← Ch.007 | Ch.009 → |
Thời gian trôi đi rất nhanh, đảo mắt ta đã chín tuổi rưỡi rồi. Mặc dù mỗi ngày đều bị "hành hạ phi nhân tính" nhưng đều không có ảnh hưởng đến phát dục của bản thân. Ta giờ cao 1. 52 m, nặng đã 40 kg. Mặc dù ngũ quan của ta không phải quá đẹp, nhưng nhìn cũng rất đáng yêu (người trong thôn và sư phụ đều nói như vậy, v v) ba ba nói nếu như ta tách riêng ngũ quan ra thì nhìn chẳng đẹ nhưng nếu tập trung lại thì cũng không tệ lắm. Mỗi lần như thế, mụ mụ lúc nào cũng bĩumôi, trào phúng nói "ngươi di truyền không tốt" lại nói mụ mụ đúng là một đại mỹ nhân a, mặc dù đã 30 tuổi rồi nhưng ở trên khuôn mặt người không có lấy một dấu vết của năm tháng.
Mấy năm nay mặc dù trong lòng ta lúc nào cũng thầm rủa cái lão ma quỷ dạy ta nhưng cũng không thể không thừa nhận ta đã có thể từ chỗ hắn học được rất nhiều ma háp hữu ích. Tốc độ học của ta khiến ba ba mụ mụ phi thường kinh ngạc.
Bây giờ ta lúc ở trong Bao Tải trận cơ hồ đã có thể né tránh hòan toàn tất cả các bao tải công kích rồi. Khi ta triển khai thuấn gian di động chuyển di ở trong trận chỉ có thể nhìn thấy một cái bóng nhàn nhạt. Tú sư phụ cũng không thể bắt được lộ tuyến chuyển di của ta nữa. Ma pháp đơn thuần đều không thể động đến bản thân ta rồi. Ta bây giờ đã biến Bao Tải Trận thành chỗ du hí, một bên luyện tập còn làm bộ mặt quỷ nhát Tú sư phụ nữa, làm ông vài lần đã muốn dùng tới cao cấp ma pháp (Tú sư phụ chỉ có thể sử dụng tới ma pháp cấp 7 không gian hệ) tấn công ta, bất quá bởi vì uy lực của không gian ma pháp rất lớn sợ sẽ hủy cả cái sân này nên bỏ qua. Nhưng mà điều làm ta tức giận là ông lại có thể gọi quang hổ chạy vào trong trận truy lùng ta. Bất quá đoản cự li thuấn gian ta đã có thể khống chế tới lư hỏa thuần thanh cho dù Tú sư phụ cũng không có khả năng bắt được.
Ma pháp lực và tinh thần lực được đề cao tới mức kinh người. Bây giờ ta đồng thời sử dụng quang lăng thuẫn và di chuyển tức thời (@dịch giả: sẽ sd di chuyển tức thời thay cho thuấn gian di động) có thể cố gắng được gần 3 giờ đồng hồ
Trong hai năm nay ta cúôi cùng cũng học xong ma pháp cấp thấp (Sau đây ta lệt kê mấy ma pháp mà ta thích nhất)
Sơ cấp quang hệ phòng ngự ma pháp: 1, quang thuẫn quang hệ toàn phương vị phòng ngự ma pháp bây giờ vì quang lăng thuẫn rất tốt nên ta đã không dùng cái này nữa) quang lăng kính quang hệ phản xạ ma pháp. Vì tinh thần lực của ta đã được nâng cao nên bây giờ ta có thể tùy ý phản xạ ở mọi góc độ với ma pháp không phải toàn phương vị.
Quang lăng thuẫn ta tự nghĩ ra, chính là: quang hệ tổ hợp ma pháp, tiểu diện tích phòng ngự lực đã tiếp cận trình độ của cao cấp ma pháp rồi. Tú sư phụ trước mọi người đã hết lời khen đối với loại ma pháp này của ta. Bất quá, ông ta dùng không được, ha ha. 4, thần thánh thủ hộ, có thể đề phòng độc khí xâm nhập và sự tấn công của ám hắc tinh thần ma pháp cấp thấp nhất (ám hắc ma pháp là một loại ma pháp khiến địch nhân hỗn loạn, điên cuồng).... Vì nó có thể ngăn cách các loại khí làm hại cơ thể (phòng độc mặt nạ chăng??) cho nên thường xuyên đứng trước mặt Tú sư phụ "đánh rắm", hiệu quả cũng không có tệ lắm v v. (là Tú sư phụ không biết, nếu không... ha ha... )
Sơ cấp quang hệ tấn công ma pháp: 1, Tiễn Quang sơ cấp, trong quang hệ ma pháp trung cấp thì đây là ma pháp tấn công duy nhất, đem quang nguyên tố hội tụ thành mũi tên tấn công. Uy lực không lớn lắm.
