Vay nóng Homecredit

Truyện:Sất Trá Phong Vân - Chương 185

Sất Trá Phong Vân
Trọn bộ 922 chương
Chương 185: Tinh Thần Thương Kim, Đại Địa Chi Tử!
0.00
(0 votes)


Chương (1-922)

Siêu sale Shopee


Hắn rốt cuộc có thói quen gì vậy? Lần đầu tiên thấy Ma tộc cũng có thể quen sao?

Càn Kình thực sự lười giải thích. Hai năm qua bình thường hắn luôn sống trong hoàn cảnh xung quanh đều là ma thú nguy hiểm, thần kinh đã sớm tôi luyện đến mức nhạy cảm không gì sánh được, lại to không gì so sánh được. Nếu như nhìn thấy một người lại giải thích một lần, chẳng phải sẽ mệt chết sao?

Thương đội tiến vào lãnh địa Ma tộc, lại không lập tức gặp được thôn trấn thành thị của Ma tộc. Tương tự như hoàng triều Chân Sách, thôn trấn thành thị Ma tộc đều ở hậu phương cách biên giới năm mươi dặm. Đây cũng là biện pháp phòng ngự tương tự khi đối mặt với hoàng triều Chân Sách.

Đoàn xe tiến đến một ngã ba, Lương lão bản sớm ngồi trên một chiếc xe ngựa giơ tay chỉ hướng rẽ sang bên phải. Đoàn xe lại chậm rãi tiến về phía trước.

- Sao lại đi đường nhỏ?

Ái Bích Giai nhăn mày, vẻ mặt không vui bĩu môi:

- Đường lớn thoải mái không đi, lại muốn đi đường nhỏ! Lương mập, ngươi không biết ngồi xe ngựa của ngươi rất không thoải mái sao? Hiện tại còn điên như vậy.

Tầm mắt Càn Kình quét qua hoàng hóa trên xe ngựa một lượt, hoàn toàn xác định chuyện buôn bán của Lương mập tuyệt đối không phải chuyện đứng đắn. Dựa theo đánh dấu trên bản đồ, đường lớn là con đường duy nhất thông tới thôn trấn thành nhỏ gần đây nhất. Đường nhỏ còn lại thông tới một thôn xóm trước đây của Ma tộc!

Sở dĩ nói là trước đây, bởi vì Ma tộc nơi này đã sớm di chuyển đến thôn trấn trong thành nhỏ, cho nên đường nhỏ này mới mọc đầy cỏ dại.

Từng chiếc xe ngựa chứa đầy hàng hóa không tiến vào thành thị của Ma tộc, lại đi tới trấn nhỏ hiện đã không có Ma tộc sinh sống, hiển nhiên là muốn tránh những thôn trấn Ma tộc có thám tử của hoàng triều Chân Sách ẩn nấp.

Giao dịch gì cần tránh khỏi ánh mắt của những người hoàng triều Chân Sách ẩn nấp trong Ma tộc? Tất nhiên là hàng cấm!

Đoạn Phong Bất Nhị và Phần Đồ Cuồng Ca cũng cười nhạt. Ban đầu bọn họ muốn đi vào trong thành trấn, sau nghĩ biện pháp rời khỏi sự quản lý của thương đội và Ma tộc, đi làm nhiệm vụ. Nhưng hiện tại xem ra không cần phiền phức như vậy. Bởi vì Lương lão bản có bí mật không thể nói cho người khác biết, dẫn theo đoàn xe đi về phía có Ám Bộ.

Lúc đoàn xe chạy tới thôn trấn, trời đã vào đêm. Mây đen trên bầu trời che nửa vầng trăng và sao, có thể khiến trời đất tối một cách lạ thường.

Đứng ở cửa thôn, mỗi người đều có thể cảm thấy ớn lạnh. Dường như bất kỳ lúc nào trong thôn cũng có thể có một đám vong linh lao ra. Chỉ có tiếng ngọn đuốc cháy tí tách, chiếu sáng một vùng xung quanh.

Lương lão bản hít sâu một hơi, trong giọng nói có chút hưng phấn:

- Đến rồi! Vào thôn!

