← Ch.2065 | Ch.2067 → |
- Giám sát ty có bao nhiêu người? Phía dưới không có đội ngũ phối hợp, cho dù Cao Quan có tài năng thông thiên cũng vô dụng, cho dù hắn tra được đạo tặc thì thế nào? Người phía dưới chỉ đường cho đạo tặc, thiên hạ lớn như vậy, Cao Quan đi đâu bắt người? Phu nhân không cần lo lắng, có thể an tâm trở lại Đông Hoa trấn phủ chờ tin tức được rồi.
Bích Nguyệt phu nhân xác nhận:
- Thật không có việc gì?
Thiên Nguyên Hầu gật đầu nói:
- Bệ hạ đã cho các đại lão nhìn sắc mặt, nếu tỏ thái độ cường ngạnh, những đại lão kia sẽ tập thể phản kích, cũng cho thấy thái độ không chịu nhún nhường của mình, các đại lão muốn bệ hạ nhìn, không có mọi người ủng hộ, hắn nói cái gì cũng không được, cho dù cách ly bọn họ với thế lực cũng vô dụng! Cũng cảnh cáo bệ hạ, nếu bệ hạ quá phận, vậy bọn họ đành cá chết lưới rách, ai cũng đừng nghĩ sống tốt. Phu nhân, ngươi có tin nếu làm nhiều người tức giận, có người sẽ thả phản tặc trong địa ngục ra ngoài hay không?
Bích Nguyệt phu nhân khiếp sợ, nói:
- Chẳng phải đội ngũ thân tín của bệ hạ đang thủ vệ nơi đó sao?
Thiên Nguyên Hầu cười nói:
- Người bình thường có thể phong tỏa địa ngục sao? Bệ hạ thật sự muốn phái tâm phúc của mình trấn thủ nơi đó, vậy hắn còn người dùng sao? Lại nói các đại lão năm xưa đều là người quyết tâm theo bệ hạ chinh chiến giành chính quyền đấy. Giành chính quyền dễ, nắm chính quyền khó!
Bích Nguyệt phu nhân
- Hai bên đã làm tới mức này, thật không có việc gì?
Thiên Nguyên Hầu:
- Còn có thể làm sao? Chỉ cần mọi người đều nhường một bước, chỉ cần bệ hạ không làm chuyện này quá lớn, mọi người vẫn là quân thần, mọi chuyện chưa từng xảy ra, dù sao thiên hạ đại loạn sẽ ảnh hưởng tới mọi người. Chuyện lần này là bệ hạ vì mặt mũi của mình nên giết gia tộc các Đô Thống, như vậy đám thủ hạ của các đại lão sẽ sợ hãi, bọn họ cũng không còn uy tín, sau này người dưới không nghe lời thì ai làm việc cho bọn họ. Ai! Nói cho cùng bệ hạ vẫn là người... Hơn tám mươi Đô Thống không thể thay đổi quyết tâm của bệ hạ, chuyện đã xảy ra, các đại lão muốn cho bệ hạ lối thoát, chỉ có thể tiếp tục bỏ mặc chỉnh đốn, các đại lão cũng chỉ cần thu hồi mặt mũi là được, dù sao bọn họ cũng không gặp may, nói cho cùng bệ hạ mới là người nắm toàn cục. Chỉ tiếc hơn tám mươi Đô Thống và các nhân chứng, còn có gia quyến của bọn họ đều biến thành vật hi sinh!
Bích Nguyệt phu nhân thổn thức không thôi...
Thiên Nguyên tinh, Thủ Thành Cung, Miêu Nghị trở về và ra lệnh, không có ý chỉ của hắn không cho phép kẻ nào tiến vào hậu cung.
Sau khi đám người Diêm Tu lui ra, Miêu Nghị lập tức tiến vào tĩnh thất thả Hải Bình tâm ra ngoài, cũng đặt nàng lên giường.
Lúc này hắn mới quan sát Hải Bình Tâm, phát hiện tướng mạo của nữ tử này kết hợp giữa Hải Uyên Khách và Bích Nguyệt Phu nhân, nàng còn đẹp hơn Bích Nguyệt phu nhân, chỉ có điều Bích Nguyệt phu nhân giống như cây đào mật chín mọng làm người ta muốn cắn một cái.
Hắn giơ tay điểm vào trán Hải Bình Tâm, giải trừ các cấm chế đơn giản trên người nàng.
Ô ô...
Khí tức Hải Bình Tâm hỗn loạn một chút sau đó kêu lên đầy đau đớn, mí mắt rung rung, dần dần tỉnh lại.
Mở mắt ra và phát hiện tình cảnh không đúng, thượng phía trên là nóc đá, nghiêng đầu nhìn vách tường chung quanh, nghiêng đầu nhìn phải, một nam nhân đang mỉm cười với nàng.
