← Ch.1826 | Ch.1828 → |
Cũng vì lý do này Vân Tri Thu mới cảm thấy yên tâm khi đi theo loại nam nhân như Miêu Nghị. Vân Tri Thu tin tưởng mà không cần lý do, nàng tin rằng khi gặp nguy hiểm gì thì Miêu Nghị sẽ liều mạng không tiếc mọi giá bảo vệ nàng, cứu nàng. Cho nên Vân Tri Thu luôn mắt mở mắt nhắm vài chuyện Miêu Nghị làm, có nhiều việc nàng yêu cầu Miêu Nghị cao nhưng chấp hành thì thấp.
Trời sao tĩnh lặng, trong thời gian này Vân Tri Thu suy nghĩ rất nhiều.
Nghe tiếng động Miêu Nghị phục hồi pháp lực rồi đứng dậy, Vân Tri Thu lấy lại tinh thần, nàng nhìn chằm chằm giữa trán hắn, mỉm cười nói:
- Ngưu Nhị lần này thu hoạch địa tự bộ Cửu Trọng Thiên, trùng hợp có được thiên nhãn là bảo bối tốt tăng mạnh thực lực cho ngươi. Nói ra thì vận may của ngươi khiến ta hâm mộ, ngọc trai yêu công kích ngươi mà cũng thành toàn một món bảo bối cho ngươi, đưa ngươi một loại thần thông, người so với người thật là tức chết người.
Miêu Nghị cười toe:
- Ai kêu ta cưới được phu nhân tốt, có thể thấy Thu tỷ nhi bẩm sinh vượng phu!
Miêu Nghị nắm cằm Vân Tri Thu:
- May mắn không rơi vào tay Phong Huyền.
Bị chọc vào điểm yếu. Vân Tri Thu nổi sùng:
- Dẹp đi, cố ý làm ta khó chịu phải không?
Miêu Nghị hắng giọng đổi đề tài, nghiêm túc nói:
- Chuyến đi Tiên Hành tinh trừ tài vật ra thiên nhãn là thu hoạch lớn nhất, ta cảm giác còn một thu hoạch lớn khác nữa?
Vân Tri Thu tò mò hỏi ngay:
- Là cái gì?
Miêu Nghị suy tư trầm ngâm nói:
- Dạo này ta ở chỗ Hồng Trần yên tĩnh mấy ngày, còn đang suy ngẫm nhưng đã có chút manh mối.
- Xì!
Vân Tri Thu khinh thường nói:
- Đổi đề tài cũng nên chọn lý do nào tốt chút, ở chỗ Hồng Trần mà suy nghĩ được gì? Suy nghĩ làm sao sủng hạnh người mới? Người xưa nói đúng, chỉ thấy người mới cười, ai nghe người cũ khóc!
Miêu Nghị nhức đầu nói:
- Nếu nàng đã muốn nói vậy thì ta đành chịu, ta chỉ nói thật lòng. Thu hoạch khác liên quan tới thiên nhãn của ta. Nàng không phát hiện thiên nhãn tồn tại như thế nào giữa trán của ta sao?
Miêu Nghị chỉ vào giữa trán mình.
Vân Tri Thu chần chừ hỏi:
- Ý ngươi nói không gian đó?
- Đúng vậy!
Miêu Nghị chậm rãi gật đầu nói:
- Lúc đó ngọc trai yêu đánh trúng ta, muốn hàng phục ta, ta tập trung tất cả sức lực đối kháng với nó nên cảm nhận rõ ràng biến đổi từ vết thương nó tạo ra trên người của ta. Lúc đó pháp lực của nó đã suy kiệt, pháp lực trong một kích kia rất có hạn, không thì ta không đánh lại nó được. Nhưng nó dựa vào pháp lực yếu ớt mở ra một không gian trong người ta thì đúng là thực lực phi phàm, khống chế dễ như chơi. Quá trình và cách nó mở ra không gian giữa trán ta đều ấn tượng khắc sâu, ta vẫn luôn cảm nhận rõ ràng như được chỉ dạy tỉ mỉ, khiến ta có cảm ngộ.
Vân Tri Thu đại khái nghe hiểu nhưng nàng không dám khẳng định, hỏi thử:
- Ý ngươi nói đã lĩnh ngộ được huyền bí mở không gian thân thể?
Miêu Nghị gật đầu nói:
- Có điều ngộ, hiểu đại khái tại sao yêu tu có thể thu nhỏ thân hình khổng lồ biến thành nhân loại.
Biểu tình Vân Tri Thu trầm trọng nói:
- Yêu tu biến hình người thì thân thể phải trải qua lột xác, khi lột xác là quá trình đúc lại cơ thể, quá trình này có thể cho yêu tu lĩnh ngộ một số áo nghĩa mở ra không gian. Dù vậy yêu tu bình thường không phải muốn biến ra hình dạng gì cũng được, Thiên Diện Yêu Hồ của Bích Nguyệt Phu Nhân là ngoại lệ.
