Vay nóng Tima

Truyện:Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên - Chương 0903

Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên
Trọn bộ 1395 chương
Chương 0903: Trọng thưởng
0.00
(0 votes)


Chương (1-1395)

Siêu sale Shopee


Dịch: Tiểu Mjnh

Biên: Độc Hành

Nhóm dịch: Phàm Nhân Tông

Hàn Lập nhìn qua Lục Hoa phu nhân trên đài cao, trong lòng hơi động.

Hắn vốn biết thân phận của Lục Hoa phu nhân không thấp, chẳng qua hắn không nghĩ đến, là lão ở trong Huyền Thành này lại có địa vị cao như thế?

"Ngày hôm nay, nhờ có chư vị tụ họp ở trong Huyền Thành, cùng nhau tham gia hội võ năm thành trọng đại lần này, ta mong chư vị cùng với bọn ta, chứng kiến trong Tu La Trường này sẽ sinh ra một Khôi Thủ Vương Giả!"

"Khôi Thủ!"

"Khôi Thủ!"

"Khôi Thủ!"

Toàn bộ Tu La Trường cũng theo đó hưởng ứng theo, lập tức bùng nổ lên tiếng gào thét như núi vọng biển gầm, rung động khắp trời xanh.

Sau khi Ách Quái nói qua loa vài câu, lão liền giơ hai tay lên "vẫy vẫy" ấn xuống mấy cái, rồi ngồi xuống ghế dựa lớn sau lưng, năm người còn lại thấy vậy, cũng nhao nhao ngồi xuống theo.

Tiếng hoan hô trong Tu La Trường kéo dài thật lâu, mới dần dần giảm xuống bớt.

"Kỳ hội võ năm thành lần này, được các thành tuyển lựa từ Huyền đấu đài để chọn ra sáu mươi bốn cường giả tinh anh, mỗi trận Huyền đấu sẽ đấu một chọi một, tiến hành tổng cộng sáu vòng, tiếp đó lại giao đấu thêm lần nữa quyết định ai là vương giả. Phàm kẻ nào tiến vào tám hạng đầu, đều được ban thưởng một viên Địa Giai Lân thú, còn người nào tiến vào tứ cường, sẽ được ban thưởng một viên thú hạch Thiên Giai Lân thú." Lúc này, tên đại hán da đen chủ trì hội trường, lên tiếng đọc lớn lần nữa.

Âm thanh của gã vang vọng khắp Tu La Trường, không chỉ làm cho người ngồi xem trên khán đài hưng phấn không thôi, mà đến ngay cả đám người trên huyền đấu đài, cũng theo đó mà kích động trong lòng, hai bậc thú hạch Thiên Địa lân thú đối với bọn hắn hay là bất cứ người nào, cũng đều là tài nguyên tu luyện cực kỳ quý giá.

"Ngoài ra người nào có thể lọt vào ba vị trí đầu, sẽ được ban thưởng một khối Thiên Lân Vẫn Tinh, vật này chính là thiên ngoại vẫn tinh ngàn năm khó gặp, là tài liệu đỉnh cấp có công hiệu cho cả việc luyện đan và luyện khí, thứ này trân quý không nói chắc ai cũng biết." Đại hán đen sì cao giọng tuyên bố.

Trên khán đài cũng kinh hô một hồi, thứ này đã bao nhiêu năm chưa xuất hiện ở trong Huyền Thành rồi.

Hàn Lập nghe vậy, sắc mặt cũng thoáng thả lỏng rất nhiều, hắn thầm nghĩ trong lòng, chỉ cần hắn đạt được hạng ba là có thể được.

"Ách Quái thành chủ, lần này quả thật ngài bỏ hết tiền vốn mà, phần thưởng này cũng đủ để ban thưởng cho quán quân, ngài làm vậy không thấy đau lòng sao?" Trên đài cao, Tôn Đồ vừa cười vừa nói.

"Đều là người thành trì của mình, cho dù nhà nào chiếm được, cũng không tính là nước phù sa chảy ra ngoài, không có gì phải đau lòng cả." Ánh Quái vừa cười vừa nói.

Lúc này, lại nghe đại hán đen kia tuyên bố:

"Người nào có thể giành được hạng hai, sẽ được ban thưởng một bộ Lân Cốt Huyền Tinh Giáp do đích thân Lục Hoa phu nhân luyện chế. Những năm gần đây, bộ áo giáp này được ngài ấy dày công luyện chế, được dùng từ một ngàn hai trăm ba mươi sáu tinh cốt lớn nhỏ, cùng trộn lẫn vào đó đủ loại tài liệu trân quý không thua gì Thiên Lân Vẫn Tinh, cộng thêm Lục Hoa phu nhân hao tâm tổn trí cùng với tinh lực mới luyện ra được nó, cho dù gọi nó là bảo vật vô giá cũng không đủ."

