← Ch.1690 | Ch.1692 → |
Miêu Nghị cũng phải giật mình, hắn còn lo lắng ba ngày không đủ, cho nên nghiêm lệnh chỉ cấp cho hắn ba ngày, ai ngờ tên chó chết kia chỉ cần thời gian một buổi. Xem ra người ta vô cùng quen thuộc chuyện như vậy! Miêu Nghị không thể không nhắc nhở:
- Đừng nóng vội, nên lấy ổn làm chủ, cũng đừng làm ra chuyện gì lớn để bọn chúng lật bàn, nếu xảy ra chuyện, đầu ngươi rơi xuống đất trước đấy.
- Ty chức hiểu rõ, Đại thống lĩnh cứ chờ tin tức của ta.
Từ Đường Nhiên dứt lời liền rời đi.
Miêu Nghị âm thầm cảm thán, lúc này nhớ lại lời của Vân Tri Thu, dù hắn không quá đồng ý nhưng nghĩ lại Vân Tri Thu nói có vài phần đạo lý, bên người chừa chút người bắt gà trộm chó không phải chuyện xấu, rất hiển nhiên Từ Đường Nhiên thích hợp làm ra loại chuyện không biết xấu hổ này, người ta có kinh nghiệm phong phú, không nói dễ như trở bàn tay, làm việc này không có gánh nặng tâm lý, xem ra đây cũng là một loại tài năng!
Miêu Nghị lại gọi Phục Thanh và Ưng Vô Địch đến mưu đồ bí mật, sau đó làm tốt chuẩn bị lui về Tiểu Thế Giới.
Sau khi mưu đồ bí mật một phen, hai người cảm thấy bất đắc dĩ, bởi vì hai người muốn lui một bước trời cao biển rộng, về sau còn có cơ hội, không ngờ Miêu Nghị không nhường một bước, không nên phân cao thấp với một đám thương hộ, không nên chứng minh Thiên phố ai nói tính toán, hai người cũng chỉ có thể phối hợp.
Suy đi nghĩ lại, Ưng Vô Địch bao nhiêu cũng có chút lo lắng:
- Lại bảo Từ Đường Nhiên đi làm việc này, gia hỏa này không tiết lộ tin tức đấy chứ? Một khi hắn thấy tình thế không đúng, có thể đầu nhập vào các thương hộ để bảo vệ mình hay không?
- Đầu nhập vào những thương hộ này có thể bảo vệ vị trí của hắn không? Hắn không phải không biết những thương hộ này muốn cái gì. Lại nói trên tay ta cũng cầm không ít việc xấu xa của hắn, cho dù hắn đầu nhập vào thì sao?
Miêu Nghị đứng trong đình viện, hắn cười nói:
- Nếu hắn dám làm như thế, ta sẽ giết hắn trước sau đó huyết tẩy Thiên phố.
Phục Thanh và Ưng Vô Địch nhìn nhau, dám nói huyết tẩy cả Thiên phố, xem ra lão ngũ muốn đại khai sát giới trong Thiên phố.
Cửa thành khu tây, thiên binh thiên tướng đang canh cửa nhìn thấy bóng dáng Từ Đường Nhiên như ẩn như hiện, bọn họ khó hiểu, không biết tại sao thống lĩnh đại nhân xuất hiện tại nơi này...
Mà Từ Đường Nhiên nói cả buổi, quả nhiên là cả buổi, không đến nửa ngày hắn đã quay về phủ Đại thống lĩnh.
Vừa nhìn thấy hắn đến, Miêu Nghị lập tức phất tay cho Bảo Liên lui ra ngoài.
Mặc dù Bảo Liên lui ra nhưng nội tâm không thoải mái, Đại thống lĩnh không có xem mình là người nhà.
Thấy chung quanh không người, Từ Đường Nhiên không nói hai lời mang một đống bình ác dục đặc chế, trong đó có mấy bình hơi lớn.
- Đại thống lĩnh, đã lấy được đồ vật, tất cả lớn nhỏ hai mươi hai bình, có đủ hay không?
Miêu Nghị kiểm tra sau đó phát hiện không sai, hắn cũng phải im lặng, tên chó chết này làm quá lưu loát, thời gian nửa ngày đã hoàn thành nhiệm vụ vượt mức, không thể không nói mình xem thường hắn rồi.
- Đây là danh sách mười sáu cửa hàng...
Miêu Nghị ném ngọc điệp cho hắn, truyền âm bàn giao một lát.
Từ Đường Nhiên gật gật đầu, sau khi ghi nhớ xong liền thu những bình lớn nhỏ trên bàn và rời đi!
Rất hiển nhiên, chỉ cần không phải làm chuyện chém giết, Từ Đường Nhiên sẽ có phong cách làm việc lôi lệ phong hành.
Sau khi Từ Đường Nhiên đi không lâu, Phục Thanh và Ưng Vô Địch lại đi vào.
- Lão ngũ, đã điều tra rõ! Chủ tử mười sáu cửa hàng kia có quan hệ hoặc liên quan đến tổng cộng hai trăm lẻ năm nhà, thêm mười sáu nhà này chính là hai trăm hai mươi mốt nhà!
