← Ch.0590 | Ch.0592 → |
Dịch: Độc Hành
Nhóm dịch Phàm Nhân tông
Hàn Lập thấy tình hình này, hít nhẹ một hơi, chậm rãi nhắm hai mắt lại, thần thức lập tức chui vào trong lục sắc huỳnh quang trong hồ lô xanh biếc, đi tới không gian xanh biếc kia.
Nơi này không khác nhiều so với trước, khắp nơi tràn ngập từng sợi hào quang xanh biếc, lưu chuyển lượn lờ tạo thành một vòng xoáy lục sắc chuyển động chậm rãi.
Chỉ là những hào quang xanh biếc này rõ ràng nồng đậm hơn một ít so với trước, trong đó mơ hồ tản mát ra một cỗ khí tức đặc biệt, hẳn là hiệu quả do lục dịch Chưởng Thiên bình thúc dục trước đây.
Giữa vòng xoáy lục sắc lơ lửng một ít tiểu kiếm màu xanh, đúng là Thanh Trúc Phong Vân Kiếm, còn có toà lầu các không rõ tác dụng lấy được từ trong Minh Hàn tiên phủ trước kia.
Những năm qua được tinh luyện, linh lực trong Thanh Trúc Phong Vân Kiếm đều nội liễm, thân kiếm tản mát ra linh quang màu xanh nhạt, giống như Linh Bảo bình thường.
Về phần chuôi Thanh Trúc Phong Vân Kiếm đầu tiên để vào trong hồ lô, Linh lực càng nội liễm đến cực hạn, mặt ngoài hầu như không thấy hào quang, giống một thanh tiểu kiếm phàm tục, ở trong đám phi kiếm ngược lại có chút không bắt mắt.
Nhưng tâm thần Hàn Lập tương liên cùng kiếm này, có thể cảm nhận rõ ràng Linh lực ẩn giấu trong đó, một khi bộc phát sẽ phát ra uy năng cường đại cỡ nào.
Thần thức Hàn Lập rời khỏi, mở hai mắt ra, một tay phất lên, một thanh phi kiếm từ trong hồ lô xanh biếc bay ra thật nhanh, rơi vào trong tay hắn.
Hắn giơ tay nắm chặt chuôi phi kiếm, thúc giục một chút, "Oanh" một thanh âm vang lên, một đạo sét đánh chống trời lập tức nổ vang.
Chỉ thấy một mảnh điện mang màu vàng sáng chói bỗng nhiên nổ bể ra, vô số tia điện hết sức nhỏ từ trên phi kiếm bắn ra, trong nháy mắt bao phủ phiến hư không chung quanh vào.
Những tia điện này cực kỳ chói mắt, sát khí quấn quanh phụ cận lập tức điên cuồng chuyển động tản ra bốn phía.
Trong mắt Hàn Lập hiện lên một vòng sợ hãi lẫn vui mừng, khóe miệng không khỏi hơi nhếch lên.
Qua sự tinh luyện của hồ lô Huyền Thiên này, uy năng của những chuôi Thanh Trúc Phong Vân Kiếm quả nhiên tăng lên nhiều.
Hắn tiếp tục bấm pháp quyết, lại có tám chuôi Thanh Trúc Phong Vân Kiếm từ trong hồ lô xanh biếc bay ra, chuôi kiếm trong tay hắn cũng theo tâm niệm rời tay bay lên.
Chín chuôi tiểu kiếm màu xanh bay múa xoay quanh không trung, mặt ngoài từng chuôi hiện ra từng đạo hồ quang điện màu vàng vừa thô vừa to, mỗi một lần hồ quang điện chớp động đều phát ra tiếng sấm nổ vang, uy thế làm cho người sợ hãi vô cùng.
Chín thanh phi kiếm đi qua nơi nào, hư không nơi đó rung động lắc lư kịch liệt, nổi lên từng vòng rung động mắt thường có thể thấy được.
Từ lúc Hàn Lập tiến giai Kim Tiên Hậu Kỳ về sau, Tiên nguyên lực trong cơ thể tăng lên, số lượng Thanh Trúc Phong Vân Kiếm điều khiển cũng gia tăng theo, bây giờ hắn đã có thể điều khiển cùng lúc chín chuôi rồi.