Vừa dứt lời, toàn trường náo động.

Ngay cả các nhân tài kiệt xuất như Phong Vô Trần, cũng vì đó mà sắc mặt thay đổi, trong mắt đều hiện lên vẻ thèm muốn.

Hàn Lập nhìn vẻ mặt tươi cười đắc ý của Lục Hoa phu nhân trên đài cao, lúc này mới hiểu ra, vì sao mà lão đầu tử thấp lùn này lại có thể biết trong danh sách ban thưởng có Thiên Lân Vẫn Tinh.

Trên khán đài mọi người nghị luận ầm ĩ, đã xuất hiện hai món bảo vật, hiện giờ hầu như tất cả mọi người đang suy đoán, ban thưởng hạng nhất không biết là vật gì?

Nhưng không ai có thể nghĩ ra được câu trả lời, bởi vì trong Tích Lân Không Cảnh này muốn tìm món đồ nào quý hiếm hơn hai thứ đó, thực sự không nhiều lắm.

"Người nào có thể giành được đầu bảng, sẽ được ban thưởng một đóa Lưu Diễm Huyết Vân."

Ngay trong khi mọi người đang suy đoán tranh cãi với nhau, thì đại hán da đen dứt khoát tuyên bố ra, thứ này không giống như hai món bảo vật trước đó, gã chỉ nói ra một cái tên Lưu Diễm Huyết Vân này xong, cũng không kèm theo bất kỳ lời giải thích rõ ràng nào cả.

Trên khán đài hoàn toàn yên tĩnh, dường như mọi người đều chưa nghe qua nó, cũng không biết rốt cuộc nó là thứ gì nữa?

Nhưng ở trên đài cao, ngoại trừ Ách Quái cùng Lục Hoa phu nhân ra, thì tất cả các thành chủ còn lại đều biến sắc.

"Lưu Diễm Huyết Vân... Thật là có thứ đó sao?" Thần Dương nhịn không được, hỏi.

Mấy người còn lại cũng rối rít nhìn về phía Ách Quái, ném cho lão vẻ hỏi thăm.

"Chư vị không cần phải kinh ngạc, ban thưởng cho quán quân lần này, quả thật chính là Lưu Diễm Huyết Vân hay được gọi là "Khiếu Mẫu Thiên Lộ"." Ách Quái thành chủ nhẹ gật đầu, nói ra.

"Trong lời đồn, trời sinh trong Huyết Vân này ẩn chứa lực lượng huyết khí có thể khơi thông bế tắc Huyền Khiếu, chỉ cần nuốt nó vào trong người liền không cần phải dựa vào công pháp tu luyện, mà có thể trực tiếp khơi thông huyền khiếu, đồng thời nó cũng không lưu lại chút tai họa ngầm nào cả." Trong mắt Thần Dương lộ ra vẻ kinh ngạc khó áp chế, nhìn không được hỏi.

"Chưa chắc là như vậy, thứ đó có thể khai khiếu quả thật là không giả, thế nhưng không phải là không có hạn chế, cơ thể người khi thừa nhận Huyết Vân chung quy cũng có giới hạn của nó, nếu mà không hấp thu nổi sẽ bị chính khí huyết đảo ngược, đến lúc đó sẽ có kết cục bạo thể mà chết." Ách Quái vừa cười vừa nói.

"Dù vậy, thứ đó cũng đủ làm cho người ta kinh sợ..." Đám người rốt rít tán thưởng.

Ách Quái cũng không có thấp giọng, hơn nữa lỗ tai của đám người trên huyền đấu đài cũng kinh người, đều nghe không sót một lời nào mà lão vừa nói, vẻ mặt mỗi người đều lộ ra vẻ kinh ngạc, kèm theo vẻ mặt khát vọng.

Chẳng qua Hàn Lập hơi nhíu mày, lấy làm lạ với thứ này, nhưng hắn cũng không có hứng thú nhiều với thứ đó.

Dù gì trên phương diện khai khiếu, tốc độ của hắn cũng vượt xa những người khác, vì vậy mà sự khao khát thứ đó, đương nhiên cũng không mạnh mẽ như những người khác, ngược lại Thiên Lân Vẫn Tinh lại mang cho hắn lực hấp dẫn mạnh hơn một chút.

