← Ch.1863 | Ch.1865 → |
Tuy hắn không nói nhưng mọi người lại biết hắn đang chuẩn bị cho lần khảo hạch sắp tới, nội tâm sầu lo.
Thời gian tu hành dài đằng đằng, thời gian vài chục năm chỉ diễn ra trong nháy mắt.
Vân Tri Thu đi Tiểu Thế Giới rồi về, nàng đáp xuống đất, đáp xuống cửa động Miêu Nghị tu hành trên hải đảo.
Người thủ vệ thay phiên nhìn thấy nàng liền không nói gì.
Vân Tri Thu đi vào sơn động, Miêu Nghị đang ngồi trên giường đá mở mắt ra.
- Sao ngươi tới đây?
Vân Tri Thu nhìn hoàn cảnh trong động một lúc, cũng xem như sạch sẽ, nàng nói:
- Yêu Nhược Tiên cũng không làm chúng ta thất vọng, hắn tập trung nhân lực tài nguyên Linh Lung tông và cả Tiểu Thế Giới, chỉ phí hơn bốn mươi năm đã luyện thành Linh Lung Bảo Tháp và chiến giáp cho Hắc Thán, ta đã mang đồ vật tới.
Miêu Nghị vui vẻ, hắn xuống giường, nói:
- Ta nhìn xem.
Vân Tri Thu lật tay mang đồ vật ra.
Một bảo tháp màu đỏ cao một thước, mái cong vểnh lên và hoa văn tinh mỹ.
Trong tay còn cầm Kim Cương Quyển màu đỏ, phía trên còn có hoa văn hình tứ giác.
Miêu Nghị không hiếm lạ gì Linh Lung Bảo Tháp, hắn chỉ chú ý Kim Cương Quyển trong tay Vân Tri Thu, hỏi:
- Đây là chiến giáp của Hắc Thán?
Vân Tri Thu gật đầu cười nói:
- Đúng thế! Ta thử cho ngươi xem, ngươi sẽ hiểu rõ, Hắc Thán đâu?
- Ăn Kết Đan xong nên ra ngoài ngủ rồi!
Miêu Nghị nói xong liền dẫn nàng ra ngoài, ra ngoài không nhìn thấy Hắc Thán đang ngủ như thường ngày, lúc này thi pháp hô to:
- Béo tặc!
Tiếng nói quanh quẩn, người trên đảo đều nghe thấy.
Ào ào...
Trong mặt biển xa xa có cột nước bắn lên trời, Hắc Thán phá sóng bay vút lên không trung, nó đáp xuống cửa động và hí dài hai tiếng, dường như nó đang hỏi gọi nó làm gì?
- Ngươi thử chiến giáp chuẩn bị cho ngươi xem!
Miêu Nghị dứt lời liền gật đầu với Vân Tri Thu.
Kim Cương Quyển trong tay Vân Tri Thu tỏa ra bảo quang màu vàng, nó dần dần lớn lên, Vân Tri Thu đặt Kim Cương Quyển lên cổ Hắc Thán, Kim Cương Quyển thu nhỏ lại biến thành vòng cổ.
Bảo quang màu vàng không biến mất, bàn tay Vân Tri Thu vuốt ve, trên Kim Cương Quyển có vết rạn sau đó âm thanh kim loại leng keng vang lên, trong nháy mắt đã bao phủ toàn thân Hắc Thán.
Trong chốc lát Hắc Thán thay đổi, nó biến thành quái thú màu đỏ dữ tợn.
Sừng hươu mọc ngược sắc nhọn, trên xương đầu có mười gai nhọn đâm ra, hai bên hông còn có chủy thủ phủ kín, phần đuôi có một cây chùy đầy gai lắc lư theo đuôi Hắc Thán.
Hình thể của nó bị chiến giáp đầy gai bao phủ, móng vuốt trên tứ chi mọc dài ra, mỗi cây gai đều sắc bén dọa người.
Hắc Thán mặc chiến giáp màu đỏ này chẳng khác gì biến thành một con sư tử, nhìn nó không khác gì yêu ma từ địa ngục hàng lâm nhân gian.
Tuy Hắc Thán có chút không quen, nhưng nó vẫn rung đùi đắc ý nhìn bản thân mình, không ngừng xoay quanh. Vân Tri Thu bảo nó ngừng lại, vươn tay vuốt ve chiến giáp của nó:
- Yêu Nhược Tiên nói chiến giáp của nó cũng giống chiến giáp của ngươi, đều có khả năng giảm hai thành lực đạo công kích. Giá trị chiến giáp của nó còn quý hơn của ngươi nhiều, tốn hơn ba mươi viên Kết Đan ngũ phẩm, lại càng không cần phải nói hình thể nó tiêu hao hồng tinh nhiều hơn.
Miêu Nghị cắn răng một cái, ánh mắt nhìn sang Hắc Thán bóng bẩy, nghĩ thầm lão yêu quái có bị bệnh không, Hắc Thán không biết pháp thuật, chỉ có một chút thần thông bổn mạng, căn bản không cách nào thi pháp khống chế chiến giáp, nện xuống ba mươi ba viên Kết Đan ngũ phẩm, ăn no không có việc gì làm sao?