- Yêu tu còn như thế, nhân loại trời sinh không có năng lực thân thể lột xác, nên dù có người lĩnh ngộ một số áo nghĩa không gian thì chỉ có thể giống luyện bảo sư thí nghiệm trên tài liệu luyện bảo. Ngươi đã từng thấy luyện bảo sư nào mở không gian trên người của mình không? Sơ sẩy một cái là tự sát, tu vi không đến cảnh giới pháp lực vô biên thì không thể mạnh mẽ ức chế không gian phá hoại, nên sẽ không dễ dàng thí nghiệm trên người của mình.
- Ngươi ở đại thế giới chắc có nghe nói qua, người có thể mở ra không gian trên thân thể cơ bản đều có tu vi pháp lực vô biên.
- Ngọc trai yêu mở không gian giữa trán của ta thì giải thích sao? Nó thi triển pháp lực cũng có hạn.
- Có lẽ vì nó quen tay, không gian mở ra giữa trán ngươi quá nhỏ, không đủ để thương tổn ngươi! Ngưu Nhị, ta khuyên ngươi tốt nhất đừng mạo hiểm, ngươi không có kinh nghiệm, không thể khống chế không gian lớn nhỏ khi mở nó ra. Huống chi dù ngươi nắm giữ trò này thì sao? Có trữ vật thủ trạc phụ trợ rồi ngươi tội gì dày vò thân thể mình?
- Yên tâm, ta chỉ muốn thừa dịp còn ấn tượng về cách mở mang đó thì bế quan nghiền ngẫm một lúc, khi không nắm chắc ta sẽ không dễ dàng thử.
Hai người giao lưu xong thu Hắc Thán về, quay lại Thiên Nhai.
Trở về động tiên Vân Dung quán, phu phụ kêu Thiên Nhi, Tuyết Nhi tới trước mặt.
Trong đình, thấy phu phụ ngồi cười tủm tỉm nhìn mình, Thiên Nhi, Tuyết Nhi ngó nhau, không hiểu ra sao.
Miêu Nghị cười nói trước:
- Thiên Nhi, Tuyết Nhi còn nhớ lúc ta mới đến Đông Lai động thì các người đã đi theo ta, chớp mắt nhiều năm qua đi. Đầu tiên là hết lòng hết dạ hầu hạ ta nhiều năm, sau đó đi theo bên phu nhân hầu hạ phu nhân, luôn chịu mệt chịu khổ, trung thành tận tâm Hai người cũng biết ta và phu nhân không xem các người là người ngoài, tuy trên danh phận các ngươi là nha hoàn nhưng ta đã xem như hai nữ nhân của ta. Phu nhân cũng xem hai người là tỷ muội, đương nhiên phu nhân xấu tính hơn ta.
Vân Tri Thu nạt:
- Dẹp đi!
Nghe lời nói nghiêm túc khiến Thiên Nhi, Tuyết Nhi căng thẳng thần kinh.
Thiên Nhi hỏi:
- Đại nhân, phu nhân, có phải chúng ta có chỗ nào làm không tốt?
Miêu Nghị xua tay:
- Suy nghĩ nhiều!
Miêu Nghị gật đầu với Vân Tri Thu:
- Đưa đồ cho bọn họ đi.
Vân Tri Thu móc ra bốn khối ngọc điệp, hai khối là một bộ, nàng đặt hai bên trên bàn đá.
Vân Tri Thu mỉm cười nói:
- Đại nhân luôn tìm công pháp hoàn chỉnh của sáu kỳ công, người ta không biết nhưng các ngươi đi theo ta thì chắc biết rõ. Hiện giờ đại nhân đã gom đủ nhân tự bộ, địa tự bộ của ba bộ công pháp Đại Ma Vô Song quyết, Vô Lượng, Cửu Trọng Thiên. Đại Ma Vô Song quyết là ma công, các người tu luyện thì phải chuyển hóa tu vi của mình, không thích cho hai ngươi. Tuy đại nhân sẽ còn tiếp tục tìm ba bộ công pháp khác nhưng Vạn Yêu thích hợp cho yêu tu, Âm Hồn Thông Dương quyết thích hợp với quỷ tu, Cực Lạc Tâm Kinh thích hợp phật tu, đều không hợp với các ngươi. Nên đại nhân suy xét rồi quyết định truyền nhân tự bộ, địa tự bộ của Vô Lượng, Cửu Trọng Thiên cho hai ngươi tu luyện.
Thiên Nhi, Tuyết Nhi nghe vậy hân hoan, hai người nằm mơ cũng không ngờ có ngày mình được tu luyện công pháp của lục thánh, còn hoàn thiện hơn lục thánh một bậc.
Hai người cùng hành lễ:
- Tạ ơn đại nhân và phu nhân.
Vân Tri Thu xua tay:
- Nói tạ thì quá mức, người trong nhà không nói lời khách sáo. Hai người là người gần gũi bên ta và đại nhân, thực lực của các ngươi mạnh đều có lợi cho tất cả. Các ngươi yên tâm, nếu đại nhân thật sự có cơ hội tìm được thiên tự bộ của công pháp Vô Lượng, Cửu Trọng Thiên thì sẽ cho các ngươi trước, cứ yên tâm nhận tự bộ, địa tự bộ đi.
← Ch. 1826 | Ch. 1828 → |