Vay nóng Tima

Truyện:Quang Chi Tử - Chương 167

Quang Chi Tử
Trọn bộ 320 chương
Chương 167: Tối nhất hậu tâm nguyện (Ước Nguyện Cuối Cùng)
0.00
(0 votes)


Chương (1-320)

Siêu sale Shopee


Lý Tư Đốn Vi Bá nói:

- Còn có thể làm gì, chắc chắn cuộc chiến sẽ lan rộng ra cã đại lục. Khi Yêu Vương tỉnh giấc cũng là lúc Ma Tộc vì hắn mà xâm chiếm cả đại lục.

Nói đến đây, Vi Bá ho khan vài tiếng, trên mặt hồng quang càng phát ra lờ mờ. Thật là không hay, ông ta không còn cầm cự được bao lâu nữa rồi

Chiến Hổ đại ca truyền vào trong mình Vi Bá một đạo đấu khí, Lý Tư Đốn Vi Bá lắc đầu lộ vẻ sầu thảm nói:

- Không cần phải lãng phí sức lực như vậy, ta biết mình không xong rồi.

Ta hỏi:

- Vi Bá còn tâm nguyện nào không? Nếu có khả năng, chúng ta nhất đinh sẽ hoàn thành cho ông.

Sau khi hồi quang phản chiếu, năng lượng của Lý Tư Đốn Vi Bá nhanh chóng tiêu biến mất, sắc mặt từ từ chuyển sang xám trắng, ông ta thở hổn hển nói:

- Ta còn có một đứa con gái còn đang ở thủ đô Đạt Lộ Vương Quốc, nàng là người thân duy nhất của ta. Tám năm trước khi ta bỏ nhà ra đi, con gái ta mới 13 tuổi, bây giờ chắc cũng cỡ như các ngươi rồi. Không biết những người đó có để cho con gái ta kế thừa tước vị của ta hay không nữa, ta hy vọng các ngươi hãy chiếu cố cho con gái ta một chút.

Vừa nói, Vi Bá vừa cho tay vào trong ngực móc ra một cái túi nhỏ, cẩn thận mở cái túi lấy ra một miếng ngọc bài màu tím nhỏ. Vi Bá nói trong đứt quãng:

- Bên trong ... ngọc bài... là ... thân...phận...của ta... ngươi... đưa cho ... con gái... của ta... Con gái của ta ...sẽ biết... Cái ... Tinh Phiến... màu tím này... lúc đầu...ta...giả mạo... người Ma Tộc...chế tác..., đối với ngươi...hẳn là rất...hữu dụng. Hãy...chiếu cố... con ...gái... ta ... cho tốt...để... làm cho ...nàng... tha thứ...

Máu đỏ tươi từ trong miệng Lý Tư Đốn Vi Bá chảy ra, thì ra hắn đã chết.

Lấy vật trong tay hắn xong, ta thi lễ nói:

- Cảm ơn Vi Bá đã cho chúng ta biết nhiều tình hình về Yêu Vương như vậy. Mặc dù người không thể xem là người tốt nhưng ngươi chắc chắn là một người cha tốt. Người an tâm đi, chúng ta nhất định sẽ hoàn thành tâm nguyện cho người.

Đại trưởng lão nói:

- Chỗ này phong cảnh cũng rất tốt, thật thích hợp để mai táng hắn ở đây.

Nói xong, quải trượng trong tay phát ra một đạo kim quang, một cái hố sâu 3 thước, rộng 2 thước xuất hiện trên sườn núi. Chiến Hổ ôm lấy thi thể của Lý Tư Đốn Vi Bá bỏ vào trong hố sâu, mấy vị trưởng lão dụng đấu khí lấp miệng hố lại.

Đại trưỡng lão nói:

- Chúng ta quay về thôi, không biết ở đó tình hình cuộc chiến như thế nào rồi.

Nói xong liền ôm ta lên lưng, dẫn đầu nhắm phương hướng quay trở về mà bay đi.

Khi chúng ta quay trở lại trên sườn núi thì cuộc chiến nơi này đã kết thúc. Khắp nơi đều là thi thể của các loại yêu thú, mùi máu tanh tràn ngập trong không trung. Mấy vị trưởng lão tập hợp người trong Thần Chi Thôn Lạc lại. Thể lực của ta đã khôi phục lại chút đỉnh. Ta tìm thấy Đông Nhật và hỏi:

- Sao cuộc chiến lại mau kết thúc đến như vậy?

Đông Nhật trả lời:

- Ta cũng không rõ lắm, vừa rồi khi các ngươi vừa rời đi, trên không trung đột nhiên sáng lên, sau đó nghe được một tiếng nổ, rồi thì yêu thú bắt đầu tự tàn sát lẫn nhau; chúng ta chỉ làm công tác thu dọn chiến trường mà thôi

Chiến Hổ giọng căm hờn nói:

- Yêu Vương này ... sớm muộn gì ta cũng giết hắn. Nơi này thật giống như địa ngục, sau này làm sao mà sống tiếp đây.

