Truyện ngôn tình hay

Truyện:Sất Trá Phong Vân - Chương 117

Sất Trá Phong Vân
Trọn bộ 922 chương
Chương 117: Thuốc bạo lực hỏa sơn
0.00
(0 votes)


Chương (1-922)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Thủ pháp rèn đặc biệt khác nhau, phối hợp kim loại khác nhau, vị trí phương thức dùng sức của vũ khí khác nhau, đều chỉ có ghi lại trong những quyển sách này. Đại thúc Bố Lai Khắc chưa bao giờ mở miệng nói ra.

Về phần hoàng triều Chân Sách? Những ghi chép về kỹ năng rèn tương tự đều là một sự tồn tại bí mật, thông thường chỉ có rất ít người mới có thể đủ tư cách lật xem. Mức độ giữ bí mật của bọn họ sẽ không thua kém gì so với giữ bí mật về bí pháp đấu khí.

Bố Lai Khắc xuyên qua khe cửa cẩn thân quan sát Càn Kình, vẻ tán thương trong mắt càng lúc càng nhiều. Một thợ rèn chỉ biết vùi đầu rèn sắt, vĩnh viễn chỉ là thợ rèn, không thể trở thành đại sư rèn, thậm chí là thần tượng!

Càn Kình càng xem càng cảm thấy tầm quan trọng của quyển sách trong tay. Tuy một quyển sách này rất mỏng, nhưng tâm huyên trong đó còn nặng hơn gấp vạn lần so với nghìn cân vạn cân. Có thể thấy được bóng dáng của rất nhiều cảm xúc lĩnh hội được trong lúc rèn sắt ở trong quyển sách này. Hơn nữa không ít ghi chép còn mở ra tới những nơi mình không nghĩ tới. Thậm chí có chút sai lầm nho nhỏ, trong lúc đọc sách cũng có thể sửa chữa.

Chí bảo!

Nếu như nói bí pháp đấu khí là bí bảo của chiến sĩ, vậy những ghi chép của Bố Lai Khắc đối với bất luận một người thợ rèn nào mà nói, đều là bí bảo, thậm chí là chí bảo!

So với đủ loại bí pháp đấu khí của hoàng triều Chân Sách, nhưng loại sách về phương diện rèn này có tương đối ít.

Hai giờ đối với người thích đọc sách như Càn Kình mà nói, búng ngón tay một cái xem như đã qua.

- Đáng tiếc, không thể không đi ra...

Càn Kình lắc đầu thở dài, cẩn thận đặt quyển phân tích cơ bản về phương pháp rèn trở lại vị trí cũ. Hắn cũng đặt một mảnh gỗ vụn vào số trang mình vừa xem, để đánh dấu.

Nhà thuốc thần bí, đây không phải là lần đầu tiên Càn Kình tới đây.

Lần trước vì muốn tới đặt mua nước thuốc có thể nhanh chóng khôi phục thể lực, hắn đã từng tới một lần.

Đối với chuyện lần trước, đến nay trong lòng Càn Kình vẫn còn sợ hãi. Có trời mới biết, chân trước bước vào gian phòng, chân sau gian phòng phát sinh một vụ nổ mạnh còn đáng sợ hơn so với ma pháp cấm chú thì sao? Tới khi đó liệu có thể trực tiếp thổi mình lên những vì sao hay không? Trong lịch sử của dược sư thần bí cũng không phải không có những vụ nổ diễn ra khi tiến hành thực nghiệm, khiến chiến sĩ Hàng Ma bị nổ chết

Sau khi đẩy tốc độ khấu khí trong một trăm lẻ tám đấu khiếu lên mỗi phút sáu mươi vòng, Càn Kình bước một chân vào trong hiệu thuốc thần bí Âu Lạp Lạp. Hắn quyết định nếu vừa vào, nhìn thấy tình huống không ổn, có thể quay đầu lại chạy trốn bất kỳ lúc nào.

