Vay nóng Tima

Truyện:Sất Trá Phong Vân - Chương 100

Sất Trá Phong Vân
Trọn bộ 922 chương
Chương 100: Bạo lực ép ma thú
0.00
(0 votes)


Chương (1-922)

Siêu sale Lazada


Trong đó có hai con sói xám, trên trán có vết máu đang chậm rãi chảy xuôi.

Đứng ở giữa bầy sói, là một con cự đại tinh tinh toàn thân xanh, thân cao gần ba thước đang đứng! Nó rất đặc biệt. Ngoài hai cánh tay cường tráng mọc hai bên ra, vị trí giữa ngực cũng mọc một cánh tay rất to khỏe!

Ma thú! Ma thú nhất giai, Tinh Linh ba tay da xanh lục! Thân thể cường tráng, lực lượng ba cánh tay có thể xé xác cả hổ báo!

Trong sơn cốc đột nhiên vang lên một tiếng sói hú thật lâu không hết. Một con sói xám thân thể to lớn bỗng nhiên nhảy lên thật cao nhắm thẳng về hướng Thủy Liên Doanh vừa đập lui một con sói xám, còn chưa xoay người. Nó mở hàm răng sắc bén lao về phía sơn động, mục tiêu tập trung vào gáy của Thủy Liên Doanh.

Ánh mắt Thủy Liên Doanh thoáng thấy được con sói xám nhảy lên thật cao, nhưng tốc độ thân thể lại không theo kịp. Lúc này trong không trung bỗng nhiên có một dải ánh sáng bạc xẹt qua, mang tất cả sát khí bá đạo mạnh mẽ, hung hăng lao về phía giữa lưng con sói!

Quang mang đột nhiên lóe lên, thân thể sói xám đang ở trên không trung trực tiếp biến thành hai nửa, máu bắn ra thành trận mưa nhỏ. Hai nửa thân thể của con sói xám giống như một bao tải chứa đầy cát, phịch một tiếng rơi ở trên mặt đất. Nó còn chưa chết hẳn, trong miệng liên tục phun bọt máu, phát ra vài tiếng rên rỉ, vùng vẫy muốn đứng lên.

Trảo Mã Đao sáng như tuyết, giống như một lôi điện từ trong không trung, hung mãnh cắt đứt thân sói! Nửa đoạn lưỡi đao cắm vào mặt đất, còn có nửa đoạn lưỡi đao chớp hiện ra ánh sáng lạnh lẽo chói mắt. Lực lượng còn sót lại khiến thân đao thoáng rung lên.

Hơn mười con sói ngửa mặt lên trời hú dài, đang chuẩn bị tư thế tấn công, trong nháy mắt toàn bộ đứng tại chỗ dừng công kích, nhìn về phía Trảo Mã Đao đang phát ra ánh sáng lạnh người, trong ánh mắt mơ hồ có chút sợ hãi.

Một đao này tới quá nhanh! Quá hung hãn! Bầy sói theo bản năng nảy sinh một sự sợ hãi rất sâu đối với Trảo Mã Đao. Rất nhanh chúng bắt đầu tìm kiếm về phía Trảo Mã Đao phóng tới. Chúng lập tức thấy được Càn Kình đang nhanh chóng từ cách đó không xa lao tới.

Chỉ vừa mới liếc mắt, hơn mười con sói đồng thời theo bản năng lui về phía sau một bước. Sát khí sắc bén cứng rắn ép chúng lùi về phía sau, đầu giống như muốn chôn xuống đất, trong miệng phát ra những tiếng rên ư ử trầm thấp.

Tinh Linh ba tay da xanh lục thật lớn đang đứng ở giữa bầy sói kia quay đầu nhìn Càn Kình đang chạy nhanh tới, thoáng lộ vẻ kinh ngạc. Một sinh linh nhỏ bé như vậy không ngờ dám cả gan ở trước mặt Tinh Linh ba tay vĩ đại, chém giết một thủ hạ của mình.

