỗng nhiên phồng lên, các nơi bên ngoài thân nổi lên đạo đạo kim ngân phù văn, trên thân bắt đầu nhộn nhạo trận trận ba động cường đại.

Cùng lúc đó, yêu mục thứ ba chỗ mi tâm nó cũng theo đó lóe lên, một cột sáng màu máu tráng kiện không gì sánh được cuồng phun ra, bay về phía Ô Sào Quỷ Vương.

Trong mắt Ô Sào Quỷ Vương lóe lên vẻ kiêng kị, hai tay vẫy một cái, mấy chục bóng người đang phân ra bốn phía liền bay ngược trở về, nhao nhao hoà nhập vào thân thể của gã, hợp lại làm một.

Ngay sau đó tay áo gã vung lên một cái, mảng lớn hắc vụ lượn vòng tràn ngập ra, từ bên trong thò ra một cái cốt trảo màu trắng.

Trong lòng cốt trảo sáng lên một đạo quang mang màu đỏ tươi, trong huyết quang hiện ra một khuôn mặt Cự Quỷ màu đỏ như máu, răng nanh lồi ra ngoài, sừng nhọn hoắt, nhìn vô cùng dữ tợn.

Cự Quỷ há lớn miệng máu, ở giữa hiện ra một vòng xoáy màu đen, xoay tròn không ngừng.

Cột sáng màu máu từ mi tâm Đề Hồn khó khăn lắm bay vụt tới, liền bị vòng xoáy màu đen thôn phệ, cả hai giằng co ngay tại chỗ.

Cùng lúc đó, một thủ chưởng của Ô Sào Quỷ Vương đánh ra một pháp quyết cổ quái, ấn một cái vào hư không hướng xuống đất.

Một đạo huyết sắc ấn ký cổ quái tối nghĩa bắn ra, lóe lên rồi chui vào mặt đất biến mất.

Ngay sau đó, dưới thân Đề Hồn sáng lên một vòng hào quang màu đỏ như máu, tiếp theo từ bên trong hiện ra một huyết trì, nhanh chóng lan tràn ra bốn phương tám hướng.

Đề Hồn phát hiện có chỗ không đúng, vừa muốn lách mình tránh đi, lại phát hiện phía dưới trống rỗng sinh ra một cỗ hấp lực to lớn khó có thể tin được. Hai chân nó mạnh mẽ co lại, vậy mà không nhúc nhích được tí nào, không cách nào rút ra được.

Tại thời điểm trì hoãn một chút này, huyết thủy phía dưới xoay tròn cuốn lên, trong khoảnh khắc quấn lên hai chân Đề Hồn.

Huyết dịch trong huyết trì vô cùng tanh hôi, giống như là đun sôi, ùng ục cuồn cuộn, không ngừng bốc lên bọt khí máu to lớn, huyết dịch bên trong bốc lên cuồn cuộn, trong chớp mắt che phủ gần nửa người Đề Hồn.

Trong ao vang lên tiếng quỷ khóc, hàng ngàn hàng vạn huyết sắc Ác Quỷ, giống như người vừa bị lột da, toàn thân máu me đầm đìa leo lên người Đề Hồn.

Chỗ chúng bò qua, giống như bị liệt hỏa thiêu đốt, toát ra trận trận khói đen.

Cũng may sau khi Đề Hồn hóa thân thành chân thân Hình Thú, thể phách cứng cỏi, trong thời gian ngắn cũng không đáng ngại, nhưng song phương kiềm chế lẫn nhau, đã lâm vào trạng thái giằng co.

Cách đó không xa, hai mắt Hàn Lập bỗng nhiên mở ra, thân thể đột ngột từ mặt đất đứng lên.

Ánh mắt của hắn nhìn về phía Ô Sào Quỷ Vương, cổ tay chuyển một cái, kim quang bên người tuôn ra, ba mươi sau chuôi Thanh Trúc Phong Vân Kiếm một lần nữa nổi lên. Đồng thời, mũi chân hắn điểm xuống mặt đất, thân hình vừa mới lao nhanh ra thì bên cạnh bỗng nhiên truyền đến một trận ba động kịch liệt.

