← Ch.702 | Ch.704 → |
Rốt cục người của Nhật Bách Linh Bát La Hán Đại Trận phía dưới đã tới gần, thấy Đại trưởng lão rơi xuống, những người này lập tức vây lại.
Bất kể dị động Thất Diệu có hoàn thành hay không, chiến đấu vẫn còn phải tiếp tục nữa.
Hoắc Nguyên Chân nhìn về Bát Bộ Chúng ra lệnh:
- Các ngươi toàn lực ứng phó, cần phải vây khốn Đại trưởng lão, tuyệt đối không thể để cho lão thoát khỏi La Hán Đại Trận. Ta thừa cơ hội này tận lực đi sát thương đệ tử Thần Long giáo.
Lời của hắn vừa mới nói xong, bên kia Nhị trưởng lão lại lần nữa điên cuồng công kích tới.
Hoắc Nguyên Chân cắn răng một cái, hận thấu xương đối với lão già dai như đỉa đói này, nếu không phải lão liều mạng dây dưa, bên mình cũng không rơi vào tình cảnh bị động như bây giờ.
Thi triển Như Lai thần chưởng, Hoắc Nguyên Chân cũng không nương tay, nhắm Nhị trưởng lão mãnh liệt đánh tới.
Cùng lúc đó, La Hán Đại Trận cũng đã vây khốn Đại trưởng lão. Hai bên lại triển khai đánh giết sinh tử lần nữa.
Song lần này, mọi người cũng cảm thấy có vẻ khác thường.
Mặc dù Đại Thánh cùng Ngưu Ma Vương vẫn đang hoành hành trên chiến trường, nhưng hoàn cảnh cùng bầu không khí xung quanh đã thay đổi.
Trên bầu trời một tầng mây đen như mực bay nhanh che phủ chân trời, mặt trời bị che kín nhanh chóng, ánh sáng cuối cùng phát ra giống như người sắp chết giấy giụa, rất nhanh đã không nhìn thấy.
Từng trận cuồng phong gào thét như quỷ khóc sói tru từ bốn phương tám hướng thổi tới, không hề có chút quy luật nào.
Bình thường gió thổi hoặc là gió Đông hoặc là gió Tây, hoặc là gió Tây Bắc gì đó, nhưng gió này thực sự quỷ dị, đâu đâu cũng có, cũng không có phương hướng cụ thể, có nơi là gió Đông, còn có nơi là gió Tây. Gió thổi đủ các phương hướng vướng víu với nhau, thậm chí đã hình thành gió xoáy ở rất nhiều nơi.
Thiên Thủy hồ vốn yên tĩnh hiện tại sóng lớn cuộn trào mãnh liệt, sóng đục ngập trời, đầu sóng rất lớn cao chừng mười mấy thước, bất ngờ đánh thẳng vào bờ.
Một ít nhân sĩ võ lâm Trung Nguyên cùng đệ tử Thần Long giáo giao chiến ở trên bờ né tránh không kịp, bị một con sóng lớn đánh tới, tất cả đã không còn bóng dáng.
Mặt trời không ánh sáng, tầm nhìn xung quanh càng ngày càng giảm, tiên cảnh nhân gian xinh đẹp giờ khắc này giống như quỷ vực.
Những người còn đang chiến đấu vùng vẫy trong cuồng phong, công kích đối thủ đã trở thành hy vọng xa vời, chỉ có bất ngờ đụng vào nhau trong cuồng phong mới có thể xuất thủ qua lại.
Chỉ có những cao thủ Tiên Thiên viên mãn mới có thể gắng gượng đứng thẳng giao thủ trong cuồng phong này, những người còn lại đều lăn lông lốc trên mặt đất.
Vốn kế hoạch Nhất Bách Linh Bát La Hán đại trận của Hoắc Nguyên Chân chưa đánh đã bại trong dị biến thiên tượng. Những đệ tử Thiếu Lâm Tiên Thiên trung kỳ không đỡ được cuồng phong quét tới, chỉ có thể dựa vào lẫn nhau gắng gượng cùng nhau chống lại cuồng phong, cũng không thể hình thành uy hiếp đối với Đại trưởng lão nữa.
Giờ khắc này Đại trưởng lão ngửa mặt lên trời cười dài:
- Ha ha ha! Đã hoàn thành, cuối cùng di động Thất Diệu đã hoàn thành, Thánh Vương xuất thế đã không thể ngăn trở! Các hòa thượng Thiếu Lâm, ngày cuối cùng của các ngươi đã đến, run rẩy dưới thần uy của Thánh Vương đi!
Vừa nói, quanh người lão nổi lên hào quang màu vàng, tựa như mặt trời mới mọc nơi chân trời, trở thành điểm sáng trong bóng tối này.
Hoắc Nguyên Chân không bị hào quang mỹ lệ này mê hoặc, hắn kêu lên một tiếng:
- Đó là Kim Thần Hi, tám người các ngươi mau lui lại!