Đường trong thôn trang rất yên tĩnh, không ngừng vang lên tiếng bánh xe ngựa lăn trên mặt đất, ở tình cảnh như vậy lại càng thêm đáng sợ.

Đoàn xe nhanh chóng đi tới giữa thôn trang. Phía xa truyền đến ba tiếng chó sủa. Chính xác mà nói là ba tiếng giả theo tiếng chó sủa.

Đám lính đánh thuê khẩn trương, mỗi người đều rút vũ khí ra, cảnh giác quan sát xung quanh muốn tìm ra vị trí chính xác.

- Không cần lo lắng. Những Ma tộc đó không rút vũ khí ra.

Giọng nói Càn Kình trầm thấp, khiến đám lính đánh thuê tò mò nhìn lại. Trong bóng tối, đưa tay ra còn không thấy được năm ngón, lại có người có thể thấy rõ ràng phía xa trong màn đêm?

Tăng Xuyên Đông đờ đẫn nhìn Càn Kình. Tiểu tử này rốt cuộc là quái vật gì biến thành vậy? Ta là chiến sĩ Phục Ma còn không nhìn thấy cái bóng của Ma tộc, hắn làm sao thấy được?

Lương lão bản cũng học ba tiếng chó sủa. Trong bóng tối phía đối diện đột nhiên xuất hiện hơn mười ngọn đuốc. Ba mươi mấy Ma tộc Bối Lợi Á và Ma Ảnh của bọn họ hiện ra. Dẫn đầu lại là một Ma tộc Mã Môn!

So với Ma tộc Bối Lợi Á thân hình cao lớn, vóc người của Ma tộc Mã Môn có chút thua kém. Ma tộc Ma Môn chỉ cao khoảng một thước tám, làn da màu lam giống như bảo thạch là dấu hiệu chủ yếu của Ma tộc Mã Môn. Bọn họ còn có mái tóc đỏ như lửa, cũng rất nhận biết.

- Giao dịch với Ma tộc Mã Môn sao?

Càn Kình lần lần đầu tiên bội phục sự can đảm của Lương lão bản. Trong bảy đại bộ tộc Ma tộc, Ma tộc Mã Môn nổi danh nhất không phải là năng lực chiến đấu, mà là sự tham lam của bọn họ!

Ở trong hoàng triều Chân Sách, thời điểm hình dung lòng tham của một người, không bao giờ sẽ nói thẳng ngươi thực sự tham lam, mà sẽ nói: "Ngươi là Ma tộc Mã Môn?"

Ma tộc Mã Môn đã sớm trở thành một danh từ thay thế cho tham lam. Bọn họ giả dối, bọn họ cường đại, đồng thời bọn họ cũng là bộ tộc không giữ lời hứa nhất. Thậm chí trong một lần đại chiến giữa hoàng triều Chân Sách và Ma tộc, hoàng đế hoàng triều Chân Sách đã mua chuộc được một tướng lãnh cao cấp Ma tộc Mã Môn, dẫn đến Ma tộc này đại chiến một hồi thiếu chút nữa hoàn toàn thua trận.

Cuối cùng, Ma hoàng thế hệ này đã tự tay chém đầu ba đại tướng Ma tộc Mã Môn. Mặc dù cho tới hôm nay vẫn thường xuyên có chuyện Ma tộc Mã Môn đột nhiên làm phản giúp đỡ hoàng triều Chân Sách.

- Chỉ cần có đầy đủ lợi ích, cho dù là đầu Ma hoàng cũng có thể giao dịch!

Đây là một câu ngạn ngữ lưu truyền trong Ma tộc Mã Môn. Chỉ có điều từ trước tới nay chưa từng có Ma tộc Mã Môn nào thật sự đi thử chém đầu Ma hoàng. Chiến sĩ Huyết Mạch Lộ Tây Pháp chính là lực lượng huyết mạch Ma tộc có thể thức tỉnh chung cực. Trừ phi muốn bị Ma hoàng diệt tộc, nếu không bất kỳ ai cũng sẽ không tự ném mặt mũi của mình, thử chơi trò chém đầu Ma hoàng.