Ta cười khổ nói:

- Tái định cư, dù sao nơi này núi rừng nhiều như vậy, tùy tiện tìm một chỗ cũng được. Được rồi đại ca, thủ hạ của huynh hình như so với trước đây đông hơn không ít

Chiến Hổ gãi đầu nói:

- Từ khi nhân nhiệm vụ từ Thần, sau khi quay trở về, việc đầu tiên ta làm là giảng hòa với cha ta và ca ca. Bọn họ vốn định lưu giữ ta lại, nhưng cuộc sống của ta đã quá quen với tự do, không muốn bị quản thúc. Vì vậy, ta liền ra đi. Vừa lúc gặp Tu Ti nói muốn tăng cường lực lượng. Nên chúng ta bắt đầu chiêu binh mãi mã. Bây giờ đã được gần ngàn người.

Ta cười nói:

- Thực lực cũng bành trướng không tệ a

- Trường Cung

Nguyên lai là Tinh Linh tộc tam trưởng lão đi tới, ta nghênh đón nói:

- Trưởng lão, lần này thật sự là nhờ có người, không có các tinh linh huynh đệ các người tới, ta sợ là các vị đại ca bọn họ đã không kiên trì được cho tới lúc ta đến

Tam trưởng lão hào phóng cười nói:

- Nói chuyện khách sáo như vậy để làm gì, không phãi các ngươi cũng đã giúp chúng ta giải quyết Vi Mạ hay sao?

Ta nói:

- Nơi này bị thi thể của Yêu Thú làm cho ô nhiễm, không thể sống ở đây được nữa. Ta đang cùng Chiến Hổ đại ca thương lượng chuẩn bị chuyển sang một địa phương khác.

Tam trưởng lão hỏi lại:

- Chuẩn bị dời tới nơi nào đây?

Chiến Hổ giải thích:

- Ngay tại vùng lân cận tùy tiện tìm một chỗ là được. Ta đi trước tập họp đội ngũ, các ngươi cứ trò chuyện đi

Nhìn bóng lưng Chiến Hổ rời đi, ta nói:

- Yêu Vương bây giờ đã chuẩn bị xong cho cuộc chiến, cuộc sống sau này của chúng ta thật là không tốt rồi.

Tam trưởng lão thản nhiên nói:

- Thì liều mạng với hắn, đại lục chúng ta nhiều chủng tộc như vậy chẳng lẽ lại sợ hắn hay sao. Ta cũng đi tập hợp các tinh linh lại. Ta sẽ cho vài người đi trước dò thám xem gần đây có chỗ nào phù hợp để làm chỗ ở lâu dài hay không.

Ta cười nói:

- Vậy thì làm phiền ngài vậy

Tam trưởng lão nói:

- Đừng có khách khí vậy, lần tới khi các ngươi tới tinh linh tộc của chúng ta, đừng có đòi uống bách quả nhưỡng là được, ha ha.

Xem ra, lần trước hắn đối với việc ta lấy đi nhiều bách quả nhưỡng vẫn còn sợ hãi trong lòng.

Hai giờ sau, ba đội ngũ tập kết xong, mọi người tập trung tại trên đỉnh núi. Tinh Linh Tộc Tam trưởng lão nói:

- Vừa rồi tộc nhân của ta hồi báo, hướng Bắc cách đây không xa có một lưu vực rất rộng lớn, bên trong sinh trưởng đủ các loại cây cối và thực vật, chung quanh còn có nhiều sông suối bao bọc, hẳn là một chỗ thích hợp để sống.

Chiến Hổ vui vẻ nói:

- Thật quá tốt, đi chỗ đó đi, nhiều người như vậy, cũng phải có một chỗ trú ngụ chứ.

Ta nói:

- Lương thực của chúng ta còn bao nhiêu?

Chiến Hổ nói:

- Không nhiều lắm, đại khái cũng được hai hay ba ngày

Ta nói:

- Tốt, vậy cứ tới đó trước đã, nghỉ ngơi và hồi phục. Còn chuyện lương thực và nhu yếu phẩm tính sau.

Thám tử của Tinh Linh tộc tìm đuợc bồn địa này thật không nhỏ, bên trong mọc đầy các cây cổ thụ che kín cả bầu trời. Đại trưởng lão Thần Chi Thôn lạc nói:

- Chúng ta phải nhanh tay một chút khai phá chỗ này làm căn cứ địa mới được

Ta gật đầu nói:

- Cứ như vậy đi, Tinh Linh Tộc phụ trách cảnh giới bên ngoài, thôn dân Thần Chi Thôn Lạc cùng với thủ hạ của đại ca phụ trách chặt cây để làm nhà. Được rồi, đại ca, Cao Đức và Hành Áo như thế nào rồi?

Chiến Hổ nói:

- Bọn họ đang nghỉ ngơi ở đâu đây mà thôi, Tu Ti vì trị liệu cho bọn họ cũng đã tốn không ít tinh lực, cũng đang nghỉ ngơi ở trong rừng cây.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-320)