← Ch.592 | Ch.594 → |
- Ngày mai nhớ trả lại niềm vui cho ta.
Thanh âm từ bầu trời đêm truyền tới, Hoắc Nguyên Chân vận chuyển Thiên Nhãn, lại không thấy nữ tử ở địa phương nào.
Từng giọt mưa lạnh lẽo từ trên không rơi xuống, rơi vào đấu lạp Hoắc Nguyên Chân đang cầm trên tay, lần này nữ tử đã đi thật.
Tháo đấu lạp từ trên đầu xuống, Hoắc Nguyên Chân cười khổ một tiếng, mặc dù nữ tử này nhìn qua tựa hồ không có gì nguy hiểm, nhưng ai có thể bảo đảm nàng một mực như vậy? Tán gẫu với người có thực lực vượt xa mình, trong lòng Hoắc Nguyên Chân vẫn cảm thấy phập phồng lo sợ.
Lúc này thanh âm của Vô Danh truyền tới:
- Phương trượng, người kia đi rồi ư?
Trong lời của Vô Danh biểu lộ nghi vấn, khiến cho Hoắc Nguyên Chân không hiểu:
- Lão không nhìn thấy nàng sao?
- Không có, người kia một mực dùng thủ đoạn ngăn cản lão nạp theo dõi, cho nên lão nạp không thấy được nàng, phải chăng là một nữ nhân?
Hoắc Nguyên Chân ngẩn người một chút:
- Không phải là lão không thấy được sao? Làm sao biết nàng là nữ nhân?
Vô Danh cười hắc hắc một cái:
- Mặc dù lão nạp không thấy được người kia, nhưng lại có thể thấy phương trượng. Phương trượng nuốt nước bọt lão nạp có thể nhìn rõ ràng, cho nên biết không chỉ là một nữ nhân, hơn nữa còn là một nữ nhân vô cùng xinh đẹp, có đúng hay không?
Hoắc Nguyên Chân sa sầm nét mặt không thèm lý tới Vô Danh truyền âm quấy rầy. Lão già này đã sống hơn trăm tuổi, không để hạt cát nào lọt vào mắt. chuyện gì có thể che giấu được lão.
Đang muốn trở về Phương Trượng viện, đột nhiên trong cơ thể vang lên thanh âm nhắc nhở của Hệ Thống:
- Đã đến giờ quay thưởng Thất Tịch, túc chủ có lập tức quay thưởng hay không?
Thanh âm nhắc nhở của Hệ Thống vang lên, chứng tỏ thời gian đã qua nửa đêm, hôm nay đã là Thất Tich.
Bên ngoài vẫn đang mưa, Hoắc Nguyên Chân cũng không muốn quay thưởng một lần trong mưa, bên ngoài có lão Vô Danh kia tại mắt không đầu là không có, vẫn là trở lại Phương Trượng viện tương đối an toàn hơn.
Nhanh chóng trở lại Phương Trượng viện, sau khi Hoắc Nguyên Chân vào nhà tháo đấu lạp xuống, muốn tiện tay ném qua một bên, nhưng cân nhắc một hồi vẫn nhẹ nhàng để đấu lạp xuống, sau đó trở lại đài sen mình.
Trong cơ thể đã nhắc nhở quay thưởng lần thứ hai, Hoắc Nguyên Chân trực tiếp mở ra luân bàn Hệ Thống.
Mới vừa rồi tán gẫu cùng nữ tử bào trắng nhìn như dễ dàng, trên thực tế Hoắc Nguyên Chân thật đúng là có chút lo lắng. Bây giờ tâm tư hắn cũng không phải bình tĩnh như vậy, trong lúc nhất thời chợt tiện tay nhấn Start quay thưởng, thậm chí không nhìn thấy phần thưởng là cái gì.
Khả năng đây là một lần quay thưởng tốc độ nhanh nhất từ trước tới nay, điểm sáng quay thật nhanh một vòng, sau đó dùng phắt lại ở ô đại lễ bao đã rất lâu chưa quay trúng.
Vào ngày lễ Tết, cơ hội quay trúng phần thưởng tốt tương đối lớn, nhưng từ trước tới nay Hoắc Nguyên Chân chưa từng may mắn như vậy bao giờ, thậm chí không cần nghiên cứu cái gì đã trực tiếp quay trúng một đại lễ bao.
