Vay nóng Tinvay

Truyện:Phi Thiên - Chương 2199

Phi Thiên
Trọn bộ 3913 chương
Chương 2199: Băn khoăn nghi ngờ (Hạ)
0.00
(0 votes)


Chương (1-3913)

Siêu sale Shopee


Hạ Hầu Thác cậy già lên mặt vui vẻ gật đầu nói:

- Ừm!

Hạ Hầu Thác không trả lễ, chỉ bảo:

- Bốn vị Thiên Vương cũng đến, không biết bệ hạ triệu kiến chúng ta có chuyện gì?

Khấu Lăng Hư nói:

- Chúng ta cũng đang suy nghĩ.

Ba người khác gật đầu theo, tỏ vẻ không biết.

Người đến đông đủ, bên kia Thanh Chủ nhận được tin rất nhanh dẫn theo Cao Quan đi tới.

Năm người trong điện đứng dậy hành lễ:

- Kính chào bệ hạ!

Thanh Chủ giơ tay ra hiệu bình thân:

- Đừng đa lễ.

Thanh Chủ ngồi sau bàn dài nghiêng đầu ra hiệu Cao Quan đứng bên cạnh.

Cao Quan lập tức phất tay kéo một người ra ném vào điện, là hồ ly đen ba đuôi phụ nhân áo đen.

Phụ nhân áo đen khóc lóc run cầm cập bò lê dưới đất, thấy người liền sợ hãi rụt rè che ngực:

- Yêu Tăng Nam Ba... Yêu Tăng Nam Ba... đừng... Yêu Tăng Nam Ba...

Năm người đứng bên dưới vừa nghe cái tên Yêu Tăng Nam Ba thì xoe tròn mắt. Hạ Hầu Thác già đến mí mắt rũ xuống bỗng trợn to mắt ra nhìn chằm chằm phụ nhân áo đen run cầm cập.

Lát sau họ quay đầu nhì Thanh Chủ ngồi trên cao, Hạ Hầu Thác là người đặt câu hỏi đầu tiên:

- Bệ hạ, đây là sao?

Thanh Chủ ra lệnh:

- Cao Quan, giải thích cho Thiên Ông nghe, lát nữa còn phải nhờ vào Thiên Ông ra tay giúp đỡ.

Cao Quan lên tiếng:

- Tuân lệnh!

Cao Quan lặp lại những lời đã nói với Thanh Chủ.

Nghe kể xong năm người lộ biểu tình băn khoăn nghi ngờ nhìn nhau.

Thanh Chủ xem phản ứng của mấy người, nói:

- Thiên Ông, ngươi và Yêu Tăng Nam Ba đã từng tiếp xúc, năm xưa Hạ Hầu gia tộc từng giải quyết ít việc vì Yêu Tăng Nam Ba, ngươi hiểu biết khá sâu về hắn, ngươi thấy chuyện này thế nào?

Sắc mặt Hạ Hầu Thác đầy nghi ngờ, lão là người biết ân oán giữa Thanh Chủ và Yêu Tăng Nam Ba, nếu y đi ra, biết Hạ Hầu gia tộc đầu phục đệ tử của kẻ thù thì Hạ Hầu gia tộc sẽ gặp hạo kiếp. Năm xưa Yêu Tăng Nam Ba nâng đỡ Hạ Hầu gia tộc lên, nhưng về sau y càng lúc càng diệt tuyệt nhân tính, càng lúc càng khiến Hạ Hầu gia tộc phập phồng lo sợ. Lục Đạo Đồng Tử dám quyết định xuống tay với Yêu Tăng Nam Ba là vì bị Hạ Hầu gia tộc xúi giục.

Sau khi Yêu Tăng Nam Ba suy sụp, Hạ Hầu gia tộc không nuốt lời, hết sức ủng hộ Lục Đạo Đồng Tử trở thành Lục Đạo Thánh Chủ. Sau đó Phật Chủ, Thanh Chủ, Bạch Chủ xuất hiện. Hạ Hầu gia tộc thấy tình hình không ổn nên đứng về phe ba người Phật Chủ. Sau đó ba huynh đệ Thanh Chủ nội chiến, Hạ Hầu gia tộc lại đứng về phe Thanh Chủ, gã cưới nữ nhi của Hạ Hầu gia tộc, được Hạ Hầu gia tộc dùng thế lực gia tộc hết sức trợ giúp Thanh Chủ ổn định thiên hạ.

Hạ Hầu gia tộc trải qua nhiều khúc chiết, nhiều lần chọn đứng theo đội nên mới sừng sững đến nay.

Không phải Hạ Hầu gia tộc thích phản bội mà là đối diện sinh tử tồn vong bất đắc dĩ phải lựa chọn, không thì Hạ Hầu gia tộc sớm thành tro.