Trên khán đài cũng không thiếu những người có kiến thức, có người nói ra nguồn gốc của "Lưu Diễm Huyết Vân", lập tức như một viên đá dấy lên ngàn sơn sóng, dẫn đến mọi người trong khán đài nghị luận kịch liệt không thôi.

Một lúc sau, mắt thấy đám người thảo luận tình thế không nghỉ, đại hán da đen mới mở miệng ra nói lớn:

"Hội võ năm thành huyền đấu vòng thứ nhất, tổng cộng có ba mươi hai trận, bắt đầu mỗi lần tám trận, chia thành bốn đợt, trong ngày hôm nay sẽ kết thúc hết tất cả. Trận chiến này sẽ quyết ra ba mươi hai cái tên chiến thắng, sau bảy ngày nữa, sẽ tiến vào vòng tỷ thí huyền đấu tiếp theo. Hiện giờ, công bố danh sách phân chia huyền đấu vòng thứ nhất."

Nương theo tiếng đại hán da đen vừa dứt, một trận âm thanh ma sát "Rầm rầm" vang lên.

Trên mặt đất bên trái đài cao, chợt từ từ nâng lên một vách đá màu xám trắng cao mấy chục trượng, phía trên phân ra bốn hàng, khắc dấu phân biệt bốn vòng tỷ thí huyền đấu hôm nay, mỗi một vị Huyền Đấu Sĩ đều có danh sách đối chiến với mình.

Ánh mắt Hàn Lập khẽ đảo qua, trong danh sách giao chiến vòng thứ nhất trên vách đá không có tên mình, cũng không có Cốt Thiên Tầm, ngược lại có hai tên Đồ Cương cùng Tôn Băng Hà khá có tiếng trong Thanh Dương thành.

Người cùng giao đấu với Tôn Băng Hà chính là một gã Huyền Đấu Sĩ của Chỉ Huyền thành, hắn không có nghe Cốt Thiên Tầm cùng Thần Dương nhắc qua, chắc là gã cũng không phải là nhân vật lợi hại gì, ngược lại đối thủ đối chọi với Đồ Cương, không ngờ là Đoàn Thông của Thông Dư thành.

Ánh mắt của hắn lại đảo xuống dưới, trong vòng thứ hai trên huyền đấu đài chữ "Tốn" lại có tên của mình, người mà hắn đối chiến tên là Từ Thuận, là một tên Huyền Đấu Sĩ của Bạch Nham thành.

"Lệ huynh, xem ra vòng thứ hai chúng ta đều sẽ lên đài tỷ thí, ngươi là đài chữ Tốn, mà ta thì đài chữ Ly, muốn quan sát tình hình giao chiến lẫn nhau cũng không cách nào được rồi." Trong thức hải của Hàn Lập, đột nhiên vang lên tiếng của Cốt Thiên Tầm.

Hàn Lập nhìn lướt qua vách đá, phát hiện tên Cốt Thiên Tầm ngay cách tên mình không xa, đối thủ giao chiến với nàng, dường như là một tên Huyền Đấu Sĩ của Chỉ Huyền thành, tên là Uông Trực.

"Gã Từ Thuận này ngươi đã từng gặp qua chưa?" Hàn Lập truyền âm hỏi.

"Hình như trước đó gã cũng có tham gia một lần hội võ năm thành, thứ tự cũng chẳng ra làm sao, không có ấn tường gì cả. Tuy vậy có thể tham gia hội võ năm thành, hơn phân nữa đều có chút tài năng." Cốt Thiên Tầm ngẫm nghĩ một chút, trả lời.

Hàn Lập âm thầm nhẹ gật đầu, rồi xem qua một lượt tất cả danh sách của ba mươi hai trận huyền đấu này, trầm ngâm nói: "Danh sách này, ngược lại phân chia có hơi trùng hợp, tu sĩ cùng thành sẽ không được giao chiến với nhau, chủ lực các thành cũng không có đụng mặt nhau."

"Chuyện này kỳ trước cũng đều như vậy, là cố ý làm ra. Cơ bản các tu sĩ cùng thành sẽ không phải giao chiến trong vòng thứ nhất, về sau số lượng Huyền Đấu Sĩ các thành đều tiến vào vòng hai sẽ có khác biệt, đến lúc đó không có biện pháp nào để đảm bảo cho gà nhà không tự đá nhau. Tỉ như, một thành nào đó có mười hai người đều chiến thắng vòng thứ nhất, đến vòng thứ hai thì khó mà tránh khỏi an bài tu sĩ cùng thành gặp nhau. Còn về chủ lực các thành, vì để huyền đấu thêm kịch tính, trong ba vòng đầu cơ bản chủ lực các thành sẽ không phải đụng mặt nhau. Bọn hắn muốn quyết đấu, chỉ có thể sau khi tiến vào tám hạng đầu mới xuất hiện mà thôi." Cốt thiên Tầm truyền âm giải thích nói.

