← Ch.0753 | Ch.0755 → |
- Thành!
Cảm giác được thiên địa lực lượng trong Hoàng Hôn Giới đã bị thúc đẩy tới mức tận cung, trong con ngươi Nhạc Vũ lóe lên tinh mang, chỉ một thoáng từ trăm vạn dặm phương xa có mười mấy đạo lam quang kịch liệt nhất tề phóng lên cao. Sau đó ở phương hướng càng xa hơn từng đạo lam quang không ngừng xuyên thủng thiên không, xuyên thẳng chân trời.
Đầu tiên Xích Minh Thiên Tôn cau mày, trong lòng nghi hoặc, nhưng theo bản năng lại nặng nề hừ lạnh một tiếng, híp mắt nhìn về phương xa, ý niệm liền chấn động kịch liệt, thẳng đánh vào sâu trong thần hồn.
Miệng mũi Nhạc Vũ tràn đầy máu tươi, hắn đem toàn bộ hồn thức kiềm chế bên trong cơ thể, tiếp theo cười lạnh một tiếng, đưa mắt nhìn lên bầu trời.
Chuyện lần này ngoại trừ Thiên Li Tông, rốt cục cũng không biết có bao nhiêu thế lực nhúng tay, lại càng không biết hiện tại trong minh minh còn có bao nhiêu người đang để ý thăm dò thế giới này.
Nhưng những điều này cũng không liên quan tới hắn, chuyện hắn cần làm chẳng qua hiện tại phải đem toàn bộ tu sĩ Thiên Li Tông tru diệt là xong! Tác dụng của mười mấy lam quang trong nháy mắt liền hiện ra, vốn thiên địa lực lượng đã tăng thêm tới cực hạn, nhưng càng lúc càng mạnh mẽ, bên trong kiếp vân chung quanh, Thương Tiêu Thiên Cực Lôi cũng tiếp tục biến hóa, chuyển thành Thanh Tiêu Vân Diệt Lôi. Cũng là tứ cửu kiếp lôi, uy năng lại tăng lên mấy lần! Tử mang quanh bát sĩ ngọc liễn càng thêm cường liệt, mà sắc mặt những tu sĩ Thiên Li Tông càng thêm tái nhợt. Mấy tu sĩ Thiên Tiên cảnh giới còn hoàn hảo, những tu sĩ Đại Thừa cảnh mồ hôi lạnh tràn đầy.
Mà bên dưới ngọc liễn, mười sáu Thiên Tiên tu sĩ mất đi thân thể, trên mặt đều hiện lên vẻ đau đớn.
Xích Minh Thiên Tôn liền chợt hiểu ra, tiếp theo thần sắc xanh mét, cơn giận vốn đã đè nén xuống lại bộc phát trong lồng ngực, sát ý trong mắt dâng lên tới cực hạn, xen lẫn vẻ tức giận vì bị trêu chọc:
- Ngươi đúng là lớn mật!
Một tiếng quát to cơ hồ đem thần hồn của Nhạc Vũ hoàn toàn chấn vỡ. Ngay tiếp theo có mấy trăm đạo lam quang như mưa to từ trên trời giáng xuống, trong tay Xích Minh Thiên Tôn tụ tập một đoàn thủy dịch nhảy lên không ngừng như hỏa diễm, sau đó đánh về phía Nhạc Vũ.
Nhạc Vũ cười vang, quát nhẹ một tiếng:
- Động thủ!
Hắn tiện tay đem Biểu Lý Càn Khôn Đồ mở ra, thả hai cỗ thân ngoại hóa thân, phân ra tam tài phương vị đứng yên, vừa lúc xếp thành Chính Phản Tam Tiêu kiếm trận.
Cùng lúc thần thức hồn niệm trong người hắn thậm chí cả khí tức thân thể đều chợt biến đổi, lạnh băng vô tình, gần như vô ưu vô nghĩ, cùng khắp thiên địa dung hợp thành một thể.