Lưỡi đao phản xạ ánh thái dương, lộ ra vẻ yêu dị đẫm máu, và khí tức giết chóc vô biên. Trong lòng Tinh Linh ba tay da xanh lục mơ hồ cảm giác đặc biệt khó chịu. Đôi mắt nó đầy hung bạo nhìn chằm chằm vào Càn Kình phát ra một tiếng rít gào bất mãn.

Bầy sói nghe được Tinh Linh ba tay da xanh lục rít gào, đầu chợt co nhanh lại một chút, thân thể giống như là bị ma pháp điện lưu đánh trúng run rẩy một chút. Hai chân sau cố gắng chống xuống mặt đất, ra sức đạp đạp, bắn lên một ít tuyết đọng lẫn nước bùn, cùng há mồm, giơ móng lên nhào về phía Càn Kình.

Càn Kình dùng toàn lực chạy tới, đấu lực trong cơ thể dâng trào đặc biệt thông suốt. Mắt nhìn đàn sói hoang thường ngày hành động mau lẹ, hiện tại lại trở nên chậm chạp. Hắn có thể nhìn thấy rõ ràng mỗi một động tác của hơn mười con sói hoang này, thậm chí có thể dự đoán được trong nháy mắt tiếp theo chúng sẽ có động tác gì.

Hai bên nhanh chóng chạy lại gần. Con sói hoang xông lên trước nhất há to hàm răng sắc bén của mình tới mức tối đa lao về phía cổ họng của Càn Kình. Hàm rằng của nó mạnh mẽ có lực, có thể dễ dàng cắt đứt cánh tay của một đứa trẻ.

Càn Kình thậm chí ngửi được mùi thối từ trong miệng con sói hoang. Năm ngón tay nắm chặt thành quả đấm, hai chân hoàn toàn không dừng chạy, cánh tay vung lên đánh trúng vào mũi của con sói hoang đang phóng lên không trung lao tới. Tiếng gãy xương nát không ngừng vang lên.

Thân thể sói hoang đang bay trên không trung lao tới cắn, máu tươi lập tức phun trào. Thân thể nó bay ra ngoài xa hai thước mới đập xuống mặt đất. Bốn chân liên tục co giật, sau đó lập tức chết.

Sói cũng tốt, chó cũng tốt, đều có một ưu điểm lớn nhất, chính khứu giác của chúng đặc biệt linh mẫn. Càn Kình đã từng đọc qua trong sách, biết được ưu điểm lớn nhất này của chúng đồng thời cũng là lớn nhất khuyết điểm của chúng. Nếu bị đánh trúng vào chỗ này, có thể khiến chúng trực tiếp chết tại chỗ.

Con sói hoang thứ hai đã vọt tới bên trái Càn Kình. Hắn giơ năm ngón tay ra khống chế đầu con sói hoang, nhìn cũng không nhìn ném một cái sang bên cạnh. Con thú hoang với thể trọng hơn mười cân này giống như một tảng đá, mang theo một bóng dài màu xám tro bay ra ngoài, liên tục đập vào trên người một con sói hoang khác.

Thân thể hai con sói hoang va vào nhau. Dư âm của tiếng xương đầu gãy vừa rồi còn chưa dừng lại, chợt bạo phát ra những tiếng gãy xương mới. Mùi máu tươi gay mũi. Thân thể con sói hoang với xương trắng gãy đâm cả ra ngoài lăn mấy vòng về phía xa mới có thể dừng lại.

Thủy Liên Doanh mở to hai mắt nhìn, há hốc miệng, không thể tin được nhìn Càn Kình lao vào trong bầy sói. Sói hoang nổi tiếng hung ác tàn độc, nhanh nhẹn, nhưng ở trong tay của hắn không ngờ lại chẳng bằng một miếng thịt mềm? Hắn giống như đang chơi một trò chơi, trong chớp mắt ba con sói hoang đã chết, ngay cả một chút lực lượng phản kháng cũng không có?