Điều này làm cho thực lực của hắn tăng lên không ít!
Hai tay Hàn Lập chớp động thanh mang, thao túng chín chuôi Thanh Trúc Phong Vân Kiếm bay múa giữa không trung trước người một lát, sau đó thu vào trong hồ lô.
Về phần Tiên khí toà lầu các mê người kia, Linh lực ẩn chứa cũng nội liễm đi một tí, nhưng có thể do là vật phẩm phòng ngự hoặc do phẩm chất tài liệu chế tạo, biến hóa không lớn bằng Thanh Trúc Phong Vân Kiếm.
Hàn Lập thu lại pháp quyết, đứng dậy, nhìn hồ lô xanh biếc một cái, trong mắt hiện lên một tia hưng phấn.
Sau một khắc, tay hắn giơ lên, bỗng nhiên ném hồ lô lên, sau đó hai tay nhanh chóng bấm pháp quyết, từng đạo pháp quyết chui vào trong hồ lô, không ngừng thẩm thấu vào bên trong.
Mặt ngoài hồ lô xanh biếc lập tức đại thịnh hào quang, những phù văn xanh biếc kia gia tốc xoay tròn, làm cho người hoa cả mắt.
"Đi!"
Trong miệng hắn quát nhẹ một tiếng, chỗ mi tâm đại phóng tinh quang, một cỗ tinh quang vừa thô vừa to bắn ra, lóe lên chui vào trong hồ lô xanh biếc biến mất.
Theo tu vi tăng lên cùng tầng thứ tư Luyện Thần Thuật đại thành, bây giờ lực lượng thần thức của hắn tăng lên không ít so với trước kia, liền thử tế luyện bảo vật này một lần nữa, xem có tiến triển hay không.
Dù sao hồ lô này chính là một kiện Huyền Thiên chi bảo hiếm có, tuyệt đối không có khả năng chỉ có một thần thông là tinh thuần Linh lực.
Đang cân nhắc, hai tay mười ngón Hàn Lập biến hoá như bánh xe, Tiên linh lực mênh mông trong cơ thể theo từng đạo pháp quyết đẹp mắt nhanh chóng thẩm thấu vào trong hồ lô xanh biếc.
Đồng thời, thần thức của hắn đột nhiên mở rộng ra, lan tràn vào chỗ sâu không gian bên trong hồ lô xanh biếc.
Không bao lâu, đuôi lông mày Hàn Lập nhảy lên.
Hắn phát hiện lần này tế luyện hồ lô không cải biến chút nào so với lúc trước, trong quá trình thẩm thấu, rất nhanh liền gặp một cỗ lực cản dày đặc liền ngừng lại, không cách nào tiến lên mảy may.
Ngoài ra, lúc thần thức của hắn dò xét đến chỗ sâu trong vòng xoáy lục sắc, tuy rằng gặp một cỗ lực cản giống như trước, nhưng lực cản lần này nhỏ hơn không ít so với trước kia.
Nét mặt Hàn Lập lộ ra một tia phấn khởi, vội vàng vận chuyển Luyện Thần Thuật, lực lượng thần thức khổng lồ lan tràn dũng mãnh vào chỗ sâu trong hồ lô xanh biếc.
Tuy vô cùng chậm chạp, nhưng thần thức của hắn đang không ngừng đẩy mạnh về phía trước.
Cứ tiến lên một phần thì cần tiêu hao số lượng lớn lực lượng thần thức, nhưng hắn vẫn quyết định dò xét đến tận cùng.
Trong lúc đó, trên hồ lô xanh biếc chợt hiện lục quang, từng cỗ lực lượng pháp tắc mãnh liệt từ trong tán phát ra, khiến cho sát khí phụ cận cuồn cuộn lên lần nữa.
Hàn Lập không để ý đến tình huống trên hồ lô xanh biếc, tất cả tinh thần đều tập trung vào lực lượng thần thức, toàn lực đẩy mạnh về vòng xoáy lục sắc phía trươc.