Ngay khi những lam điểm kia lần lượt nổ tung, Nhạc Vũ bỗng dưng đâm ra một kiếm, bên trong phương viên hai mươi dặm quanh người nhất thời liền hiện đầy nếp gấp không gian.
Ngay lập tức uy năng của mấy trăm đạo Huyền Thiên Thần Lôi cơ hồ suy yếu hơn phân nửa. Dư lực của thần lôi xông tới trước người cũng bị Cửu Tiêu Càn Nguyên kiếm trận đánh sâu vào, toàn bộ càn quét không còn, loại bỏ ra ngoài ngàn trượng.
Lần này vẫn còn một bộ phận cương lực xuyên thẳng vào bên trong kiếm trận, nơi lồng ngực của bản thể Nhạc Vũ cùng hai hóa thân liền bị đánh lõm vào, có vài xương sườn bị áp lực đè ép gãy xương, ngay cả Cửu Tiêu Càn Nguyên kiếm trận cũng liên tục chao đảo bất an.
Ngay lúc này, một điểm hắc tuyến xuyên qua đánh thẳng tới Xích Minh Thiên Tôn, điểm hắc tuyến chính diện giao kích cùng thủy dịch, triền đấu chốc lát mới cắn nuốt toàn bộ, nhưng sau đó dư lực cũng đã hết, ngay lập tức dẫn động đại chiêu phản trận, trong nháy mắt quay trở về bên cạnh Chiến Tuyết.
Theo sát phía sau chính là Bạch Đế kiếm được Chiến Tuyết thúc giục hóa thành vạn trượng, sau khi chuyển sát vi cương, ngay lập tức hiện ra bốn chân hình tham lang gầm thét lượn lờ trên thân kiếm, cùng huyết sắc kiếm khí hợp nhất thẳng chém xuống dưới.
Tám tu sĩ Thiên Tiên liền cau mày, đánh ra tiên bảo, kháng cự huyết sắc cự kiếm bức bách bên ngoài.
Nếu ở thế giới khác, trong tám người bất luận là ai cũng dễ dàng đánh chết Chiến Tuyết. Nhưng ở nơi này mặc dù liên thủ đánh ra toàn lực, nhưng chỉ có thể chiếm được chút thượng phong mà thôi.
Lúc này hai mắt Nhạc Vũ chợt mở ra, bên trong con ngươi hiện lên vô số phù triện màu lam nhạt lướt qua.
Ngay cùng lúc bên trong kiếp vân nơi xa, những đạo lôi lực tụ tập lập tức bị dẫn phát. Tứ cửu Thanh Tiêu Vân Diệt Lôi giống như từng con thanh sắc cự xà xẹt qua trường không, đánh thẳng tới bát sĩ ngọc liễn.
Trong mắt bốn mươi tu sĩ Đại Thừa, tám vị Thiên Tiên tu sĩ, con ngươi của họ đều co rụt lại. Tiếp theo cùng nhau kháp ấn quyết, trong miệng lẩm bẩm, theo từng trận chú văn phát ra, tử quang bên ngoài ngọc liễn liền chuyển thành màu lam hắc tương gian.
Mấy chục đạo Thanh Tiêu Vân Diệt Lôi oanh kích lên ngọc liễn, chỉ làm ngọc liễn khẽ đung đưa, không tổn thương được chút nào.
Xích Minh Thiên Tôn càng thêm tức giận, tay trái tiếp tục ngưng tụ thủy dịch hình dáng như hỏa diễm nhảy nhót, đồng thời mấy trăm đạo Huyền Thiên Thần Lôi tiếp tục đánh ra, lại tế lên một thanh phi kiếm màu vàng đánh thẳng về hướng Nhạc Vũ.
Rõ ràng thực lực bị lực lượng của thế giới này áp chế, nhưng cường độ cứng rắn của thanh phi kiếm có thể rõ ràng thấy được một đạo kim sắc quang ảnh mơ hồ bám theo trên thân kiếm đánh tới.
