Vay nóng Tima

Truyện:Sát Vương - Chương 001

Sát Vương
Trọn bộ 593 chương
Chương 001: Linh Hồn Cứng Cỏi
0.00
(0 votes)


Chương (1-593)

Siêu sale Shopee


Đường Tiêu một mực bị cố định ở trên giường bên cạnh hắn là ba nam cảnh sát đầy đủ võ trang và một nữ cảnh sát có khuôn mặt tú lệ, bất luận thế nào hắn cũng không thoát nổi.

- Mỹ nữ, là cô phụ trách tiêm thuốc cho ta sao?

Đường Tiêu lay động cái đầu bộ phận duy nhất có thể cử động của hắn lúc này.

Nữ cảnh sát ném cho Đường Tiêu một cái nhìn hờ hững sau đó động tác chuyên nghiệp đem ống tiêm châm vào trong tĩnh mạch của Đường Tiêu, phạm nhân nhàm chán nàng đã nhìn nhiều rồi đối với lời nói của bọn họ nàng đều hờ hững.

Hôm nay phạm nhân tử hình chính là một người làm nghề sát thủ trong tổ chức khủng bổ đỉnh cấp, hắn tuy hai mươi ba tuổi nhưng từ năm mười ba tuổi đã bắt đầu hành động, trong vòng mười năm, số án mạng mà hắn gây ra tới mấy trăm vụ nhân mạng tới mấy nghìn người.

Việc ác của hắn bất tận gặp người là giết, thủ đoạn vô cùng tàn nhẫn, mỗi một vụ là một án mạng, khiến cho thế giới phải khiếp sợ, đối với loại người này có thể nói là tử hình vẫn chưa hết tội cho nên nữ cảnh sát xinh đẹp thà đồng tình với chó với mèo cũng không đồng tình nửa phần với hắn.

- Mỹ nữ cô đã làm cái này lâu chưa?

Đường Tiêu tiếp tục nói một câu với nữ cảnh sát.

Nữ cảnh sát vẫn lộ vẻ hờ hững, giống như không nghe thấy Đường Tiêu nói chuyện vậy.

- Kỳ thật chúng ta là đồng nghiệp tuy nhiên đơn vị ra lệnh cho chúng ta là khác nhau mà thôi.

Đường Tiêu lại nói thêm câu nữa.

Nữ cảnh sát trừng mắt nhìn Đường Tiêu, mày nhíu lại sau đó nàng lui trở về bên cạnh cái bàn dụng cụ hành hình, đem một vài dược vật bỏ vào trong cái hộp sắt hình vuông.

Đường Tiêu biết rõ trong cái thùng kia chính là thuốc Barbital.

Bơm tiêm lúc nãy là bơm Barbital vào người của hắn, loại dược vật này khiến cho hắn dần dần vào trạng thái ngủ say, tránh cho việc hít thở không thông, sau đó sẽ bơm thuốc kali vào để cho nhịp tim của Đường Tiêu dừng lại được mấy chục giây sẽ chìm vào cái chết.

- Bơm tieme đã chuẩn bị xong chưa?

Một nam tử lớn tuổi hỏi nữ cảnh sát.

- Đã xong.

Nữ cảnh sát lên tiếng, vươn tay lấy bơm tiêm.

Một nhân viên ở cách đó không xa không để ý tới chỉ quan sát dụng cụ màn hình ở trước mặt, trên đó có hiển thị sóng não và nhịp tim của Đường Tiêu.

Đường Tiêu nheo mắt lại, nhìn đám mây trắng lượn lờ trên trời xanh, thở dài một hơi.

Giết nhiều người vô tội như vậy hai tay của hắn đã dính đầy máu tươi hắn biết cảnh hôm nay sớm muộn sẽ tới nếu có kiếp sau hi vọng có thể chuyển đến một nhà bình thường lấy vợ sinh con, bình an mà sống, chứ không phải như kiếp này, ba tuổi đã bị chuyển đến một tổ chức sát, thủ, tiếp nhận ma quỷ huấn luyện tới mười năm, năm mười ba tuổi thì đảm nhận nhiệm vụ đầu tiêm, mười năm nay là mười năm hai bàn tay đẫm máu.

- Ống tiêm đã chuẩn bị hoàn tất.

Nữ cảnh sát hồi báo cho một nam tử cảnh sát lớn tuổi.

- Khởi động ống tiêm.

Nam cảnh sát lớn tuổi ra lệnh cho nữ cảnh sát.

- Ống tiêm đã khởi động.

Nữ cảnh sát hồi đáp.

Không cam lòng cứ như vậy mà chết đi sao?

Linh hồn Đường Tiêu rung động mốt hồi, hắn không cam lòng mà nắm chặt hai đấm lại.

Theo thuốc được tiêm vào, đôi mắt của Đường Tiêu dần trở nên dữ tợn, đám mây trắng biến mất bầu trời u ám vô số ma quỷ cách thân thể của hắn không xa, xoay quanh gào rít tựa hồ tùy thời có thể xé hắn ra thành từng mảnh nhỏ.