Thời gian trôi qua từng chút, trong nháy mắt qua trọn vẹn một canh giờ.
Ngay lúc lực lượng thần thức hải khổng lồ tiêu hao hơn phân nửa, một thanh âm nghiền nát yếu ớt nhưng thanh thúy từ trong hồ lô xanh biếc truyền ra, tựa hồ phá vỡ bình cảnh gì đó.
Thần thức Hàn Lập khó khăn lắm mới tiến lên chợt buông lỏng, chỉ cảm thấy xung quanh lóe lên thanh mang, tiến nhập vào một không gian xanh biếc khác.
Cùng lúc đó, trở ngại phía trước Tiên Linh Lực chợt biến mất, Tiên Linh Lực thông suốt bắt đầu thẩm thấu vào chỗ sâu trong hồ lô.
Loại cảm giác này, từ đáy lòng Hàn Lập sinh ra một cảm giác nhẹ nhàng vui sướng vô cùng.
Trên hồ hô xanh biếc nguyên bản hiện ra lục quang, bây giờ chợt trở lại bình thường, so với lúc trước càng thêm sáng ngời.
Những phù văn xanh biếc trên hồ lô cũng đột nhiên sáng lên gấp bội, hơn nữa càng thêm dày đặc.
Hàn Lập không dám khinh thường, cẩn thận từng li từng tí thao túng Tiên Linh Lực thẩm thấu vào chỗ sâu trong hồ lô, đại bộ phận tâm thần đều tập trung vào thần thức nơi đây.
Thần thức của hắn bây giờ tiến vào không gian xanh biếc, thoạt nhìn tương tự với không gian lúc trước, chỉ là không gian nơi này càng lớn hơn so với trước kia.
Bất quá nơi đây lại vắng vẻ vô cùng, không có một tia hào quang lục sắc nào, chỉ có một quang đoàn xanh biếc trôi nổi tại đây.
Quang đoàn này lẳng lặng trôi nổi tại đây, tản mát ra ánh sáng màu xanh nhàn nhạt, thỉnh thoảng chớp nhẹ lên một cái, thoạt nhìn cực kỳ thần bí.
Hàn Lập nhìn tình cảnh trước mắt, trong lòng nổi lên vẻ hiếu kỳ mãnh liệt, lập tức vận chuyển thần thức dò xét trong không gian xanh biếc này.
Hắn rất nhanh dò xét nơi đây một lần, nhưng mà ngoại trừ quang cầu lục sắc, bên trong cũng không có gì đặc biệt.
Ánh mắt Hàn Lập lần nữa tập trung trên quang cầu lục sắc, suy nghĩ một chút liền thúc giục thần thức lan tràn ra.
Nhưng thần thức của hắn vừa mới đụng phải quang cầu lục sắc, quang cầu liền phát ra âm thanh "Phần phật", lập tức đại phóng lục quang, mặt ngoài dâng lên lục quang giống như hỏa diễm.
Ngay sau đó, "Oanh" một tiếng, một cỗ lực lượng vô hình trùng trùng điệp điệp từ trong bộc phát ra, chấn khai thần thức của hắn ra.
Hàn Lập liền cảm thấy một hồi đầu váng mắt hoa, vội vàng thúc giục Luyện Thần Thuật lấy lại bình tĩnh, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.
Nhưng ngay sau đó, hắn liền gia tăng lực lượng thần thức, lần nữa thúc giục thần thức hướng vào bên trong không gian quang cầu lục sắc tìm kiếm, nhưng vẫn giống như trước chỉ hơi đụng vào liền bị đơn giản chấn khai.
Đã có vết xe đổ và đã chuẩn bị tâm lý, lúc này hắn cũng không kinh ngạc, nhưng trong lòng lại cả kinh.
Trong thời gian kế tiếp, Hàn Lập vẫn chưa từ bỏ ý định, không ngừng thúc giục lực lượng thần thức, thậm chí thi triển ra Thần Niệm Chi Liên, Niệm Kiếm bí quyết, thần thông Thần Niệm lồng giam... , ý đồ tới gần quang cầu lục sắc, nhưng không ngoại lệ đều bị chấn bay.
