← Ch.113 | Ch.115 → |
Chuỗi quang tinh của ta cuối cùng cũng chạm vào hàng rào phòng ngự đối phương, lập tức hàng rào phòng ngự rung lên một chút, ánh sáng mỹ lệ tỏa ra. Tuy nhiên 5 đối thủ của ta cũng chẳng có tâm tình đâu thưởng thức cảnh đẹp vi diệu trước mắt, đồng thời la to một tiếng:
- Không xong.
Hàng rào ma pháp phòng ngự kiên cố đã bị quang tinh của ta hoàn toàn xuyên thủng. Mặc dù năng lượng tồn dư không nhiều nhưng cũng có thể đánh cho bọn họ trào máu miệng. Cán cân thắng lợi có vẻ như lại nghiêng về phía ta một chút.
Ta vừa muốn thừa thắng truy kích, đột nhiên thân thể chợt cảm thấy hư nhược, ta trong lòng kêu thầm không hay. Mấy ngày nay thật sự quá gian khổ, lại vừa không được nghỉ ngơi trọn vẹn, sau khi phóng xuất bát cấp ma pháp thì ma pháp lực còn lại rõ ràng không nhiều. Kì thật, ta vốn đã quên khuấy ta còn phải chia ma pháp trợ chiến cho Tiểu Kim. Mặc dù hiện tại Tiểu Kim khả dĩ có thể tự ngưng tụ ma pháp lực, nhưng vẫn cần phải hấp thụ một số lượng lớn từ ta.
Tiểu Kim phát ra một tiếng rống hoan hỉ, ta định thần nhìn lại, nguyên lai nó bức cả năm huyễn thú của đối phương gom lại một chỗ rồi dùng một quang cầu thật lớn đánh chúng nằm bò trên mặt đất không sao đứng dậy nổi. Ta tâm tình khẩn trương lên một chút, vừa định chỉ huy Tiểu Kim tấn công năm ma pháp sư đối phương, nhưng lại phát hiện trước mắt diễn ra một cảnh tượng kì dị.
Năm người bên phía đối thủ siết chặt tay đứng thành một hàng, trên mặt toát ra vẻ kiên nghị, Thổ hệ ma pháp sư đứng giữa nói:
- Vì danh dự của học viện, chúng ta quyết liều mạng.
Bốn người kia đồng thanh hô lớn:
- Đúng, vì danh dự của học viện.
Sau đó trên khuôn mặt năm người bọn họ đồng thời xuất hiện ánh sáng thần thánh
Ta đã trải qua kinh nghiệm này một lần nên đương nhiên biết bọn họ định làm gì, ta hô lớn:
- Không được a.
Nhưng đã không còn kịp nữa, năm người đồng thời ngâm xướng chú ngữ:
- Hỡi Hỡi thần sáng thế vĩ đại, xin ngài cho phép ta phóng thích sinh mạng năng lượng, thiêu đốt đi, ngọn lửa Sinh Mạng.
Không xong, bọn họ thiêu đốt sinh mạng, dùng sinh mạng đánh đổi ma pháp lực cường đại trong thời gian ngắn. Ma pháp lực trên thân thể của năm người dựa theo sở học không giống nhau, tự nhiên năm ngọn lửa màu sắc cũng bất đồng.
Tiểu Kim cũng có cảm giác không ổn, lập tức phát sinh cảnh giác nhảy tới chắn trước thân ta.
Ta thở dài nói:
- Các ngươi cần gì phải khổ vậy, thắng lợi đối với các ngươi quan trọng vậy sao? Tại sao lại thiêu đốt cả sinh mạng quí giá này?
Một gã Phong hệ ma pháp sư trong 5 người lạnh lùng lên tiếng:
- Ngươi không cần đứng trước mặt ta làm bộ tịch, các ngươi vốn xem thường bọn ta quá nhiều rồi, sinh mạng của bọn ta đắt rẻ thế nào, ngươi quản được sao?
Hỏa hệ ma pháp sư cầm đầu nói:
- Bất tất phải nghe hắn nói nhiều, chúng ta không còn nhiều thời gian đâu, mọi người bắt đầu.
Ngọn lửa thiêu đốt sinh mạng của bọn họ cũng đồng thời khôi phục trọng thương trong nội thể, ba hệ ma pháp phác thiên cái địa cuồng bạo tiến thẳng tới trước mặt.
Dưới đài, Mộc Tử phát ra tiếng hô kinh hãi, nếu không bị Tư Ngõa kéo lại, hẳn nàng đã nhảy lên đài.
Tiểu Kim dang hai cánh, ngăn trở phần lớn bộ phận công kích, mặc dù như vậy, ta cũng phải căng sức chống đỡ, dùng ma pháp phòng ngự liều mạng ngăn cản tiến công của đối phương. Đột nhiên, ta phát hiện Tiểu Kim lùi về phía sau, ngăn trở năm ma pháp lực sinh mạng của năm ma đạo sĩ đối với nó cũng đã là phi thường cố gắng rồi.