Hoắc Nguyên Chấn kích động mở đại lễ bao ra.
Hiện tại phần thưởng đại lễ bao không có giới hạn gì, phần thưởng bên trong là xuất hiện ngẫu nhiên, cũng không giới hạn chỉ một loại..
Sau khi mở ra, phần thưởng thứ nhất lập tức làm cho Hoắc Nguyên Chân mừng rỡ như điên.
Lại là một viên Sơ Cấp Võ Học Tấn Cấp Đan.
Hợp thành một viên Cao Cấp Võ Học Tấn Cấp Đan trên thực tế cần chín viên Sơ Cấp Võ Học Tấn Cấp Đan, Hoắc Nguyên Chân đã có hai viên trung cấp, coi như là sáu, hôm nay thêm một viên này coi như là viên thứ bảy.
Chỉ cần có được hai viên Sơ Cấp Võ Học Tấn Cấp Đan nữa, Hoắc Nguyên Chân sẽ có thể có môn võ học siêu cấp thứ nhất chân chính.
Mở đầu may mắn như vậy khiến cho Hoắc Nguyên Chân hết sức vui mừng, vội vàng tra xét phần thưởng thứ hai.
Phần thưởng thứ hai là chữ Mộc trong Ngũ Hành Sơn.
Sau khi lấy được phần thưởng này, nếu như Hoắc Nguyên Chân vận dụng Thiên Nhãn cẩn thận quan sát, sẽ phát hiện hai chữ nhỏ Kim, Mộc trong lòng bàn tay.
Nếu như sau này có cơ hội quay trúng Thủy, Hỏa, Thổ, như vậy nghiệp lớn Ngũ Hành Sơn Hoắc Nguyên Chân sẽ thành, dĩ nhiên còn cần nội lực cường hãn vô cùng duy trì mới được.
Tóm lại đây cũng là một thứ hữu dụng, Hoắc Nguyên Chân cao hứng xem qua phần thưởng thứ ba.
Phần thưởng thứ ba là Thiên Nhĩ tầng thứ nhất.
Hoắc Nguyên Chân đã có Thiên Nhãn, hôm nay có Thiên Nhĩ, trong phạm vi trăm thước có thể nghe thấy hết thảy. Hoắc Nguyên Chân cũng cảm thấy không tệ, hôm nay chênh lệch giữa mình và Tiên Thiên viên mãn chân chính đã không lớn.
Phần thưởng bên trong đại lễ bao cũng có thể đánh bạc, bất quá ba phần thưởng này, Hoắc Nguyên Chân đều không lựa chọn đánh bạc. Muốn cầu may cũng phải xem thời cơ, quay trúng phần thưởng tốt không thể mang ra đánh bạc, như vậy rất có thể mất hết tất cả.
Quay trúng đại lễ bao như vậy, mặc dù gia tăng thực lực không phải là rất lớn, Hoắc Nguyên Chân cũng rất hài lòng.
Rất nhanh lần quay thưởng thứ hai đã mở ra, mặc dù Hoắc Nguyên Chân cảm thấy hôm nay vận may không tệ, nhưng vẫn muốn nghiên cứu thử phần thưởng một chút, dù sao tra xét phần thưởng cũng là một chuyện vui.
Phật quang, Pháp Tướng cũng có thể quay thưởng tầng thứ sáu, Phạm âm có thể quay thưởng tầng thứ bảy, bất quá lần này Hoắc Nguyên Chân phát hiện, bên trong ba hạng mục này chẳng qua chỉ xuất hiện một Pháp Tướng tầng thứ sáu.
Nói cách khác lúc trước hai mươi mốt hạng mục, hôm nay đã biến thành mười chín, bớt đi hai.
Không còn không chỉ là mười chín phần thưởng, sau khi Hoắc Nguyên Chân cẩn thận tra xét, mới phát hiện phần thưởng trên luân bàn Hệ Thống trở nên ít đi. Pháp khí tạp vật biến thành hai, một pháp khí, một tạp vật, lệnh bài xây dựng là ngẫu nhiên xuất hiện bên trong tạp vật.