Sơ cấp quang hệ khôi phục ma pháp: 1, ma pháp thuật khôi phục cấp thấp nhất, đối với các loại vết thương nhẹ có thể điều trị rất tốt, nhất là cảm mạo phong hàn cái gì cũng đều có thể chữa. Ta rất hối hận lúc học ma pháp này vì từ lúc ta học xong loại ma pháp này lão mụ mụ toàn bắt ta đi cùng với người vào trong thôn chữa bệnh a. (cũng không có phát tiền công cho ta, sigh)
2, Thần Dũ trị liệu các loại trạng thái hỗn loạn.
Sơ cấp không gian ma pháp: 1, di chuyển tức thời đoản cự li, cái này là ta am hiểu nhất, ở trong phạm vi 500m đừng nghĩ tới chuyện dùng ma pháp đánh trúng ta.
2, Di chuyển tức thời trường cự li. Lý thuyết thì ta đã học xong, bất quá là vô dụng, nếu không chỉ ngại cho ta truyền tống tới ma tộc thì ta thảm a (Ma tộc và thú nhân tộc đối với loài người cừu hận rất sâu)
3, Tiểu hình thứ nguyên trảm, là ma pháp tấn công có trong không gian hệ ma pháp. Đó cũng là ma pháp tấn công có uy lực nhất của ta. Có thể tê phá không gian xung quanh phạm vi bị tấn công, thôn tính hết thảy vật thể (kể cả ma pháp) Bây giờ đã bị Tú sưphụ cấm ta sử dụng rồi, vì ta từng thôn tính của ông một cái thủy bôi ông thích nhất. Ta bây giờ có thẻ phát ra thứ nguyên trảm dài hơn 1 m. Thôn tính sơ cấp ma pháp khác là không có vấn đề. Bất quá, Tú sư phụ nói ma pháp này phản phệ rất lớn. Nếu ma pháp lực không thể thừa nhận nó có thể thôn tính cả mình vào (đương nhiên với ta bây giờ khẳng định là vẫn chưa thể làm được, đại thứ nguyên trảm mới có thể)bảo ta không được tùy tiện loạn dụng.
Nhìn tổng quan thì Tú sư phụ đánh giá ta như sau: Nhất lưu là công phụ chạy trốn, nhị lưu phòng ngự, tam lưu khôi phục ma pháp, bét nhất chính là tấn công (kỳ thật ta cũng khiến Tú sư phụ rất hài lòng, đặc biệt là phòng ngự và di động ma pháp là thiên phú của ta. Trình độ điều khiển "Di chuyển tức thời " của ta đã có thể so với đại ma pháp sư hắn giỏi hơn nhiều. Ta lại có thể tự nghĩ ra ma pháp phòng ngự. Nói tóm lại, nếu không tính đến tấn công thì ta có thể tiếp cận được với cao cấp ma pháp sư rồi) Ai, ta cũng không phải cố ý mà, ai khiến đoản cự li "Di Chuyển Tức Thời" lại hợp với tâm ý của ta đây, ha ha. Đánh không lại ta từ sau có thể chạy trốn, hắc hắc.
Sau không đến nửa năm nữa ta sẽ tốt nghiệp ở nơi đây rồi. Ha ha, rốt cục có thể đào thoát khỏi bàn tay của ma quỷ rồi. (Mặc dù Bao Tải trận đã không thể hành hạ ta nữa nhưng ma pháp trung cấp tấn công toàn phương vị của Tú sư phụ lại thường xuyên làm ta rã rời cả chân tay) Nghĩ đến tương lai mỹ hảo của ta thì hắc hắc...
Càng làm cho ta cao hứng chính là buổi sáng bắt đầu đi học Tú sư phụ nói ông phải đi thủ đô một thời gian. Phải đi một đoạn thời gian lâu, bất quá trước khi ta tốt nghiệp sẽ trở lại khảo thí ta, bắt ta ở trưởng minh tư thật tốt tăng cường ma pháp lực. (không có ông ta ở đây thì dĩ nhiên sẽ không có cách nào huấn luyện ma quỷ được) Ta sướng tới tỉnh cả người.
Từ nay về sau ta có thể thoải mái ngủ rồi hắc
← Ch. 007 | Ch. 009 → |