Vay nóng Tinvay

Truyện:Sất Trá Phong Vân - Chương 164

Sất Trá Phong Vân
Trọn bộ 922 chương
Chương 164: Chiến sĩ Huyết Mạch rắn chín đầu
0.00
(0 votes)


Chương (1-922)

Siêu sale Shopee


Càn Kình giơ tay lên lau mồ hôi lạnh, cẩn thận quan sát Đoạn Phong Bất Nhị thản nhiên hỏi:

- Ngươi là chiến sĩ Huyết Mạch?

- A? Lợi hại!

Đoạn Phong Bất Nhị giơ ngón tay cái lên:

- Vừa rồi bị kinh sợ, ta chỉ hơi khởi động chút lực lượng huyết mạch, trong nháy mắt liền thu hồi. Chỉ vậy thôi đã bị ngươi phát hiện?

- Đoạn Phong Bất Nhị...

Càn Kình nhớ tới cái tên tướng quân gọi lúc trước, nghiêm túc suy tính:

- Hình như, không có gia tộc huyết mạch nào có họ là Đoạn Phong.

- Đúng vậy.

Đoạn Phong Bất Nhị cười ha hả nói:

- Ta thuộc về ngoại tộc. Bởi vì mẫu thân ta xuất thân từ gia tộc huyết mạch. Đương nhiên, mẫu thân ta cũng không có lực lượng huyết mạch. Chỉ không biết vì sao ta lại có. Đám lão nhân kia muốn ta trở về trong gia tộc. Ta đi sao? Ta đi sao? Ta đi cái con mẹ nó! Lúc đó bán mẫu thân ta cho người khác làm thị thiếp! Hiện tại bảo lão tử trở lại?

Đoạn Phong Bất Nhị đang cười, nụ cười trên mặt rất hài lòng. Càn Kình lại cảm giác được, nụ cười trên mặt người trẻ tuổi này hoàn toàn không có ý cười, phần lớn chính là phẫn nộ và thù hận...

Loại chuyện này ở hoàng triều Chân Sách cũng không phải hiếm thấy. Không chỉ gia tộc chiến sĩ Huyết Mạch sẽ làm như vậy, cấc đại gia tộc thương hội khác cũng sẽ phát sinh chuyện như vậy.

- Ha hả... Kỳ thực hiện tại cũng không tồi.

Đoạn Phong Bất Nhị châm một điếu thuốc lá, cười nhạt:

- Ta vẫn phải cảm ơn lực lượng huyết mạch chết tiệt trên thân thể này. Chí ít hiện tại Đoạn Phong gia không ai dám trêu chọc ta. Lão tử lại là tương lai của Đoạn Phong gia này!

Càn Kình học Đoạn Phong Bất Nhị lại lấy từ trong người ra một gói thuốc lá, châm một điếu, nhất thời sặc ho liên tục.

- Xem ra, ta thật sự không thích hợp với thứ này. Càn Kình bóp nát điếu thuốc lá, dưới ánh mắt chăm chú của Đoạn Phong Bất Nhị, rất phong cách ném cả gói thuốc lá sang.

Đoạn Phong Bất Nhị cất bao thuốc lá xong lại xông tới:

- Hóa ra, nói chuyện phiếm cũng có thể đổi thuốc lá? Không bằng, ta sẽ nói cho ngươi biết một chút chuyện về Khí Cửu Dương? Ta tin tưởng, sau khi ngươi nghe xong nhất định sẽ...

- Cút đi...

Càn Kình thậm chí bắt đầu hoài nghi, Đoạn Phong Bất Nhị này có đúng La Lâm khoác bộ da người khác hay không? Ngoại trừ vóc người và thực lực ra, hai người thực sự quá giống nhau. Giống tới mức vừa nghĩ tới đã muốn đạp một cước cho hắn bay xa một chút.

- A, cũng phải...

Đoạn Phong Bất Nhị gãi đầu:

- Quá nhiều chuyện cùng nói, có khả năng ngươi sẽ cho ít hơn. Xem ra ngươi vẫn rất hài lòng đối với ta...

Càn Kình hết chỗ nói nổi. Người này không chỉ không trưởng thành, hơn nữa còn có sự tự sướng cực độ của La mập!

- Được rồi...

Đoạn Phong Bất Nhị nhìn về phía Càn Kình:

- Ngươi lại có đấu giới? Chuyện này sau này ngươi phải chú ý một chút. Thứ này mặc dù không cách nào lấy từ bên trong cơ thể ngươi ra được, nhưng vẫn không nên để cho người khác thấy được. Trên đời này rất nhiều người tâm lý có vấn đề. Cho dù mình không có, cũng không thể để người khác có được.

- Biết rồi.

Càn Kình dựa lưng vào góc rơm nói:

- Bởi vì ngươi giống như một người bằng hữu của ta, hơn nữa rất chân thành. Nếu không, ta sẽ không cho ngươi biết bí mật này.

- Phải không?

Tinh thần Đoạn Phong Bất Nhị lập tức sáng lạng:

- Người bạn kia của ngươi cũng đẹp trai như ta sao? Hắn ở đâu vậy? Trên đời này còn còn có một người hoàn mỹ như ta sao? Ta muốn gặp mặt hắn một lần. Sau này dẫn ta đi gặp hắn một chút.

