← Ch.285 | Ch.287 → |
Ba nữ nhân mang theo khăn che mặt, bị Tam Trưởng Lão Ma giáo trông chừng một mạch trở lại tú lâu. Chờ các nàng lên rồi, Tam Trưởng Lão liền bảo vệ ở dưới lầu, trông chừng nghiêm mật, không cho các nàng chạy trốn.
Sau khi lên lầu, Tiểu Thúy bỏ khăn che mặt ra, nói với Ninh Uyển Quân:
- Tiểu thư, chúng ta nên thu thập mau mau một chút đi, một hồi đội ngũ rước dâu Đông Phương Thiếu Minh chủ sẽ đến, chúng ta cũng nên chuẩn bị mau mau một chút.
Ninh Uyển Quân ngồi trên ghế, không nói nửa lời.
Nhìn tú lâu mình ở những năm qua, nhìn bàn trang điểm của mình, Ninh Uyển Quân đưa tay ra chậm rãi vuốt ve hết thảy những thứ mình quen thuộc, chẳng lẽ mình sẽ phải cáo biệt như vậy sao?
La Thái Y cũng bỏ khăn che mặt xuống, trợn mắt nhìn Tiểu Thúy một cái:
- Ngươi nói nhăng gì đó, Uyển Quân cũng sẽ không gả cho Đông Phương Thiếu Bạch, căn bản không thích, làm sao có thể ép uổng đến cùng được chứ?
Tiểu Thúy rất sợ La Thái Y, bị La Thái Y quát tháo như vậy vội vàng cúi đầu, khép nép không dám nói tiếp nữa.
- Ta cho ngươi biết, đừng tưởng rằng chuyện tiểu thư ngươi gả đi đã định, ta biết người muốn cùng gả đến Hồ Điệp cốc, có lẽ có hy vọng một ngày sẽ làm tiểu thiếp Đông Phương Thiếu Bạch, còn vọng tưởng làm Minh chủ phu nhân, người đừng có nằm mộng! Thừa dịp còn sớm dẹp bỏ ý niệm này đi!
Trên gương mặt xinh đẹp của La Thái Y có vẻ tức giận, nha đầu này gió chiều nào ngã theo chiều ấy, thậm chí lúc bị nhốt từng lên tiếng khuyên Ninh Uyển Quân chấp nhận.
Nàng cho là đại thế đã định, Ninh Uyển Quân nhất định sẽ trở thành thê tử Đông Phương Thiếu Bạch, làm nha đầu gả theo, chính nàng cũng có ảo tưởng gà bay lên hóa thành phượng hoàng.
Nha hoàn như vậy, nếu không phải nể tình nàng đi theo Ninh Uyển Quân nhiều năm, La Thái Y đã sớm một kiếm giết nàng.
- Thái Y tỷ, tỷ cũng không cần nói nó, dù sao nó cũng chung sống với muội, cũng chịu không ít khổ sở.
Ninh Uyển Quân ngồi ở chỗ đó, không quay đầu lại, lên tiếng sâu kín nói.
La Thái Y nghe thấy thanh âm của Ninh Uyển Quân, không kìm chế được cũng có chút đau lòng, Uyển Quân cô nương này đúng là một kẻ bạc mệnh. Lúc trước khi Mạc Thiên Tà làm giáo chủ, nàng còn phải quan tâm lo lắng cho phụ thân mình, đã lo lắng sợ hãi cả ngày lẫn đêm.
Bây giờ Mạc Thiên Tà bị nhốt, Ninh Uyển Quân càng bi thảm hơn, sau khi trở lại Thiên Sơn liền bị nhốt. Mặc dù không ai ngược đãi nàng, nhưng nàng được nuông chiều đã quen, quả thật cũng đã phải chịu không ít khổ sở.
Hơn nữa sau khi nhận được tin mình bị ép gả cho Đông Phương Thiếu Bạch, cả ngày Ninh Uyển Quân lấy nước mắt rửa mặt, gầy gò đi không ít.
Nếu không phải bị trông chừng nghiêm mật, thậm chí nàng đã tự sát.
Quả thật nàng hết sức đáng thương.
Khóe mắt La Thái Y có hơi ướt, chậm rãi đi tới bên người Ninh Uyển Quân, ngồi xuống nắm lấy tay nàng:
- Uyển Quân, nghe lời của Thái Y tỷ, nhất định không được bỏ cuộc, nhất định chúng ta phải kiên trì, nhất định sẽ có người tới cứu chúng ta.
Hai bàn tay siết chặt nhau, Ninh Uyển Quân thấp giọng nói:
- Thái Y tỷ, không cần an ủi Uyển Quân nữa, còn ai có thể cứu được chúng ta?
La Thái Y nghiến răng một cái:
- Nhất định sẽ có, giáo chủ chắc chắn sẽ trở lại.
- Thái Y tỷ, mặc dù Uyển Quân bị nhốt nhưng cũng biết địa phương giam giữ phụ thân còn nghiêm ngặt hơn chúng ta, còn có cao thủ trông chừng. Nếu không bằng vào công lực của phụ thân đã sớm trở về, cần gì phải chờ tới hôm nay?