Màn đêm màu đen bao phủ bốn phía, giống như đột nhiên bị người ta xé mở ra một cái lỗ lớn, một bóng người từ đó lóe lên chui ra, đánh một chưởng về phía hắn.

Đạo thân ảnh này xuất hiện thập phần đột ngột, do ảnh hưởng của bóng tối nên trước đó Hàn Lập không phát hiện được chút nào.

Ánh mắt của hắn bỗng nhiên co rụt lại, Chân Ngôn Bảo Luân trong cơ thể cấp tốc nghịch chuyển, thân hình chớp động một cái liền biến mất ngay tại chỗ.

Nhưng mà, khi thân ảnh hắn một lần nữa xuất hiện cách đó mấy trăm trượng, bàn tay thò ra kia vẫn như cũ, như bóng với hình, xuất hiện ở bên cạnh hắn.

Chỉ thấy trong lòng bàn tay kia xán lạn kim quang, từ đó tuôn ra một ngọn lửa màu vàng cháy rừng rực. Trong nháy mắt, ngọn lửa hóa thành một lồng giam hỏa diễm hình bán cầu, bao phủ lên Hàn Lập.

"Kỳ Ma Tử!" Hàn Lập thấy rõ khuôn mặt người tới, không khỏi quát khẽ.

Bóng người đột nhiên xuất hiện kia không phải ai khác, chính là Kỳ Ma Tử lúc trước một mình hành động.

Hàn Lập phát hiện tốc độ thời gian xung quanh phát sinh biến hóa, sợ hãi cả kinh, sau lưng tuôn ra kim quang, một bảo luân màu vàng nổi lên. Trong lúc bảo luân gào rít xoay tròn, đạo văn trên đó đại phóng quang mang, phóng xuất ra tầng tầng tia sáng màu vàng.

Tia sáng màu vàng kia xông lên chống đỡ hỏa diễm bao phủ xông tới, ở chính giữa hai thứ là một tầng hư không ngăn cách.

Khu vực ngăn cách vừa hình thành, tốc độ thời gian trôi qua gần như đông cứng lại, tia sáng màu vàng thì nhanh chóng tiêu tán, còn ngọn lửa màu vàng óng kia lại tan đi không nhiều.

Một chỗ cách hai người Hàn Lập hơn ngàn trượng, nửa người Đề Hồn đã bị huyết trì bao trùm, nhưng từ bên hông nàng nổi lên một vòng hắc quang, phía dưới huyết thủy không cách nào dâng lên được.

Nàng thấy Kỳ Ma Tử hiện thân, trong lòng khẩn trương muốn qua hỗ trợ, lại bị Quỷ Vương kia bám chặt lấy, căn bản không thể nào thoát thân.

"Hảo tiểu tử, lần trước từ biệt, tu vi của ngươi lại tiếp tục tăng trưởng. Hôm nay nếu không trừ ngươi, ngày sau tất thành tai hoạ." Năm ngón tay Kỳ Ma Tử biến thành trảo, toàn lực thúc giục Đoạn Thời Lưu Hỏa, lạnh giọng nói ra.

Chỉ thấy kim diễm cuồn cuộn càng phát ra mạnh mẽ, làm cho tia sáng màu vàng liên tục bại lui, không ngừng từ bốn phía ép đến Hàn Lập.

Trong miệng Hàn Lập quát to một tiếng, hơn chín trăm chỗ huyền khiếu trên thân đều sáng lên, toàn lực vận chuyển Thiên Sát Trấn Ngục Công, nâng lên một quyền đánh về phía trước.

Chỉ thấy trên đầu quyền, tinh quang xán lạn ngời ngời bỗng nhiên nổ tung, hóa thành một màn sáng như tuyết, ép đến hư không phía trước tầng tầng, làm cho không gian phía trước bị đứt gãy, đè ép đến Kỳ Ma Tử.

"Rầm rầm rầm"

Trong hư không nổ đùng không ngừng, chỗ không gian đứt gãy, vô số ngọn lửa màu vàng bị hút vào, áp lực lên tia sáng màu vàng lập tức dừng lại một chút.

