Truyện ngôn tình hay

Truyện:Phong Lưu Pháp Sư - Chương 651

Phong Lưu Pháp Sư
Trọn bộ 654 chương
Chương 651: Huyết sắc Thương Lan  
0.00
(0 votes)


Chương (1-654)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

"Một tí thôi" Thật lâu sau, Na Duy Kỳ mới lạnh nhạt nói.

Long Nhất khẽ nhún nhún vai. Hối hận bây giờ cũng vô dụng, sự thật đã rõ rành rành như thế, mặc dù hắn không rõ Na Duy Kỳ vì sao lại phải làm như vậy nhưng mục đích quan trọng nhất đã hoàn thành thì không cần phải suy nghĩ nhiều làm gì.

"Thứ ngươi dùng để nhốt ta là di thể của ai?" Đúng lúc Long Nhất vừa định phi thân đi thì Na Duy Kỳ đột nhiên hỏi.

Long Nhất dừng lại, trong đầu ngổn ngang trăm ngàn ý nghĩ. Tất nhiên là hắn dùng đầu thạch tượng của Địch Bỉ Á. Chẳng lẽ Na Duy Kỳ lại có quan hệ gì với hắn?

"Ta ở bên trong có thể nhìn xuyên tinh thần hải, thấy được tên mẫu thân ta." Na Duy Kỳ thấp giọng nói.

"Ách..." Long Nhất lập tức xoay người không nói. Địch Bỉ Á sao lại có quan hệ cùng mẫu thân Na Duy Kỳ. Na Duy Kỳ không phải là con riêng của Địch Bỉ Á chứ.

Long Nhất bị ý nghĩ vừa thoáng qua trong đầu dọa nhảy dựng lên. Bất quá ngẫm lại cũng không phải không có khả năng.

"Là ai?" Na duy kì vẻ mặt mang đầy nét mê man khẽ hỏi. Lúc này nàng như 1 đứa trẻ lạc đường, hoang mang và bất lực.

" Sáng thế thần vĩ đại Địch Bỉ Á có phải chính là đáp án ngươi muốn phải không?" Long Nhất suy nghĩ 1 chút trả lời.

Na duy kì khẽ run lên, ánh mắt mê man dần dần trở nên bình tĩnh. Nàng nói với Long Nhất: "ngươi mau đi đi, thừa dịp thiên ma vương còn chưa xuất quan, nếu không ..."

Long Nhất gật gật đầu, vừa xoay người đi vài bước đột nhiên quay đầu lại nói: " Na Duy Kì, ngươi theo cùng ta. Thiên ma vương xuất quan sẽ không tha cho ngươi."

Trong mắt Na Duy Kì chợt lóe sáng, nàng lộ ra nụ cười ngàn năm khó gặp nói: " có những lời này của ngươi, ta không giúp ngươi ta thì thế nào? Ta không đi. Xem thiên ma vương dám làm gì ta"

Long Nhất cười hắc hắc cười tà. Tuy nói đối với thân phận của Na Duy Kì có vẻ tò mò nhưng lúc này cũng không có tâm tư nghiên cứu, liền cũng không nói nữa mà lập tức thân hình chợt lóe lên rồi biến mất tại chỗ.

----------------

Trong phế khu nọ, bóng dáng hơn 10 viên tướng lãnh ma tộc đứng ở trên tường thành trông thật là thê lương.

Đế La hai mắt trợn tròn, 2 hàm răng nghiến vào nhau ken két. Cả ma tộc đại đều quân yên lặng như tờ, tất cả chiến sĩ lặng im nhìn hoàn cảnh xung quanh. Trong đám thây xác đằng kia có thân nhân bọn họ, cũng có bạn bè bọn họ nhưng tất cả đã không thể vãn hồi. Đại quân thần tộc tung hoành trên lãnh thổ ma giới gần giống như những gì ma tộc đã làm 10 ngàn năm trước, thậm chí so với ma tộc năm đó còn muốn tàn nhẫn hơn. Trên mặt đất hàng đống thi thể, không có đến 1 bộ toàn thây. Còn có những cái xác trực tiếp hóa thành thịt vụn, còn có những cái xác bị mổ banh bụng, toàn bộ nội tạng như phô trương ra ngoài cơ thể.

"phịch" – Huyết ma đế la quỳ xuống mặt đất, ngẩng mặt cất tiếng hô ai oán, cái đầu đầy tóc thô dài bay tán loạn như muốn nổ tung. Hằn thề mối thù này hắn sẽ khắc cốt ghi tâm.

Long ma tạp la lạp trở lại lãnh địa của mình cũng gặp thảm sự tương tự. Mặc dù tình hình còn tốt hơn huyết ma đế la nhưng 10 tòa thành trong lãnh địa hắn quản hạt có 2 tòa biến thành quỉ thành. Hắn nổi điên muốn lãnh binh giết ngược về thần giới nhưng bị vài tên phó tướng khuyên nhủ, cho hắn thương lượng cùng huyết ma đế la xong rồi sẽ tìm cách trả thù.

"Huyết ma, ta không nhịn nổi nữa. Thù này không báo, Long Ma ta sẽ trước mặt thiên ma vương bệ hạ nhận tội, trả lại công đạo cho đồng bào ma tộc đã chết" – long ma tạp la lạp nói chuyện với huyết ma đế la qua thủy tinh cầu.

"Thù nhất định phải báo, nhưng không được hành sự manh động" – huyết ma đế la từ trong cơn tức giận tỉnh táo lại. hắn biết đại quân thần tộc bây giờ so với 10 ngàn năm trước đã thay đổi rất nhiều, hơn nữa còn chung sức đồng lòng. Tất cả những biến hóa này đều do tên tự xưng là truyền nhân của sáng thế thần – Phách thần Long Nhất. Khi gặp hắn ở thương lan đại lục thì hắn cũng đâu lợi hại như thế, không nghĩ tới khi gặp lại thực lực của hắn còn hơn cả mình.

"làm sao bây giờ? tướng sĩ dưới trướng đều sĩ khí tổn hại thảm trọng. cứ tiếp tục như vậy không cần đại quân thần tộc vây công thêm lần nào nữa thì chúng ta cũng tự động tan rã." – Long ma tạp la lạp nói.