Nhạc Vũ cười lạnh, tay phải huy Thiên Ý Kiếm tới trước người, vừa dẫn động thiên địa pháp tắc, không gian quanh người lập tức vặn vẹo gấp thếp lên nhau, đem Huyền Thiên Thần Lôi toàn bộ ngăn cản bên ngoài.
Chỉ có kim sắc quang ảnh vẫn tiếp tục xuyên tới, phá khai vô số thời gian bình chướng, chỉ nháy mắt xuyên thấu tới trước người Nhạc Vũ, dù là Cửu Tiêu Càn Nguyên kiếm trận cũng không ngăn cản được chút nào.
Mắt thấy đã sắp xuyên thủng thân thể Nhạc Vũ, hắn cũng không chút vội vàng, tay cầm Long Tước Phiến vẩy ra một đạo Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Quang tầng mười lăm, ngay lập tức làm thanh phi kiếm màu vàng văng bắn sang bên.
Tiếp theo mấy chục trương tiên phù bên trong Cửu Tiêu Càn Nguyên kiếm trận đồng thời dẫn phát, chẳng những đánh lui thanh phi kiếm màu vàng, lại thêm mấy chục đạo quang hoa đều ầm ầm bắn về phía Xích Minh Thiên Tôn.
Xích Minh Thiên Tôn khẽ cau mày, mắt thấy kim kiếm bị đánh bay ra mười mấy vạn trượng, hồn thức ấn ký cùng trở nên yếu ớt, bị lực lượng của thế giới này ngăn trở không cách nào khống chế, một đoàn thủy dịch hình dáng như hỏa diễm vừa đánh ra liền bị một mũi tên của nữ tử lập tức tiêu diệt, lúc này trong mắt hắn đã hiện lên một tia kinh sợ.
- Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Quang! Tru Tiên Nỗ! Đại Thôn Diệt Tiễn! Không trách được chỉ hai tu sĩ Đại Thừa lại dám to gan lớn mật như thế!
Nhất thời trên mặt Xích Minh Thiên Tôn càng tăng thêm sát cơ, hơn nữa còn có mấy phần chần chờ, hắn lơ đãng quét mắt ra phía sau, bỗng nhiên cười lạnh một tiếng, trong tay áo bắn ra mấy trăm đạo Huyền Thiên Thần Lôi nổ vang ngay trước người hắn, đem đạo pháp tiên gia quanh người đồng thời nổ tung vỡ vụn.
Tiếp theo vô lượng thủy linh lực tụ tập đến, một lam bích sắc trường thương khổng lồ nhanh chóng thành hình trong tay hắn, rõ ràng dùng một loại huyền thủy ngưng tụ, nhưng chung quanh lại có một tầng hỏa diễm quấn quanh nóng hực, thẳng truyền xa mười vạn dặm.
Bên kia Nhạc Vũ cũng không có thời gian quan tâm tới hắn, mấy chục tiên phù chỉ đủ cho hắn hòa hoãn được chút thời gian, kiếm trận chợt chuyển, Thiên Ý, Băng Lan, Hàn Cực tam kiếm trong nháy mắt lướt qua một đạo quỹ tích huyền ảo, kiếm quang vẽ theo hình cung bỗng dưng lóe sáng, bên dưới bát sĩ ngọc liễn lập tức có một nguyên thần Thiên Tiên tu sĩ bị sinh sôi chém vỡ! Đúng ngay lúc này xanh lam sắc trường thương vừa được ngưng tụ, lực lượng bài xích của thiên địa bỗng dưng tăng thêm, khiến trường thương liên tục lay động như muốn hỏng mất.
Xích Minh Thiên Tôn hự lên một tiếng, trên mặt biến đổi, trong mắt liền lộ ra vẻ khó thể tin tưởng, giống như chưa từng nghĩ đến vì sao nguyên thần Thiên Tiên bị trói buộc bên dưới ngọc liễn của mình lại không chút dấu hiệu bị Nhạc Vũ chém giết?