Sau khi Bát Bộ Chúng công lực tiến nhanh bởi vì được Hoắc Nguyên Chân quán đỉnh, mặc dù không phải là viên mãn nhưng cũng có thể ngăn cản cuồng phong. Tám người đang lúc chuẩn bị thi triển Kim Cương Phục Ma Quyển vậy khốn Đại trưởng lão, lão lại thừa dịp lúc bọn họ chưa kết thành trận thế trong nháy mắt vọt tới trước mặt mấy người, song chưởng vung lên, đánh thắng Tuệ Đạo và Tuệ Nguyên trước mặt miệng phun máu tươi bay ngược ra ngoài.
Hai người đều đã tu luyện siêu cấp Bất Hoại Thể, kết quả vẫn không thể ngăn cản một chưởng của Đại trưởng lão. Thân thể sau khi rơi xuống đất không nhúc nhích, cũng không biết là chết hay sống.
Tim Hoắc Nguyên Chân như bị đao cắt. Mấy tên đệ tử của hắn đều là dày công bồi dưỡng, đã bị đối phương đánh không đứng dậy nổi. Mặc dù mình cảm giác bọn họ còn chưa chết, thế nhưng tiếp tục như vậy, ai có thể ngăn cản Đại trưởng lão.
Nhị trưởng lão bên cạnh vẫn đang quấy rầy điên cuồng, bên kia Đại trưởng lão đã bắt đầu hạ thủ đối với bọn Tuệ Thiên. Hoắc Nguyên Chân nổi giận gầm lên một tiếng, Tam Phân Âm Dương Khí đã vận chuyển tới cực hạn, đầu tiên là phát ra chữ cuối cùng của Lục Tự Chân Ngôn, chấn Nhị trưởng lão hành động chậm lại, sau đó Hoắc Nguyên Chân vọt mạnh tới bất chấp thương thế, một chương Vạn Phật Triều Tông đánh về phía Nhị trưởng lão.
Nhị trưởng lão dốc hết toàn lực ngăn cản Hoắc Nguyên Chân, thế nhưng Hoắc Nguyên Chân đã bạo phát cũng không phải là lão có thể ngăn cản. Hai người giao kích một chưởng, Nhị trưởng lão cũng bị đánh cho hộc máu bay ngược, ngã xuống đất không dậy nổi.
Hoắc Nguyên Chân đánh một trận cùng An Mộ Phong thương thế còn chưa hoàn toàn chuyển biến tốt, vừa rồi lại bị Nhị trưởng lão đánh hai chưởng, bản thân cũng có thương tổn. Hiện tại bất chấp hết thảy thi triển thủ đoạn mạnh nhất, đương nhiên là đánh bại Nhị trưởng lão, thế nhưng hắn cũng không đè nén được phun một ngụm máu tươi ra ngoài.
Giờ phút này hắn cũng bất chấp thương thế của mình, thi triển Trường Hồng Quán Nhật cộng thêm Đại Na Di chạy cực nhanh đến bên người Đại trưởng lão.
Thời gian ngắn như vậy đã mất đi hai tên đệ tử, Bát Bộ Chúng không đỡ được công kích điên cuồng của Đại trưởng lão đã ngã xuống đất.
Đại trưởng lão đang muốn chuẩn bị hạ sát thủ giết chết hoàn toàn tám đệ tử Bát Bộ Chúng, Hoắc Nguyên Chân lập tức vọt lên, trực tiếp ngăn cản lão.
Đại trưởng lão thấy Hoắc Nguyên Chân đã tới, cũng không nóng vội động thủ, mà là cười hì hì nói với hắn:
- Nhất Giới, công lực của người tiến bộ có thể nói là thần tốc, nhưng hôm nay ngươi không có một chút phần thắng nào cả. Nếu như hiện tại lựa chọn quy hàng, như vậy lão phu có thể thay người bẩm báo với Thánh Vương, vị trí Nhị trưởng lão của Thần Long giáo sẽ là của ngươi!
Hoắc Nguyên Chân cười lạnh một tiếng:
- Lão nằm mơ!
- Không biết điều, tốt lắm, hôm nay lão phu sẽ cho ngươi nếm thử một chút uy lực Huyết Huyền Khung!
Vừa nói, hào quang màu vàng quanh thân Đại trưởng lão đã xảy ra biến hóa, hoàn toàn biến thành huyết sắc đỏ tươi, bao phủ toàn thân.
Trong lòng Hoắc Nguyên Chân khiếp sợ, không ngờ lão già này đã luyện thành Huyết Huyền Khung, nếu như tiến thêm một bước nữa, lão có thể luyện thành Huyền Vũ Trụ của Hồn Thiên Bảo Giám. Đây chính là cảnh giới tối cao, căn bản là trạng thái vô địch.
Nhưng Hoắc Nguyên Chân cũng đã luyện thành chín thức Như Lai thần chưởng, tự nhiên cũng không thể nào lùi bước, hắn hét lớn một tiếng, Như Lai thần chưởng giống như sông lớn Trường Giang đánh tới.
Đối mặt Hoắc Nguyên Chân toàn lực tấn công, Đại trưởng lão không nhanh không chậm, bắt đầu đọ sức cùng hắn, hơn nữa vừa mới giao thủ đã chiếm được thượng phong.
← Ch. 702 | Ch. 704 → |