← Ch.194 | Ch.196 → |
Đường Tiêu cũng không đuổi theo bọn họ mà đem Lưu Đình phóng ra ngoài cùng với Chung Lam ở trong phòng nghị sự, hắn để cho hai người hộ pháp còn hắn tiến vào trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ dùng thần thức của mình khống chế Tham Viêm, trả nhục thể lại cho hắn, cùng sử dụng bổ dưỡng đại pháp trị liệu cho hắn một phen, Tham Viêm ở trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ một lần nữa muốn công kích Đường Tiêu, đáng tiếc thân thể của hắn sau khi bị khống chế cũng không thể cử động.
Đường Tiêu xem xét trí nhớ của Tham Viêm hắn đã biết được toàn bộ tình huống của những sơn trại phòng giữ nơi này, sau đó hắn đem Lưu Đình và Chung Lam thu về, mình thì trốn ở trong phòng nghị sự khóa lại điều khiển Tham Viêm bò ra.
- Cứu ta.
Tham Viêm lộ vẻ bị thương nặng gọi lớn vài tiếng.
Vài tên sơn tặc trốn ở phía xa xa liền ba chân bốn cẳng đỡ Tham Viêm lại quay đầu nhìn lại thì không thấy thân ảnh của Đường Tiêu đâu.
- Tham trưởng lão không sao chứ. Chúng ta đã phái người cầu cứu tông chủ.
Sơn tặc hồi báo cho Tham Viêm một thoáng.
- Ta không sao bọn họ chạy đi rồi các ngươi bẩm báo tông chủ thế nào rồi? Tông chủ nhận được tin tức rồi sao sẽ mau chóng tới đây chứ?
Tham Viêm trầm tư hỏi.
- Đúng thế chúng ta cũng kỳ quái.
- Đại An sơn chín phần mười đã xảy ra chuyện các huynh đệ lập tức cùng ta chém giết trở về Đại An sơn trong vòng mười khắc đồng hồ tất cả các ngươi tới bờ suối dưới chân núi tập hợp.
Tham Viêm nâng người dậy ra lệnh với mọi người.
Đám sơn tặc nghi hoặc ở trong lòng vốn trước kia bọn họ cũng đã có kinh nghiệm ở trong Đại An sơn bình thường sơn trại quản lý vô cùng nghiêm khắc, Tham Viêm nói một là một nói hai là hai cho nên thủ hạ của hắn nhanh chóng tập hợp ở bờ suối của Đại An sơn.
Đường Tiêu ra mật thất ăn mặc giống như một tiểu sơn tặc bộ dáng không gần không xa quan sát Tham Viêm, sau khi hạ sơn Tham Viêm bắt đầu chỉ huy:
- Trương Hoa ngươi lĩnh năm mươi quân tiên phong một đường chạy đi tới Đại An sơn nhìn xem bên tông chủ kia có xảy ra chuyện gì không.
- Lý Đồng ngươi lĩnh một trăm trang hán làm trung quân theo mặt suối đi về phía nam những người còn lại ở bên cạnh ta được rồi từng người chỉnh đốn đội hình bắt đầu xuất phát.
Một số sơn tặc khôn khéo thấy Tham Viêm điều binh có vấn đề nhưng bọn họ cũng không nhiều lời cứ theo lời hắn mà làm.
Trương Hoa dẫn năm mươi tinh anh của Vạn Lý Kiều Sơn hướng về phía Đại An sơn mà chạy gấp đi, vừa vặn đụng phải một nghìn mai phục của Hồ Nhuận cường nỏ bắn xuống năm mươi tinh anh sơn tặc tổn thất hơn mười người còn lại toàn bộ thúc thủ chịu trói, cuối cùng Tham Viêm tự mình dẫn hai trăm tàn quân không chống cự mà đầu hàng, quỳ xuống làm tù binh của Hồ Nhuận.
Sơn tặc theo hung hiểm trốn về sơn trại chỉ còn lại một phần ba, trực tiếp gặp phải vòng vây không thể không thua bởi vì thời gian cấp bách một số gian tế cũng không thể hướng lên sơn trại báo tin.
Một trận chiến gọn gàng hơn bốn trăm tên sơn tặc ở Vạn Lý Kiều Sơn bị bắt ngay lập tức Hồ Nhuận dẫn một nghìn binh mã trở lại Vạn Lý Kiều Sơn trại đem những vàng bạc binh khí ở trong đó lôi ra dò xét thu hoạch không tính chuẩn xác nhưng ít nhất cũng giá trị ba bốn nghìn lượng.