"phải nhanh chóng khôi phục sĩ khí đại quân ma giới ta, chỉ có 1 biện pháp có thể khiến cho bọn họ tin tưởng"." hắc hắc hắc ..." Huyết ma đế la cất tiếng cười chói tai nói, trong ánh mắt hiện rõ lên sự điên cuồng.

Từ trước đến nay Thần tộc vẫn luôn bị Ma tộc cưỡi trên cổ. Thỉnh thoảng có một đội Ma tộc xuất hiện tại một góc thần giới tiến hành giết hại, cho đến khi thần tộc đại quân đến thì biến mất vô ảnh vô tung. Đây là sỉ nhục cho cả thần giới. Bấy giờ bọn họ đem sỉ nhục này trả lại cho ma tộc.

Quân đội thần tộc dưới sự dẫn dắt của phách thần long nhất đột tiến ma giới, trong đó 1 đoạn chiến dịch kinh điển nhanh chóng truyền bá khắp cả thần giới. nếu lúc trước chỉ dựa vào danh hão truyền nhân của sáng thế thần mà trở thành chỗ dựa tinh thần của toàn thần tộc đang ngấp nghé bờ tuyệt vọng thì bây giờ có thể nói là 1 hồi thắng lợi hoàn mĩ khiến cho uy vọng của hắn đạt tới cao triều.

Trong quang minh thành, Mễ tây ni nhu thuận mát-xa toàn thân Long Nhất. Trong khoảng thời gian này, nàng đã phải lo lắng rất nhiều, mỗi ngày đều trông ngóng tin tức từ ma giới chuyển về, vừa thấp thỏm lo âu Long Nhất gặp chuyện. Bây giờ thì nàng đã hoàn toàn an tâm. Thần tộc đã thắng, Long Nhất đã trở lại, nàng cũng không cần chờ đợi ngày qua ngày trong lo lắng.

Càng ma sát, mễ tây ni càng như phát hỏa, cả người như không xương uốn éo trên lưng Long Nhất. 2 cái bánh bao bão mãn trước ngực như muốn dính chặt trên lưng hắn. từng đợt từng đợt khóai cảm tràn ngâp tòan thân khiến cho nàng không kiềm chế nổi mà phát ra những tiếng rên rỉ.

Long Nhất hít thở lập tức trở nên nặng nề. chẳng lẽ tiểu yêu tinh này không biết hắn tại ma giới vẫn kiềm chế vô cùng khổ cực sao? Bàn tay giương nanh múa vuốt bóp mạnh bờ mông tròn trịa của Mễ Tây Ny truyền tới cảm giác co giãn mạnh mẽ khiến Long Nhất như say đắm không nỡ buông tay. Cảm giác thật sung sướng vô cùng.

Thân thể Mễ Tây Ny càng như nhũn ra, nóng rực như đang bị thiêu giữa biển lửa nhục dục, phả từng luồng hơi nóng từ đôi môi căng tròn đỏ mọng lên tai Long Nhất.

Long Nhất lật người đè Mễ Tây Ny xuống, thân thể hùng tráng lập tức vọt lên trên, hai bàn tay không rảnh rỗi xoa bóp bộ ngực bão mãn không ngừng.

Như tốc độ ánh sáng, hai người đã đổi chỗ cho nhau. Mễ Tây Ny khẽ khép mắt chờ đợi cảm giác đã lâu không được thưởng thức.

"Phách thần đại nhân, nhất cấp thần Duy Nhĩ Bối Lạp cầu kiến." Ngay tại thời khắc mấu chốt, bên ngoài đột nhiên truyền đến thanh âm Duy Nhĩ Bối Lạp.

Long Nhất hít sâu một hơi, trong lòng bất đắc dĩ. Nữ nhân này thật là sát tinh a, hết lần này tới lần khác ngay tại thời khắc mấu chốt.

"Không cần quản tới nàng ta." Mễ Tây Ny thổi một hơi nhè nhẹ bên tai Long Nhất.

Long Nhất lắc đầu, vỗ nhẹ Mễ Tây Ny đang động xuân tình: "Có lẽ nàng ta có việc quan trọng cần bẩm báo. Ngươi trước hết ở đây, chốc nữa ta sẽ đến tìm ngươi."

Nhìn Long Nhất mặc lại y phục trong phòng, Mễ Tây Ny ngồi dậy, một thân tuyết trắng dưới ánh bạch quang tản ra kinh người hấp dẫn lực. Nàng bĩu môi hừ một tiếng, nhẹ giọng nói: "Duy Nhĩ Bối Lạp, hổ danh ngươi là thần nữ, lại chạy đến cùng ta tranh đoạt nam nhân."

Duy Nhĩ Bối Lạp nhìn Long Nhất đi ra, trên mắt còn vương vấn một mảnh hồng sắc. Đôi mi thanh tú khẽ nhíu, nhưng sau đó lãi giãn ra.

"Duy Nhĩ Bối Lạp, thắng lợi lần này của thần tộc công lao ngươi là lớn nhất. Sau này thất đại quân đoàn tiến hành hỗn biên, ngươi nhất định lĩnh quân đại thống lĩnh a." Long Nhất cười nói.

"Tạ phách thần đại nhân. Thuộc hạ đến đây vì có một chuyện không rõ." Duy Nhĩ Bối Lạp không lộ ra vẻ mặt mừng rỡ, ngược lại lập tức hỏi.

"Nói xem." Long Nhất nói.

"Tình ma Na Duy Kỳ tại sao lâm trận phản bội?" Duy Nhĩ Bối Lạp mặc dù vẻ mặt bình thản nhưng ngữ khí đã có chút dị thường ba động.

Long Nhất nhướng mày, tựa hồ nghĩ ra một việc vô cùng thú vị, hắc hắc cười: "Thế nào? Ngươi hoài nghi ta hy sinh nhan sắc câu dẫn Tình ma?"

"Ta nói thật lòng, Phách thần đại nhân đừng đùa giỡn." Duy Nhĩ Bối Lạp cắn chặt răng, có chút kiềm chế cơn giận.

"Được, thật tình mà nói, ta cũng không biết." Long Nhất nhún vai đáp.

« Bọn ma tộc tàn nhẫn xảo trá, Tình ma Na Duy Kỳ lại càng hơn thế. Nàng đột nhiên lâm trận phản bội, không thể không khiến kẻ khác nghi ngờ." Duy Nhĩ Bối Lạp nói.