Càn Kình giơ ngón tay lên chỉ lên nóc nhà:

- Hắn đã lên trời. Ngươi muốn gặp chỉ cần tìm đao cắt cổ là được rồi.

...

Đoạn Phong Bất Nhị trầm mặc một cách hiếm có. Lời nói vừa rồi, nghe sơ qua không mấy thương cảm, nhưng người có tâm lại có thể cảm giác được nỗi đau mất bằng hữu.

- Xem ra, bằng hữu của ngươi sợ ngươi tịch mịch, mới có thể ở trên trời tìm thần, thương lượng với hắn một chút, thông qua vận mạng an bài cho ngươi gặp ta. Yên tâm! Ta sẽ tiếp tục phát triển sự hoàn mỹ của ta...

- Được rồi.

Đoạn Phong Bất Nhị đổi đề tài:

- Vừa rồi, lúc ngươi thét chói tai, ta cảm giác đấu khí của ngươi... Không biết có phải ta cảm nhận nhầm hay không, nhưng trong nháy mắt dường như đã trùng kích tới Hàng Ma... Cửu chiến?

Càn Kình nhìn Đoạn Phong Bất Nhị thêm một chút. Cửu chiến chỉ phát ra trong thời gian chớp mắt. Sử dụng cách nói của Lôi Địch, trong phút chốc bạo phát đấu khí, sau đó biến mất là một loại biểu hiện lực khống chế cường đại. Khống chế bản thân khiến cho rất nhiều người thậm chí không cảm giác được quá trình đấu khí bạo phát biến mất. Không nghĩ tới người này không chỉ cảm giác được, còn có thể cảm giác được đấu khí của Cửu chiến.

- Đúng.

- A? Không ngờ là sự thật.

Nụ cười trên mặt Đoạn Phong Bất Nhị hoàn toàn không thấy nữa, chỉ lưu lại sự chấn động! Vô cùng chấn động! Cái tuổi này đã là Hàng Ma cửu chiến! Chiến sĩ Huyết Mạch cũng không có bao nhiêu người có thể đạt tới?

- Cái này cũng phải giữ bí mật.

Đoạn Phong Bất Nhị rất chăm chú nhìn Càn Kình nói:

- Cố gắng giữ bí mật. Đương nhiên, sau tiến vào học viện Chinh Phạt, có học viện cao cấp làm chỗ dựa, ngươi có thể không cần giữ bí mật nữa.

- Nghe nói qua về huyết mạch rắn chín đầu không?

Càn Kình quay đầu nhìn về phía Đoạn Phong Bất Nhị. Chiến sĩ Huyết Mạch rất ít khi nói cho người khác biết mình là chiến sĩ Huyết Mạch. Nếu như có thể che dấu lực lượng huyết mạch của mình là gì, lúc chiến đấu sẽ càng dễ dàng giành được thắng lợi hơn. Nếu như một chiến sĩ Huyết Mạch nói ra lực lượng huyết mạch của mình cho người khác biết, vậy đại biểu chính là sự hữu nghị chân chính.

Đoạn Phong Bất Nhị vỗ ngực đứng dậy, thân thể bỗng nhiên chấn động! Lực lượng huyết mạch đang ngủ say ở trong người nhanh chóng mở ra. Đấu khí dưới sự kích thích của lực lượng huyết mạch nhanh chóng tăng vọt. Chiến sĩ Hàng Ma... Hàng Ma nhất chiến... Hàng Ma nhị chiến... Hàng Ma tam chiến... Hàng Ma lục chiến!

Đôi mắt đen như bảo thạch, giờ phút này không còn có nửa phần màu trắng. Ánh mắt của chiến sĩ Huyết Mạch rắn chín đầu gần như được tinh hóa, màu đen chiếm toàn bộ hốc mắt!

Trong phút chốc, thân thể Đoạn Phong Bất Nhị hiện ra một lớp lân giáp màu đen cứng rắn hơi mỏng! Móng tay của hai tay ngón trỏ đột ngột bắn ra, thoạt nhìn giống như răng nanh sắc lạnh của độc xà!

Chiến sĩ Huyết Mạch! Chiến sĩ Huyết Mạch rắn chín đầu!

Đoạn Phong Bất Nhị không nói sai. Hắn dùng hành động nói cho Càn Kình biết mình không nói sai. Mình được gọi là chiến sĩ Huyết Mạch rắn chín đầu, một trong những chiến sĩ huyết mạch chung cực!

Lực lượng chiến sĩ Huyết Mạch cũng có ưu khuyết điểm. Đặc biệt là chiến sĩ Huyết Mạch đang ở ranh giới với quá trình thức tỉnh chung cực. Trừ nhân tộc và Ma tộc có ba đại chiến sĩ Huyết Mạch có thể thức tỉnh huyết mạch chung cực ra, từ trước tới nay chưa từng có chiến sĩ Huyết Mạch có thể thức tỉnh huyết mạch tới chung cực.

Chiến sĩ Huyết Mạch rắn chín đầu chưa từng xuất hiện một lần thức tỉnh chung cực, đó là gần với với mức độ thức tỉnh chung cực!


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-922)