Thảo mộc sinh linh cũng chỉ còn lại hai phần thưởng, một động vật, một thực vật.
Ảo cảnh cũng là hai, võ công cũng là hai.
Phật quang còn dư lại một, duy chỉ có ba phần thưởng của Thưởng Lớn vẫn còn đó.
Thiên Nhãn cùng Thiên Nhĩ vẫn còn, phần thưởng thần bí cũng có một món.
Nói cách khác, bây giờ trên luân bàn Hệ Thống tổng cộng chỉ có mười lăm đồ án.
Cho tới bây giờ chưa từng thấy qua ít đồ án như vậy, trong lúc nhất thời Hoắc Nguyên Chân kinh ngạc ngây người. Khó trách mới vừa rồi dễ dàng quay trúng đại lễ bao như vậy, thì ra Hệ Thống thật đúng là chiếu cố mình, hủy bỏ tất cả vật phẩm không cần thiết, mà ra sức giữ lại Thưởng Lớn và những phần thưởng tốt, như vậy không thể nghi ngờ là càng thêm có lợi cho mình quay trúng phần thưởng tốt.
Ánh mắt hắn quét qua thật nhanh trên mười lăm đồ án, trừ ba mục Thưởng Lớn cùng Pháp Tướng tầng thứ sáu, còn có ba mục Thiên Nhãn Thiên Nhĩ phần thưởng thần bí ra, tám phần thưởng còn lại theo thứ tự là: một chiếc kim la, một lệnh bài xây dựng Trưởng Lão viện, một hạt giống Tham Thiên Cự Thụ, một con Điếu Tình Bạch Ngạch Hổ to lớn, ảo cảnh Hàn Băng Địa Ngục, áo cảnh Linh Đài Phương Thốn Sơn, Cà Sa Phục Ma Công, cùng với Kim Cương Bất Hoại Thể nửa quyển trên.
Không có vật phẩm gì đặc biệt xuất sắc, cũng không có vật phẩm gì quá kém.
Hoắc Nguyên Chân xem thử, mới vừa rồi đã trúng một lần đại lễ bao, muốn trúng Thưởng Lớn lần nữa độ khó không nhỏ. Thậm chí kể từ khi hắn quay thưởng đến bây giờ, còn chưa từng có lần nào liên tục trúng hai lần Thưởng Lớn, cho nên lần quay thưởng thứ hai này, Hoắc Nguyên Chân cũng không có ôm hy vọng quá lớn.
Suy nghĩ một chút mới vừa rồi tiện tay quay thưởng liền lấy được đại lễ bao, Hoắc Nguyên Chân dứt khoát lại phóng túng một lần, tiện tay nhấn Start như lần trước.
Cũng không biết điểm sáng chạy đi đâu, Hoắc Nguyên Chân một mực chờ đến thanh âm nhắc nhở của Hệ Thống vang lên:
- Túc chủ quay trúng Cà Sa Phục Ma Công, có sử dụng chức năng đánh bạc hay không?
Hoắc Nguyên Chân mở mắt, nhìn Cà Sa Phục Ma Công kể từ khi mình làm phương trượng đã xuất hiện rất nhiều lần này.
Đây là một môn võ học trung cấp, uy lực coi như không tệ, nếu như là lúc đầu quay trúng, vậy cũng coi như có chút tác dụng đối với hắn. Nhưng hiện tại hắn đã có nhiều môn võ học thực dụng, trên thực tế môn này đã không còn tác dụng gì quá lớn.
Nếu như nói sử dụng, có lẽ một môn võ học cơ bản gia tăng thân thể càng thực dụng hơn, dù sao mình vừa học sẽ lập tức đạt tới cảnh giới đại thành, cũng sẽ không cần phải vất vả cực khổ tu luyện.
Nhưng hiện tại đã quay trúng, tự nhiên cũng không thể không lấy, nghe Hệ Thống hỏi có đánh bạc hay không, Hoắc Nguyên Chân có vẻ do dự.
Võ học trung cấp, thông thường hắn sẽ không mang ra đánh bạc. Nhưng đến lúc này, võ học trung cấp coi như là gân gà, Hoắc Nguyên Chân dứt khoát nghiến răng, đánh bạc.