"Thật ra đây cũng không phải vấn đề mấu chốt. Quan trọng chính là chúng ta có thể lợi dụng nàng trong trận chiến lần này, hơn nữa khiến cho Ma giới nguyên khí đại thương. Về phần dụng tâm của nàng, chỉ cần chúng ta đề phòng, không sợ nàng có cái gì âm mưu quỷ kế." Long Nhất cười nói.

"Phách thần đại nhân, người vận trù duy ác, quyết thắng ngàn dặm. Người nói ma giới kế tiếp làm như thế nào?" Duy Nhĩ Bối Lạp có chút khó chịu.

Long Nhất hắc hắc cười, đột nhiên đưa tay xoa nhẹ gương mặt Duy Nhĩ Bối Lạp: "Còn làm gì nữa, đương nhiên là nắm chặt thời gian khôi phục nguyên khí, chờ Thiên ma vương xuất quan..."

Long Nhất khẳng định, chân mày đột nhiên nhíu lại như nghĩ ra điều gì.

Duy Nhĩ Bối Lạp bị Long Nhất đùa giỡn, trong lòng vừa thẹn vừa tức, đâu đó mang theo một tia ngọt ngào nhàn nhạt. Vừa định trách hắn bỗng nhìn thấy Long Nhất đang ngưng trọng, nàng bỗng chốc lo lắng: "Người sao vậy, đau đầu sao?" Long Nhất sắc mặt tái nhợt vỗ vỗ đầu mình, nói với Duy Nhĩ Bối Lạp: "Triệu tập thần tộc đại quân, chuẩn bị chiến đấu."

Thương Lan đại lục, dưới sự chống đỡ của tân đế quốc nhanh chóng luyện binh. Đầu tiên những lão binh từ Vô song doanh tham gia truyền dạy một các chi quân đội, áp dụng phương pháp huấn luyện tàn khốc huấn luyện ra tân binh. Dước áp lực của diệt thế hạo kiếp, tân quân rất nhanh phát triển, trang bị tương đương chiến đấu lực.

Cùng lúc đó, cả đại lục nhân lực vật lực tất cả đều được huy động. Ai có lực xuất lực, ai có tiền xuất tiền, các chủng tộc liên lạc mật thiết với nhau. Tuy nói chủng tộc bình đẳng khế ước đã được Thương lan đế Tây Môn Nộ phê duyệt, nhưng để chính thức dung hợp cùng một chỗ cần phải có một khoảng thời gian khá dài. Nhưng không nghĩ đến lúc đối mặt hạo kiếp, các chủng tộc lại chính thức dung hợp.

Màn đêm âm u. Thương Lan đại lục đã tiến vào đông quý, bắc địa đã nghênh đón một tràng mưa tuyết.

Cuồng phong gào thét, tuyết phủ giang sơn. Chỉ trong một đêm, nơi nơi như nhuộm một màu trắng xóa.

Chỉ Qua thành, tòa thành được lập sau khi Đằng Long đế quốc thôn tính Ngạo Nguyệt đế quốc, thủ hộ đế quốc bắc cương.

Bên dưới cổng thành, một loạt thân ảnh dần xuất hiện bên trong cơn mưa tuyết. Bông tuyết đọng trên mũ giáp kết thành một tầng băng sương. Một thân đại y cũng bị bông tuyết hóa thành bạch sắc. Nhưng bọn hắn vẫn đứng yên bất động, như một tòa điêu khắc không có sinh mạng tồn tại.

Một vài ngọn ma pháp tham chiếu đăng quét ngang, một loạt điêu tố tùy theo ánh sáng đó mà di động tránh né.

Đột nhiên, một hắc ảnh quỷ dị hiện thân dưới sự chiếu sáng của ma pháp tham chiếu đăng. Trong đó một gã thủ vệ ánh mắt co rụt lại, hát lớn: "Mặt trước năm mươi lăm độ có tình huống dị thường.

Theo tiếng kêu thủ vệ, ma pháp tham chiếu đăng hàng loạt chiếu sáng phương hướng thủ vệ vừa thông báo, chỉ thấy một mảnh tuyết địa bị dẫm loạn.

« Chẳng lẽ là ma thú? » Thủ vệ trên thành thầm nghĩ. Tham chiếu đăng quét sang bên cạnh, một kinh khủng ma thú toàn thân đen nhánh trường mao, thị huyết song mâu kinh khủng xuất hiện.

Trong lòng thủ vệ run lên. Đăng quang lại đảo qua, chợt thấy phía sau còn có một mảnh rậm rạp ma thú.

"Bên cạnh có kẻ đuổi ma thú lại đây, địch tập, địch tập." Phụ trách tham chiếu đăng nhìn thấy hung ác ma tộc, lập tức cảnh báo địch tập.

Từ khi Tây môn gia tộc nhất thống Thương Lan đại lục, đây là lần đầu tiên địch tập cảnh báo vang lên. Binh lính đang còn nằm ngủ nhanh như thiểm điện lập tức tỉnh giấc, nhanh chóng tập họp. Không tới ba phút liền hướng bốn phía tường thành chạy đến.

Một mảnh vô tận hắc ảnh rít gào hướng đến tòa thành, màn chiến đấu thảm thiết chuẩn bị diễn ra.

Chỉ Qua thành năm ngàn thủ vệ, mà ma thú ma tộc tiến công ước chừng hai vạn, trong đó còn có phi hành ma thú. Bọn ma thú này không hề giống như ma thú tại Thương Lan đại lục, mà là do ma tộc huấn luyện thành ma thú quân đoàn. Kỳ thật bọn chúng sức chiến đấu còn hơn thần tộc, càng không cần phải nói đến quân đội tại Thương Lan đại lục.

Một gã ma tướng đứng xem tràng cảnh ma thú quân đoàn công thành. Năng lực phản ứng của binh lính loài người hoàn toàn ngoài ý liệu của hắn. Nhưng hắn cho rằng trước hừng đông bọn họ thừa sức đồ thành.

Sự thật lại làm cho tên ma tướng khiếp sợ. Ma thú quân đoàn phối hợp lẫn nhau, chiến lực gấp mấy lần đối phương. Thế nhưng chiến đấu không hoàn toàn nghiêng về một phía.