Lẽ nào... Hắn đã trở thành chiến sĩ Hàng Ma?

Hai chân Càn Kình lại hạ xuống đất, mắt đột nhiên bắn ra một luồn hàn quang quét về phía bầy sói. Sát khí đẫm máu, khiến số sói hoang còn lại đang muốn phát động công kích, thân thể bỗng nhiên run lên. Khuỷu tay phải của Càn Kình đập vỡ đầu con sói hoang ở gần nhất.

Chợt trong mắt một con sói hoang đang đầy vẻ sợ hãi dần hiện ra sự đắc ý hung hãn. Thân thể nó gần như áp sát mặt đất, ở ngay gần chân của Càn Kình. Nó há miệng không chút lưu tình muốn cắn vào bắp chân của hắn!

- Cẩn...

Thủy Liên Doanh còn chưa kịp kêu tiếp từ thận, miệng con sói hoang đã hung hăng cắn vào chân Càn Kình!

Ầm!

Chợt có một tiếng động giống như va chạm vào đá. Vẻ đắc ý trong mắt con sói hoang rất nhanh đã biến mất. Hàm răng sắc bén kia của nó không cắn đứt chân Càn Kình, thậm chí ngay cả đâm thủng lớp da chân của hắn cũng không được. Nó cắn xuống giống như cắn phải một khúc gỗ cứng rắn. Cơ bắp chỉ bị hàm răng ép lún xuống vài phần...

Con sói hoang khác nhìn cảnh tượng quái dị như vậy, trong lúc nhất thời cũng quên cả tiến công, chỉ nhìn Càn Kình không hiểu. Cho tới bây giờ hàm răng của chúng có thể cắn chết phần lớn con mồi. Không ngờ lần này lại hoàn toàn không có hiệu quả?

Càn Kình cúi đầu nhìn phần chân bị con sói hoang cắn trúng mỉm cười vui mừng:

- Phong Vân Kim Thân quả nhiên đúng như ta dự đoán như nhau, không chỉ tăng cường độ cứng của thân thể, ngay cả mức độ mềm dẻo cũng được tăng lên rất nhiều. Chút lực lượng ấy, còn xa mới khiến thân thể ta bị tổn thương được.

*****

Năm ngón tay hắn lại nắm lấy đầu một con sói hoang, ngón trỏ và ngón giữa chọc mù mắt con sói hoang. Đau đớn kịch liệt khiến con sói hoang há mồm ra muốn tru lên. Cánh tay Càn Kình vừa nhấc con sói hoang lên, trực tiếp ném ra ngoài, đập chết một con sói hoang khác đang ở cách đó không xa.

Trong nháy mắt cuộc chiến đấu vừa bắt đầu, bốn con sói hoang vui vẻ biến thành thi thể lạnh lẽo. Ánh mắt Càn Kình đảo qua con sói hoang khác. Toàn bộ bầy sói lại đồng loạt lùi về phía sau, liếc mắt nhìn nhau. Cái đuôi dài kéo trên mặt đất kẹp giữa hai chân phía sau, đồng thời xoay người bỏ chạy.

Tinh Linh ba tay da xanh lục nhìn đàn sói hoang bỏ chạy, ngửa mặt lên trời phát ra mấy tiếng gầm rú phẫn nộ. Nhưng đám sói hoang không hề dừng lại, cũng không quay đầu, vẫn tiếp tục bỏ chạy về phía rừng cây nhỏ.

Bản năng dã thú nói cho đàn sói hoang biết, thức ăn trước mắt này đặc biệt hung bạo! Có thể hung biến tất cả bọn chúng thành thực ăn của hắn.

Tinh Linh ba tay da xanh lục liên tục phát ra mấy tiếng rít gào phẫn nộ. Ba cánh tay giơ lên thật cao. Cơ bắp dưới làn da màu xanh lục đột nhiên căn cứng, khiến thân thể vốn đã to lớn càng trở nên cường tráng. Trong nháy làn da màu xanh lục mơ hồ thẫm hơn, đã biến thành màu xanh sẫm.

