← Ch.0470 | Ch.0472 → |
Bất quá trong nháy mắt, đệ tử Ngự Thú môn cùng đệ tử Ngọc Nữ tông điều khiển long câu chạy như điên tới đã tạo thành thế hai bên giáp công.
Miêu Nghị phá mưa kiếm công kích, thế công trường thương trong tay đột nhiên biến đổi, trường thương sử dụng thương pháp thông thường mà công kích, đập loạn giống như đang cầm búa trong tay.
Một tên đệ tử Ngự Thú môn dẫn đầu vọt tới quơ đao gạt đỡ, nhất thời cả kinh thất sắc, dư quang ánh mắt nhanh chóng nhìn về phía vật cỡi của mình, cảm thấy có gì đó hết sức khác thường.
Long câu trong nháy mắt vọt tới trước ngã lăn ra, suýt chút nữa hất y bay đi.
Hai bên trong nháy mắt lướt sát qua nhau, Miêu Nghị mắt nhìn phía trước ngay cả đầu cũng không quay lại, Nghịch Lân thương trong tay động tác biến hóa mau lẹ hết sức, lưu loát như nước chảy mây trôi. Hắn xoay tay lại xuất ra một thương đâm vào ngang lưng đối phương, chỉ nghe tiếng hét thảm vang lên, lập tức rơi xuống đất.
Mũi thương ba cạnh sắc bén nhanh chóng rút ra dính đầy máu, vung sang tả hữu nghênh kích trường đao cùng cửu tiết tiên công tới, không theo đường lối gì cả, chỉ dùng sức mạnh đối chọi với đối phương, đập quét điên cuồng.
Một tràng tiếng leng keng liên tiếp vang lên.
Mọi người xem cuộc chiến lại hít một hơi khí lạnh, quả thật quá hung mãnh!
Chỉ thấy Miêu Nghị như mũi đao rẽ nước, xỏ xuyên mà qua giữa mười mấy tên tu sĩ Thanh Liên. Một mình một long câu, rõ ràng là một mình một long câu, thế nhưng trường thương của hắn đến chỗ nào, phàm là người giao thủ với hắn đều bị đánh cho cả người lẫn long câu ngã quỵ. Không có cước lực của long câu nào có thể chịu nổi một đòn của Miêu Nghị, như vậy cũng không khỏi quá hung mãnh.
Cộng thêm thương pháp Miêu Nghị lợi hại vô cùng, có thể nói khiến cho người xem cuộc chiến sắc mặt đại biến, sau này còn ai dám đánh một trận với tên này?
Ngay cả tên nam tử ở Tinh Tú Hải chờ nhận thuyền sóng vai đứng cùng Ô Mộng Lan cũng là hơi biến sắc mặt, kinh hãi khen ngợi:
- Bình sinh mỗ chưa từng thấy qua tu sĩ Thanh Liên có lực công kích hung mãnh như vậy, lực công kích lại có thể vượt qua cả sức chịu đựng của cước lực long câu, thật là lợi hại! Không nghĩ tới trong số tu sĩ Thanh Liên Tiên Quốc Thìn lộ còn có mãnh tướng như vậy, nếu không có pháp bảo cao minh khắc chế, sợ là tu sĩ Hồng Liên trở xuống rất khó tìm ra đối thủ của hắn!
Y còn tưởng rằng Miêu Nghị là kẻ kiệt xuất trong số tu sĩ Thanh Liên.
Ô Mộng Lan muốn nói cho y biết Miêu Nghị bất quá là tu sĩ cảnh giới Bạch Liên, nhưng Miêu Nghị hung mãnh như vậy, cộng thêm Mi Tâm Miêu Nghị chắc chắn dùng Linh Ẩn Nê che giấu tu vi, cho nên ngay cả bây giờ nàng cũng có hơi không nắm chắc, không biết nên đáp lại đối phương thế nào, chỉ lẩm bẩm một mình:
- Không nghĩ tới tiểu tử này lợi hại như vậy, thật may là bị Hoắc Lăng Tiêu đưa tới Tinh Tú Hải, nếu không Vạn Hưng phủ ta thật đúng là không ai có thể ngăn được hắn, chắc chắn sẽ bị hắn tiếp tục làm cho thất bại ê chề...
Bàng Nhượng cũng có hơi kinh ngạc, một con long câu không chịu nổi còn có thể chấp nhận được, nhiều long câu như vậy cũng không chịu nổi một đòn của Miêu Nghị, vậy thì thật quá hung mãnh.
Triệu Phi trong đám người cũng hít sâu một hơi khí lạnh, y cũng là tu sĩ Thanh Liên cửu phẩm, nhưng tự nhận không hung mãnh được như Miêu Nghị vậy, tên này cũng thật lợi hại!
Thích Tú Hồng chỉ thấy trước mắt đầy sao, ánh mắt nhìn về phía Miêu Nghị tràn đầy vẻ kính ngưỡng, đi theo người này đích xác có thể có cơ hội giữ mạng nhiều hơn.
