← Ch.061 | Ch.063 → |
Đối với hai cung nữ mà nói, sự tình phát triển đến bước này, cho dù các nàng khai ra Dực Thai công chúa có liên quan đến vụ án, nhưng nàng thân là công chúa, dù cho có tai ương lao ngục, hình trượng gì đó, nhưng nhất quyết không bị xử chết, mà hai người các nàng, rất có thể sẽ trở thành người chịu tội thay cho công chúa, bị khỏa thân trảm thủ ở Ngọ môn, thậm chí liên luỵ cửu tộc! Cho nên càng thêm khuyên bảo Dực Thai công chúa tuyệt không thể nhận tội.
Cũng may thời điểm phát sinh sự tình lúc ấy, Phương Kích lo lắng an nguy của Dực Thai công chúa, phái bốn đội Ngự lâm quân đóng ở trong nội cung Dực Thai, thậm chí phái ra nữ Ngự lâm quân hướng tẩm cung, kể cả phòng tắm của Dực Thai công chúa tiến hành đột kích tìm tòi, những người này ngược lại có thể làm chứng vì Dực Thai công chúa.
Rất nhanh, Đại Tông Chính Viện ra lệnh, tả hữu Tông Chính, tả hữu Tông Nhân, Phủ thừa, Đường chủ... , mang theo Ngự lâm quân đi tới tất cả các cung các viện, đem hoàng tử công chúa, nương nương, phi tần mang đến Đại Tông Chính Viện, mà tất cả cung nữ thái giám của các cung viện cũng bị đưa tới nơi khác, tách ra tiến hành thẩm vấn.
- Thà rằng chết, cũng không nhận!
Ba tỷ muội ôm cùng một chỗ, cuối cùng lại lẫn nhau cổ vũ một phen.
Thời điểm người của Đại Tông Chính Viện tới, Dực Thai công chúa sợ tới mức khẽ run rẩy, cơ hồ đi không nổi, bất quá lúc trước long nhan giận dữ tạo thành uy áp, cùng Đại Tông Chính Viện trước sau như một, làm cho tâm lý của đám hoàng tử công chúa sợ hãi, làm cho rất nhiều hoàng tử công chúa, thậm chí biểu hiện so với Dực Thai công chúa càng thêm kinh hoảng, nên chuyện này ngược lại không đến mức để cho Dực Thai công chúa trở nên nổi bật.
......
Năm ngày năm đêm, thời gian như trong địa ngục, năm cái ngày đêm này là một đoạn thời gian để cho rất nhiều hoàng tử công chúa cả đời khó quên, không ngừng thẩm vấn, có đôi khi vừa mới ngủ chưa tới một canh giờ, lại đột nhiên từ trong lúc ngủ mơ bị đánh thức, cưỡng bức, đe dọa, lừa dối, dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào.
Đáng thương nhất là Nhị hoàng tử Chu Hoằng, bị Chu Hi coi là đối tượng trọng điểm hoài nghi, nên tự mình thẩm vấn, năm ngày năm đêm cực hình thẩm vấn, lại cái gì cũng không hỏi được, Chu Hi dưới sự tức giận, rốt cục nhịn không được tự mình hướng Nhị hoàng tử Chu Hoằng sử dụng uy áp linh hồn!
Kết cục rất bi thảm, Nhị hoàng tử Chu Hoằng lại nằm trong một nữa bất hạnh nhất, bị chấn đoạn kinh mạch toàn thân không nói, đan điền cũng bị nổ bung, tu vi Địa Nguyên Cấp tứ giai bị phế tại chỗ! Từ nay về sau không cách nào tu luyện nữa, còn cả đời cùng giường làm bạn!
Cho đến lúc này, Nhân hoàng mới phát hiện cả chuyện này cùng Nhị hoàng tử Chu Hoằng căn bản không có nửa điểm quan hệ!
Nhân hoàng Chu Hi lòng đau như cắt, nhìn ánh mắt tuyệt vọng của Nhị hoàng tử Chu Hoằng, nhìn ái tử có thiên phú võ học cao nhất trong tất cả hoàng tử đang hấp hối, sau khi hắn điên cuồng mà gầm thét hơn một canh giờ, một chưởng chụp chết Nhị hoàng tử Chu Hoằng, hơn nữa một lần nữa phát khẩu dụ xuống dưới, nói nghi phạm Chu Hoằng đã nhận tội, cũng bị hắn xử tử tại chỗ, ra lệnh Đại Tông Chính Viện đem tất cả hoàng tử công chúa khác trả tự do.
......