Màu xanh sẫm!

Thủy Liên Doanh khiếp sợ nhìn Tinh Linh ba tay. Theo lời đồn đại nếu như Tinh Linh ba tay da xanh lục tiến vào màu xanh đậm, chính là dấu hiệu cục thể chứng minh nó lại tiến giai, lực phá hoại sẽ bay vọt về chất. Màu xanh sẫm chính là trạng thái đỉnh phong của màu xanh lục, chỉ cách tiến vào da màu xanh sậm có nửa bước! Lực phá hoại vượt xa so với Tinh Linh ba tay da xanh lục bình thường!

Trong các dã thú đã tiến hóa thành ma thú, Tinh Linh ba tay da xanh lục là một trong mấy loại mạnh nhất. Chiến sĩ thập cấp gặp nó nếu như không có vũ khí tốt nhất, gần như không cơ hội thủ thắng! Con Tinh Linh ba tay da xanh sậm này còn mạnh hơn so với Tinh Linh ba tay da xanh lục bình thường...

- Nhanh lấy đao!

Thủy Liên Doanh nhảy ra khỏi cửa động, lao về phía chiến đao của Càn Kình. Nàng đưa hai tay nhấc lên. Vai hơi thấp xuống phía dưới...

Nàng phát hiện vũ khí này nặng hơn nhiều so với trong tưởng tượng của mình. Trong lòng nàng vô cùng khiếp sợ nhìn Càn Kình tay không nhanh chóng chạy về phía Tinh Linh ba tay da xanh lục:

- Hắn sử dụng vũ khí nặng như vậy, lại giống như cầm một cái gậy gỗ?

Càn Kình dễ dàng đánh đuổi bầy sói, lòng tin tăng lên rất nhiều. Đấu lực trong cơ thể liên tục kích động, nhanh chóng lao thẳng tới Tinh Linh ba tay. hai mắt tràn ngập chiến ý:

- Tốt! Ta không phải là chiến sĩ thập cấp bình thường, ngươi cũng không phải Tinh Linh ba tay da xanh lục bình thường. Xem chúng ta ai mạnh hơn!

Không ngờ trên da của Tinh Linh ba tay da màu xanh sẫm xuất hiện hoa văn tương tự với vỏ cây. Trong phút chốc từ dáng vẻ bên ngoài cũng có thể thấy được thân thể nó lại được gia cố. Cánh tay nó vung lên đánh vào một gốc cây bên cạnh.

Trong sơn cốc nhất thời vang lên một tiếng động lớn. Vỏ cây bắn ra bốn phía. Gốc cây to bằng cánh tay gãy, ngã về phía sau. Ngay cả rễ cây bám chặt xuống dưới mặt đất cũng bị một đòn này làm bật rễ mang theo bùn đất lộ ra.

Thân thể Tinh Linh ba tay da xanh lục ngồi xổm xuống, sử dụng hai chân to khỏe nhanh chóng đẩy thân thể chạy về phía trước. thân thể cao lớn cường tráng cực kỳ linh hoạt chạy trên mặt tuyết, hoàn toàn không nhìn một chút chậm chạp của thân thể khổng lồ. Trái lại bởi vì thân thể cường tráng cao lớn, càng lộ rõ sự linh hoạt của nó.

Trên mặt tuyết trắng, Tinh Linh ba tay da xanh lục nhảy lên nhảy xuống giống như một con linh hầu gầy nhỏ, giống một tia chớp màu xanh lục lao nhanh, cánh tay phải đưa ra, giống như một cọc gỗ công thành xe đập về phía mặt Càn Kình.

Cánh tay nó cường tráng khác thường, thân thể lại cao lớn như vậy. Cánh tay bị gió thổi qua phát ra tiếng động, giống như có người vung gậy gỗ.

Một kích này của Tinh Linh ba tay da xanh lục thế đi cực hung mãnh. Trong nắm đấm mang theo sự hung bạo dã tính, giống như là một chiến sĩ được hệ thống huấn luyện.