Binh lính loài người phối hợp lẫn nhau công kích ma thú tạo thành thương tổn chí mạng. Mặc dù bọn họ tử thương thảm trọng, nhưng ma thú quân đoàn thương vong số lượng khiến cho hắn cực kỳ đau lòng.

Càng làm cho ma tướng này kinh ngạc chính là dân chúng trong thành không hề hoảng loạn chạy trối chết, mà bọn họ mỗi người đều điên cuồng gia nhập chiến đấu. Cho đến giữa trưa ngày thứ hai, tràng chiến đấu thực lực hoàn toàn chênh lệch mới chấm dứt.

Chỉ Qua thành năm ngàn thủ vệ cùng ba mươi vạn dân chúng toàn bộ chết trận, không có một người chạy trốn. Bên trong còn có thi thể những hài tử chỉ mới bảy tám tuổi vẫn gắt gao cầm lấy gậy gộc vũ khí. Điều này làm cho ma tướng đáy lòng phát lạnh. Loài người từ lúc nào trở nên dũng mãnh không sợ chết? Đến tột cùng điều gì đã thay đổi bọn nhu nhược đó?

Hai vạn ma thú chế trận hai ngàn. Tổn thất này bọn chúng không thể tưởng tượng nổi. Thực lực hoàn toàn chênh lệch mà vẫn thương vong thảm trọng. Xem ra quân pháp cần phải xem lại.

Có một điều tên ma tướng không biết. Hơn mười địa phương loài người cùng các loại chủng tộc bị bọn chúng đồng thời công kích tình huống cùng nơi này không sai biệt lắm mặc dù kết quả đều là đồ thành diệt tộc. Chứng kiến sự phản kháng mãnh liệt khiến tổn thất không thể tưởng tượng nổi, thân làm ma tộc tiên phong vâng mệnh công kích Thương Lan đại lục không tự chủ trong lòng có một tia chiến lùi. Chủng tộc tại Thương Lan đại lục thật sự đáng sợ.

"bệ hạ,khẩn cấp quân tình." Tây Môn Nộ vừa an giấc đột ngột tỉnh lại. Từ khi nhất thống Thương Lan đại lục khẩn cấp quân tình chưa từng xuất hiện. Ma tộc đại quân đến cũng thật nhanh.

Thương Lan đại lục hơn mười địa phương bị ma tộc hủy diệt công kích, xem ra trường hạo kiếp này đã buông xuống.

Trong lúc nhất thời đằng long thành như hoàn toàn tỉnh giấc, văn thần võ tướng nhanh chóng tề tụ về hoàng cung.

"Thái tử dự kiến Ma tộc đại quân cần hai năm nữa mới có thể công tới, bây giờ xem ra sớm hơn rất nhiều. Ta vừa nhận được quân tình khẩn cấp, đại lục hơn mười địa phương bị lọt vào ma tộc quân đoàn hủy diệt công kích." Tây Môn Nộ ngồi trên Long y, nói với văn võ đại thần.

"Bệ hạ, thỉnh khởi động hạo kiếp khẩn cấp dự án thái tử lưu lại, đem cả dân cư quân đội Thương Lan đại lục co rút tập trung, tạo thành thiên võng giao xoa phòng ngự thể chế." Thân là Thương Lan đại lục thống lĩnh tổng lĩnh quân đội đại nguyên soái Bắc Đường Vũ nói.

"Chúng thần phụ nghị." Các võ tướng còn lại đều phụ họa.

Long Nhất trước khi đi đã lưu lại phương án ứng phó Ma tộc đại quân xâm lấn. Đem cả Thương Lan đại lục tập trung lại các đại khu vực. Bên trong quân đội khu long phòng ngự. Các khu vực liên lạc phối hợp lẫn nhau, hình thành giao xoa thức phòng ngự (phòng ngự chồng chéo- overlapping), đầu đuôi có thể giúp đỡ lẫn nhau phòng ngự lẫn công kích.

Lúc này văn thần thương thảo phương án dân sinh thời chiến. Từ khi Long Nhất đề nghị phân phối tài nguyên cho quân đội lẫn dân cư theo phương án mới, quốc gia tài nguyên hiệu suất sử dụng không biết tăng bao nhiêu lần.

Bên trong hậu cung, Long Nhất đông đảo hồng nhan tề tụ cùng nhau. Nam Cung Hương Vân hoài thai đã rất lớn, mà Nạp Lan Như Nguyệt cùng Ti Bích cũng không hề thua kém. Ba người bàn tay xoa xoa bụng, nói chuyện với bảo bối bên trong.

"Hương Vân, Ti Bích,Như Nguyệt, các ngươi hay là đi đến Long đảo tránh nạn đi. Hoặc là Hạ hải chi thành cũng được. Tóm lại các ngươi ngàn vạn lần không thể có chuyện." Ngu Phượng nói, những người khác cũng đều khuyên bảo.

"Mọi người đừng nói nữa. Nếu cả Thương Lan đại lục bị ma tộc chiếm lĩnh, cho dù trốn tới chân trời cũng không hữu dụng. Ta cùng hài tử ở lại Đằng Long thành, một người cũng không đi. Đây là cốt huyết của hắn, sẽ không chết dễ dàng như vậy đâu." Nam Cung Hương Vân vỗ về chiếc bụng thật to cười nói. Thai nhi bên trong thỉnh thoảng đạp một cước như chứng minh tinh lực mạnh mẽ của hắn. Đây là huyết mạch của hắn, nhất định chứng kiến tràng khuynh thế hạo kiếp, nhất định chứng kiến phụ thân hắn làm thế nào ngăn cơn sóng dữ. Nàng vẫn cho rằng trên thế gian này chỉ có hắn mới làm được chuyện đó.

"Đúng vậy, Đằng Long thành là nhà chúng ta, cũng là căn cơ của Long Nhất, chúng ta kiên quyết bám trụ nơi đây." Ti Bích cùng Nạp Lan Như Nguyệt nói.

Chúng nữ thấy tam nữ tràn ngập tin tưởng cũng không nói thêm điều gì. Nếu Đằng Long thành thật sự bị Ma tộc công phá, đến lúc đó dời đi cũng không trễ. Các nàng tin tưởng bản thân các nàng cũng sẽ có lựa chọn chính xác.

