← Ch.181 | Ch.183 → |
Bách Thảo vương mấy lần ngưng tụ đến bên trong hồ lô dừa đều bịĐịnh Dung hầu dùng Thiên Cơ thần kiếm đánh trở về thủy chung không cách nào luyện hóa Định Dung hầu được, Bách Thảo vương cũng không tha cho chuẩn bị trước tiên đem Định Dung Hầu tếluyện mấy tháng nhưng nàng không ngờ Định Dung Hầu mấy ngày hôm nay đã ngưng tụ 100 viên ngưng khí đạn chuẩn bị làm nổ hồ lô dừa này.
So với phân thân vô thức của Áo Bỉ Đảo thì hồ lô dừa chỉ tồn tại mấy trăm năm yêu hơn rất nhiều, một khi nổ tung thì hồ lô dừa không cách nào vây khốn Bách Thảo vương được nữa, Định Dung Hầu cảm thấy máu trong cơ thể của mình ngày càng trở nên thiếu hụt, hơn năm ngày hắn không có một hột cơm nào vào bụng nếu như không làm nổ được hồ lô dừa này thì hắn cũng sẽ chết vì đói mất.
Định Dung hầu khẽ nâng tay lên, hơn một trăm viên ngưng khí đạn trải qua huyết tôi đều nổi lên, vây quanh người hắn xoay tròn rồi dung hợp với nhau, tạo thành một quả thần minh đạn cực lớn.
Huyết tôi khí đạn này cực kỳ không ổn định phía trên huyết sáng lóng lánh, tùy thời có thể bạo tạc nổ tung Định Dung Hầu giơ taylên trong hư không nhanh chóng kết thành một đạo phòng ngựđem mình bảo hộ vào trong đó.
Uy lực của bạo tạc nổ tung này có thể so với một viên thần minhđạn, lập tức nổ tung hồ lô dừa của Bách Thảo vương Bách Thảo vương bị bắn ra bên ngoài sợi hồn của Áo Bỉ lão ma cũng bị nổ baynhưng nhanh chóng tụ lại thành một viên quang châu tạm thời trốn vào trong ngực của Bách Thảo vương.
Thiên cơ bí trận của Định Dung Hầu phá tan thành từng quang ảnh chính hắn cũng bị nổ cho thành huyết nhục mơ hồ tuy nhiên cuối cùng hắn cũng thành công mà vọt ra từ hồ lô dừa, Bách Thảo vương đem mảnh võ hồ lô dừa thu vào trong đan điền tuy nhiên nàng trong thời gian ngắn không thể nào chữa trị hồ lô dừa được.
- Hầu gia quả nhiên có vài phần thủ đoạn nếu như không phải Áo Bỉ lão ma có ý thức của mình thì ngươi khẳng định đã bị bổn vương luyện hóa được.
Bách Thảo vương từ từ bò lên trên mặt đất, nhìn tình cảnh có hơi chật vật.
Tuy nhiên lúc này Định Dung Hầu không còn hình tượng ngọc thụ lâm phong nữa mà trở thành một cái huyết nhân.
- Thiên Cơ Quang Minh ngưng huyết thành đan tụ đan nhập kiếm, giết cho ta.
Định Dung Hầu nghiến răng nghiến lợi lập tức xuất ra Thiên Cơthần kiếm hướng về phía Bách Thảo vương mà công kích chuôi kiếm này còn ngưng tụ năm miếng huyết tôi đan còn chưa dùng xong
Kiếm khí như là cầu vồng Bách Thảo vương không có cách nào đónđỡ được nàng liền hợp với linh phù màu xanh trong cơ thể tạo thành bình chường, ý đồ ngăn cản một kiếm này của Định Dung Hầu.
- Phụt phụt phụt.
Năm thanh âm xuyên qua vòng tròn phòng ngự vang lên, trong taycủa Định Dung Hầu thiên cơ thần kiếm dễ dàng xuyên qua hàng rào của Bách Thảo vương đâm vào mi tâm của nàng.
- Nổ cho ta.
Định Dung hầu quát to một tiếng cả kiếm lẫn người phun ra nămđạo huyết quang, bắn ra từng luồng huyết vụ, ở trên người của Bách Thảo vương kịch liệt bạo tán.
Bách Thảo vương chỉ né tránh một chút nhưng không cách nào tránh thoát được, bị tạc bay ra bên ngoài, cả người thảm thiết kêu vang bay ra hơn mười mét phía xa xa.
- Yêu nghiệt xem bản hầu làm thế nào để thu phục ngươi.
Định Dung Hầu phát ra một luồng khí lập tức hóa thành cự chưởngđánh về phía Bách Thảo vương.
