← Ch.189 | Ch.191 → |
Bách Thảo vương quay đầu lại Đường Tiêu lấy ra một cái binh thuốc dùng phù triện đưa tới trước mặt nàng, đây là bình thuốc Đường Tiêu trộm ở trong hoàng cung hắn căn bản không biết dùng để làm gì, cũng không tùy tiện nuốt bậy được hơn nữa tang vật này để bên mình cũng không tốt..
Bách Thảo vương khẳng định biết đan dược này nếu đưa cho nàng không chừng có thể có chỗ trợ giúp.
Bách Thảo vương kỳ quái nhìn tuyết điêu sau đó nàng nhìn bình thuốc kia, ngửi qua Bách Thảo vương hiện lên một vẻ kinh ngạc khiếp sợ đặc biệt là sau khi ngửi nàng như muốn kinh hô lên.
- Đào Thần chi tâm?
Cây đào sau khi sinh trưởng tới nghìn vạn năm luyện thành thốc có thể khiến cho vật vô cơ sinh ra tính mạng đồng thời có lực hủy diệt vạn vật, cho nó quay trở về với nguyên tố vô cơ.
Đào Thần chính là vua vủa vạn mộc, hiệu lệnh cây cối trong thiên hạ không ai không dám không nghe theo, Đào Thần chi tâm bề ngoài là một hột đào vô cùng cứng cỏi, đây chính là lúc gặp kiếp nạn Đào Thần luyện hóa thân thể máu huyết trở thành đan dược dùng chốn tị nạn của hồn xác, cho nên kết thành hột đào cũng không phải toàn bộ của Đào Thần chi tâm mà phải là toàn bộ Đào Thần.
Đào Thần chính là cây cối thần linh linh hồn cực kỳ thanh khiết không có tạp niệm nào Đào Thần chi tâm chính là tiên đan hiếm thấy trong thế gian, ở bên trong là sinh mệnh cường đại Đào Thần thần hồn có thể luyện chế chiến giáp mà các chất liệu bình thường không thể nào làm được.
Nếu xem độ cứng rắn của Đào Thần chiến giáp với Thần minh chiến giáp, Vạn Luyện Thần Minh chiến giáp của Đường Tiêu thì Vạn Luyện Thần Minh Thiết yếu ớt như một tờ giấy mỏng vậy.
Ở trong tẩm cung của Tử Cấm Thành có một số lượng lớn đồ vật cướp đoạt từ tiền triều nhưng căn bản không cách nào luyện hóa sử dụng được ví dụ như Luyện Yêu Thối Ma Hồ của Đường Tiêu, Đào Thần Chi Tâm.
Cửu Châu đại lục triều đại thay đổi lực của mấy triều đại cũng không đủ để luyện hóa Đào Thần chi tâm này cho nên với tu vi của Đường Tiêu hiện tại nắm được Đào Thần chi tâm cũng chỉ có thể vuốt ve một phen mà thôi cho dù sau này hắn tiến tới Địa Nguyên đỉnh phong thậm chí gặp được kỳ duyên tiến vào Thiên Nguyên thì cũng khó có khả năng luyện hóa được Đào Viên chi tâm, hơn nữa cho dù hắn luyện hóa được cũng chưa chắc có thể dung hợp thần lực của đào thần.
Tuy nhiên Bách Thảo vương thì khác nàng cùng với Đào Thần cùng thuộc hệ mộc, cơ duyên xảo hợp Đào Thần có lẽ sẽ ưu ái đặc biệt nàng, buông lỏng thần hồn cấm chế, cho nàng luyện hóa cũng cho nàng thu nạp thần lực của Đào Thần, thậm chí có thể cho Bách Thảo vương thoát thai hoán cốt tẩy hồn tôi phách, tu thành Thiên Nguyên chân nhân cho nên Đào Thần chi tâm đối với Bách Thảo vương mà nói vô cùng trân quý, không cần nói cũng biết Đường Tiêu đã tặng vật đúng người rồi.
- Đào Thần chi tâm này quá mức trân quý so với vạn vật trên thế gian nếu như luyện hóa được nó ta cũng không cần phải bế quan rồi.
Đường Tiêu lẳng lặng nhìn nàng mà không nói gì hắn đưa binh thuốc cho nàng chính là hi vọng có thể trợ giúp nàng, trời đất đưa đẩy làm sao khiến cho nàng có thể khôi phục vậy thì không thể tốt hơn được rồi.
- Thế nhưng mà ta có gì trao đổi với ngươi đâu...