Hàn Lập nhân cơ hội này, vung tay lên, ba mươi sáu chuôi Thanh Trúc Phong Vân Kiếm từ sau người toả ra bốn phía, gào thét xông lên trời, hóa thành từng đạo kiếm khí biến mất không thấy gì nữa.

Bất quá sau một lát, Thanh Trúc Phong Vân Kiếm đã bay vụt đi, từ màn trời cực xa bỗng quay ngược về, mũi kiếm nhằm thẳng hậu tâm Kỳ Ma Tử, mặt ngoài tia điện màu vàng rung động "ầm ầm", chớp mắt đã tới.

Nhưng mà, khi lao tới gần sau lưng Kỳ Ma Tử còn cách trăm trượng thì lập tức có một ngọn lửa màu vàng hiển hiện trong hư không, trong nháy mắt liền đính tất cả Thanh Trúc Phong Vân Kiếm ngay giữa không trung, ngay cả lôi điện màu vàng trên đó cũng hoàn toàn cứng lại.

Bàn tay Kỳ Ma Tử bỗng nhiên vung lên, trong miệng quát to một tiếng.

Chỉ thấy trước người lão loé lên kim quang, một bó đuốc kim diễm thiêu đốt hừng hực trống rỗng hiển hiện.

"Không ổn!" Trong lòng Hàn Lập cả kinh, vội vẫy tay một cái, thu hồi Chân Ngôn Bảo Luân vào thể nội.

Ngay sau đó, chỉ thấy trên đầu bó đuốc có từng vòng từng vòng linh quang hỏa diễm khuếch tán ra, trên đó biến thành gợn sóng quang mang dập dờn qua, hết thảy trong hư không đều đứng im, rơi vào ngưng kết.

Mặc dù, trong nháy mắt Hàn Lập phát hiện ra hiện tượng này, liền phóng thích ra Thời Gian Linh Vực của mình, đồng thời thu Chân Ngôn Bảo Luân vào thể nội, cấp tốc nghịch chuyển, nhưng lại như cũ không thể đào thoát khỏi linh quang hỏa diễm đuổi theo, sau hai hơi thở đã bị bao phủ trong đó.

Cơ hồ trong nháy mắt, thân hình Hàn Lập liền trở nên chậm chạp tới cực điểm, mặc dù không như lần trước hoàn toàn không thể động đậy, nhưng vẫn như cũ là bộ dạng không cách nào chống lại.

Thêm nữa lần này không bố trí lôi trận, dù hắn muốn thoát thân, cũng không có cách.

Bất quá, tu vi cảnh giới Hàn Lập tăng lên, cuối cùng không phải vô dụng, tuy động tác của hắn chậm chạp, nhưng vẫn có thể động đậy, tâm niệm biến hóa cũng không vì thời gian giam cầm mà hoàn toàn không cách nào truyền lại.

Tiếp theo trong một cái chớp mắt, chỉ thấy trên thân Hàn Lập bỗng nhiên lấp loé ngân quang, một ngọn lửa màu bạc chậm rãi lan tràn ra, như một tầng áo giáp màu bạc bao trùm thân thể của hắn, trên đó có trận trận mãnh liệt lực lượng Hỏa thuộc tính pháp tắc truyền ra.

Theo liệt diễm màu bạc xuất hiện, hư không bốn phía Hàn Lập giống như đột nhiên phủ lên một màn sáng, trở nên có chút vặn vẹo, bị mờ đi, trong khi đó linh quang hỏa diễm kia rơi vào trên đó cũng bị đốt đến nhộn nhạo.

"Làm sao có thể! Chỉ là Ngũ Hành Pháp Tắc há có thể rung chuyển Chí Tôn pháp tắc?" Bản dịch được dịch duy nhất tại Bạch Ngọcc Sách. Kỳ Ma Tử thấy thế, có chút không dám tin vào hai mắt của mình, kinh ngạc kêu lên.