"Hiện tại tất cả tám tổ Huyền Đấu Sĩ vòng thứ nhất hãy lên huyền đấu đài, Huyền Đấu Sĩ còn lại thì lui vào trong hậu trường. Các vị khán giả đã có thể bắt đầu đặt cược, một khắc sau, huyền đấu chính thức bắt đầu." Lúc này, âm thanh đại hán da đen lại vang lên lần nữa.

Bọn người Hàn Lập bắt đầu lui ra, trên khắp nơi khán đài gào thét ầm ĩ, mơ hồ tất cả mọi người đứng dậy rời khỏi chỗ ngồi, tiến đến bình đài đặt cược cách huyền đấu đài gần đó.

Diện tích Tu La Trường thật sự quá lớn, cho dù có ngồi ở vị trí đủ cao trên khán đài, cũng không cách nào quan sát được hết tám trận tỷ thí huyền đấu cùng một lúc được, cho nên sau khi những người xem này đặt cược đối tượng nào xong, trên cơ bản liền đến khán đài đó ngồi xuống, rồi chờ trận giao đấu đó bắt đầu.

Chỗ mà bọn người Hàn Lập đợi, là đầu thông đạo có hình vòng tròn nằm dưới khán đài, mơ hồ bao vây cả một vòng Tu La Trường.

Trong thông đạo có mở cửa sổ, chỉ cần bọn họ nguyện ý, liền có thể vòng quanh thông đạo, là có thể nhìn thấy tình hình mỗi trận huyền đấu bên ngoài.

Ngoại trừ mười sáu người đang giao chiến bên ngoài, tất cả Huyền Đấu Sĩ của các thành đều ở trong này.

Những tu sĩ giao hảo với Đồ Cương cùng Tôn Băng Hà kia, hầu như tất cả đều đi tới gần nơi chiến đài chữ "Khôn" cùng đài chữ "Đoái" mà bọn họ giao chiến, rồi đứng trước cửa sổ nhìn ra bên ngoài.

"Đồ Cương đạo hữu cũng quá xui xẻo, vòng thứ nhất đã đụng mặt tên Sát Thần Đoàn Thông rồi, xem ra hội võ lần này hắn cũng chỉ có thể dừng chân ở đây..." Một gã Huyền Đấu Sĩ của Thanh Dương thành thở dài nói ra.

"Chuyện này có biện pháp sao... Cũng đừng có than thở nữa, chúng ta cũng không phải như vậy à, đừng nói là gặp Đoàn Thông, cho dù có gặp gã nào kém hơi hắn một bậc, có thể nắm chắc được mấy phần thắng chứ?" Một người khác cũng thở dài theo.

"Bà mẹ, đừng có rầu rĩ nữa, không phải chúng ta còn có Dịch đạo hữu sao... Ủa? sao không thấy Dịch đạo hữu nữa rồi?"

Lúc này đám người mới phát hiện, Dịch Lập Nhai vừa mới còn đồng hành với bọn hắn, vậy mà hiện giờ không thấy bóng dáng đâu cả.

Trong thông đạo, một nơi trống trải không có người, Dich Lập Nhai cùng một tên nam tử trung niên cao lớn sánh vai đi, nói chuyện thì thầm.

"Không nghĩ tới từ biệt lần trước, đã nhiều năm không gặp như vậy, tiến cảnh tu vi của Dịch đạo hữu quả là không tầm thường, để cho vi huynh ta cực kỳ hâm mộ không thôi" Nam tử trung niên cười nói.

"Từ huynh, cũng đừng có giễu cợt ta. Ta cũng không nói lòng vòng nữa, lần này đến tìm ngươi, là có một chuyện muốn nhờ." Dịch Lập Nhai nói ra.

"Cứ nói đừng ngại." Nam tử trung niên dừng bước lại, nói ra.

"Đối thủ giao chiến với Từ huynh hôm nay, tên là Lệ Phi Vũ, chính là người của Thanh Dương thành chúng ta. Lão đệ hi vọng thời điểm ngươi giao chiến với hắn..." Dịch Lập Nhai thấp giọng lại, rồi bày ra động tác cắt ngang cổ.

Hóa ra, nam tử trung niên họ Từ này không phải ai khác, mà chính là Huyền Đấu Sĩ Từ Thuận của Bạch Nham thành sắp tỷ thí với Hàn Lập.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1395)