Những người từng được Miêu Nghị lôi kéo liên kết ai nấy lộ vẻ hưng phấn.
Hai bên giao chiến lướt qua nhau với tốc độ cực nhanh, sau khi Miêu Nghị đánh cho hết thảy người ngã long câu lật, cũng không có thời gian nhất nhất chém chết. Chỉ có người cuối cùng hết sức xui xẻo, Miêu Nghị vượt qua rồi có thể tranh thủ thời gian xuất thủ. Hắn không cần nhìn lại mà chỉ xoay tay đâm ngược lại một thương, trúng vào gáy đối phương, máu não đỏ trắng bắn ra từ cái đầu nổ tung.
Kẻ xui xẻo này không ai xa lạ, chính là Lý Diệu Kỳ núp ở phía sau giao thủ cuối cùng với Miêu Nghị, bị Miêu Nghị một thương đánh chết, trợn to hai mắt theo long câu ngã xuống bị hất văng ra.
Long câu vừa ngã xuống, dư quang ánh mắt Hoàn Nhan Hoa thấy thảm trạng Lý Diệu Kỳ, bị dọa sợ đến mặt mày thất sắc, cuống quít lăn một vòng mau mau tránh né, sợ câu hồn thương lấy mạng kia đâm mình một cái từ phía sau. Lúc này nàng không còn nhớ mình là ngọc nữ, cũng không để ý tới hình ảnh, bảo vệ tính mạng quan trọng hơn.
Trên thực tế cũng không phải một mình nàng lâm vào cảnh khó coi, phàm là người giao thủ với Miêu Nghị ai ai cũng bị đánh cho tơi tả, chật vật không chịu nổi, không ai có thể là đối thủ một hiệp của Miêu Nghị.
Từng con long câu ngã xuống đất giãy dụa khó lòng dậy nổi, dường như gặp phải công kích có uy lực quá lợi hại.
Miêu Nghị cũng không xoay người lại đuổi giết người bị té xuống đất, mà là điên cuồng xông về phía bọn Tô Kính Công phía sau lại muốn tổ chức phi kiếm công kích.
Đệ tử Kiếm Ly cung ai nấy bị dọa sợ đến luống cuống tay chân muốn chạy trốn, thật sự là Miêu Nghị triển hiện lực công kích quá mức dọa người rồi, ai mà có thể đỡ nổi!
- Lên! Giết hắn!
Hai tay Tô Kính Công cầm kiếm gương mặt kinh hoảng thất thố, ra lệnh cho đồng môn xuất kích.
Lời này chẳng khác nào đánh rắm, lão mới vừa nói xong, đối mặt Miêu Nghị khí thế hung hăng đằng đằng sát khí mà đến, lập tức quay đầu bỏ chạy. Đồng môn đệ tử cũng chẳng kém gì, đường đường đệ tử đệ nhất đại môn phái Thìn lộ Kiếm Ly cung trong nháy mắt kéo nhau mà chạy, căn bản không dám giao thủ với Miêu Nghị.
Tình cảnh này làm cho mọi người cực kỳ chấn động, đây chính là đệ tử đệ nhất đại môn phái Thìn lộ!
- Tô tặc, chớ trốn, để mạng lại!
Miêu Nghị gầm lên, cầm thương đuổi giết.
Cước lực vật cỡi đám Tô Kính Công bỏ chạy đã không bằng Hắc Thán, cộng thêm một nguyên nhân đặc biệt, khiến cho bọn Tô Kính Công cảm thấy không hiểu vì sao hôm nay vật cỡi bọn chúng chạy chậm như vậy.
Nghe được động tĩnh sau lưng, Tô Kính Công quay đầu nhìn lại bị dọa sợ đến suýt chút nữa hồn phi phách tán, chỉ thấy Miêu Nghị cầm thương đánh tới đã nháy mắt đuổi theo, gấp đến độ cao giọng hô to:
- Đồng môn Kiếm Ly cung cấp tốc tới giúp ta!
Không cần lão kêu gọi, đồng môn Kiếm Ly cung cảnh nội Nguyệt hành cung bị bại không chịu được như thế, những đồng môn cảnh nội các cung khác cũng mất hết thể diện. Nếu lúc này không giúp, sau này có chuyện làm sao đồng môn còn có thể đoàn kết chung một chỗ cùng vượt cửa ải khó?
Chỉ thấy trong số nhân mã các thuyền vừa xuống, đệ tử Kiếm Ly cung rối rít giục long câu từ trong đám người lao ra, nhất là một lão nhân Mi Tâm nở rộ Thanh Liên cửu phẩm cấp tốc lao ra, gầm lên:
- Tiểu tặc chớ chạy, Vương Thiên Luân tới tiếp ngươi!
Miêu Nghị nghiêng đầu nhìn lại, trong lòng âm thầm kêu khổ, lại là cao thủ Thanh Liên cửu phẩm, mới vừa rồi hắn làm thế nào đánh bại bọn Tô Kính Công chỉ có trong lòng hắn hiểu rõ.
← Ch. 0470 | Ch. 0472 → |