Kình phong đè ép trùng kích, giống như muốn cắt đứt hơi thở của Càn Kình. Hắn biết chỉ số thông minh của con ma thú này vượt qua dã thú bình thường, mới có một loại cảm giác giống như đang đối chiến cùng chiến sĩ. Nghe tiếng gió có thể thấy lực lượng quả thực không nhỏ.

- Nếu như qua một thời gian ngắn nữa, na thú này thật sự trở thành Tinh Linh ba tay da xanh sậm, không biết sẽ mạnh đến mức nào?

Cánh tay trái của Càn Kình giống như cây thương đánh thẳng về phía cánh tay Tinh Linh cao lớn đang lao tới trước mặt. Thoáng cái hắn đã ngăn cản được một quyền tràn ngập dã tính cuồng bạo này. Một người một thú va chạm quyền với quyền, vang lên tiếng động xương cốt cơ bắp đọ sức với nhau. Tuyết trên mặt đất bị chấn động bắn lên cao.

Trong ánh mắt Tinh Linh ba tay da xanh lục hiện lên một vẻ kinh ngạc. Sau khi một quyền này bị chặn lại, thân thể cũng ngừng lại. Cánh tay phải va chạm vào nắm đấm của Càn Kình không thu hồi, lại kéo cánh tay phía sau tiếp tục đánh tới.

Vai phải Càn Kình run lên. Hai chân thoáng lún xuống. Cánh tay phải lại trúng quyền trái của Tinh Linh ba tay. Tuyết mới rơi xuống mặt đất lại chấn động bay lên.

Thoải mái!

Mặt quyền của Càn Kình không cảm giác thấy đau đớn, chỉ cảm thấy hai quyền đụng nhau, hình như trong cơ thể mình muốn dẫn phát ra đấu lực và lực lượng mạnh hơn!

Tinh Linh ba tay da xanh lục đánh ra hai quyền khóe miệng nhếch lên, lộ vẻ đau đớn. Trong ánh mắt càng thêm hoài nghi:

- Cảm giác này, giống như đánh vào tảng đá ở trong rừng đá? Xương cốt đều đau dữ dội!

Trong nháy mắt, ánh mắt hoài nghi lại trở nên hung tợn và vui vẻ. Cánh tay thứ ba từ ngực giống như mũi tên được đặt lên trên cung kéo căng, trong khoảng cách gần đánh thẳng vào ngực Càn Kình.

Gần như đồng thời, Càn Kình giơ chân phải lên, đạp vào phía trước, cũng giống như một cây gỗ công thành đánh thẳng vào bụng dưới của Tinh Linh ba tay da xanh lục.

Trang phục phía dưới của chiến sĩ cho tới bây giờ đều rộng thùng thình, thích hợp để nhảy đánh đá đạp. Ống quần run lên phát ra những tiếng động ròn tan, giống mấy người cùng vỗ tay, tốc độ tăng lên tới cực hạn.

Ầm! Ầm!

Ít phần trước sau có hai tiếng động vang lên. Ngực Càn Kình trúng một đòn của Tinh Linh ba tay da xanh lục, ngực nhất thời có một cảm giác nóng hừng hực. Thân thể liên tục lùi lại mấy bước. Lớp tuyết sao có thể cứng rắn bằng lớp đất lạnh, hiện ra mấy vết chân sâu.

Bụng Tinh Linh ba tay da xanh lục bị đạp một cước, thân thể gập lại lui về phía sau giống một con tôm màu xanh lục thật lớn. Nó mở cái miệng thật lớn phun ra một búng máu tươi. Tiếng gẫy xương răng rắc cũng từ trong thân thể nó phát ra. Càn Kình đạp một cước vào bụng dưới của nó, làm gãy hai cái xương sườn gần đó.

Cảm giác nóng rực trên Càn Kình, sau khi đấu lực xẹt qua, nhất thời trở nên thoải mái!


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-922)