Vay nóng Homecredit

Truyện:Quang Chi Tử - Chương 252

Quang Chi Tử
Trọn bộ 320 chương
Chương 252: Cấm chú bạo phát
0.00
(0 votes)


Chương (1-320)

Siêu sale Lazada


Khi chúng ta vừa bay ra xa được hơn ngàn thước, phía sau tiếng nổ ầm ầm truyền lại. Uỳnh uỳnh uỳnh ùynh ùynh uỳnh ùynh – một cỗ năng lượng khủng khiếp từ phía sau bắn thẳng tời, căn bản không gì có thể chống đỡ nổi, chúng ta bị cỗ năng lượng này đẩy văng đi, tốc độ bay tới trước như tăng lên gấp 3 lần, ta cũng không dám liều ngăn cản, chỉ là tung ra một kết giới bảo vệ mọi người, ngăn chặn năng lượng quá mạnh gây thương tổn. Nhưng năng lượng xung kích kết giới quá mạnh mẽ, kết giới của ta không ngừng chấn động, nhịn không được phun ra một ngụm máu lớn. Phải bay ra xa đến hơn mấy ngàn thước, đến tận pháo đài thì năng lượng xung kích mới từ từ giảm bớt sức công phá.

Ta chống đỡ thân mình, xoay người nhìn lại, nhất thời bị cảnh tượng trước mắt làm cho sợ đến ngây người ra.

Cái này là tác phẩm của chúng ta sao? Cảnh tượng trước mắt thật là chưa từng thấy a, tại vùng đất vừa rồi cấm chú đánh xuống, 6 dải ánh sáng không ngừng từ mặt đất phát ra, đất đá nổ ầm ầm bắn tung lên đầy trời, trong phạm vi bán kính ngàn thước quanh vụ nổ, mắt đất hoàn toàn biến mất, hơn nữa không ngừng bành trướng rộng ra, lan rộng suốt cả bình nguyên, kéo dài đến mấy khe núi xa xa, có mấy khe nứt đang nhằm hướng pháo đài Tư Đặc Luân lan tới. Cả bầu trời lần mặt đất đều tràn ngập ma pháp nguyên tố và đất cát, mặt đất không ngừng rung chuyển ầm ầm, trong khu vực bán kính mấy ngàn thước quanh trung tâm chấn, không khí và ma pháp nguyên tố không ngừng vặn vẹo va chạm.

Nếu chúng ta cứ đứng yên chỗ cũ quan sát như lúc nãy, dám chắc đã bị thần lực vô tận này nuốt chửng, khí thế chết chóc tràn ngập trong vòng mười dặm vuông, một số lường khá lớn binh lính loài người chậm chân không kịp chạy đã bị vụ nổ tàn sát hết. Dưới chân chúng ta xuất hiện một khe nứt lớn, xuyên qua cả tường thành pháo đài Tư Đặc Luân, mặc dù chấn động lan ra xa đã yếu đi rất nhiều nhưng cái khe vẫn rộng đến hơn 10 thước.

Trên pháo đài không ngớt có người kêu gào ma pháp sư, nhưng ta biết rất rõ, cấm chú của cấm chú uy lực phát ra đến đây là hoàn toàn tiêu biến, không còn uy hiếp gì thêm nữa. Tình cảnh trước mắt không thể dùng từ đáng sợ hình dung nổi, lực lượng hủy thiên diệt địa nọ vẫn còn làm cho đầu óc chúng ta choáng váng, trong suy nghĩ ta luôn tự dằn vặt bản thân, tự hỏi mình làm đúng hay sai, vì thúc đẩy hòa đàm, tối thiểu đã hy sinh hơn ngàn nhân mạng, đại bộ phận đều là mất mạng dưới cấm chú do chúng ta phát động. Ta hít sâu một hơi, không ngừng đè nén tâm tình đang kích động của mình xuống, vì cuộc sống của toàn thể Đại lục sau này, để đối phó với lực lượng Yêu Vương hùng hậu, ta cũng không thể làm gì khác hơn được.

Trong lúc tư tưởng ta đang không ngừng giằng xé, sau lưng pháo đài một tiếng ầm cực lớn truyền đến, ta quay đầu lại, ngạc nhiên giật mình phát hiện, pháo đài được xem là chắc chắn nhất Đại lục Tư Đặc Luân đã bị sụp một mảng lớn tường thành, mà thủ phạm chính là khe nứt lan từ tâm chấn của vụ nổ do chúng ta tạo nên. Khe nứt tựa hồ đã ngừng mở rộng nhưng điểm cuối của nó nằm ngay phía dưới chân tường thành của pháo đài Tư Đặc Luân.

Bầu trời như bị bụi đất màu vàng phủ kín, trước mắt là một màn khói vàng mênh mông, chúng ta cũng không cách nào thấy rõ tình huống cụ thể phía bình nguyên, ta chỉ cảm giác được năng lượng mạnh mẽ của cấm chú đang tiêu biến đi rất nhanh, đang từ từ yếu dần. Ma pháp nguyên tố vẫn còn xao động hỗn loạn nhưng không theo cấm chú biến mất, có điều với năng lực hiện nay của ta thì khó lòng hấp thụ chúng được, Ta đã đem toàn bộ năng lượng sót lại trong cơ thể chuyển hóa thành đấu khí mới có thể miễn cưỡng chống đỡ thân thể đến giờ phút này. Trong số 6 người đương nhiên là ta công lực cao nhất nhưng vừa rồi phát động cấm chú công kích thì ta cũng hao phí công lực nhiều nhất, thân thể ta bây giờ cũng đã cực kì suy nhược nhưng trong lòng ta biết, ta bây giờ không thể ngã xuống được, bởi vì ta vẫn chưa hoàn thành công việc cần phải làm.