Giống như hai lần trước tới đây, trên người Âu Lạp Lạp vẫn mặc cái tạp dề lớn màu đỏ, đang bận rộn quanh một đống những ống thí nghiệm chứa nước thuốc kỳ quái, thỉnh thoảng lại trộn lẫn hai loại chất lỏng khác nhau vào cùng một chỗ. Sau đó có thể khiến chất lỏng vốn đang sôi trào chuyển động trở nên càng sôi trào hơn, giống như có khả năng nổ mạnh bất kỳ lúc nào.

- Tới rồi sao?

Âu Lạp Lạp ngẩng đầu thả ống nghiệm trong tay xuống, quay lại vẫy tay về phía Càn Kình:

- Bên này.

Càn Kình theo Âu Lạp Lạp đi về phía sân sau của nhà thuốc. Dọc theo đường đi, ống nghiệm sôi trào, khiến Càn Kinh vẫn duy trì mười hai vạn phần cảnh giác.

Âu Lạp Lạp đi rất nhanh về phía trước, cũng không nhìn xem dưới chân có gì. Nàng một chân đạp trúng một gốc cây có hoa màu tím, chợt nghe cây này phát ra một tiếng kêu thảm thiết nữ cao chói tai.

Âu Lạp Lạp giống như không nghe thấy, vẫn tiêu sái tiếp tục đi về phía trước. Thời điểm đế giày rời khỏi đóa hoa màu tím kia, tiếng kêu thảm thiết của nó cũng dừng lại.

Ngay sau đó lại là một con rắn nhỏ màu đỏ dài nửa thước bị đạp trúng, Càn Kình vội vàng muốn mở miệng nhắc nhở Âu Lạp Lạp cẩn thận!tu n gh oan h

Mặc dù Càn Kình chưa từng thấy qua trong quyển sách nào có ghi chép về con rắn nhỏ màu đỏ này, nhưng nhìn đôi mắt hung tợn, còn có hàm răng màu xanh lam có thể thấy, nó là một loại rắn hiếu chiến! Giẫm lên nó một cước, rất dễ bị nó bị cắn ngược lại.

Con rắn đỏ tuyệt đối nắm giữ lực công kích cường đại bị Âu Lạp Lạp đạp một cước, trong ánh mắt chỉ có sự sợ hãi và ủy khuất. Nó cũng không mở miệng cắn Âu Lạp Lạp, mà phát ra tiếng khóc nỉ non giống như một đứa trẻ mới sinh.

Âu Lạp Lạp đi thẳng. Cảnh tượng quái dị ở những nơi đi qua đều vượt quá sự tưởng tượng của Càn Kình. Cho dù là ở trong núi, khi đối mặt với nhện Nguyệt Ma Hoa, hắn cũng trấn định khác thường, nhưng lần đầu trên thân thể lại liên tục nổi da gà, một dòng nước lạnh theo cột sống chui vào đại não.

- Đây là những thứ gì vậy?t u n gh o a n h. v n

Càn Kình nhìn xung quanh những nơi mình đi qua. Tốt xấu gì hắn cũng đã xem qua phần lớn sách trong thư viện của Càn gia. Sinh vật ở nơi này ngoại trừ một hai loại miễn cưỡng có thể có chút ấn tượng từng xem trong sách ra, phần lớn những thứ khác đều chưa từng thấy!

Âu Lạp Lạp đột nhiên dừng bước, một chân lại đá trúng quả bí đỏ có màu vàng lớn bằng ba người ở bên cạnh chân.

Ầm!

Quả bí đỏ liền va chạm phát ra một tiếng động khẽ. Trên đỉnh quả bí rất lớn này phun ra một chất lỏng khiến nắp tròn trên đỉnh quả bí bật ra. Âu Lạp Lạp lấy ra một ống nghiệm tản ra tia sáng nhạt, sau đó đóng nắp quả bí lại. Nhìn bề ngoài, quả bí đỏ kia hoàn toàn không thấy có bất kỳ tổn thương nào.

Phụt!

Âu Lạp Lạp mở nắp ống nghiệm, trực tiếp đưa cho Càn Kình nói:

- Uống vào đi.

- Uống sao...

