← Ch.1632 | Ch.1634 → |
Tuy rằng tu vi hắn còn xa không bằng đối phương, thế nhưng nếu phi hành cùng một phương hướng ít nhiều có thể giảm bớt ưu thế tốc độ của đối phương. Bằng không dựa vào đối phương khống chế linh thú, tốc độ nhất định sẽ giống như trước. Cho dù hắn có muốn tránh cũng không thể nào tránh được.
Trước đó còn có Phiên Vân Phúc Vũ thú nhổ ra làn sương đỏ gây trở ngại, Phiền Ngọc Phỉ còn không nhìn rõ Miêu Nghị chống cự âm ba công thế nào. Hiện tại nàng đã thấy rõ bên ngoài cơ thể Miêu Nghị có một vòng bảo hộ trong suốt, không giống như pháp cương hộ thể. Pháp cương hộ thể cũng không có cách nào ngăn cản được âm ba công.
Tạm thời mặc kệ những thứ này, cơ hồ Phiền Ngọc Phỉ lập tức quét ngang đại đao. Đao cương cuồng bạo trực tiếp chém về phía Miêu Nghị.
Miêu Nghị đang nhanh chóng lui về phía sau cũng nhanh chóng quét ngang thương, lần nữa cững chọi cứng.
Phiền Ngọc Phỉ quả thực là vừa bực mình vừa buồn cười. Chỉ là một tu sĩ Kim Liên tam phẩm, vậy mà nhiều lần chứng cọi cứng với nàng. Quả thực là không biết sống chết.
Không ít người đang xem cuộc chiến trong lòng cũng chậc chậc, gia hỏa Kim Liên tam phẩm này quả thực là điên cuồng. Nhưng mà loại phong phạm của kẻ dũng, đối mặt với cường địch cũng không sợ hãi quả thực khiến cho người ta sợ hãi thán phục.
Oanh.
Nghịch Lân thương chống lại đao cương đang điên cuồng quét tới, tuôn ra một tiếng nổ rung động tinh không.
Mộ Dung Tinh Hoa và Từ Đường Nhiên đều biến sắc, đổi lại là hai người bọn họ ở trong tình huống như thế này vô luận thế nào cũng không ngăn cản được một kích này.
Chỉ thấy đao cương lập tức sụp đổ. Nghịch Lân Thương cũng bị đánh lui lại.
Không biết bao nhiêu người đều cho rằng sau một khắc Miêu Nghị cũng bị đánh bay. Ai ngờ Miêu Nghị lại gầm lên một tiếng:
- Giết.
Nghịch Lân thương quả thực bị đánh bay về phía sau. Nhưng mà không ai ngờ được Miêu Nghị lại mượn lực đánh bay Nghịch Lân thương làm phản lực, thân thể bắn về phía trước. Thừa cơ hóa giải lực lượng cường đại, không nói tới công kích, lại còn nửa tá lực nửa đả lực. Dưới đao cương của đối phương chẳng những không có cố gắng kéo giãn khoảng cách với Phiền Ngọc Phỉ, mà lại còn xách Nghịch Lân thương, nhanh chóng xoay ngược lại, thương ảnh rối loạn, chằng chịt bắn thẳng về phía Phiền Ngọc Phỉ.
Phiền Ngọc Phỉ đánh ra một kích cũng không chế Băng Giáp thiên âm thú phóng về phía bên người Miêu Nghị. Nàng không ngờ Miêu Nghị lại đột nhiên đánh ra một chiêu này. Trong lúc nhất thời nàng bị công kích của Miêu Nghị bao phủ. Tốc độ ra thương của Miêu Nghị mau lẹ, hung mãnh, vừa hung ác vừa chuẩn xác. Thoáng cái khiến cho nàng không kịp trở tay.
Pháp cương hộ thể căn bản không ngăn được công kích của bảo thương từ hồng tinh tinh khiết. Một thương đã đánh phá được một cái động lớn.
Phiền Ngọc Phỉ giật mình, hoảng sợ quay đầu lại. Rất nhanh đã vung đao ngăn cản đầu thương sắc bén. Đây là do nàng tu vi cao cường, tốc độ phản ứng mới nhanh được như vậy. Nếu không lần này nàng nhát định sẽ chịu thiệt thòi lớn.
Tiếng nổ vang vọng, đao thương rất nhanh giao nhau. Miêu Nghị biết rõ tu vi nàng lợi hại, cũng không có đối cứng với nàng. Chiêu không cần dài, chỉ cần nhanh chóng giết địch là được.
Cảnh này rơi vào trong mắt mọi người, là Miêu Nghị dùng một thương giết cho Phiền Ngọc Phỉ luống cuống tay chân. Một lần hành động đẩy Phiền Ngọc Phỉ vào hiểm cảnh.
- Chậc chậc, hay cho một gia hỏa bưu hãn.
- Trong thiên đình khó có được mãnh nhân như vậy. Kinh nghiệm chém giết đầy mình, trầm ổn mà chu đáo. Giống như thân kinh bách chiến vậy.