Suy nghĩ xong hắn cũng hiểu, đây không phải cho Hắc Thán khống chế, mà là cho hắn khống chế, cũng là bảo hộ Hắc Thán, Yêu Nhược Tiên vẫn ưu đãi mập mạp chết bầm hơn hắn.
Đám người Ưng Vô Địch đứng từ xa than thở, một con linh thú có nguyên bộ chiến giáp xứng đôi, hình thể lại lớn như thế, có thể nói tiêu hao hồng tinh đủ làm ra bảy tám chục bộ chiến giáp khác.
Cần biết luyện chế pháp bảo hồng tinh rất khó khăn, luyện bảo sư khó khống chế đặc tính của hồng tinh, ngay cả thợ rèn phàm phu tục tử cũng hiểu đạo lý này, vật phẩm càng cứng càng khó luyện chế, độ khó khi luyện chế chiến giáp còn hơn cả luyện chế vũ khí, cấu tạo một cây đao không bằng một bộ chiến giáp.
Nếu có người luyện chế, phần lớn thời gian luyện chế chiến giáp cần tới vài chục năm, dựa theo tiêu chuẩn Đại Thế Giới, tiền công đã rất khó lường, đổi lại là ai tốn vài chục năm luyện một món đồ vật cũng thu giá cao, người ta bỏ qua vài chục năm không tu luyện, tự nhiên phải kiếm một vố lớn đền bù tổn thất.
Đó là với chiến giáp có hàm lượng hồng tinh thấp, chiến giáp của linh thú trước mặt giá trị xa xỉ có thể nghĩ, không đầu nhập hơn ba mươi viên Kết Đan ngũ phẩm là không thể nào.
Tính toán! Cho dù hơi đau thịt một chút, Miêu Nghị lại nhìn Linh Lung Bảo Tháp trong tay Vân Tri Thu.
Vân Tri Thu nói:
- Tháp này sau khi phóng đại cao năm trượng, không tiện thi triển trước mặt người ngoài, thức sự quá đáng chú ý, chính ngươi xem mà cân nhắc.
Cao năm trượng? Cần bao nhiêu hồng tinh? Miêu Nghị giật mình, hỏi:
- Tiêu bao nhiêu tài liệu luyện chế ra?
Vân Tri Thu:
- Vì giảm thời gian luyện chế thứ này, Yêu Nhược Tiên triệu tập hơn ba mươi tên cao thủ luyện bảo trong Tiểu Thế Giới cùng luyện chế, hắn cũng chỉ điểm, những người khác thay phiên ra trận, phải làm liên tục trong vài chục năm mới làm xong. Dùng hồng tinh chế tạo thứ này không dễ, tăng thêm hàm lượng hồng tinh dùng cho thứ này quá lớn, chờ bọn họ luyện xong thì hoa cúc cũng tàn, bởi vậy sau lưng còn có mấy ngàn người thay phiên đẩy nhanh tốc độ luyện hóa những cây cột ngươi lấy trong Tiên Hành Tinh, tùy thời bảo trì tiến độ cung cấp tài liệu cho Yêu Nhược Tiên luyện chế, bọn họ nung đỏ cả ngọn núi đấy. Về phần tiêu bao nhiêu tài liệu, cho dù ném vài chục cây cột trong Tiên Hành tinh cũng không đủ, còn phải ném cả sợi dây xích lớn mới được, dùng hơn bốn mươi viên Kết Đan ngũ phẩm nện vào.
Miêu Nghị nghe xong dở khóc dở cười nói:
- Quả nhiên hai món đồ này dùng tiền nện ra, nếu không phải phát tài lớn trong Tiên Hành Tinh, đúng là ta không chịu nổi, trả giá lớn để luyện chế một cái Linh Lung Bảo Tháp pháp bảo ngũ phẩm mà thôi, theo đạo lý đầu nhập nhiều hồng tinh như vậy, tối thiểu phải luyện thành pháp bảo lục phẩm mới đúng.
Vân Tri Thu thở dài:
- Cũng không có biện pháp, tu vi của ngươi không đủ, ngươi không thể khống chế pháp bảo lục phẩm, chỉ có thể chấp nhận sử dụng pháp bảo ngũ phẩm. Ngưu Nhị, tiền chỉ là chuyện nhỏ, chỉ cần ném ra có thể bảo vệ tính mạng của ngươi. Tốn nhiều tiền hơn nữa cũng đáng, cho nên ta cũng mang tình huống ngươi đối mặt nói với Yêu Nhược Tiên, Yêu Nhược Tiên đã đáp ứng sẽ giúp ngươi luyện chế hai kiện pháp bảo phòng thân. Đã giao cho hắn tài liệu luyện bảo, hắn sẽ hoàn thành trước khi ngươi tham gia khảo hạch.
← Ch. 1863 | Ch. 1865 → |