- Dực Thai công chúa, cho ngươi rất nhiều cơ hội! Vốn cho là chuyện này thật sự cùng ngươi không có quan hệ, không ngờ người bên cạnh ngươi đã nhận tất cả tội! Việc này xác thực là do ngươi sai sử. Ngươi nhanh nhận tội đi, trộm Địa Nguyên đan rốt cuộc là yêu nghiệt phương nào, nếu như có thể thành thật, còn lưu ngươi một đường sinh cơ, nếu không lập tức quăng vào tử lao nhận cực hình! Tuyệt không tha thứ!
Tả Tông Chính Chu Húc đột nhiên mang theo một đại đội nhân mã, đi vào hiện trường đang thẩm vấn Dực Thai công chúa.
- Không phải ta...
Dực Thai công chúa thì thào mà nói, nàng đã sợ hãi cùng mỏi mệt đến cực hạn, nàng hiện tại trong lòng chỉ có một ý niệm duy nhất, là nếu như hai cung nữ kia đã nhận tội, mặc kệ nàng có thừa nhận hay không, kết quả cũng sẽ không chênh lệch quá nhiều, cho nên nàng căn bản không có ý định nhận tội.
- Tốt rồi, ngươi có thể trở về. Tả Tông Chính Chu Húc chỉ là hỏi cho có mà thôi, hắn căn bản không có hoài nghi qua là Dực Thai công chúa gây nên.
- Có thể trở về sao?
Dực Thai công chúa có chút không biết rõ ý tứ trong lời nói của Tả Tông Chính Chu Húc.
- Ân, tất cả chứng cớ đều cho thấy, chuyện này cùng ngươi không có vấn đề gì.
Tả Tông Chính Chu Húc nhẹ gật đầu, ánh mắt trở nên hòa ái hơn rất nhiều.
Sau Dực Thai công chúa đứng dậy đi hai bước, thiếu chút nữa đã ngã trên mặt đất, hiện tại ý niệm duy nhất trong lòng nàng, là thời điểm gặp lại tên hỗn đản Đường Tiêu kia, nhất định phải đem thụ khổ mấy ngày nay, trút gấp bội lên người hắn.
Bất quá trong thời gian ngắn, Dực Thai công chúa sẽ không đi tìm Đường Tiêu, nếu không sẽ khiến một ít hoài nghi không đáng có, hướng hắn báo thù mà nói, ít nhất cũng để chuyện này yên lặng một thời gian
Cũng không phải tất cả hoàng tử công chúa đều may mắn giống như Dực Thai công chúa như vậy, Dực Thai công chúa là nhóm đầu tiên bị bài trừ hiềm nghi gây án, thời điểm nàng ở Đại Tông Chính Tự thẩm vấn ba ngày ba đêm đã được thả ra. Cái này là phải quy công cho Phương Kích, vì bảo vệ Dực Thai công chúa an toàn, nên phái thêm hai đội Ngự lâm quân canh phòng trong ngoài Dực Thai cung, cùng vài nữ cấm binh xâm nhập phòng tắm của Dực Thai cung.
Bọn hắn cung cấp căn cứ rất chính xác, hoàn toàn đem Dực Thai công chúa bài trừ ra khỏi nhóm có hiềm nghi gây án.
Trái lại sau khi phát sinh sự tình này, những hoàng tử công chúa nói không rõ chỗ ở của mình, vừa không có người chứng kiến thì rất phiền toái. Đặc biệt là Thất hoàng tử Chu Vũ, nhiều người nhiều miệng, vốn không có việc gì, dưới sự đe dọa dồn dập, nên nói chút ít sự tình không giống nhau, làm cho bọn hắn đã bị hoài nghi cũng càng ngày càng nặng.
Dực Thai công chúa và vài tên cung nữ thái giám của nàng sau khi bị thẩm vấn ba ngày ba đêm đã được thả ra, nhưng hơn phân nửa hoàng tử công chúa phải chịu đựng đủ năm ngày năm đêm. Sau khi Nhị hoàng tử Chu Hoằng bị Nhân hoàng một chưởng đập chết, mới may mắn toàn thân trở ra.
Sau khi Dực Thai công chúa quay trở lại Dực Thai cung, cùng hai cung nữ ôm đầu khóc rống với nhau, ba tỷ muội rất ương ngạnh mà kiên trì đến cùng, mặc kệ cưỡng bức, dụ lợi, đe dọa hay lừa dối, đều thủy chung sáu chữ "thà rằng chết, cũng không nhận" này.
← Ch. 061 | Ch. 063 → |