- Đánh bạc!
Theo tiếng nói Hoắc Nguyên Chân vừa dứt điểm sáng Hệ Thống bắt đầu chớp động.
Đã đánh bạc, như vậy chính là mang Cà Sa Phục Ma Công đi đánh Kim Cương Bất Hoại Thể, Hoắc Nguyên Chân lẳng lặng chờ đợi một hồi, đánh bạc kết thúc.
Một thời gian dài vừa qua đánh bạc không hề thất bại, rốt cục lần này Hoắc Nguyên Chân cũng nếm mùi thất bại, quả thật xác suất thắng năm mươi phần trăm đối ứng chính là năm mươi phần trăm thất bại.
Cà Sa Phục Ma Công biến mất, coi như Hoắc Nguyên Chân vừa lấy giỏ tre múc nước.
Trong lòng hơi có chút mất mát, cứ như vậy, quay thưởng Thất Tịch này chẳng phải là hoàn mỹ.
Rốt cuộc đã trải qua bách chiến, rất nhanh Hoắc Nguyên Chân cũng khôi phục lại, thuận tay chuẩn bị kết thúc quay thưởng Thất Tịch.
Nhưng hắn đột nhiên thấy được xếp hạng môn phái nằm trong nhiệm vụ đệ nhất thiên hạ đại phái, Hoắc Nguyên Chân suy nghĩ một chút, không có tắt Hệ Thống, mà là tra xem thử xếp hạng Thiếu Lâm hiện tại trên giang hồ.
Lần trước tra xét xếp hạng, Thiếu Lâm xếp hạng thứ năm thiên hạ, trước mặt còn có bốn môn phái, không biết hôm nay Thiếu Lâm xếp hạng như thế nào...
Tra xét qua, quả nhiên có xếp hạng của Thiếu Lâm trên đó.
Thứ ba thiên hạ!
Hoắc Nguyên Chân nhìn xếp hạng này, nhất thời ngẩn người một chút. Hắn nhớ ra Lạc Hoa thần giáo trải qua sự tiến công của bọn Mạc Thiên Tà, đã mất tên trên giang hồ, như vậy Thiếu Lâm mình hẳn thuận thế tiến tới một hạng, thành thứ tư thiên hạ.
Nhưng bây giờ lại thay đổi, thành môn phái thứ ba thiên hạ!
Nói như thế, hiện tại môn phái có thực lực vẫn còn trên Thiếu Lâm đã chỉ có hai.
Trong lúc nhất thời, Hoắc Nguyên Chân không cách nào khẳng định đã xảy ra chuyện gì.
Ma giáo hắn ở trước mặt của mình, còn có Mật tông cũng hắn ở trước mặt của mình, như vậy hai hạng xếp trước mình chính là hai môn phái này sao?
Hoắc Nguyên Chân thật không dám xác định, bởi vì lần trước rõ ràng là có bốn, vì sao lần này lại biến thành ba?
Thậm chí Hoắc Nguyên Chân hoài nghi, chẳng lẽ là thực lực tổng thể Thiếu Lâm mình đã vượt qua Ma giáo rồi sao?
Nhưng bên trong Ma giáo có Mạc Thiên Tà, có Đông Phương Thiếu Bạch, còn có Động Huyền Tử mới gia nhập, ba cao thủ Tiên Thiên viên mãn, thực lực thế nào cũng phải trên Thiếu Lâm mới đúng.
Hoắc Nguyên Chân cẩn thận xem thử Hệ Thống, đột nhiên trong lòng dâng lên một ý nghĩ, nói với Hệ Thống:
- Thiếu Lâm chúng ta hôm nay đã là thứ ba thiên hạ, ta có thể tra xét môn phái trước sau hay không?
Thanh âm nhắc nhở của Hệ Thống vang lên: - Có thể.
Vốn hắn không hy vọng bao nhiêu, không ngờ rằng Hệ Thống lại cho phép, nhất thời mừng rỡ như điên, lập tức nói:
- Lập tức tra cho ta môn phái đứng trước Thiếu Lâm là môn phái nào?
Hệ Thống trả lời rất nhanh:
- Môn phái thứ hai thiên hạ là Mật tông!