Càn Kình cầm ống nghiệm do dự một chút. Đây chính là thuốc thần bí do dược sư thần bí đưa cho. Có trời mới biết nếu uống vào sẽ có hậu quả gì không? Trong lịch sử đã có đủ chuyện vì thử thuốc thí nghiệm của dược sư thần bí mà chết.

Mùi thơm thoang thoảng từ trong ống nghiệm bay ra. Hầu kết của Càn Kình lên xuống mấy cái. Mùi thơm này thoảng vào trong mũi, quả thực khiến người ta rất muốn uống nó.

Đối mặt với ống nghiệm nho nhỏ, Càn Kình tình nguyện hiện tại lập tức cầm theo Trảo Mã Đao, đi chiến đấu với nhện Nguyệt Ma Hoa một hồi, cũng không có bao nhiêu can đảm để uống loại thuốc thần bí này.

Chiến sĩ không sợ chết. Kể cả khi đối mặt với ma vũ sĩ cường đại, để bảo vệ toàn bộ nhân loại hoàng triều Chân Sách, chiến sĩ cũng có gan dũng cảm đối chiến.

Chết trận, là anh hùng!

Nhưng uống thuốc thần bí chết?

Càn Kình nhăn mặt. Như vậy lưu lại chỉ có thể là bị chê cười. Cho dù là chiến sĩ huyết mạch thức tỉnh chung cực mạnh nhất trong khoá trước, trong lịch sử cũng ghi chép rõ ràng, đối mặt với lời mời của dược sư thần bí, vẫn nên khách khí cự tuyệt cái gọi là thành phần thuốc thí nghiệm đột phá.

- Ngươi không dám sao?

Âu Lạp Lạp trợn mắt nhìn chằm chằm vào Càn Kình, trong mắt lộ vẻ khinh miệt:

- Người không có can đảm, không tư cách trở thành dược sư thần bí.

Miệng Càn Kình co giật. Ta vốn không muốn trở thành dược sư thần bí. Chỉ có điều ánh mắt này của nàng khiến ta nghĩ đến một người rất đáng ghét.

*****

Đó chính là Càn Vô Song! Trong hậu đại tông gia của Càn gia, hắn cũng là người được gửi gắm khả năng trở thành chiến sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương chung cực nhất. Ánh mắt hắn nhìn người lúc nào cũng như vậy! Cho dù là có quan hệ máu mủ, là bá phụ hắn, phụ thân ta cũng phải quỳ xuống, cho hắn đạp lên lưng, để lên ngựa, hắn cũng dùng loại ánh mắt này!

- Uống! Vì sao không uống!

Càn Kình dùng sức hít sâu một hơi. Lần trước, khi ở thế giới vô tận bị sói cắn chết, trên cổ cũng chỉ thêm mấy dấu răng. Hắn không tin thuốc này thật sự có thể giết chết mình!

Hương vị ngọt ngào ngon miệng của thuốc theo cổ họng rất nhanh trôi vào trong bụng. Càn Kình còn chưa kịp cảm nhận hết hương vị ngọt ngào của thuốc, nơi bả vai bỗng nhiên đau xót! Đau đớn giống như có một cái dùi muốn từ trong cơ thể xuyên qua cơ bắp, chui ra khỏi da!

Đau đớn là từ trong cơ thể tới...

Càn Kình theo bản năng đưa tay ôm lấy vai, chân chợt cảm thấy một cơn đau tương tự phát ra. Đầu gối mềm nhũn, hắn muốn lập tức quỳ xuống trên mặt đất.

- Đây là... ?

Càn Kình sửng sốt. Bên trong thân thể dường như có hàng trăm hàng ngàn cây kim đâm ra, các vị trí cũng khác nhau.

Mồ hôi lạnh tuôn ra, trong nháy mắt đã ướt đẫm thân thể Càn Kình.

Bang bang... Bang bang... Bang bang...

Cường lực trùng kích mạnh mẽ từ trong cơ thể Càn Kình xông loạn, che kín trên bắp thịt. Mắt thường có thể thấy được dường như có vật gì đó muốn từ bên trong lao ra.