Ta tuyệt đối không cho bọn họ gây thương tổn cho Tiểu Kim, ta liều mạng kích khởi đấu chí, trợ giúp Tiểu Kim tiếp lấy một bộ phận công kích. Tuy nhiên công kích của đối phương cũng quá mạnh mẽ, bất luận là Hỏa Long Phệ Thiên, Long Quyển Phong Bạo Hoàn hay Vẫn Thạch Thuật Đô cũng đều mang uy lực cường đại. Tiểu Kim dần dần chi trì không nổi, vảy vàng trên người dần rỉ ra tia máu, long nhãn sáng ngời cũng mờ dần.
Không, ta tuyệt đối không muốn Tiểu Kim tử vong lần nữa, ta kiên quyết thu nó về trong cơ thể, dốc toàn lực ngăn cản toàn bộ công kích. Công kích của đối phương dễ dàng phá tan 1 phòng tuyến ma pháp của ta
Quang thần bào tại thời khắc mấu chốt cũng phát sinh tác dụng, viên bảo thạch trước ngực phát ra ánh sáng chói mắt, tạo thành một đạo ma pháp phòng ngự cuối cùng, bảo hộ ta ở trong đó.
Công kích của đối thủ cũng dừng lại, ta chỉ dựa vào ma pháp trượng chống thân mới có thể đứng vững, máu tươi trong miệng không ngừng trào ra, bảo thạch trên quang thần bào cũng vỡ vụn, nó dùng chính sinh mạng bản thân bảo vệ sinh mạng của ta. Mộc Tử như phát cuồng chạy tới định đỡ lấy ta, ta run run gượng đứng thẳng, khoát tay về hướng Mộc Tử, trầm giọng nói:
- Ta còn chưa bại mà.
Oa một tiếng, ta lại phun ra một ngụm máu tươi nữa. Ta biết chính bản thân mình cũng đã đạt tới cực hạn
Ta ngẩng đầu nhìn đối thủ, bọn họ cũng không khá hơn là bao, sắc mặt năm người đều tái nhợt, ngọn lửa sinh mạng của họ cũng đang dần trở nên ảm đạm.
Không được, ta kiên trì không nổi, thân thể ta đã không cách nào vận dụng ma pháp, cho dù nhờ cậy vào đấu khí cũng vô pháp thúc đẩy kinh mạch đang bị thương tổn rất nặng vận hành được.
Ta nở nụ cười thảm, thầm nghĩ, chẳng lẽ ta nhận thua đơn giản vậy thôi sao?
Ta lại nhớ đến Mã Khắc, hắn vì ái tình ngay cả thân thể cũng không màng tới, có thể hắn cũng không cách nào khôi phục ma pháp lực như ban đầu nữa, tâm nguyện cuối cùng của hắn chính là muốn ta thắng trong cuộc thi đấu này.
Mã Khắc, tâm nguyện của ngươi lão Đại này không hoàn thành được sao? Không, không, tuyệt đối không, ta nhất định phải thay huynh đệ ta hoàn thành tâm nguyện cuối cùng này.
Ta ngửa mặt lên trời hú dài một tiếng thảm thiết, hoàn toàn dựa vào ý chí từng buớc từng bước chống ma pháp trượng tập tễnh nhằm hướng đối thủ đi tới.
Chánh, phó viện trưởng Sâm Long học viện cùng toàn thể người xem chung quanh cũng đều đứng hết dậy, bọn họ đã chuẩn bị nghênh đón chiến thắng trước Hoàng gia cao cấp ma pháp Học viện lần đầu tiên trong lịch sử.
Đột nhiên, trong cơ thể ta một cỗ năng lượng ấm áp bừng lên, ta nhớ kĩ lại, lúc đầu đánh ngã Phong Lương Nhật, về sau ngăn cản Hải Nguyệt tiến công đích thị là nó.
Cỗ năng lượng ấm áp nhanh chóng phủ kín toàn thân ta, khiến tốc độ phục hồi kinh mạch tăng lên rất nhiều. Ta liền dừng bước, nhắm nghiền mắt, để mặc cho cỗ năng lượng đó khôi phục thân thể đã bị tàn phá của mình.
Đối thủ năm người chứng kiến ta ngoan cường như thế, trên mặt đều lộ ra thần sắc khâm phục. Nhưng bọn họ đề đồng loạt giang tay ra, chuẩn bị phát xuất một đòn công kích tối hậu hướng về ta. Đây cũng đã là năng lượng cuối cùng sót lại của bọn họ. Thổ hệ ma pháp sư trên mặt toát ra một tia bất nhẫn.
Trên thân thể ta từ từ phát ra một tia năng lượng thần thánh, dần dần thành hình một quang hoàn kim sắc. Đối thủ năm người đồng thời tỏ vẻ kinh ngạc, cũng lập tức phóng ra một kích cuối cùng.
Hai Long Quyển Phong, hai Hỏa Xà (do đối thủ pháp lực không đủ, Hỏa long vô phương thành hình rồng, chỉ có thể mường tượng như rắn để hình dung). Một viên Thổ Đạn khổng lồ cùng lúc nhằm hướng ta bay tới.
Mộc Tử cùng Tư Ngõa chứng kiến tình huống này liều mạng tiến vào trường tỉ thí giữa sân, ngay khi bọn họ còn cách ta chỉ hơn mười thước thì bị một lực lượng vô hình chắn lại, không cho tiếp cận.
← Ch. 113 | Ch. 115 → |