← Ch.271 | Ch.273 → |
Không biết qua bao lâu, ta dần tỉnh lại, chung quanh hết thảy cũng không có gì thay đổi. Khí tức trong cơ thể ta, rõ ràng cảm giác được năng lượng cường đại dung hợp. Công lực ta chẳng những đã khôi phục nguyên trạng, tựa hồ như còn tiến thêm một bước, việc này dĩ nhiên có liên quan đến ma pháp trận tụ năng đêm đó, nhưng cũng đồng thời quan hệ tới tu luyện của ta từ trước tới nay. Ba khỏa kim cầu trong cơ thể đều cường đại lên, không ngừng hấp thu chuyển hóa năng lượng bên ngoài.
Phiêu nhiên đứng dậy, ta hoạt động gân cốt vài cái. Bây giờ tựa hồ đang là giữa trưa, mặt trời treo cao trên không trung, xem ra, ta đã ngủ cả một ngày một đêm rồi. Đội mũ lên, ta thúc giục dung hợp năng lượng trong cơ thể, phi thăng lên trời, thẳng hướng Tư Đặc Luân pháo đài lao đi.
Pháo đài vẫn như trước, trên không trung ta có thể thấy rõ ràng đã có rất đông công nhân đang tu bổ những chỗ bị cấm chú lúc đầu của chúng ta đánh hỏng. Công trình này quả không nhỏ a, khiến bọn họ phải bận rộn đáng kể, bởi vì không biết vị trí cụ thể của Thiên Liệt Hạp Cốc, ta quyết định vẫn tới trạm trung chuyển của pháo đài. Nơi đó mọi người hẳn là hiểu rõ hoàn cảnh chung quanh hơn nhiều so với ta, có lẽ sẽ có đầu mối gì đó, so với việc tự mình đi tìm lung tung thì hay hơn nhiều. Nghĩ tới đây, ta bay ra cách pháo đài vài dặm. Có thể là bởi vì hòa đàm thành công nên phòng ngự của pháo đài hiển nhiên rất lỏng lẻo, bình thường nơi này hẳn là có tuần tra mới đúng. Nhưng hôm nay ta lại không thấy gì, chỉ có một ít khách thương qua lại không ngừng.
Ta từ từ đi về phía pháo đài, chung quanh hết thảy đều yên lặng, rời đi một thời gian, không biết trong pháo đài bay giờ ai là lãnh đạo. Quên đi, chỉ cần không quấy rầy lãnh đạo ba quốc gia này là được. Nếu để cho bọn họ biết ta tới, sợ rằng sẽ lại có một chút phiền toái, ta bây giờ không thể trì hoãn được nữa!
Vừa nghĩ, ta vừa chậm rãi đi vào đại môn của pháo đài. Vào đến đây, chung quanh rõ ràng đông đúc hẳn lên, đại bộ phận đều qua lại vận chuyển vật liệu kiến trúc. Tiến vào pháo đài, rốt cục cũng thấy một đội binh lính tuần tra, tựa hồ đều là Tu Đạt vương quốc và Đạt Lộ vương quốc, cũng không có thấy ma pháp sư của Ngải Hạ chúng ta. Mã Khắc bây giờ có lẽ đã đăng cơ rồi, có hắn chủ trì Ngải Hạ vương quốc, ta cũng yên tâm hơn, có mấy vị sư phụ phụ giúp hắn, ma pháp sư quân đoàn của Ngải Hạ sẽ càng mạnh, hy vọng Địch sư phụ có thể bồi dưỡng thêm các quang hệ ma pháp sư của ta, sau này đối phó với yêu tộc có thể dễ dàng thêm một ít.
-Ma pháp sư tiên sinh, ngài muốn mua tinh thạch không?
Một thanh âm xa lạ từ góc phố truyền đến. Ta quay đầu nhìn lại, nguyên lai có một trung niên nam tử tục tĩu, hắn trên người mặc một kiện trường bào, vóc người không cao, ước chừng chỉ tới ngực ta, hơi gầy nhỏ tựa hồ như bị suy dinh dưỡng, phất tay vẫy ta.
Ta trong lòng vừa động, đi tới. Nam tử gầy nhỏ kia nói:
-Ma pháp sư tiên sinh, ngài có muốn ma tinh thạch hay không? Chúng đối với ma pháp tu vi của ngài có thể hỗ trợ rất lớn đó.
Ta trong lòng cười thầm, người nầy nhất định nghĩ ta là cấp thấp ma pháp sư, bởi vì lúc đầu từ Ngải Hạ vương quốc trốn đi đến giờ, ma pháp bào của ta đều không mang theo dấu hiệu, nhìn qua tựa như chưa trải qua chứng nhận sơ cấp ma pháp sư. Hắn nhất định nghĩ ta là gà mờ, muốn dùng ma pháp thạch lừa gạt tiền của ta.