La Thái Y cũng không biết Mạc Thiên Tà bị nhốt ở địa phương nào, nhưng nàng cũng tán đồng lời của Ninh Uyển Quân, sợ là Mạc Thiên Tà không thể trở lại. Nếu không chỉ bằng vào tính tình duy ngã độc tôn của Mạc Thiên Tà, làm sao có thể để cho nữ nhi của mình phải chịu uất ức như vậy, đã trở lại từ sớm.
Do dự một chút, La Thái Y lại nói:
- Uyển Quân, thật ra thì còn có một người có lẽ sẽ tới cứu chúng ta.
- Người nào?
- Phương trượng Thiếu Lâm tự, Nhất Giới Đại sư!
Ninh Uyển Quân lập tức vén khăn che mặt lên, tỏ vẻ không thể nào tin được nhìn La Thái Y.
Dung nhan nghiêng nước nghiêng thành tiều tụy không ít, đôi mắt xinh đẹp có hơi sưng đỏ, miệng anh đào nhỏ hơi hé ra một chút, kinh ngạc nhìn La Thái Y trước mặt.
Thấy dáng vẻ tiều tụy hao gầy của Ninh Uyển Quân, La Thái Y càng đau lòng.
Nàng đã trông thấy Ninh Uyển Quân lớn lên từ nhỏ, lúc nàng là một đại hài tử, Ninh Uyển Quân còn là một tiểu hài tử, khi Ninh Uyển Quân là một đại hài tử, nàng đã là đại cô nương, hôm nay Ninh Uyển Quân trưởng thành đại cô nương, nàng đã ba mươi tuổi.
Võ công Ninh Uyển Quân là một tay nàng dạy cho, nhưng từ trước tới nay La Thái Y chưa từng tự xưng sư phụ. Hai người tình như tỷ muội, mặc dù La Thái Y lớn hơn Ninh Uyển Quân mười tuổi, nhưng bề ngoài nhìn qua không chênh lệch bao nhiêu, cũng xinh đẹp như vậy. Lúc ăn cơm cũng ăn chung với nhau, cũng ngủ chung với nhau, thậm chí có lúc tắm cùng nhau, tình cảm cực kỳ thâm hậu.
Tính tình hai người có chỗ khác nhau, Ninh Uyển Quân thuở nhỏ đã dịu dàng nhu thuận, tính tình rất tốt.
Mà tính tình La Thái Y lại hết sức cứng rắn, đối nhân xử thế tàn nhẫn quả quyết. Chẳng qua là lúc đối mặt Ninh Uyển Quân nàng lại không thể tàn nhẫn được, coi như muội muội mình, còn thương gấp bội phần.
Cho nên La Thái Y hiểu được tâm tư Ninh Uyển Quân.
Sau lần trước Ninh Uyển Quân đi Thiếu Lâm tự trở lại, La Thái Y liền phát hiện, Ninh Uyển Quân có hảo cảm đặc thù với vị phương trượng trẻ tuổi Thiếu Lâm kia.
Không sai, không phải là hảo cảm bình thường, chính là hảo cảm đặc thù.
Mặc dù La Thái Y cũng chưa có trải qua ái tình nam nữ, nhưng dáng vẻ xấu hổ của thiếu nữ của Ninh Uyển Quân lúc nghe nhắc tới phương trượng Nhất Giới, La Thái Y thấy rất rõ ràng.
Thiếu nữ xinh đẹp Ninh Uyển Quân đã động lòng.
Nhớ tới hòa thượng anh tuấn kia, trong lòng La Thái Y vẫn thầm hận. Hòa thượng này lúc nhìn thấy mình đang tắm còn giả vờ như không thấy gì cả, bất quá vào thời khắc tối hậu lại nói lỡ lời.
Bất quá người này coi như là có tình có nghĩa, lúc mình yêu cầu hắn đi trợ giúp phân đà Ma giáo, hắn không có chút từ chối, lập tức đi trợ giúp đối phó Hoa Vô Kỵ.
Cũng là nhìn trúng điểm có tình có nghĩa của hòa thượng này, La Thái Y mới để giấy nhắn lại cho hắn, bảo hắn tới Thiên Sơn cứu Ninh Uyển Quân.
Khi đó La Thái Y cũng đã biết chuyện Ma giáo, chỉ bất quá nàng và mấy người Lam Hi, Chu Tần vẫn chưa hoàn toàn trở mặt với bọn Hoàng Kỳ, Lý Dật Phong cũng mới vừa tới nơi này không bao lâu, mới vừa xác định chuyện này.
La Thái Y tin tưởng Nhất Giới hòa thượng cũng biết tình ý Ninh Uyển Quân đối với hắn, chỉ cần hắn không phải là người vô tình, vậy nhất định sẽ tới.
Nhưng đến hôm nay, La Thái Y cảm thấy hối hận.
Thế cục Ma giáo xảy ra biến hóa quá lớn, bọn Bất Tử Đạo Nhân, Mã Chấn Tây lục tục đến, làm cho La Thái Y không thấy được hy vọng.
Nhất Giới chỉ là một tiểu hòa thượng thực lực tầm thường, hắn đi tới nơi này chỉ có thể là chịu chết.
← Ch. 285 | Ch. 287 → |