Hạ Hầu Thác băn khoăn nghi ngờ thật lâu, khó tin nói:

- Năm xưa Lục Đồng Tử phong ấn Nam Ba, trừ Lục Đồng Tử sẽ không lộ ra cho người ngoài biết chỗ phong ấn. Nếu tin tức rò rỉ bị kẻ bụng dạ xấu xa biết được thả Nam Ba ra thì hậu quả không tưởng tượng nổi. Sáu người nên biết đạo lý đó, chắc sẽ giữ kín miệng như bưng.

Thanh Chủ nói:

- Theo lý thuyết Lục Đồng Tử phong ấn Yêu Tăng Nam Ba nên như tường đồng vách sắc, tuyệt đối không cho y có cơ hội dễ dàng chạy trốn. Nhưng tại sao tiểu yêu này nhắc đến Yêu Tăng Nam Ba thì hãi hùng như vậy? Chắc đã xảy ra chuyện gì. Thiên Ông, ngươi hãy ngẫm kỹ lại xem trong những người này có ai có thể biết nơi phong ấn Yêu Tăng Nam Ba không?

Hạ Hầu Thác chìm trong suy tư, tay vịn cây gậy, tay kia vuốt râu.

Hạo Thiên Vương nói:

- Có khi nào trước khi chết Lục Đồng Tử nói cho thuộc hạ biết chỗ phong ấn không?

Thanh Chủ nói:

- Khả năng này không lớn, nếu Lục Đồng Tử thật sự muốn trả thù báo chỗ phong ấn Yêu Tăng Nam Ba cho cấp dưới biết thì đã sớm thả ra, sẽ không bị nhốt nhiều năm như vậy bây giờ mới ra tay.

Hạ Hầu Thác như được gợi ý, tiếp lời:

- Đúng là không thể nào. Lục Đồng Tử biết sự khủng bố của Yêu Tăng Nam Ba, biết y đã nắm giữ thần thông khống chế luân hồi của người khác. Nếu Yêu Tăng Nam Ba muốn trả thù thì dù Lục Đồng Tử chết y cũng có thể lôi bọn họ ra, khiến bọn họ đời đời kiếp kiếp vĩnh viễn rơi vào bể khổ không thể trở mình. Dù Lục Đồng Tử muốn nói cũng chỉ có thể nói cho người có thể hủy thần hồn của Yêu Tăng Nam Ba, nên người biết được chỗ phong ấn Yêu Tăng Nam Ba chắc là... Tam gia!

Tứ Đại Thiên Vương đồng thanh kêu lên:

- Tam gia?

Khấu Lăng Hư trầm giọng hỏi:

- Ý của Thiên Ông là Tam gia trở lại?

Toàn trường chỉ có Cao Quan đứng cạnh bàn của Thanh Chủ là giữ biểu tình lạnh lùng bình tĩnh.

Hạ Hầu Thác lắc đầu nói:

- Không chắc chắn được.

Thanh Chủ nói:

- Nếu lão tam thật sự trở lại, hắn mà xuất hiện không lý nào trẫm không biết được. Thiên Ông, tại sao ngươi kết luận là lão biết nơi phong ấn Yêu Tăng Nam Ba? Chỉ vì hắn có thể tiêu diệt thần hồn của y sao?

Hạ Hầu Thác nói:

- Mới rồi nhắc tới thuộc hạ của Lục Đồng Tử thì vi thần chợt có ý tưởng này, không dám hoàn toàn khẳng định.

Thanh Chủ nói:

- Cứ nói đừng ngại.

Bốn vị Thiên Vương lộ vẻ rửa tai lắng nghe.

Hạ Hầu Thác vuốt râu bạc trầm ngâm nói:

- Chắc bệ hạ còn nhớ năm xưa Tam gia tính chính xác đường lui cuối cùng của Lục Đồng Tử đuổi đi chặn giết, kết quả giết Lục Đồng Tử nhưng thả dưới trướng của họ rút vào đất Luyện Ngục. Nghe nói khi đó Lục Đồng Tử đau khổ cầu xin Tam gia, Tam gia mềm lòng mới tha cho dư nghiệt Lục Đạo. Bệ hạ thử nghĩ xem bệ hạ, Đại gia, Tam gia đều muốn moi tin chỗ phong ấn thần hồn Yêu Tăng Nam Ba từ miệng Lục Đồng Tử, trong tình huống kia làm sao Tam gia có thể không mượn cơ hội hỏi đất phong ấn Yêu Tăng Nam Ba?

Thanh Chủ đứng bật dậy đi vòng qua bàn dài bước xuống dưới, trầm giọng nói:

- Nhưng khi đó trẫm và lão đại đã hỏi lão tam là có hỏi ra được chỗ phong ấn không, lão tam nói không có.

Khấu Lăng Hư chậm rãi nói:

- Bệ hạ quên sao? Khi biết Tam gia tha cho dư nghiệt Lục Đạo thì bệ hạ và Đại gia rất tức giận, còn cãi nhau với Tam gia, sau đó mới hỏi về chỗ phong ấn. Có lẽ trước đó Tam gia muốn nói nhưng cãi nhau xong làm lòng Tam gia sinh ra khoảng cách nên đã che giấu sự thật.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-3913)