Một trảo này đánh ra, như thái sơn áp đỉnh làm trọng thương BáchThảo vương khiến cho nàng không có cơ hội chống lại.
Sáu trăm năm trước Chính thủy tổ và Áo Bỉ lão ma ở trên Áo Bỉ Đảođại chiến ba mươi năm cuối cùng Thủy tổ trọng thương Áo Bỉ lão ma hồn phách phi tán, sáu trăm năm sau tiên ma truyền nhân một lần nữa đại chiến tuy trận chiến này chỉ có năm ngày nhưng kết cục so với lúc trước cũng không có gì bất đồng.
- Hầu gia xin chậm xuống tay.
Bốn cái bàn tay cực lớn thò ra đỡ đại thủ ấn của Định Dung Hầu, Định Dung Hầu lay động thân thể một hồi, hơi đứng không vững.
Định Dung Hầu đói bụng đã năm ngày máu huyết trong cơ thể cơhồ đều phóng ra để tu luyện thành đan, hiện tại còn bị nổ thành huyết nhục mơ hồ vừa rồi ra tay công kích liên tục với Bách Thảo vương đã tiêu hao hết khí lực.
Bốn nhân ảnh rơi xuống trước mặt Bách Thảo vương, rơi xuống ở tứ phương vị dịch duy thiểu nháo của Tứ Mạch Hỗn Nguyên Trận gắt gao khống chế phương hướng mà Bách Thảo vương có thể bỏ trốn, bốn đạo nhân ảnh này theo thứ tự là tông chủ Chung Khuê, tông chủ Sa Bàn, thần võ tướng Lâm Chấn, cùng với Hồn tông Bi Triêu pháp sư.
Tứ Mạch hỗn nguyên trận ở trong hồn tông chính là thiên la địa võng, do bốn vị cường giả đỉnh cấp tạo thành uy lực có thể tưởng tượng được.
- Chính là tứ mạch hỗn nguyên trận, muốn vây khốn bản hầu sao?
Định Dung Hầu vung thiên cơ thần kiếm rít gào nói, nhân kiếm hợp nhất đánh về phía võ tướng Lâm Chấn.
- Hầu gia xin cứ đi.
Lâm Chấn cũng không hoàn thủ, cũng không ngăn cản Định Dung Hầu mà mở trận hình ra, ý đồ thả Định Dung hầu ra ngoài.
- Chuyện hôm nay bản hầu sẽ không để yên.
Định Dung hầu đã biết mình bị người ta ngư ông đắc lợi trong lòng thầm oán hận, nhưng tình thế bức người đành phải lui.
- Hầu gia là người nước ngoài sớm đã siêu thoát ý, tiểu tướng cả gan khích lệ hầu gia một câu, yêu vương này là người của hoàng tử, bất kể hầu gia đã thu nàng chưa đại hoàng tử cũng sẽ bắt lấy, chung quy là vì triều đình Đại Minh trừ hại, hầu gia cần gì phải nghĩ nhiều tới thế gian sự tình.
Định Dung Hầu tuy đã đi xa nhưng võ tướng Lâm Chấn vẫn từng câu từng chữ truyền tới tai của hắn.
- Chó má.
Định Dung hầu đã đi xa nhưng vẫn lớn tiếng mắng.
- Đoan.
Định Dung Hầu quá to một tiếng một cái dấu ấn phật đà xuất hiện trước mặt của hắn, Bách Thảo vương phát ra trường mâu uy lực vô cùng lớn nhưng đụng phải phật đà khiến cho nó nát báy, căn bản không công kích được hoàng tử.
Bách Thảo vương nhìn Phật Đà màu vàng trước mặt hoàng tử hơi ngẩn người một phen pháp khí này cũng thật lợi hại, linh phù trường mâu của nàng không có cách nào xuyên qua, đương nhiên tứ mạch hỗn nguyên đối với song phương cũng có tác dụng tăng giảm thực lực cực lớn.
- Pháp khí này tên là Nhất Tôn Ngũ Trí Phật Đà pháp lực vô biên, trấn áp người dễ dàng bổn cung nhân hậu ân trạch thiên hạ không muốn ngươi bị thương, nếu như ngươi nguyện ý ký kết linh hồn khế ước với bổn cung bổn cung sẽ chấm dứt trận này không cần đánh nhau.
Đại hoàng tử sau khi trải qua tỷ thí thì tin tưởng tăng lên nhiều hơn.
- Si tâm vọng tưởng.
Bách Thảo vương mặc dù thân lâm tuyệt cảnh vẫn không hề có ý khuất phục.
← Ch. 181 | Ch. 183 → |