Ngay lập tức linh hồn Đường Tiêu như giãy dụa khỏi trói buộc thân thể, bồng bềnh giữa không trung, bầu trời u ám xua tan đi xuất hiện từng đám mây trắng, Đường Tiêu vô ý thức mà cúi đầu xuống phát hiện ra thân thể của hắn vẫn lẳng lặng ở trên giường, vẻ mặt an tường.

Nắm đấm cũng dần dần mà buông lỏng ra.

Ta chết rồi sao? Tim của Đường Tiêu đập nhanh một hồi.

Ma quỷ huấn luyện viên nói, trở thành một sát thủ đỉnh cấp cần phải có linh hồn cứng cỏi so với người bình thường gấp mười gấp trăm lần.

Ma quỷ huấn luyện viên còn nói, Đường Tiêu ngươi là người có linh hồn cứng rắn nhất mà ta sẽ từng gặp sau này ngươi cho dù chết linh hồn cũng không tiêu tan.

- Ống tiêm thuốc số một đã hoàn tất.

- Ống tiêm số hai đã hoàn tất.

Đường Tiêu kinh ngạc hắn có thể nghe thấy rõ ràng thanh âm của nữ cảnh sát, dù là mơ hồ.

- Tim đập đình chỉ.

- Sóng não đình chỉ.

Đây là thanh âm của một người nam nhân.

Người đứng ở phía trước dụng cụ đo sóng não và nhịp tim đi tới bên giường Đường Tiêu, hắn nhìn hiện trường pháp y, hướng về phía vài tên cảnh sát chấp hành tử hình báo cáo kết quả:

- Phạm nhân đã tử vong.

Thanh âm lạnh như băng này khiến cho Đường Tiêu rơi xuống vô vàn suy sụp, lúc này hắn tưởng tượng mình rơi vào hầm băng nhưng hắn cũng không cảm thấy lạnh, ý thức cũng dần trở nên mơ hồ, giống như trước kia mấy ngày đêm không chợp mắt sau khi làm một nhiệm vụ, đột nhiên ngã vào cái giường êm trong khách sạn đi ngủ.

Trong thời gian ngắn ngủi khi còn sống hắn đã trải qua rất nhiều giết chóc, những vinh quang giãy dụa kia cảnh tượng từng cái hiện ra trước mặt hắn.

Mệt mỏi quá.

Trong đầu của Đường Tiêu cuối cùng cũng hiện ra một ý niệm... lúc này chỉ sợ vĩnh viễn không tỉnh lại được.

Ngủ thôi ngủ thôi...

......

Sự tỉnh so với tưởng tượng của Đường Tiêu cũng không giống nhau.

Ông trời ơi đây là chỗ nào?

- Bên người là.... lá cây?

Đường Tiêu vô ý thức nhìn về phía dưới thân thể của mình, hắn phát hiện mình đang lơ lửng trên không trung, không còn tình cảnh hành hình nữa.

Phiền muộn, người chết về sau liệu còn có linh hồn không? Tại sao lại bay tới đây rồi?

Ở trên mặt đất mấy thiếu niên đang tranh nhấp nhau cái gì đó, Đường Tiêu cố gắng để cho mình bay tới đó gần một chút, hắn nghe rõ ràng bọn họ đang cãi lộn cái gì đó với nhau, mấy thiếu niên này trên người đều mặc hoa phục, giống như những nhân vật trong phim truyền hình điều này khiến cho Đường Tiêu hoài nghi đến tột cùng là hắn đến nơi nào?

Đường Tiêu đang nghi hoặc thì phát hiện ra mấy thiếu niên kia không phải đánh nhau trong đó có ba thiếu niên đang ra sức đánh một thiếu niên mà thôi, ba người này nhanh chóng đem thiếu niên kia đánh ngã xuống đất.

Cuối cùng một thiếu niên ngồi lên trên người thiếu niên bị đánh ngã kia, hai tay dùng sức ghì chặt lên trên cổ hắn.

Đường Tiêu một lần nữa bay tới gần thêm một chút, cuối cùng hắn cũng nhìn rõ mặt của thiếu niên kia.

Sau khi thấy rõ, Đường Tiêu thoáng cái đã bị chấn kinh, thiếu niên bị người ta ghìm chặt cổ không ngừng giãy dụa, mặt mũi giống như năm Đường Tiêu 14 tuổi, giống như đúc!

Cái này...

Mình trước kia từng trải qua chuyện này sao? Hình như không có.

Thiếu niên kia hai mắt trắng bệch khuôn mặt xám xanh hai tay dãy dụa dần trở nên vô lực, Đường Tiêu bị một lực hấp dẫn mãnh liệt, đột nhiên rơi vào trong cơ thể của thiếu niên kia.

Hôn mê.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-593)