- Ha ha, quả nhiên thành công.

Âu Lạp Lạp nhìn Càn Kình cố chịu đựng, đứng thẳng, nàng vừa cao hứng lại vừa kinh ngạc:

- Ngươi làm sao có thể chịu được? Không đau sao?

- Nàng uống thử một lọ xem!

Càn Kình miễn cưỡng mới trả lời xong, cảm giác đầu lưỡi đau đớn như không thuộc về mình. Ngay cả sức lực mở miệng chửi đổng cũng không có.

Âu Lạp Lạp quay Càn Kình mấy vòng gật đầu:

- Xem chừng quả thực rất đau. Chỉ có điều sức chịu đựng của ngươi vượt quá người khác. Ý chí lực cứng gần như sắt thép. Cho dù là Hàng Ma tam chiến bình thường cũng có thể đau đớn ngất đi. Không ngờ ngươi không ngất, còn gắng gượng đứng thẳng. Có ý tứ, có ý tứ.

Càn Kình rất muốn quay lại nhìn Âu Lạp Lạp chửi một câu "Có ý tứ mẹ ngươi!". Nhưng thân thể gần như không có chỗ nào không đau, khiến hắn hoàn toàn không cách nào mở miệng ra được. Nếu không phải hắn sống chết rèn luyện chịu sự dặt vặt trong Liệt Diễm Hồ hơn một tháng, sợ là không ngất đi, cũng sẽ đau đớn co rút trên mặt đất.

- Yên tâm. Không phải ta hại ngươi.

Âu Lạp Lạp nhìn ánh mắt Càn Kình lộ vẻ hung bạo, phất phất tay:

- Là một dược sư thần bí, không chỉ cần có đủ can đảm, còn phải có thân thể cường tráng. Ngươi cũng nên biết, thí nghiệm vĩ đại cao quý ở chỗ thuốc thần bí rất dễ phát sinh nổ. Dược sư thần bí cũng phải tăng thêm một chút tiền vốn để bảo vệ tính mạng mình. Chúng ta là dược sư thần bí nhiệt tình yêu thương chân lý, vì chân lý có thể kính dâng tính mạng. Nhưng nếu như có thể không kính dâng, không phải là tốt hơn sao? Cho nên, nếu như ngươi uống thuốc hỏa sơn này vào không chết, vậy xem như đã qua cửa.

Thuốc Hỏa Sơn? Càn Kình dùng hết sức lực toàn thân, miễn cưỡng gật đầu tán thành với tên của loại thuốc này. Đúng là thuốc cũng như tên! Sau khi nuốt vào, bên trong thân thể bất luận một chỗ nào cũng giống như núi lửa phun trào.

- Đương nhiên, nếu như ngươi còn sống, cũng không phải không có lợi. Thân thể của ngươi sau khi được thuốc Hỏa Sơn trùng kích rèn luyện, sẽ trở nên càng cường tráng hơn. Không chỉ trên phương diện chịu đả kích vượt quá tiêu chuẩn của chiến sĩ có thực lực ngang hàng, thậm chí ngay cả lực bạo phát của thân thể cũng sẽ mạnh mẽ hơn rất nhiều.

Âu Lạp Lạp vừa đi tới phía trước cửa hàng, vừa liên tục giải thích.

- Được rồi!

Âu Lạp Lạp đứng ở vị trí cánh cửa bước vào cửa hàng, quay đầu lại, rất thành khẩn nói:

- Trong tất cả dược sư thần bí, chỉ có ta sử dụng phương pháp này để thu nhận đồ đệ. Thuốc Hỏa Sơn này cũng là phương thuốc của riêng một mình ta. Trước đây khi đi vào trong núi bắt một con gấu lưng sắt thử qua thuốc, kết quả nó chết...

Vẻ mặt Âu Lạp Lạp có chút nuối tiếc, lắc đầu, rất buồn bã thở dài một tiếng, sau đó quay đầu đi về phía cửa hàng tự nói với mình:

- Hy vọng ngươi có thể chịu được. Ta rất thích vận khí của ngươi.