Hải Bình Tâm vừa khôi phục tỉnh táo liền bật dậy, nàng dùng giọng điệu cảnh giác hỏi thăm:
- Ngươi là ai?
Miêu Nghị chắp tay nhìn nàng, cười tủm tỉm nói:
- Hải Bình Tâm!
Đối phương biết rõ tên của mình, Hải Bình Tâm khẽ giật mình, thử hỏi:
- Ngươi là người phụ thân phái tới tiếp ứng? Không đúng, ngươi là ai, tại sao biết tên của ta?
Nữ nhân này không ngu ngốc, phát hiện hình dáng và đặc điểm của mình không giống người phụ thân miêu tả.
Miêu Nghị cười nhạt nói:
- Trước kia ngươi mê mang gọi mẫu thân, ta liền thuận miệng hỏi hai câu, không ngờ ngươi lại trả lời, thú vị, con gái thủ lĩnh phản tặc Hải Uyên Khách và tổng trấn Đông Hoa tổng trấn phủ Bích Nguyệt, Bích Nguyệt phu nhân đi địa ngục khảo hạch, không ngờ lại sinh con cho thủ lĩnh phản tặc, thú vị.
Thấy hắn mở miệng ngậm miệng đều gọi phụ thân mình là phản tặc, Hải Bình Tâm hoảng sợ nói:
- Rốt cuộc ngươi là người nào?
Miêu Nghị cười tủm tỉm:
- Ta là người nào? Nói ra thì thú vị, thủ trưởng của ta tên là Bích Nguyệt, sau khi khảo hạch chấm dứt ta liền đi đón nàng, ai ngờ trùng hợp gặp được con gái của nàng chứ, Hải Bình Tâm cô nương, ngươi nói trên đời này có chuyện trùng hợp như vậy sao?
Nội tâm Hải Bình Tâm sinh ra sóng to gió lớn, nàng giữ vững bình tĩnh, nói:
- Ta không hiểu ngươi nói cái gì.
- Nghe không hiểu?
Miêu Nghị lật tay lấy tinh linh ra, thở dài nói:
- Tại sao tinh linh này lại trùng hợp với lạc ấn của Bích Nguyệt phu nhân thế?
Hải Bình Tâm xem tay của mình, nàng phát hiện không còn vòng tay, thầm nghĩ trong lòng không xong, lại ngẩng đầu nhìn sau lưng Miêu nghị:
- Vậy hắn là ai?
Có người tiến tới sau lưng mà mình không biết? Miêu Nghị kinh ngạc, hắn quay đầu nhìn lại. Không có người nào nhưng phát hiện có công kích đánh tới.
Nhìn cũng không nhìn, Miêu Nghị phất tay khống chế cổ tay Hải Bình Tâm.
Hải Bình Tâm mới có tu vi Tử Liên nhất phẩm, không phải đối thủ của Miêu Nghị, lúc này bị Miêu Nghị cường lực áp chế cho nên không thể nhúc nhích, đành phải nhe răng trợn mắt.
Thật không nhìn ra nha đầu còn biết sử dụng thủ đoạn đánh lén, mình lại bị tiểu hài tử lừa, Miêu Nghị nhìn nha đầu có bề ngoài thanh thuần nhưng hiện tại phát hiện không hổ danh con gái thủ lĩnh phản tặc! Thở dài, trêu chọc nói:
- Ta nói nha đầu, mẫu thân của ngươi là thủ trưởng của ta, biết rõ bí mật mẫu thân của ngươi, ta bắt con gái của nàng sao không có chút chuẩn bị, cho dù ngươi giết ta cũng vô dụng, ta vừa chết, chuyện của mẫu thân ngươi cũng bị công bố ra ngoài.
Vung tay lên, Hải Bình Tâm lảo đảo lui về phía sau, vẻ mặt hoảng sợ...
Đông Hoa tổng trấn phủ, trong trang viên dưới núi. Trừ vị ở Thiên Nguyên tinh ra, chín đại thống lĩnh khác đề tề tựu đông đủ, tổng trấn đại nhân sắp trở lại, mọi người đã sớm chạy đến nghênh đón. Mọi người gặp mặt liền bàn luận chuyện các Đô Thống thiên nhai gặp chuyện không may.
Hạ Hầu Long Thành duỗi người đi vào, thấy tám đại thống lĩnh tụ tập nơi này ẩn ẩn dùng Chiến Như Ý vi tôn. Trong nội tâm khó chịu, lập tức vui vẻ đi sang, đùa bỡn nói:
- Chiến mỹ nhân, hôm nay lại xinh đẹp.
Thấy hắn tới các đại thống lĩnh thiên nhai liền im miệng giống như Chiến Như Ý mới là thống lĩnh thật sự ở đây.
← Ch. 2065 | Ch. 2067 → |