- Lần này nhờ có Đường công tử một thân tiến vào hiểm địa chúng ta mơi sở Vạn Lý Kiều Sơn bắt nguyên một hổ hơn nữa võ công tu vi của Đường công tử cũng đạt tới Nhân Nguyên lục cấp Hồng tu giáo úy mấy ngày trước nói rằng Phượng Lâm trấn cần thêm một giáo úy bản đô thống chính thức bổ nhiệm Đường công tử làm giáo úy, thống lĩnh bốn trăm binh mã, công văn đã mang tới Hoa Liên thành.
Trở lại Phượng Lâm trấn Lưu Đình trong bữa tiệc ăn mừng liền nói với mọi người.
- Đúng thế Đường công tử quả nhiên là thiếu niên anh hùng, một mình dụ địch lừa Tham Viêm hốt hoảng bỏ chạy thục mạng bốn trăm sơn tặc bị chúng ta bắt giữ gan dạ hơn người chúc mừng Đường công tử.
Đám thủ lĩnh nhanh chóng bưng chén rượu biểu thị chức mừng Đường Tiêu.
- Khách khí rồi.
Đường Tiêu cũng bưng chén rượu lên cùng cạn với bọn họ, đương nhiên hắn căn bản không để chức vụ giáo úy vào mắt, theo công lực tăng lên hắn ở trong quân sẽ làm quan ngày càng lớn lĩnh binh cũng ngày càng nhiều cuối cùng sẽ trở thành người cầm quyền thực tế ở Đại Minh vương triều.
Hơn nữa Đường Tiêu cũng thăm dò ra một con đường tấn chức vô cùng nhanh đó chính là đem thủ trưởng của mình bắt vào trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ mà khống chế lại sau đó thăng chức cho mình, lúc đó chức quan không còn cao sao?
Vạn Lý Kiều Sơn trại sau khi bị đám sơn tặc phá hoại các sơn tặc ở Đại An sơn đều tiến hành cướp bóc ở vùng gần đó, đều là quy mô nhỏ quấy rối, hơn nữa Nhung Thương Thiết Vũ hai người cũng một mực không lộ diện.
Đường Tiêu hiện tại có nhu cầu cấp bách chính là tìm một con rối phù hợp với thực lực hiện tại của mình, đồng thời hắn còn muốn luyện chế Địa Nguyên Nhân đan, tu luyện hai đạo phù triện để sớm ngày tiến vào trong Địa Nguyên cấp trước mắt bốn cái danh ngạch con rối đã có ba cái hơn nữa còn hai cái là Địa Nguyên cấp, Tham Viêm sau khi thu phục lại có thể ẩn núp ở trên núi bắt Nhung Thương và Thiết Vũ cũng không khó khăn nhưng Đường Tiêu không muốn phí lực như vậy hắn hiện tại việc cấp bách không phải lập quân công mà chính là tiến vào Địa Nguyên cấp.
Chỗ nào mới bắt được nhiều cường giả Địa Nguyên cấp như vậy? Đường Tiêu suy tư trong chốc lát liền nghĩ tới Từ Vân Tông.
Từ Vân Tông chính là tông phái lớn nhất ở Áo Bỉ Đảo, là chỗ dựa của Hưng Quốc Hầu Từ Cương người ủng hộ đại hoàng tử tranh vị sau màn, ở trong tông phái cao thủ tụ tập rất nhiều hơn nữa lần trước Chung Lam muốn giết Đường Tiêu mặc kệ thế nào bọn họ cũng sẽ xem Đường Tiêu là cường địch.
Không bằng nhân cơ hội này làm suy yếu thực lực của bọn họ, để cho Chung Lam quay về tông phái lừa gạt mấy lão sắc quỷ sau đó từng người từng người một thu vào trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ luyện hóa thành đan dược một phương diện làm suy yếu Từ Vân Tông một phương diện làm cho thực lực của mình tăng cao nhất cử lưỡng tiện.
Sau khi cẩn thận điều tra trí nhớ của Chung Lam một phen Đường Tiêu phát hiện trong Từ Vân Tông có mười một Địa Nguyên nhất cấp sáu Địa Nguyên nhị cấp ba Địa Nguyên tam cấp.
Mà một khi đột phá tới Địa Nguyên tứ cấp ở trong Đại Minh vương triều có thể phong hầu cho dù là đại môn phái trưởng lão cũng có không nhiều, những người này đạt tới tu vi Địa Nguyên tam cấp muốn một mực ở trong tông tu luyện, sau khi đột phá tới tứ cấp rồi mới mưu đoạt chức vị, cũng có một phần không thích sinh hoạt ở trong triều đình cam tâm tình nguyện ở lại môn phái.
← Ch. 194 | Ch. 196 → |