Ở phía sau hậu cung, Man Ngưu cùng Lệ thanh ngồi trên một mảnh đất trống trải. Mỗi người mười năm, ngày nào cũng như ngày ấy một kẻ lau chùi Lục ngọc tài quyết nhiễm hồng tinh huyết, một kẻ lau chùi hàn băng bảo kiếm. Thủ hộ nữ nhân của Long Nhất là chức trách của bọn họ, không dám có một ngày sơ sót.

*****

Ma tộc đại quân phát động toàn diện tiến công, trong lúc nhất thời phong yên dấy lên bốn phía.

Cả đại lục dân dư quân đội bắt đầu theo khu vực tiến hành thu long phòng ngự. Điều này khiến cho hỏa tiến công kích của ma tộc bị trở ngại rất lớn. Vốn Đế La dự định rất nhanh đồ diệt Thương Lan đại lục, nhưng tình hình không thể không trì hoãn.

Tuy nhiên thực lực hai bên quá mức chênh lệch. Dưới sự công kích không nơi không có của ma tộc đại quân, Thương Lan đại lục các chủng tộc đều tử thương thảm trọng.

Sau khi Huyết ma Đế La biết được ý đồ phòng thủ của Thương Lan đại lục, đồng dạng hợp binh một chỗ đối phó các đại khu vực, tiến hành bao vây cô lập. Chịu tao ương đầu tiên chính là thú nhân tộc tại Hoành đoạn sơn mạch.

Mặc dù các đại khu vực vẫn tiến hành tập kích ma tộc đại quân nhưng hiệu quả không cao.

Bên trong quân doanh Đằng Long thành, Bắc Đường Vũ cầm đầu các vị tướng lĩnh tiến hành hội nghị khẩn cấp. Thú tộc thủ lĩnh Bối Toa đã phát hơn mười phong khẩn cấp quân tình, cả thú tộc thương vong thảm trọng, thỉnh cầu trợ giúp.

"Nên chăng chúng ta triệu tập tất cả quân đội đều sử dụng truyền tống trận đi đến Hoành đoạn sơn mạch?" Hùng Phách nói.

"Không không, nếu như vậy há chẳng phải cùng ma tộc đại quân trực diện đối cứng hay sao? Như vậy chúng ta càng bại nhanh hơn. Biện pháp tốt nhất lúc này là tuân theo phòng ngự mà thái tử điện hạ đã đưa ra. Kiên trì đến khi thái tử trở lại." Nói chuyện chính là Cừu Phục, một người từ Cấm thiên ngục giam được Long Nhất phóng thích.

Bắc Đường Vũ nhìn chằm chằm bản đồ quân sự Thương Lan đại lục. Đối diện với tuyệt đối thực lực, mọi mưu kế đều đào không ra tác dụng hiệu quả. Ngoại trừ ngoan kháng cũng chỉ có thể ngoan kháng.

Hoành đoạn sơn mạch. Bối Toa nhìn tràng chiến trường thảm thiết trước mắt, hàm răng cắn chặt. Thú tộc tác chiến hung mãnh, nhưng khả năng phối hợp không bằng loài người. Tình huống chiến đấu thập phần tai hại. Chỉ ngắn ngủn một ngày cả thú nhân tộc thương vong đã hơn phân nửa. Cứ tiếp tục như thế này toàn quân chắc chắn bị diệt.

Bắc Đường Vũ truyền đến tin tức mong nàng tận lực trì hoãn thời gian, chờ đợi long nhất hồi quy. Nhưng mấy trăm vạn ma tộc công kích khu vực thú nhân tộc, không thể trì hoãn thêm bao nhiêu thời gian nữa. Cả thú nhân tộc cơ bản không còn nhiều.

"Triệt." Bối Toa rốt cuộc không thể chịu đựng được nữa. Thú nhân tộc không thể đoạn tuyệt trong tay nàng.

Nhìn thấy thú nhân tộc lợi dụng Truyền tống trận triệt xuất Hoành đoạn sơn mạch, Huyết ma Đế La đắc chí cười to.

"Lui đi lui đi. Tốt nhất toàn bộ quân đội cùng người dân tập trung cùng một chỗ, đỡ phải phiền toái cho bổn tướng." Huyết ma Đế La lạnh lùng nói.

Kỳ thật lúc bắt đầu Long Nhất cũng từng nghĩ tới nên hay không hợp binh cùng một chỗ đối phó ma tộc đại quân xâm lấn? Nhưng sau khi phân tích hắn nhận thấy tại tuyệt đối thực lực, chỉ cần ma tộc đại quân công phá một lỗ hổng là có thể giết hại dân chúng khu vực trung ương. Khủng bố lan tràn. Đến lúc đó nói không chừng binh bại như núi đổ, để cho ma tộc đại quân nhất kích phá tan. Do đó Long Nhất đành phải chọn phương thức giao thoa phòng ngự để có thể duy trì chống lại ma tộc đại quân xâm lấn lâu nhất có thể."Duy Nhĩ Bối Lạp, ngươi xuất lĩnh một chi đại quân một lần nữa đi trước ma giới. Nếu ma giới chủ lực đại quân đã công phá Thương Lan đại lục thì hủy luôn ma giới. Nếu có đại quân chống cự liền phản hồi thần giới. Lưu thủ phòng ngừa ma tộc đại quân phản phác." Long Nhất nói.

"Tuân lệnh, Phách thần đại nhân." Duy Nhĩ Bối Lạp tuân mệnh rời đi.

Long Nhất trầm mặc dẫn một chi thần tộc đại quân khác đi đến Thương Lan đại lục không gian tiếp điểm. Hắn lòng nóng như lửa đốt nhưng không thể biểu hiện ra ngoài. Hy vọng sự thật không như mình suy nghĩ là tốt nhất.

Trong chiến tranh, hủy diệt là hình thức tàn khốc nhất. Hai bên thù sâu như biển, một khi va chạm không phải ngươi tử chính là ta vong.

Ma tộc đại quân thế như chẻ tre phá hủy những khu vực bên ngoài Thương Lan đại lục, thảm trạng không kém nhân gian luyện ngục. Ma tộc đại quân dùng đầu người treo quanh tường thành, gương mặt vặn vẹo đáng sợ hướng đến trung tâm quyền lực Đằng Long thành, quỷ dị nói không nên lời.