Ta lắc đầu, nói:
-Ta không có hứng thú.
Tiểu hán tử gầy gò kia nhìn bốn phía một chú, sau đó nói:
-Nếu không, ngài tới chỗ ta xem một chút. Ở đó không chỉ có ma pháp thạch mà còn có rất nhiều dụng phẩm của ma pháp sư các ngươi. Tất cả đều từ Ngải Hạ vương quốc mang tới, rất nhiều đồ vật là vật phẩm chuyên dụng của ma pháp sư quân đoàn bọn họ, tuyệt đối là hàng thật, giá cả hợp lý. Vừa nhìn ngài đã thấy là cao cấp ma pháp sư, nhất định hữu dụng đối với ngài. Yên tâm đi, ta tuyệt đối sẽ không bán đắt cho ngài đâu. Theo ta đi xem đi.
Ta gật đầu, nói:
-Hảo, vậy ngươi dẫn ta đi xem sao.
Tiểu hán tử gầy gò kia trong mắt hiện lên một tia vui mừng, theo lời ta nói, xoay người đi đến hướng ngõ nhỏ. Ta đi theo hắn qua bảy, tám ngã rẽ thì tới trước một căn nhà một tầng, hắn nhìn bốn phía một chút thấy không có ai liền mở cửa dẫn ta đi vào.
Căn nhà không lớn, vừa vào cửa ta đã thấy chung quanh treo đầy các loại ma pháp dụng phẩm, có pháp sư bào, ma pháp trượng... Với công lực của ta, có thể dễ dàng cảm giác được ma pháp ba động của các đồ vật này. Quả nhiên không ngoài sở liệu của ta, những đồ vật này đều là cấp thấp ma pháp vật phẩm loại rẻ tiền, mặc dù bề ngoài thoạt nhìn rất hoa lệ, nhưng không có cái gì bên trong cả.
Tiểu hán tử gầy gò kia vặn vẹo đôi tay, nói:
-Ma pháp sư tiên sinh, ngài xem đi, những thứ kia rất tốt, có lẽ đều là hảo đồ vật đó!
Ta mỉm cười, nói:
-Còn có gì nữa hay không? Những thứ này ta nhìn không hợp mắt.
Tiểu hán tử gầy gò sắc mặt hơi đổi, lúc lắc cái đầu một chút, cuống quít gật đầu, nói:
-Có, có, còn có rất nhiều, chỉ là giá cả hơi cao một chút mà thôi.
Ta liếc nhìn hắn một cái, nói:
-Trước tiên cứ cho ta xem một chút, nếu vật có ích, ta sẽ cân nhắc để mua.
-Hảo, hảo, ngài chờ một chút.
Vừa nói, tiểu hán tử gầy gò xoay người đi vào gian nhà trong, trong chốc lát, hắn bưng ra một cái hộp lớn.
-Tiên sinh, đây đều là trân tàng của ta, nếu không gặp ngài là cao cấp ma pháp sư, ta cũng sẽ không nỡ đem ra đâu, bất quá, giá cả ......
Ta có chút không nhịn được, nói:
-Trước hết hãy cho ta xem hàng một chút, rồi hãy nói đi.
-Hảo, hảo, ngài đừng có gấp, ngài xem đi.
Vừa nói, tiểu hán tử gầy gò vừa chậm rãi mở hộp gỗ, bên trong tất cả đều là một ít ma pháp thạch và vài tiểu xảo ma pháp trượng. Nhìn qua quả nhiên so với đồ vật bên ngoài thì mạnh hơn rất nhiều, nhất là mấy ma pháp trượng, mặt trên hàm chứa ma pháp lực khiến cho chúng có thể xếp vào nhị cấp pháp khí. Bất quá so với những cái ta đã gặp trước kia thì vẫn có chênh lệch rất lớn. Ta tiện tay cầm lấy một thanh nhìn một chút, tiểu hán tử gầy gò liền khen:
-Ngài thật là có nhãn lực, đây là ma pháp trượng tốt nhất của ta ở đây. Nó có thể giúp ngài gia tăng tốc độ phóng thích ma pháp ba mươi phần trăm đó.
Ta lắc đầu, ba mươi phần trăm? sợ rằng được năm phần trăm đã là tốt lắm rồi. So với Tô Khắp Lạp Để của ta căn bản không có cách nào so bì được, hà huống, tốc độ phóng thích ma pháp cũng không phải vấn đề gì to tát. Ta đặt ma pháp trượng xuống, hỏi:
-Còn có cái gì khác nữa không? Những thứ này?
← Ch. 271 | Ch. 273 → |