- Tiên sinh Bác Tư Khắc, thật vui khi được gặp tiên sinh ở đây.

Lương lão bản giang hai cánh tay vẻ mặt hưng phấn đi về phía trước.

Bác Tư Khắc?

Càn Kình quan tâm nhiều hơn đối với Ma tộc Ma Môn cũng đang giang hai cánh tay đi về phía Lương lão bản. Trong Ma tộc Mã Môn, dòng họ Bác Tư Khắc tương đương với dòng họ Lộ Tây Pháp ở đế quốc Ma tộc. Ở Ma tộc Mã Môn, nó đại biểu cho dòng họ vương tộc của Ma tộc Mã Môn.

Tuy rằng trong Ma tộc Mã Môn, họ Bác Tư Khắc cũng không phải đều là vương tộc Ma tộc Mã Môn, nhưng họ này ở trong Ma tộc Mã Môn quả thực đặc biệt cao quý.

- Lương lão bản, ta cũng thật vui khi gặp ngài ở đây.

Bác Tư Khắc cười giang hai cánh tay ra. Cái mũi ưng của hắn lộ ra vẻ âm hiểm.

Hai bên nhiệt liệt ôm, cục diện thoạt nhìn giống như hoàng triều Chân Sách và Ma tộc ký kết hiệp ước hòa bình vĩnh cửu vậy.

Bọn họ đơn giản lại nhiệt tình nói những lời dối trá. Bác Tư Khắc cười híp mắt lộ ra hai cái răng giống như răng nanh, sử dụng giọng nói có hơi hàn của hắn hỏi:

- Thứ ta cần, ngài có mang tới không?

- Đó là đương nhiên!

Lương lão bản vỗ ngực cười ha hả nói:

- Lần này ta tự mình áp giải số hàng đầu tiên. Tin tưởng số hàng thứ hai chờ sau khi ta trở lại hoàng triều Chân Sách, đám thuộc hạ cũng có thể chuẩn bị xong. Không biết, tiên sinh Bác Tư Khắc có mang đến thứ ta cần không?

*****

Bác Tư Khắc giơ cánh tay thon dài lên, búng ngón tay màu lam một tiếng. Dưới ngọn đuốc hiện ra một cái rương gỗ. Bọn họ từ từ mở rương gỗ ra. Từng thỏi vàng dài nửa thước, rộng một tấc dưới ánh lửa, phát ra ánh sáng rực rỡ. Cũng không biết là do số lượng thỏi vàng quá nhiều, hay ánh sáng phản xạ của bản thân thỏi vàng, mọi người cảm giác mắt dường như không mở ra được.

Lương lão bản ngây người nhìn một rương đầy vàng thỏi, vội vàng bước nhanh tới, hai tay nâng một thỏi vàng lên, cắn mạnh một cái, lưu lại hai vết răng trên thỏi vàng.

Ma tộc Mã Môn nổi tiếng tham lam, Lương lão bản cũng không khỏi đề phòng. Hai tay hắn không ngừng nâng thỏi vàng vừa cắn hiện dấu răng lên, quan sát phân biệt xem là vàng thật hay vàng giả, trong miệng không ngừng đếm:

- Một thỏi, hai thỏi, ba thỏi... Năm thỏi... Mười thỏi... Mười lăm thỏi...

Càn Kình nhìn rương gỗ thứ hai mở ra vẫn đầy vàng thỏi, không khỏi bắt đầu nghi ngờ rốt cuộc Lương lão bản buôn bán vận chuyển loại hàng gì? Bất luận là Ma tộc, hoàng triều Chân Sách hay là Man tộc, một thỏi vàng như vậy chính là một trăm kim tệ!

Một rương này có chừng trăm thỏi vàng! Đổi ra, cũng tương đương với hơn vạn kim tệ! Năm rương vàng thỏi, có chừng năm trăm thỏi!

Rốt cuộc là hàng gì?

Trong đầu tất cả mọi người đều suy nghĩ về vấn đề này. Rốt cuộc lần này buôn bán hàng gì vậy?