"Không còn thời gian nữa. Truyền lệnh xuống, không nên trường đấu. Mạnh mẽ đột phá thẳng hướng Đằng Long thành, bắt lấy toàn bộ gia quyến Phách thần Long Nhất. Đến lúc đó để xem trước mặt ta hắn dám đùa ra cái dạng gì." Huyết ma Đế La nói. Hắn biết Long Nhất rất nhanh sẽ xuất lĩnh thần tộc đại quân tăng viện. Hiện tại xem ra không có khả năng trong thời gian ngắn đồ sát Thương Lan đại lục. Cũng chỉ còn cách ngạnh tiến lên, đem gia quyến Long Nhất toàn bộ bắt hết. Đến lúc đó cho hắn nếm tư vị sống không bằng chết. Nghe nói hài tử của hắn mùi vị rất ngon.

Không thể không nói, Huyết ma Đế La là một kẻ vô cùng xảo trá. Mạnh mẽ đột phá tầng tầng phòng ngự sẽ làm ma tộc đại quân nỗ lực đại giới không ít. Nhưng để đạt được mục đích, dù phải nỗ lực gấp trăm lần cũng đáng giá.

Quả nhiên, đối với ma tộc đại quân mạnh mẽ đột phá, Thương Lan đại lục các khu vực phòng thủ căn bản không có biện pháp, chỉ có thể trơ mắt nhìn ma tộc đại quân gào thét quét tới Đằng Long thành.

Biện pháp duy nhất có thể làm là bao vây phía sau ma tộc đại quân công kích. Bình thường quân đội một khi lâm vào vòng vây chẳng khác nào tự sát. Nhưng ma tộc đại quân thực lực cùng Thương Lan đại lục căn bản không phải một tầng mà so sánh. Bọn họ một chút cũng không thèm để ý bản thân bị bao vây. Nếu có thể đem toàn bộ qua quyến Phách thần Long Nhất toàn bộ bắt hết rồi trở về ma giới, chẳng sợ Long Nhất không tự vác thân dâng lên tới cửa.

Đằng Long thành, một trăm vạn đại quân tinh nhuệ đã nghiêm trận chờ đợi. Bọn họ đều biết ma tộc rất nhanh sẽ tiến tới.

Không cần đế quốc phái kẻ tuyên truyền, Thương Lan đại lục đã thành một chỉnh thể. Sinh cùng sinh, tử cùng tử. Đằng Long thành ngàn vạn dân chúng hợp lực, vì đế quốc cung cấp cường đại hậu cần bảo chướng.

"Tam oa, tiểu tử nhà ngươi ở đây làm gì, mau gia nhập quân đội, xuất một phần khí lực, đem đám ma nhân chết bầm đó chém được thằng nào hay thằng đó, cho bọn chúng chết không đất chôn thây." Một lão hán mắng con."Phụ thân đại nhân, còn cần phải nói nữa sao. Tam oa ta sống chết cũng là trang hảo hán, không phải hạng người tham sống sợ chết. Ta vừa đến quân đội báo danh, bây giờ trở về cấp lão thông báo một tiếng." Cao lớn hán tử bị cha quở trách nói lại.

Các nơi đều đồng dạng như nhau. Cha tiễn nhi tử nhập quân đội, thê tử tiễn trượng phu tòng binh, gia gia tiễn cháu ruột vào cảm tử quân. Thương Lan đại lục các chủng tộc sinh ra ngưng tụ lực xưa nay chưa từng có. Đây chính là khảo nghiệm giữa lằn sinh tử.

Bắc Đường Vũ đứng trên thành tường. Đôi mắt sắc bén nhìn về phía xa. Căn cứ theo tình báo, ma tộc đại quân đã mạnh mẽ đột phá tầng tầng phòng ngự bốn phía Đằng Long thành. Binh lực đang tập trung hướng trung tâm quyền lực Đằng Long thành đánh tới.

Hàn phong thổi bay mái tóc của nàng. Hôm nay Bắc Đường Vũ uy nghiêm nhật trọng. Cảm giác đầu tiên mọi người nhìn vào đó chính là sát khí. Ngũ quan tinh tế tú lệ khiến cho lòng người muốn mãi trầm luân.

Địa ngục thiên sứ, đây chính là ngoại hiệu ngày nào, đến nay vẫn không ai dám quên.

Đột nhiên, một hắc tuyến từ chân trời như tia chớp hướng đến Đằng Long thành. Tà ác ma khí nhanh chóng khuếch tán.

"Tới rồi." Bắc Đường Vũ căng thẳng nắm chặt bảo kiếm trong tay. Đôi mắt hiện lên chiến ý ngập trời. Tất cả chiến sĩ đều nghiêm thần chờ đợi.

Ma tộc đại quân càng lúc càng gần. Trên mặt đất lẫn không trung ma tộc rậm rạp điên cuồng đánh tới. Nhìn gần có thể rõ ràng những bộ dáng vô cùng kinh tởm.

"Khởi động hộ thành phòng hộ tráo." Bắc Đường Vũ lạnh lùng ra lệnh.

Bên dưới Đằng Long thành, hàng trăm vạn khối ma tinh thạch đồng thời khởi động một cự hình ma pháp trận. Nhất thời một tầng hào quang dày đặc bao thủ toàn bộ Đằng Long thành.

Hộ thành phòng hộ tráo. Đây là ma pháp trận không trọn vẹn di lạc từ thần giới mà Long Nhất tìm được. Trải qua hơn vạn ma pháp sư hợp lực chữa trị, hao phí tài lực không thể tính toán, trong mấy năm thời gian mới tạo nên một ma pháp trận tương đối hoàn chỉnh. Rất nhiều ma pháp sư vì nó mà tuẫn chức.

Vô số ma pháp cùng ma lực công kích như vũ bảo lên hộ thành phòng hộ tráo. Hộ thành phòng hộ tráo ngoại trừ có chút ba động vẫn kiên cố như bàn thạch.

Đằng Long thành tất cả tướng sĩ đều thở phào một hơi. Xem ra trong lúc nhất thời ma tộc đại quân không cách nào đột phá hộ thành phòng hộ tráo.