Dứt lời, bàn tay lão vung lên, chiếc rìu ngắn màu đen kia lần nữa phóng ra, hóa thành một tia ô quang, bắn nhanh về phía Hàn Lập.

Lần này không có gợn sóng màu vàng do Chân Ngôn Bảo Luân phóng thích ra ngăn cản, rìu ngắn màu đen trực tiếp xuyên qua tầng tầng linh diễm, chém xuống Tinh Viêm Hỏa Điểu đang bao trùm trên thân Hàn Lập.

Ngọn lửa màu bạc bị kình khí cường đại cuốn theo trên rìu ngắn trực tiếp thông suốt mở ra, mắt thấy sẽ bổ xuống người Hàn Lập, thì một tầng cát vàng ngưng tụ thành hư quang, bên trong là Kim Sắc Sa Lậu lơ lửng từ từ bay ra, ngăn lưỡi rìu lại.

Cùng lúc đó, trên đỉnh đầu Hàn Lập cũng xuất hiện một bảo bình màu vàng, bên trong mờ mờ thấy chứa non nửa linh dịch màu vàng, lắc lư không ngừng. Một tầng linh quang màu vàng giống như thủy dịch từ miệng bình mãnh liệt tuôn ra, cũng quấn lên cán rìu ngắn màu đen kia.

Lưỡi rìu bị hãm lại trong lớp cát vàng, tựa như lâm vào một vòng xoáy thời gian, dù không ngừng đè ép xuống, nhưng thủy chung không cách nào đột phá được lớp cát để lưỡi rìu chém vào người Hàn Lập được.

Mà cán rìu tiên khí này bị Quang Âm chi Thuỷ trong Quang Âm Tịnh Bình chảy ra quấn quanh, phía trên bắt đầu hiện ra từng mảng hủ hoá, mặc dù chỉ biểu hiện ở mặt ngoài nhưng cũng làm cho người ta kinh ngạc.

Mắt thấy rìu ngắn bị trói sống lại không cách nào rơi xuống, thần sắc Kỳ Ma Tử càng thêm âm lãnh.

Thân hình lão đột nhiên nhảy lên một cái, chân đạp hư không, tiến về phía Hàn Lập bên này, không gian Linh vực của Hàn Lập tựa hồ ảnh hưởng đến lão quá mức nhỏ bé.

Chỉ thấy Kỳ Ma Tử từng bước tới gần, bó đuốc màu vàng lơ lửng trước người lão cũng tới gần theo, trên đó phóng thích ra linh quang hỏa diễm càng áp bách mãnh liệt.

Ngọn lửa màu bạc trên thân Hàn Lập kịch liệt bốc lên, uy năng chống lại Đoạn Thời Lưu Hỏa kia dần trở nên yếu kém.

"A..."

Chỉ nghe chỗ sâu trong yết hầu Hàn Lập phát ra một tiếng gào thét, tiên linh lực thể nội toàn lực lưu chuyển, công pháp Đại Ngũ Hành Huyễn Thế Quyết trong phút chốc vận chuyển tới cực hạn.

Giờ phút này, trước sau người hắn đều có mảng lớn kim quang chói mắt tuôn trào ra, Chân Ngôn Bảo Luân, Đoạn Thời Lưu Hỏa cùng Đông Ất Thần Mộc đồng thời nổi lên.

Năm kiện Thời Gian Pháp Tắc biến thành thực thể, mặt ngoài chớp động linh quang, tự mình phóng xuất ra ba động đặc thù của bản thân.

Chỉ là lần này, mặc dù giữa năm vật đồng dạng có hào quang màu vàng cộng hưởng với nhau, nhưng không giống trước đó kết hợp với nhau, hình thành vòng tròn màu vàng kia.

Cho nên năm loại lực lượng vẫn ở trạng thái phân tán, vẫn như cũ không cách nào ngăn cản Kỳ Ma Tử tới gần.

Nhưng vào lúc này, một màn xuất hiện khiến cho Hàn Lập và Kỳ Ma Tử đồng thời khiếp sợ không thôi!

Crypto.com Exchange

Chương (1-1395)