Ta cũng không vội vã hành động, bởi vì bây giờ vẫn chưa phải lúc. Ta chỉ yên lặng nhìn trước mắt khi màn bụi khói dày đặc trước mắt tan đi, độ nửa canh giờ sau, mọi thứ mới được rõ ràng như trước. Trong nửa canh giờ ấy, binh lính của pháo đài Tư Đặc Luân cùng liên quân Ma Thú, nhân số hơn trăm vạn người nhưng thủy chung vẫn im ắng không nghe một tiếng động nào cả.

Cảnh tượng trước mắt hiện ra so với trí tưởng tượng của ta còn kinh hãi hơn nhiều lần, ngay trước mặt chúng ta là một khe vực cực lớn rộng chừng hơn ngàn thước xé toang cả binh nguyên, bên mép vực có hàng hà sa số các khe nứt nhỏ tỏa ra, khe nứt dài nhất chính là cái vừa hủy diệt tường thành dày năm tấc của pháo đài Tư Đặc Luân. Từng cỗ từng cỗ khí nóng mãnh liệt không ngừng từ trong khe vực bốc ra ngùn ngụt, ta nói mọi người đứng yên tại chỗ chờ mình, bản thân thúc giục năng lương cơ thể vừa cẩn thận hấp thu ma pháp nguyên tố xung quanh, vừa phi hành nhằm hướng vực sâu bay tới.

Bay đến bên mép vực ta lại một lần nữa kinh hãi ngây người. Khe vực này vốn sâu không cách gì đo được, với cả nhãn lực của ta cũng chỉ nhìn thấy một làn chỉ đỏ dưới đáy vực mà thôi, không khí xung quanh vực nóng một cách đáng sợ. Ta hít sâu một hơi, đột nhiên hiểu rõ làn chỉ đỏ dưới đáy vực là cái gì. Đó chính là dung nham, chỉ có núi lửa mới có dung nham, nếu chừng này dung nham bùng phát trào ra sẽ gây hậu quả thế nào ta cũng không dám tưởng tượng tiếp. Bất quá khe vực này sâu hơn vạn trượng, có lẽ dung nham cũng không cách nào trào lên mặt đất được.

Hiện tại không phải lúc lo lắng về vấn đề này nữa, ta xoay người bay trở về bên mọi người, nháy mắt với bọn họ, miễn cưỡng sử dụng năng lượng từ 3 khỏa kim cầu, phát ra một tầng kim quang mãnh liệt bao quanh người, dẫn đầu đoàn người hướng về phía pháo đài Tư Đặc Luân bay đi.

Bay lên trên đầu tường thành, ta nhìn lên, chỉ thấy toàn bộ giới đầu lĩnh quân sự, bao gồm Khả Trát, Mã Khắc, thống soái quân đội 2 vương quốc Tu Đạt, Đạt Lộ cùng binh lính, tướng sĩ đều đang trợn mắt há mồm nhìn chăm chăm về phía trước.

Ta điều chỉnh hô hấp bản thân, tăng cường độ ma pháp bao quanh thân mình, lạnh lùng nói:

-Khả Trát quốc vương, ngươi biết tội chưa?

Khả Trát toàn thân run lên, ngẩng đầu nhìn về phía chúng ta, ánh mắt tràn ngập sợ hãi. Kết quả vừa rồi chúng ta làm ra căn bản là hắn không cách nào tưởng tượng nổi.

Ta không đợi Khả Trát trả lời, nói tiếp:

-Để cho 3 quốc gia nhân loại cùng 2 tộc Ma Thú chung sống hòa bình, thần linh đã chủ trương kí kết hòa ước. Nhưng mà chính ngươi, chỉ vì tư lợi lại cố ý làm trái, suýt nữa tạo thành họa tày trời, các người ở đây cũng đều chứng kiến, vừa rồi chính là sức mạnh của thần linh. Chúng ta đều là sứ giả thần linh, cần thiết đều có thể sử dụng lực lượng của thần để ra tay vì chuyện lớn của Đại lục. Nếu các ngươi tiếp tục ngoan cố không tỉnh, chúng ta sẽ lại tiếp tục phát động lực lượng thiên thần trừng phạt. Mặc dù pháo đài Tư Đặc Luân rất kiên cố nhưng nếu bị ta sử dụng cấm chú vừa rồi công kích, hậu quả ra sao hẳn các ngươi thừa hiểu. Thiên Thần đều có lòng từ bi, vừa rồi chỉ là giáo huấn cho các ngươi một chút. Ta muốn các ngươi đưa ra câu trả lời ngay lập tức, muốn hòa đàm hay muốn hủy diệt là tùy các ngươi lựa chọn.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-320)