Một bạch sắc nhân ảnh phiêu nhiên trên thành tường đứng phía sau Bắc Đường Vũ.

"Tiểu Y, chư vị tỷ muội đã an bài tốt chưa?" Bắc Đường Vũ có chút nghiêng đầu hỏi.

"Đã an bài tốt lắm. Hương Vân, Ti Bích cùng Nạp Lan Như Nguyệt đã tống nhập địa để truyền tống ma pháp trận. Tỷ muội bọn họ chết cũng không chịu đi." Tiểu Y bạch sắc đồng tử lóe lên yêu dị quang mang.

"Bọn họ còn không chịu nghe hay sao? Ta đã giải thích rồi. Hộ thành phòng hộ tráo vừa vỡ thì chúng ta chính là mục tiêu công kích chủ yếu của ma tộc đại quân. Một khi thất thủ bị bắt chính là mang đến liệt thế không thể phản hồi cho phu quân." Bắc Đường Vũ nhíu mày nói.

"Đừng lo, bọn tỷ muội trên linh hồn đều khắc một cái tự bạo ma pháp trận. Một khi bị bắt..."

Bắc Đường Vũ trên mặt hiện lên một tia ba động. Bởi vì nàng thân phận đặc thù, nàng không cùng chúng tỷ muội lui tới nhiều. Đại đa số thời gian nàng đều ở tại quân doanh, quản lý tất cả tướng sĩ Thương Lan đại lục, coi đó như cách thể hiện tình yêu của nàng đối với Long Nhất.

Lúc này một đội mặc hợp thể khải giáp đứng phía sau các nàng. Đây là trăm nhân cấm vệ, là những tinh nhuệ trong tinh nhuệ của Vô song doanh ban đầu thành lập.

Bọn họ nghiêm chỉnh đứng phía sao Bắc Đường Vũ, trên mặt mỗi người đầy kiên định nhìn hộ thành phòng hộ tráo đang run lên như gợn sóng.

"Thiệt là, sao không chịu đợi ta." Đông Phương Uyển nhanh chóng tiến đến, hoa quý cung trang được đổi thành ma bào.

"Hoàng hậu nương nương." Tất cả tướng sĩ đều khom người hành lễ.

Không cần đa lễ. Hôm nay bổn hậu cùng chư vị cùng nhau giết địch." Đông Phương Uyển anh tư bộc phát, tựa hồ nhớ lại thời kỳ thiếu nữ tung hoành khắp Thương Lan đại lục.

Lúc này vài đạo thân ảnh cũng đồng thời tiến đến. Chính là đương kim hoàng đế Tây Môn Nộ, thái thượng hoàng Tây Môn Cuồng cùng Mộ Dung Bác các bậc ẩn thế cao nhân.

Tây Môn Nộ một thân đế vương kim trang,có chút bất luân bất loại. Hắn trừng mắt nhìn Đông Phương Uyển, lại thấy nàng như một tiểu cô nương thè lưỡi đáp trả, không khỏi cười trừ.

Lúc này, Huyết ma Đế La đứng trên một cái cự đại kim hình ma chuẩn, cau mày nhìn hộ thành phòng hộ tráo phía dưới. Thật không nghĩ tới Đằng Long thành còn có hộ thành phòng hộ tráo chắc chắn đến như vậy. Công kích đã lâu còn chưa có dấu hiệu bị vỡ.

"Long ma, không thế tiếp tục như thế này. Thỉnh xuất thiên ma thực thần trượng. Bệ hạ nhất định sẽ không trách tộI." Huyết ma Đế La trong lòng nổi lên cảm giác bất hảo. Hắn hiểu được không thể để thời gian kéo dài thêm.

-----------------------

Long Nhất suất lĩnh thần tộc đại quân đi đến Thương Lan đại lục không gian tiếp điểm. Nhưng không biết bản ghi chép sai sót, hay bởi vì hắn làm sai điều gì, đến bây giờ vẫn chậm chạp không thể thành công khởi động không gian thông đạo.

"Phách thần đại nhân, Duy Nhĩ Bối Lạp truyền đến tin tức." Một vị thần tộc tướng lĩnh đến trước mặt Long Nhất, dâng lên ma pháp tín.

Long Nhất vừa nhìn thấy, trên mặt trở nên lo lắng. Duy Nhĩ Bối Lạp suất lĩnh thần tộc đại quân trọng lâm ma giới, phát hiện Huyết ma Đế La cùng Long ma Tạp La Lạp đại quân biến mất không thấy. Trong một lần huyết tẩy ma giới lại bị Tình ma Na Duy Kỳ trở lại vị trí ma tộc Đại tướng quân đánh bật ra, trấn thủ ma giới. Song phương giằng co, không ai chiếm được một chút tiện nghi.

Rất rõ ràng, Huyết ma Đế La cùng Long ma Tạp La Lạp đã suất binh công đến Thương Lan đại lục. Điều này há có thể khiến cho Long Nhất không nóng nảy?

"Na Duy Kỳ, ngươi đến cùng muốn làm cái gì?" Long Nhất một quyền khiến một khỏa trụ thạch thành tê phấn. Xung quanh thần tộc tướng lĩnh thở mạnh cũng không dám.

-------------

Huyết ma cùng Long ma hít sâu một hơi lấy ra một trường phương hình hạp tử (một cái hộp dài), bên trong phong ấn một phần thần thức Thiên ma vương luyện ra thiên ma thực thần trượng, uy lực tuyệt luân.

Hạp tử bị mở, bên trong một căn hắc sắc pháp trượng hiện ra, không kẻ nào dám mở to hai mắt mà nhìn thẳng vào nó.

Huyết ma cùng Long ma cùng niệm một đoạn chú ngữ bọn họ nhớ kỹ. Cổ tay bọn họ bị cắt ra, máu tươi điên cuồng bắn tới pháp trượng, tất cả đều bị nó hấp thu. Pháp trượng dần dần nổi lên chói mắt hắc mang.

Huyết ma Đế La ác khởi pháp trượng. Pháp trượng như có linh thức ông ông chấn chiến, gấp gáp muốn phát huy chính mình uy lực.

"Ba" một tiếng, pháp trượng bị Long ma Tạp La Lạp đoạt lấy.

