← Ch.312 | Ch.314 → |
Đồng thời, thân hình của Hỏa Phượng Hoàng cũng đã thu nhỏ chỉ còn 1/4 bình thường, màn lửa đỏ sậm quanh thân nó tản ra khí thế cường đại, nhiệt độ trong không khí tăng lên không ít
-PHƯỢNG - VŨ - CỬU - THIÊN.
Một bóng ảnh Phượng Hoàng mang theo ngọn lửa tím xuất hiện trước người nó, không khí chợt biến nhiệt, dù cách nó một quãng nhất định lại thêm thần lực bảo vệ nhưng ta vẫn có thể cảm giác được độ nóng của ngọn lửa đó.
Năng lượng của Yêu vương tựa hồ cũng tụ tập đến cực hạn, một đạo Long quyển phong đường kính gần 30 trượng bay về phía chúng ta, khí tức tà ác không ngừng tán xạ, chúng yêu thú trên không lẫn dưới đất càng thêm điên cuồng tấn công về phía Tư Đặc Luân pháo đài giờ đã mất đi sự bảo vệ của Vĩnh hằng trì dũ quang mang.
Ta nhìn Long vương cùng Hỏa Phượng Hoàng rồi cùng hét lên:
-AAAA.... .
Cấm chú của Thánh kiếm - Diệt Thế Quang Mang, tuyệt chiêu cuối cùng của Long vương - Long Chiến Vu Dã cùng phân thân của Hỏa Phượng Hoàng - Phượng Vũ Cửu Thiên tạo thành ba đạo quang mang ngân, kim, hồng sắc cùng bắn về phía trung tâm đạo Long quyển phong.
Sau khi phát ra Diệt Thế Quang Mang, cả người ta dường như thoát lực, thần lực trong người hầu như không còn, chỉ có thể miễn cưỡng rơi trên tấm lưng to lớn của Long vương, so với ta Long vương và Hỏa Phượng Hoàng cũng không khá hơn bao nhiêu, Hỏa Phượng Hoàng cũng đậu trên người Long vương, cả ba chúng ta đều chăm chú đòn tấn công của mình, cùng kỳ vọng vào kết quả sắp đạt được.
Khi Diệt Thế Quang Mang, Long Chiến Vu Dã, Phượng Vũ Cửu Thiên cùng oanh kích vào trung tâm đạo Long quyển phong dường như mọi thứ đều ngưng trệ, đạo Long quyển phong do Yêu vương phát ra cũng không hề xoay tròn nữa.
Hỏa Phượng Hoàng đột nhiên kinh hô:
-Bất hảo, mau lui lại.
Rồi cùng Long vương vội bay về phía pháo đài. Không hề có một tiếng động nào phát ra, thời gian, không gian lại trở lại bình thường, từ sau lưng chúng ta chợt truyền đến một cỗ chấn lực cực mạnh đem thân thể chúng ta chấn văng lên cao, nhờ Hỏa Phượng Hoàng và Long vương dụng chính thân thể họ đón lấy đại bộ phận lực đạo nên ta bị thương nhẹ nhất, dù vậy ta cũng không nhịn được, cuồng phún ra vài ngụm máu tươi, nếu không nhờ quang dực đang không ngừng hấp thu quang nguyên tố xung quanh sợ rằng ta không thể duy trì được nữa.
Không biết văng lên cao bao nhiêu rốt cuộc thân hình chúng ta cũng ngừng lại, thương thế của Long vương tựa hồ nặng nhất, phải nhờ hoàn toàn vào Hỏa Phượng Hoàng mới có thể phiêu phù trong không trung.
Long vương buồn bã nói:
-Trường Cung, chúng ta không thể giúp ngươi được nữa, mọi chuyện tiếp theo đều trông chờ ngươi rồi.
Trong lòng ta khẩn trương:
-Long vương thúc thúc, người có sao không?
Long vương nhìn thoáng qua Hỏa Phượng Hoàng giờ quang mang quanh thân đã thành ảm đạm nói:
-Yên tâm đi, có bất tử điểu Hỏa Phượng Hoàng ở đây hai chúng ta đều không chết dễ dàng đâu, nhưng chỉ sợ trong vòng trăm năm tới không thể động thủ được. Trường Cung, ngươi nói với tiểu kim rằng, ta và Hỏa Phượng Hoàng tìm nơi tiềm tu, nếu các ngươi có thể tiêu diệt yêu tộc hãy kêu nó tiếp nhận vị trí Long vương của ta cho tốt, hảo hảo quản lí Long tộc. Nếu các ngươi thất bại tất cả chủng tộc trên đại lục sẽ diệt vong, chúng ta cũng chỉ có thể chờ chết mà thôi. Cố gắng lên nhé, hài tử, ta tin rằng các ngươi nhất định làm được. Dù chúng ta đã mất đi năng lực chiến đấu nhưng đòn tấn công hợp lực của ba chúng ta cũng không phải dễ tiếp, Yêu vương nhất định cũng đã thụ thương, có lẽ không nghiêm trọng như chúng ta nhưng nhất định sẽ có lợi cho ngươi tấn công. Xin lỗi, chúng ta đi trước.