Bách Thảo vương do dự nàng cảm thấy hắn mang tất cả trân tàng tặng nàng, hơn nữa tuyết điêu có ơn cứu mạng nàng không thể lấy đồ đạc của hắn.
- Mang lòng của ngươi.
Đường Tiêu nở ra nụ cười hắn biết rõ đến bước này mình không cần phải che giấu thân phận nữa cho dù Bách Thảo vương biệt hắn không phải Tuyết Điêu vương cũng không làm khó hắn.
Với tính cách của Bách Thảo vương nàng là một người trọng tình nghĩa, Tuyết Điêu xả thân cứu nàng nàng lấy toàn bộ đan dược trân quý tặng lại, nếu như Đào Thần chi tâm là vật trân quý như vậy nàng thiếu Đường Tiêu một nhân tình lớn được một yêu vương tinh thông luyện dược nợ một nhân tình sau này Đường Tiêu không cần lo vấn đề đan dược nữa.
- Lòng ta/
Bách Thảo vương thấy Tuyết Điêu vương mở miệng nói chuyện lại là một nam tử trẻ tuổi thì hơi thất thần.
- Ha ha ha.
Đường Tiêu rung lông vũ toàn thân rồi nói:
- Ta không phải Tuyết Điêu vương hi vọng ngươi có thể luyện hóa Đào Thần chi tâm cho ngươi mau chóng hồi phục sinh mệnh.
- Ngươi là ai tại sao lại cứu ta? Còn tặng ta đại lễ như vậy/
Bách Thảo vương rối loạn không ngớt hỏi Tuyết Điêu.
- Một người cùng ngươi ngắm mặt trời xuống núi.
Đường Tiêu nói xong những lời này xong thì thả người bay lên, hướng về phía dưới Ngọc Sơn bay nhanh mà đi.
Bách Thảo vương giật mình, nàng định hỏi Tuyết Điêu nữa thì Tuyết Điêu đã bay đi không còn hình bóng trước mặt nàng nữa.
Hồi tưởng lại một màn phát sinh ban nãy lòng nàng liền nhảy dựng.
Hắn muốn lòng của nàng là có ý gì?
Sắc mặt của Bách Thảo vương trở nên ửng hồng ý tứ trong lời nói của Đường Tiêu nàng tại sao không hiểu.
Xả thân cứu giúp còn tặng Đào Thần chi tâm ân tình như vậy trừ phi lấy thân báo đáp ngoài ra không cách nào trả.
Hoặc là sau khi luyện hóa được Đào Thần chi tâm giúp hắn chế tạo một bộ phận Đào Thần chiến giáp.
Càng nghĩ tâm tình của Bách Thảo vương càng loạn.
Đường Tiêu đột nhiên rời đi nhưng thực ra là dùng sách lược lạt mềm buộc chặt, Bách Thảo vương là một người có ân tất báo đối với loại người này làm ra vẻ cò kè mặc cả thì càng không nên.
Còn nàng muốn biết mình là ai mình có thể lưu lại một không gian tưởng niệm, hơn nữa Đường Tiêu biết rõ cho dù hắn không nói hắn là ai, với năng lực của Bách Thảo vương tìm được hắn chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi dù sao ở Áo Bỉ Đảo ngoại trừ bản thân Tuyết Điêu vương có năng lực hóa thành Tuyết Điêu cũng chỉ có một mình công tử của Trấn Quốc hầu gia mà thôi.
Sau khi nàng luyện hóa được Đào Thần chi tâm khôi phục lại sinh mệnh chủ động tìm tới khẳng định là một mực đi theo hắn.
Đại hoàng tử hao hết tâm tư tốn hao mời đến tứ đại cao thủ, bọn họ cũng bị trọng thương nhưng không thể nắm được Bách Thảo vương mà Đường Tiêu nếu như có thể thu hoạch được phương tâm của Bách Thảo vương để cho nàng cam tâm tình nguyện ký linh hồn khế ước thì hắn đã lời rất lớn.
Kỳ thật với một yêu nhân có trí tuệ cao như Bách Thảo vương mà nói một khi thu được lòng nàng ký khế ước linh hồn với nàng cũng không còn quan trọng nữa rồi.
Đường Tiêu trước sau một mực rất tự tin, tự tin với tài ăn nói của hắn công thêm với việc hắn xả thân cứu giúp tặng Đào Thần chi tâm sẽ khiến cho Bách Thảo vương thiên tân van khổ tìm tới hắn... được rồi không suy nghĩ lung tung nữa, vạn nhất bị lạc đường.
← Ch. 189 | Ch. 191 → |