- Thế nào? Lương lão bản?

Trong nụ cười của Bác Tư Khắc tràn ngập mùi thân sĩ, chỉ có điều cái mũi ưng đã hoàn toàn phá hỏng mùi thân sĩ này.

- Tốt! Tốt! Đều là thật!

Sắc mặt Lương lão bản đầy hưng phấn, quay trở lại đoàn xe của mình, từ trên xe của Tăng Xuyên Đông kéo ra một rương gỗ dài, run rẩy sử dụng chìa khóa mở khóa, lộ ra vài quả dừa nhỏ.

- Cái này...

Nụ cười trên mặt Bác Tư Khắc đông cứng lại. Ánh sáng âm độc lóe lên trong đôi mắt tam giác:

- Lương lão bản, ngươi đang đùa ta sao?

- Ngươi chờ một chút.

Lương mập lại từ trong xe ngựa lấy ra một cây chuỳ lớn, dùng sức hung hăng đập nát vỏ quả dừa. Theo chất lỏng chảy xuôi, quả dừa tách ra làm đôi. Một miếng kim loại hình tròn lớn bằng nắm tay tản ra ánh sáng màu vàng, xuất hiện ở trước mặt mọi người.

- Đây là cái gì?

Đám lính đánh thuê nhìn nhau dò hỏi, hiếu kỳ không biết đây rốt cuộc là kim loại gì, không ngờ đáng giá để hắn động tay động chân tới như vậy? Hơn nữa lại có giá trị giá cao như vậy.

Tinh Thần Thương Kim!

Con ngươi Càn Kình chợt co lại, bước chân thoáng di chuyển về phía trước, xác nhận lại khối kim loại trên mặt đất. Đúng là một khối kim loại ma pháp Tinh Thần Thương Kim!

Ở thế giới vô tận, hắn học tập ở chỗ đại thúc Bố Lai Khắc hơn hai năm, có nhiều thời gian, ngoại trừ học thuật rèn sắt ra, cũng không có nhiều thứ để nhìn. Đặc biệt một lần ở trong sơn cốc Tứ Quý tìm được khoáng sản, đã đặc biệt chú ý quan sát không ít sách về khoáng vật kim loại.

Kim loại Tinh Thần Thương Kim đối với chiến sĩ có tác dụng đặc biệt. Càn Kình cho dù chỉ xem qua một lần, nhưng tuyệt đối không quên tư liệu của nó?

Kim loại Tinh Thần Thương Kim là kim loại ma pháp thuộc dạng bị động, có tính tinh lọc kỳ quái. Nếu như tìm được một minh văn sư phối hợp với rèn tạo sư, khắc phòng ngự đặc biệt lên mặt trước của khôi giáp, dùng Tinh Thần Thương Kim hòa tan vẽ khắc lên mặt trên khôi giáp, có thể phát sinh đối kháng với các loại ma pháp nguyền rủa, thậm chí có thể hoàn toàn miễn dịch với thuật suy yếu, thuật chậm chạp của ma pháp sư cấp thấp.

Nếu như đại sư minh văn và đại sư rèn tạo còn có thêm ma đại sư cùng phối hợp, hoặc dứt khoát là một đại sư ma chú sử dụng Tinh Thần Thương Kim chế tạo phòng ngự, tính đối kháng đối với ma pháp nguyền rủa càng thêm kinh người!

Trên chiến trường Nhân Ma, bất luận là chiến sĩ, ma vũ sĩ hoặc ma pháp sư cũng không thể chiến đấu một chọi một. Bất kỳ công kích nào cũng có thể đột ngột xuất hiện từ bất kỳ vị trí nào. Một chiến sĩ đối chiến với ma vũ sĩ có thực lực tương đương, nếu đột nhiên từ bên cạnh bay ra một thuật chậm chạp bắn trúng ma vũ sĩ, như vậy ma vũ sĩ thường sẽ kết thúc trong bi kịch.

Tương tự, nếu như thuật suy yếu hoặc thuật gây mù, thậm chí thuật chậm chạp đánh trúng chiến sĩ, như vậy ma vũ sĩ tuyệt đối sẽ đưa chiến sĩ vào cõi chết.