- Ta nhổ vào!

Càn Kình không nhịn được nữa, mắng một câu.

Thân thể gấu lưng sắt còn cường tráng hơn cả ma thú Tinh Linh ba tay da xanh lục! Nó còn không chịu được, ngươi lại dám cho ta uống? Dược sư thần bí đều là người điên! Người điên!

- Được rồi!

Trong cửa hàng lại truyền tới giọng nói của Âu Lạp Lạp. Hiện tại Càn Kình sợ nhất là nghe thấy dược sư thần bí này nói những lần bổ sung sau khi nói "được rồi". Mỗi lần nghe thấy nàng bổ sung thêm, hắn đều cảm thấy kích động muốn giết người.

- Mười phút trước là thời kỳ bạo phát ôn hòa của thuốc Hỏa Sơn. Mười phút sau sẽ tiến vào thời kỳ lên cao. Sau một giờ nữa sẽ lại tiến vào thời kỳ toàn lực bạo phát...

Bây giờ là thời kỳ bạo phát ôn hòa sao?

Càn Kình cảm giác tường nhà trước mắt đều xoay tròn, giống như toàn thế giới đều đang xoay tròn.

- Thời kỳ toàn lực bạo phát sẽ diễn ra trong hai giờ. Thuốc Hỏa Sơn này sẽ không suy yếu. Tổng cộng kéo dài ba giờ...

Càn Kình đã không có thời gian và tinh lực theo Âu Lạp Lạp tính toán gì nữa. Trong cơ thể không còn nhiều đấu khí. Hắn đang cố gắng áp chế tích góp từng tí một. Hắn không đi sử dụng đấu khí còn sót lại này đối kháng với thuốc Hỏa Sơn nữa. Hắn cần giữ lại đến thời kỳ toàn lực bạo phát mới lấy ra dùng. Nếu không hắn thật sự sợ rằng mình sẽ chết vì thuốc của người điên này.

Ba giờ!

Càn Kình cảm giác đây là ba giờ thống khổ nhất, dài nhất từ khi mình chào đời tới nay. Ba giờ ngắn ngủn dài dằng dặc giống như ba năm. Nếu như không phải từng trải qua kinh nghiệm ở Liệt Diễm Hồ, có thể chịu được ba giờ này hay không, sợ rằng thật sự muốn hỏi Thần Minh trong truyền thuyết.

Ba giờ, thân thể Càn Kình toát mồ hôi, khiến hắn cảm giác giống như đang ngâm mình ở trong nước của Liệt Diễm Hồ.

Trùng kích cuồng bạo như biển gầm đột nhiên biến mất. Trong nháy mắt thân thể Càn Kình cũng ngã xuống. Các cơ bắp trong cơ thể đang nhanh chóng hoạt động, thu hút lẫn nhau, kết hợp với nhau, dây dưa với nhau...

Âu Lạp Lạp nói không sai. Sau khi thân thể trải qua sự tàn phá bừa bãi của thuốc Hỏa Sơn, lực lượng bắt đầu sinh trưởng! Chúng giống như măng mọc sau cơn mưa mùa xuân, tăng trưởng với tốc độ Càn Kình có thể cảm giác được.

- Thời gian cũng không còn nhiều nữa.

Âu Lạp Lạp với cái tạp dề màu đỏ xuất hiện ở trước mắt Càn Kình, đồng thời còn có một lọ thuốc màu đỏ cũng xuất hiện:

- Ngươi phải đi tới chỗ dược sư phế phẩm Á Đương Tư học.

- Tới đây, đồ láu lỉnh. Uống cạn cái này...

Càn Kình thấy lọ thuốc màu đỏ trong tay Âu Lạp Lạp, thân thể chợt rùng mình một cái. Vừa trải qua thuốc Hỏa Sơn, lại nhìn thấy người điên dược sư thần bí này đưa thuốc tới, hắn thật sự không có can đảm uống vào.

Crypto.com Exchange

Chương (1-922)