Hàn Lập không biết làm thế nào đành phải chậm rãi thu hồi lực lượng thần thức.
Mà bên kia, Tiên Linh Lực của hắn tiếp tục thẩm thấu vào trong hồ lô xanh biếc một khoảng, rất nhanh lại bị một cỗ lực lượng vô hình ngăn trở.
Hàn Lập nhìn hồ lô xanh biếc trước mặt, khẽ mỉm cười.
Tuy rằng hắn vẫn không thể dò xét rõ ràng sự huyền diệu của hô lô này, nhưng bây giờ hắn đã khống chế được hồ lô này tự nhiên hơn nhiều, không giống như trước kia chỉ miễn cưỡng thúc giục.
Nghĩ đến đây, hắn thả thần thức chui vào trong không gian xanh biếc thứ nhất trước đây, tâm niệm vừa động.
"Ô... ô... n... g "
Vòng xoáy xanh biếc kia lập tức gia tốc chuyển động, một đạo hào quang xanh biếc sáng ngời bắn ra, quét trúng một vách núi phụ cận.
"Xoẹt" một tiếng vang nhỏ!
Trên vách núi đá đột ngột xuất hiện một vết lõm sâu, ngay chỗ hòn đá bị hào quang quét trúng bỗng tiêu thất vô tung, bị nhiếp vào trong hồ lô.
Hàn Lập thấy cảnh này, gật đầu nhẹ.
Thạch bích nơi này tiếp xúc với sát khí nồng đậm nhiều năm, sớm đã trở nên cứng rắn vô cùng, lại bị hào quang lục sắc đơn giản xé rách, đủ thấy uy lực của nó không tầm thường.
Thúc giục vòng xoáy lục sắc trong hồ lô gia tốc xoay tròn, vậy mà khiến cho năng lực thu nhiếp vật phẩm của hào quang lục sắc được tăng cường lên nhiều.
Những hòn đá bị thu vào trong hồ lô xuất hiện ở giữa vòng xoáy xanh biếc, bị hào quang lục sắc xung quanh cuốn lấy, lập tức giống như bùn nhão dung hợp lại với nhau, hình thành một thạch cầu màu đen.
Hàn Lập thúc giục vòng xoáy xoay tròn, dần dần gia tăng tốc độ.
Vận tốc vòng xoáy quay càng lúc càng nhanh, hồ lô phun ra hào quang lục sắc càng thêm nồng đậm.
Một đạo hào quang lục sắc nồng đậm đảo qua các nơi dưới đáy vực sâu, những nơi đi qua hết thảy đều bị đơn giản xé rách, thu vào trong hồ lô.
Tâm niệm Hàn Lập vừa động, ngừng thúc giục hồ lô xanh biếc, sắc mặt trắng bệch một hồi.
Thúc giục Huyền Thiên chi bảo này tiêu hao Tiên Linh Lực thật lớn, chỉ thúc giục một khắc này mà Tiên Linh Lực khổng lồ trong cơ thể hắn lại tiêu hao hơn phân nửa.
Hắn lấy ra một quả đan dược ăn vào, nhắm mắt điều tức, thật lâu sau sắc mặt mới chậm rãi khôi phục.
Hàn Lập vừa khôi phục lại, không thể chờ đợi lập tức thần thức tiến vào không gian đầu tiên trong hồ lô xanh biếc.
Vòng xoáy lục sắc bây giờ đã khôi phục bình tĩnh, chậm rãi xoay tròn.
Khác với lúc trước không cách nào điều khiển, hiện tại hắn đã có thể hoàn toàn khống chế chuyển động vòng xoáy xanh biếc này, tốc độ tùy tâm.
Hàn Lập nhìn vòng xoáy xoay tròn này, trong lòng không biết nghĩ cái gì, chợt nổi lên một ý niệm trong đầu, tâm niệm thúc giục.
Vòng xoáy lục sắc chuyển động chậm rãi chợt ngừng lại, sau đó lại xoay tròn, bất quá lại xoay nghịch vơi hướng cũ.
← Ch. 0590 | Ch. 0592 → |