- Năm vạn kim tệ mua một khối Tinh Thần Thương Kim, vẫn hơi đắt một chút...

Càn Kình âm thầm tự hỏi, tuy thứ này rất hiếm, hơn nữa còn vận chuyển đồ cấm, nhiều nhất cũng chỉ giá hai vạn kim tệ?

Ba!

Lại có một quả dừa vỡ nát. Càn Kình rốt cuộc đã hiểu rõ, vì sao Bác Tư Khắc trả giá năm vạn kim tệ. Lương mập đập một hồi, ngoại trừ một Tinh Thần Thương Kim ra, còn có một khối bảo thạch Đại Địa Chi Tử.

Điều kiện để hình thành loại bảo thạch này vô cùng hà khắc. Bản thân nó cũng không chứa nhiều ma lực như ma hạch, nhưng nó lại có một loại công dụng khác. Chính là tìm được một ma chú sư, trải qua gia công đặc biệt phức tạp, đấu năng của đấu thạch hoặc đấu tinh, trải qua sự tinh lọc hấp thu của khối bảo thạch Đại Địa Chi Tử, sẽ biến thành đấu khí tinh thuần nhất.

Chiến sĩ trong chiến đấu, sau khi tiêu hao rất nhiều đấu khí, hoặc là tìm một chỗ tự mình hồi phục, hoặc là cầm đấu thạch đấu tinh trong tay đổi tốc độ hồi phục nhanh hơn. Nhưng nếu như tay cầm một khối Đại Địa Chi Tử chứa đầy đấu năng, hơn nữa cũng đã được ma chú sư gia công, trong nháy mắt có thể hấp thu toàn bộ đấu khí vào trong cơ thể mình!

Về phần bảo thạch Đại Địa Chi Tử có thể chứa bao nhiêu đấu khí, vậy phải xem chất lượng của bản thân bảo thạch Đại Địa Chi Tử, thủ pháp và khả năng của ma chú sư.

Trong giới chiến sĩ có một câu ngạn ngữ, nắm giữ một khối Đại Địa Chi Tử, chẳng khác nào có thêm một mạng! Câu nói này mặc dù có chút khoa trương, nhưng cũng đủ nói rõ giá trị của Đại Địa Chi Tử.

Khối Đại Địa Chi Tử trước mắt này chỉ lớn chừng ngón cái, nếu như có thể tìm được một ma chú sư gia công một chút, bán đi sợ rằng giá không chỉ mười vạn kim tệ!

Chỉ tiếc rằng, ma chú sư thực sự quá rất hiếm. Người như Lương lão bản căn bản không có khả năng tiếp xúc được với bọn họ, chỉ có thể nhịn đau bán nguyên liệu kiếm được chừng nào hay chừng ấy.

- Quả nhiên là Đại Địa Chi Tử.

Bác Tư Khắc nhặt hòn đá màu xanh trên mặt đất, thần sắc chuyên chú thành kính:

- Tính mạng thứ hai của ma vũ sĩ...

- Đúng vậy đúng vậy.

Lương lão bản liên tục gật đầu:

- Chờ có cơ hội, ta sẽ tìm thêm cho tiên sinh Bác Tư Khắc một viên... A!

Thôn xóm yên tĩnh đột nhiên vang lên tiếng kêu thống khổ thảm thiết của Lương lão bản. Thân thể mập mạp của hắn gập xuống phía dưới, chỉ có đầu ngẩng lên thật cao nhìn Bác Tư Khắc. Trong đôi mắt nhỏ hoàn toàn khiếp sợ, bất ngờ và không thể tin được:

- Vì sao... Đây là vì sao...

Lương lão bản không cách nào lý giải được, vì sao Bác Tư Khắc lại đột nhiên rút đoản đao đâm lén mình, càng không cách nào hiểu được Bác Tư Khắc Ma tộc Mã Môn vừa nãy còn nho nhã lễ độ, lúc này trên mặt chợt hiện ra vẻ hung tợn và thô bạo.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-922)