Hoắc Nguyên Chân không có ngạc nhiên quá lớn, hắn đã sớm đoán được Mật tông thực lực phi phàm, quả nhiên môn phái xếp hạng thứ hai thiên hạ là bọn họ, chuyện này cũng không ly kỳ.
Tra xét xong môn phái thứ hai, Hoắc Nguyên Chân cũng có hơi lo lắng, Mật tông xếp thứ hai, chẳng lẽ Ma giáo xếp hạng đệ nhất thiên hạ hay sao?
Nếu là như vậy, Thiếu Lâm mình coi như nguy hiểm.
- Vậy ta có thể tra xét môn phái đệ nhất thiên hạ là môn phái nào hay không?
Thanh âm nhắc nhở của Hệ Thống vang lên:
- Trước mắt túc chủ chỉ có thể tra xét môn phái trước mặt cùng phía sau mình.
Nghe thấy Hệ Thống cự tuyệt, Hoắc Nguyên Chân có hơi than thở, môn phái đệ nhất thiên hạ mới là đối thủ lớn nhất của mình hoàn thành nhiệm vụ, nhưng lại không biết là môn phái nào.
Nói vậy thật sự là Ma giáo rồi.
Bất quá nếu thật là Ma giáo, Hoắc Nguyên Chân quả thật không quá lo lắng, chỉ cần cho mình một thời gian, vượt qua Ma giáo là chuyện sớm hay muộn.
Hơn nữa sau khi nội lực của mình đạt tới Tiên Thiên viên mãn, khi đó có lẽ chính là lúc Thiếu Lâm thành đệ nhất thiên hạ.
Nghĩ tới đây, vừa mới chuẩn bị tắt Hệ Thống, Hoắc Nguyên Chân lại nhớ ra cái gì đó, thuận miệng hỏi Hệ Thống một câu:
- Vậy môn phái xếp hạng thứ tư thiên hạ là môn phái nào?
Trong suy nghĩ của Hoắc Nguyên Chấn, có lẽ môn phái thứ tự thiên hạ phải là Võ Đang hoặc là Cái Bang gì đó, dù sao Lạc Hoa thần giáo cũng không còn, thiên hạ cũng không có đại phái gì nữa.
Nhưng nghe thấy Hệ Thống trả lời, Hoắc Nguyên Chân nhất thời ngẩn người ra tại chỗ, tại sao có thể như vậy!?
Hoắc Nguyên Chân nghĩ tới rất nhiều môn phái xếp hạng sau mình, nhưng hắn chưa hề nghĩ tới, môn phái xếp hạng ở sau mình lại là Thánh Hỏa giáo.
Ma giáo có ba đại Tiên Thiên viên mãn, rõ ràng là thực lực sẽ không dưới Thiếu Lâm, huống chi số lượng tín đồ môn phái bọn họ cũng rất nhiều.
Nếu như nói địa phương duy nhất Ma giáo không bằng Thiếu Lâm tự, đó chính là số lượng đội cao thủ thứ hai không bằng Thiếu Lâm.
Thiếu Lâm hôm nay có sáu đại đệ tử, hơn nữa A Dục Già cùng Tuệ Cương cũng sắp tới Thiếu Lâm, như vậy đến lúc đó Hoắc Nguyên Chân sẽ có bảy đại đệ tử thân truyền, toàn là sức chiến đấu Tiên Thiên hậu kỳ đỉnh phong. Đồng thời bên trong chùa còn có Nhất Đăng chuẩn viên mãn, cho nên sức chiến đấu đội cao thủ thứ hai Thiếu Lâm là cực mạnh.
Ngược lại Ma giáo trước sau mất đi Bất Tử đạo nhân, huynh đệ Lý Dật Phong, sức chiến đấu đội cao thủ thứ hai đã giảm xuống thê thảm. Trước mắt có thể xuất thủ cũng chỉ là hai người Tu La Sát cùng Ngọc La Sát, ngoài ra còn có hai trong Tam Trưởng Lão Ma giáo chống đỡ cục diện.
Trình độ như Tam Trưởng Lão Ma giáo, hiện tại ở Thiếu Lâm đã không đáng kể gì.
← Ch. 592 | Ch. 594 → |