"Huyết ma, ngươi trí kế vô song. Thiên ma vương không thể thiếu ngươi. Chính ta có hay không đều không sao cả." Long ma Tạp La Lạp dát dát cười nói, vung tay cắt đứt lời nói chuẩn bị thốt ra cua Đế La, tiếp tục nói: "Khi bắt được thân nhân Phách thần, lưu lại một hai kẻ tế điện ta. Ta Long ma tự khắc sẽ biết.

"Thiên-ma-thực-thần!" Long ma Tạp La Lạp cao cử pháp trượng, gằn từng chữ, vẻ mặt như tín đồ ngoan đạo.

Pháp trượng tức khắc như ma giới hắc ám chi nhật tuôn ra nồng đậm hắc mang, thẳng tắp chiếu xạ xuống hộ thành phòng hộ tráo.

Thân thể Long ma Tạp La Lạp nhanh chóng héo khô mắt thường có thể thấy được. Tầng phòng hộ cũng thấy được tốc độ tiêu tán.

"Tất cả tướng sĩ nghe lệnh, chuẩn bị chiến đấu." Bắc Đường Vũ hét lớn. Trong nháy mắt phòng hộ tráo vỡ tan, nàng một kiếm liền đem hai gã ma tộc trảm thành hai đoạn.

"Phòng hộ tráo đã bị phá, ma tộc tướng sĩ toàn diện tiến công. Hết thảy sinh vật giết không tha." Huyết ma Đế La ôm thi thể khô héo Long ma Tạp La Lạp, tê thanh quát.

Tràng chiến đấu vô cùng thảm thiết bắt đầu. Hậu quả mọi người đều biết: không phải ngươi tử chính là ta vong. Do đó không ai lưu thủ, không ai chạy trốn.

"Các huynh đệ, giết! Giết một thì hòa, giết hai thì lợi được một mạng a." Một gã tiểu đội trưởng cao giọng quát. Cương đao trong tay hiện lên một trận đạm thanh đấu khí nhập vào cơ thể một gã ma tộc binh lính, sau đó thân thể lại bị hai gã ma tộc xuyên thủng. Trước khi chết, hắn kịp chuyển đao chặt đầu một gã ma tộc binh lính khác, mỉm cười nhắm mắt. Hắn lời một mạng rồi!

Cả Đằng Long thành khổng lồ lâm vào một mảnh chiến đấu hỗn loạn, thiên địa rậm rạp ảnh tử.

Tại mặt đông thành tường Đằng Long thành đại bộ phận là cao đẳng ma tướng. Bọn họ điên cuồng vây công ngàn danh tướng sĩ hộ vệ tinh nhuệ nhất cùng đám người Tây Môn Nộ, Bắc Đường Vũ. Bọn họ đều biết những người này là thân nhân của Phách thần Long Nhất.

Huyết ma Đế La thân hình cao trăm trượng sát nhập vòng chiến. Hắn muốn hoàn thành lời hứa với Long ma Tạp La Lạp, cần hai thân nhân Phách thần Long Nhất tế điện hắn. Tây Môn Nộ, Tây Môn Cuồng, Mộ Dung Bác cùng những vị ẩn thể cao nhân cùng Huyết ma Đế La khổ chiến, mỗi người đều hộc một ngụm máu tươi nhưng vẫn kiên trì.

"Oanh" Huyết ma một chưởng đánh lui Mộ Dung Bác, giết tới Tây Môn Nộ cùng Đông Phương Uyển.

"Kiệt kiệt, các ngươi chính là phụ mẫu Long Nhất phải không? Hôm nay ta tiễn hai ngươi xuống hoàng tuyền bồi tiếp huynh đệ của ta." Huyết ma Đế La cười nói, cánh tay thật lớn hướng Tây Môn Nộ cùng Đông Phương Uyển đập tới.

"Bệ hạ......"

"Hoàng hậu......"

Tất cả mọi người bi thống, đều xuất ra công kích cường đại nhất. Nhưng căn bản không ngăn được nhất chiêu kinh thiên của Đế La.

Ngay lúc này, một hắc ảnh như thiểm điện xông vào, ngạnh sanh kiềm hãm cánh tay Đế La. Dư âm công kích khiến cho Tây Môn Nộ cùng Đông Phương Uyển hít thở không thông.

Hắc ảnh bay trở về. Đó chính là một đầu cự long dài trăm thước. Miệng rộng của nó ké ra, đem xung quanh hơn mười ma tộc binh lính hấp thành thây khô.

"Tên bại hoại nhà ngươi dám khi dễ Nữu nhi, cha ta nhất định đánh nát mông của ngươi." Cự long phun ra một trận thanh âm thanh thúy. Đây chính là cô bé lớn nhanh gấp mấy chục lần bình thường-Nữu nhi.

"Thôn thệ long thể? Chỉ tiếc còn chưa trưởng thành. Nếu không thật sự phiền toái." Đế La cười lạnh, thân ảnh thật lớn chợt lóe lên công kích.

Đế La không tốn bao nhiêu công sức, chỉ mười mấy chiêu đã có thể gắt gao chế trụ Nữu nhi. Lúc này binh lính tinh nhuệ Thương Lan đế quốc cũng tổn thất hầu như không còn. Bắc Đường Vũ mất đi sức chiến đấu. Tình huống hoàn toàn nằm trong tay Đế La.

"Tên xấu xí kia, cũng chỉ dám thừa dịp Nhị ca ta không có ở đây mà đánh lén. Có giỏi chờ Nhị ca ta trở về." Tây Môn Vô Hận lạnh lùng quát. Một thân khiết bạch tế tự bào phủ đầy tro bụi.

"Không cần trì hoãn thời gian thêm làm gì. Long Nhất cứu không được các ngươi đâu." Đế La lạnh lùng nói.

"Cái đó cũng không nhất định." Một thanh âm chấn động vang vọng tại không trung. Thất thải quang mang bỗng nhiên bạo trướng thành một vòng, tầng tầng ma tộc tướng sĩ vây quanh thân nhân Long Nhất nhất thời bị một cỗ cự lực chấn bay hơn trăm thước.

Bên trong vùng xoáy, Long Nhất mang theo chói mắt thất thải thần quang như thiên thần hàng lâm.

Crypto.com Exchange

Chương (1-654)