Nói xong, kim quang trong mắt Long vương chợt lóe lên, một cỗ năng lượng đột nhiên dũng mãnh truyền vào thân thể ta, vốn năng lượng ta đã gần cạn kiệt nhất thời được thần lực của Long vương bổ sung, đồng thời cũng tăng cường tốc độ hấp thu Quang nguyên tố rất nhiều.
Long vương nhu hòa nhìn ta một cái rồi thân thể mềm ra, rồi chợt nhắm hai mắt lại, Hỏa Phượng Hoàng bi khiếu một tiếng, rồi mang theo Long vương bay về một phương, ta tự bay trong không trung không khỏi ngẩn ngơ một chút, theo như lời Long vương vừa nói thì nhất kích hợp lực cũng không có đánh bại được Yêu vương, bây giờ mất đi sự trợ thủ của Long vương và Hỏa Phượng Hoàng làm sao ta có thể đối mặt một mình với đối thủ cường đại như Yêu vương a? Cắn răng lại ta phi thân xuống, vừa khống chế lộ tuyến phi hành vừa điên cuồng ngưng tụ quang nguyên tố trong không trung, khi ta về đến trước pháo đài thì đã điều chỉnh trạng thái đến ba thành nhờ có long lực của Long vương hỗ trợ.
Cảnh vật trước mắt làn ta kinh hãi, vốn phô thiên cái địa quân đoàn yêu thú chợt biến mất hết, trong phạm vi ngàn thước không còn một bóng yêu thú, trên bình nguyên cũng xuất hiện một mảnh trống vĩ đại, có lẽ điều này là do năng lượng vụ nổ của chúng ta vừa tạo thành, trong lòng ta reo mừng không ngớt, không chỉ vì áp lực đối với pháo đài tạm thời được giải trừ mà qua đó ta hiểu rằng Yêu vương cũng vô pháp khống chế hợp lực của ba chúng ta nên bắt buộc hắn phải tránh trực diện đón lấy nó mà chuyển xuống mặt đất tạo thành tổn thất khổng lồ cho yêu thú. Xem ra Yêu vương đã bị thương đúng như lời Long vương nói.
Quần long đang đả đấu cùng những yêu thú trên không đang điên cuồng tấn công một cách liều mạng, bọn chúng bất kể thương thế của mình không ngừng công kích địch nhân, từng đóa huyết hoa không ngừng phiêu vũ trong không trung, ta thầm than trong lòng, tự đoán thầm nhất định quần long vì Long vương bị trọng thương nên mới kích động như vậy.
Ta nhìn về phía đám hôi vụ phương xa, thân ảnh Yêu vương không hiểu sao đã biến mất nhưng đại lượng yêu thú vẫn không ngừng từ hôi vụ tiến ra cấp tốc bổ sung cho đám yêu thú đã bị tiêu diệt, ta vội bay đến bên cạnh tiểu kim cất tiếng hỏi nó:
-Tiểu kim, phụ vương ngươi bị trọng thương nên đã cùng Hỏa Phượng Hoàng đi chữa thương, trước khi đi Long vương kêu ta nói với ngươi hãy thống lĩnh long tộc, mau đi đi, long tộc bây giờ đang rất kích động. Ngươi nhất định phải khống chế hảo bọn họ, chỉ cần bảo vệ cho pháo đài là được, đừng liều mạng đánh bừa cùng yêu thú, Yêu vương mới là việc chính.
Trong mắt tiểu kim toát ra bi ai buồn bã vô tận nói:
-Chủ nhân, phụ vương ta thật sự không có chết sao, tại sao ta không cảm giác được khí tức của người. Tộc nhân của ta chính vì thế mới trở thành như thế này. Chủ nhân, ngươi đừng gạt ta a!
Hai hàng lệ nóng từ đôi mắt tiểu kim chảy xuống.
← Ch. 312 | Ch. 314 → |