Trong đám người đang xem cuộc chiến bên ngoài bộc phát ra tiếng xôn xao. Cần phải biết trận chiến này Miêu Nghị cũng không có quá nhiều trợ lực, hoàn toàn là dựa vào tu vi Kim Liên tam phẩm mạnh mẽ chọi cứng với tu sĩ Kim Liên bát phẩm. Thế nhưng Miêu Nghị lại không thèm để ý tới tu vi đối phương cao thấp ra sao, thần cản sát thần, phật cản sát phật, khí thế không biết mạnh mẽ hơn bao nhiêu người.
Trên mặt Khấu Văn Lam tràn ngập vẻ mừng rỡ, Khấu Văn Thanh và Bích Nguyệt phu nhân đều kinh ngạc.
Bích Nguyệt Phu nhân không ngờ tới dưới trướng mình còn có một mãnh tướng như vậy. Kiến thức cơ bản quá vững chắc, vững chắc tới mức có thể dùng để chống lại người có tu vi viễn siêu mình. Đây đủ để khiến cho rất nhiều tu sĩ một lòng truy cầu tu vi và pháp bảo cảm thấy xấu hổ.
Tâm tình của Khấu Văn Hoàng liên hệ với đám người Cừu Đãng Hải càng thêm phức tạp, cấp bách. Thúc dục thủ hạ nhanh chóng đi lên cứu viện.
Người có năng lực chung quy có thể vận dụng. Người không có năng lực, có quỷ mới quan tâm tới sống chết của ngươi.
Chắp tay ngạo nghễ đứng trên bậc thang nhìn chiến cuộc phía xa. trong mắt Cao Quang có quang mang lập lòe.
Sắc mặt Hạ Hầu Hổ Thành có chút khó coi, nhưng mà trên mặt đột nhiên hiện lên vẻ vui mừng. Bởi vì tình huống có biến.
Phiền Ngọc Phỉ vội vàng ứng phó một hồi rốt cuộc cũng kéo giãn khoảng cách với Miêu Nghị. Rất nhanh đã ổn định trận tuyến. Đao vừa lật, đột nhiên sống đao gài vào mũi thương Nghich Lân thương, giữ chặt thương trong tay Miêu Nghị. Thương ảnh ngập trời rốt cuộc cũng dừng lại.
Bằng vào tu vi của Miêu Nghị làm sao có thể túm được thương trở về. Rất nhanh đã bị Phiền Ngọc Phỉ xoay mòng mòng.
Rất nhiều người đều thầm kêu không ổn thay cho Miêu Nghị. Loại tình huống trước mắt một khi không có bảo thương tương trợ, hậu quả không cần phải nói. Khấu Văn Lam lập tức khẩn trương.
Miêu Nghị bị xoay cùng với cây thương không buông tay thả thương ra, vẻ mặt vẫn tràn ngập dữ tợn, sát ý vô cùng. Ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Phiền Ngọc Phỉ.
Trong mắt Phiền Ngọc Phỉ hiện lên vẻ mỉa mai, châm chọc. Đại đao trên tay dùng sức vung về phía sau. Nàng định dùng một đao ném Miêu Nghị về phía trước. Sau đó mới dùng một đao đánh chết Miêu Nghị.
Ai ngờ, nàng vung đao lên, đầu Nghịch Lân thương đột nhiên vang lên tiếng răng rắc. Ba mũi nhọn trên đầu thương đột nhiên hợp nhất. Từ ba mũi nhọn sắc bén hợp lại thành một đầu thương.
Phiền Ngọc Phỉ thất bại, nàng há hốc mồm, cũng sợ hãi. Tay hất lên, đao vung về phía sau lưng. Không vung không được, quả thực là trung môn mở rộng, một thân sơ hở hoàn toàn bạo lộ trước mặt Miêu Nghị. Dưới tốc độ ra thương nhanh như vậy, hậu quả không cần phải nói.
Miêu Nghị há có thể khách khí, thương rút lại rồi lại đâm ra. Thương nhanh như rồng cuốn, mang theo vô số hàn mang, phóng thắng tới chỗ hiểm của Phiền Ngọc Phỉ.
Người đang xem cuộc chiến bên ngoài lần nữa xôn xao. Biến cố lên xuống như vậy quả thực quá nhanh. Khi mọi người đang cho rằng người này chiếm thế thượng phong thì người còn lại nhanh chóng thay đổi tình thế. Bên này chuyển đổi, bên kia lại ra chiêu thần kỳ. Thực sự là trận chiến quá đặc sắc, khiến cho không ít người cảm thấy no con mắt.
Trong vực nội thiên đình mặc dù không yên ổn, nhưng mà cũng coi như yên ổn từ lâu. Một đám con đàn cháu giống thực sự rất hiếm khi nhìn thấy màn chém giết đặc sắc như vậy. Đây cũng không phải là tỷ thí, mà là sinh tử tương đấu, dùng mạng để chơi đùa.
← Ch. 1632 | Ch. 1634 → |