Ngay tiếp theo hắn phảng phất như nghĩ tới điều gì, sắc mặt liền đại biến, hai mắt trợn tròn, phảng phất như muốn ăn tươi nuốt sống người khác.
- Đây là Quảng Lăng Tuyệt Kiếm! Hai người các ngươi không ngờ là hậu bối đệ tử của Quảng Lăng Tán Nhân!
Vừa nói tới đây, Xích Minh Thiên Tôn đột nhiên quát lớn, sắc mặt lập tức biến thành tái nhợt. Xanh lam trường thương bỗng dưng đâm ra phía trước, nhưng không phải đánh về hướng Nhạc Vũ mà đánh thẳng tới trước người một nguyên thần Thiên Tiên. Ngay sau đó một đạo quang mang mạnh mẽ cực kỳ chói mắt sáng lên ngay đầu mũi thương, vô số linh lực bạo ngược lấy nguyên thần Thiên Tiên làm trung tâm bạo tán ra khắp nơi.
Kiếm trận bên phía Nhạc Vũ cũng thoáng chậm lại, giữa ngực cùng bụng hé ra một miệng vết thương, hắn ở thế giới này được hưởng thụ đại khí vận, giờ phút này giống như đang thế thiên hành đạo, cho dù hắn điều khiển thiên ý đánh chết nguyên thần Thiên Tiên cũng không hề bị thiên địa cắn trả.
Giờ phút này do Xích Minh Thiên Tôn ngăn chặn chiêu kiếm của hắn, khiến cho Thiên Ý Kiếm không thể đánh ra, nghe giọng nói của Xích Minh Thiên Tôn tựa như biết về tổ sư Quảng Lăng Tán Nhân, như vậy bản thân người này cũng thật bất phàm, người có thể chống đỡ được ba chiêu giữa trong Quảng Lăng Tuyệt Kiếm cũng là lần đầu tiên Nhạc Vũ được nhìn thấy. Hơn nữa còn là sau khi pháp lực tu vi bị áp chế tới mười mấy lần! Sau một khắc khóe môi Nhạc Vũ chợt nhếch lên.
Người này quả thật lợi hại, đổi lại ở địa phương khác chỉ sợ Xích Minh Thiên Tôn chỉ dùng một ngón tay đủ giết chết hắn ngay tại chỗ.
Bất quá nơi này chính là Hoàng Hôn Giới! Mà giờ phút này hắn sử dụng không chỉ là pháp lực bản thân mà thôi, còn dùng Thiên Ý Kiếm điều khiển lực lượng của toàn bộ thế giới này!
Trường kiếm nặng nề vung lên, trước ngực Nhạc Vũ nhất thời bị xuyên thủng ra một miệng vết thương cơ hồ từ trước ra sau. Bích lam sắc trường thương cùng một lúc bỗng dưng hỏng mất, mà nguyên thần Thiên Tiên bị thần hồn của hắn phong tỏa liền bị một kiếm này giết chết tại chỗ!
Xích Minh Thiên Tôn ngã ngửa ra ghế, lại nhìn thấy Chiến Tuyết bắn ra một mũi Đại Thôn Diệt Tiễn, xuyên thủng tử sắc quang bích, lãnh mang trong mắt hắn lóe lên, nhanh chóng bắn ra một đoàn thủy dịch liền đem mũi tên kia bức ngược trở về.
Ngay sau đó chỉ thấy Chính Phản Tam Tiêu kiếm trận của Nhạc Vũ lại rẽ trái, đưa một nguyên thần Thiên Tiên bên dưới bát sĩ ngọc liễn chém chết trong nháy mắt.
Tử quang càng trở nên mỏng manh, bốn mươi tu sĩ Đại Thừa liền ngồi xếp bằng trên không trung, thần hồn khí tức đã bị áp chế xuống Nguyên Anh cảnh giới!
← Ch. 0753 | Ch. 0755 → |