Phục Thanh dâng ngọc điệp cho Miêu Nghị.
- Quả nhiên là tài đại khí thô!
Miêu Nghị xem xét xong liền hỏi:
- Làm sao biết rõ? Nhị ca, có bỏ sót hay không?
Phục Thanh nói:
- Những cửa hàng này tồn tại nhiều năm trong Thiên phố, quan hệ đều công khai, chúng ta nghe ngóng một chút là biết, không có lầm, trừ phi còn có những kẻ che dấu không muốn cho người khác biết, nếu quả thật có, người ta cố tình giấu diếm, chúng ta cũng không thể tra rõ trong thời gian ngắn.
- Được!
Miêu Nghị gật đầu, nói với hai người:
- Nhị ca, tam ca, việc này quyết định như vậy, hừng đông ngày mai tập hợp tại chỗ của ta, trước đó không nên để lộ tin tức ra ngoài, tránh nhiều người biết bí mật sẽ lộ tin tức.
Hai người đáp ứng rời đi.
Bảo Liên đứng ở bên ngoài cảm thấy hãi hùng khiếp vía một cách khó hiểu, không biết mấy vị thống lĩnh nhiều lần ra vào là có việc gì, trước kia chưa từng xảy ra tình huống này, chưa bao giờ có việc các thống lĩnh lui tới đây nhiều lần trong một ngày. Rõ ràng là có việc không bình thường, tăng thêm thế cục hôm nay, nàng ẩn ẩn cảm giác thấy có chuyện sắp xảy ra.
Vào chạng vạng tối, Miêu Nghị đang tu luyện trong động thiên phúc địa nhận được tin tức Vân Tri Thu truyền đến: Ngưu Nhị, đến chỗ ta một chuyến.
Miêu Nghị trả lời: Chỗ ta có việc, không đi được, có chuyện quan trọng sao?
Vân Tri Thu: Người thương hội đến bắt chuyện với ta, cảnh cáo ta từ hôm nay trở đi phải cắt đứt tất cả tài lộ và cống nộp cho Thủ Thành Cung, nếu không thương hội sẽ có biện pháp đối phó ta. Lang Lang và Huyên Huyên cũng nhận được tin tức, xem ra những người kia bắt đầu ra tay với ngươi rồi.
Miêu Nghị: Đừng nghĩ nhiều, sẽ có người ra mặt dọn dẹp! Không nói, ta có khách.
Không có gì để nói nữa, cũng không đi qua, Miêu Nghị sợ lộ mánh khóe trước mặt Vân Tri Thu, hai người có lý niệm làm việc không hợp nhau, nếu Vân Tri Thu biết chắc chắc sẽ ngăn cản, cho nên hắn có ý định lừa gạt sau đó nói sau.
Chẳng những Vân Tri Thu báo động, Thiên Hương lâu Từ mụ mu và Hoàng Phủ Quân Nhu đều phái người giao phong thư kín tới, hai người bọn họ không dám lui tới với Miêu Nghị quá hiển nhiên. Miêu Nghị mở thư ra đọc, không ngoài sở liệu, đúng như Vân Tri Thu đã nói.
- Hắc hắc!
Miêu Nghị cười lạnh, hắn lật tay đốt phong thư thành tro tàn.
- Bảo Liên, thỉnh Phục thống lĩnh tới đây bàn việc.
- Vâng!
Bảo Liên lên tiếng rời đi.
Phục Thanh đi vào, hắn hành lễ với Đại thống lĩnh nhưng lại truyền âm:
- Lão ngũ, chuyện gì?
Miêu Nghị truyền âm trả lời:
- Nhị ca, trừ những danh sách ban ngày, ta muốn bổ sung thêm danh sách, tất cả cửa hàng trong top một trăm tại Thiên phố, thêm một trăm nhà này vào.
Phục Thanh kinh ngạc:
- Làm thế có quá rộng hay không, những cửa hàng top một trăm... Ngươi muốn đắc tội với tất cả quyền quý tại Thiên đình hay sao? Khấu gia cũng ở bên trong, đến lúc đó sẽ không có ai đứng ra nói chuyện cho ngươi đâu.
Miêu Nghị chỉ hỏi một câu:
- Hiện tại phiền phức của ta chưa đủ lớn sao? Nhị ca, giao danh sách cho ta trước hừng đông.
- Ai!
Phục Thanh cảm thán rời đi.
Sau hừng đông, Phục Thanh, Ưng Vô Địch, Từ Đường Nhiên, Mộ Dung Tinh Hoa, thống lĩnh bốn nội thành đều tập trung tại phủ Đại thống lĩnh.
Sau khi đi vào phủ đệ Đại thống lĩnh, chỉ thấy Miêu Nghị đứng chắp tay đón ánh bình minh ngày mới, mặt không biểu tình, quần áo đong đưa trong gió, hắn mang cho người ta cảm giác băng hàn thấu xương, tâm tình của bọn họ cũng bị thế cục ảnh hưởng.
← Ch. 1690 | Ch. 1692 → |