Truyện ngôn tình hay

Truyện:Sất Trá Phong Vân - Chương 244

Sất Trá Phong Vân
Trọn bộ 922 chương
Chương 244: Càn Kình với bảo chủ của Hồng Lưu Chiến Bảo
0.00
(0 votes)


Chương (1-922)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Vị hội trưởng Hồng Lưu Chiến Bảo trước mắt lời nói toát ra sự hào sảng, chân thành của Chiến Sĩ. Càn Kình giang tay ôm Mộc Quy Vô Tâm.

Cánh tay chắc khẻo như cột đá ôm người Càn Kình, siết chặt lại như kiềm théo, sức mạnh làm Càn Kình ngây ra. Càn Kình hiểu hội trưởng đại nhân Hồng Lưu Chiến Bảo trừ chào hỏi ra cũng muốn thử Càn Kình. Hai cánh tay quanh năm rèn giã sắt luyện ra sức mạnh cũng ôm siết Mộc Quy Vô Tâm.

Mộc Quy Vô Tâm cảm giác lực lượng cánh tay Càn Kình siết lại, ngẩn ra. Đây là sức mạnh gì? Thân thể to khẻo cỡ Chiến Sĩ bình thường nhưng sao cơ bắp không có đấu khí thúc đẩy lại bùng nổ sức mạnh đáng sợ đến thế? Không lẽ tiểu tử này có huyết mạch Man tộc?

Hai bên nhiệt tình ôm sau cánh tay siết chặt. Trong sân liên tục vang cơ bắp, xương cốt kêu răng rắc. Mộc Quy Vô Tâm dần cảm giác thân thể hơi đau, sức Càn Kình liên tục tăng lên. Mộc Quy Vô Tâm có dùng sức thế nào cũng không thể đè cơ bắp Càn Kình dẹp xuống, cảm giác như ôm người sắt.

Mười mấy giây ngắn ngủi, da mặt Mộc Quy Vô Tâm bắt đầu hồng lên, lòng run rẩy. Lão tử đây thịt phì nhiu là sức mạnh thất sự, nếu không dùng đấu khí chỉ cần cơ bắp đủ hù chết người, tại sao sức mạnh của tiểu tử này còn mạnh hơn ta? Không lẽ hắn luyện đấu khí kiểu 'Man Ngưu đại lực đấu khí'? Chỉ có đấu khí này mới bất giác cường hóa thân thể, nhưng nó sẽ làm cơ thể trở nên vạm vỡ.

Lại mười mấy giây qua đi, khóe miệng Mộc Quy Vô Tâm giật giật. Vì sao sức mạnh của tiểu tử này vẫn đang tăng lên? Ôm siết lão tử thật đau quá! Cứ tiếp tục như vậy, không nổi lên đấu khí hộ thể thì e rằng xương sườn bị hắn siết gãy! Mạnh hơn cả lão tử, lão có 'Thiên Hùng đấu khí'!

- Gấu ngốc, lực lượng của ngươi không bằng Càn Kình!

Lôi Địch nhìn mặt Mộc Quy Vô Tâm đỏ đến bầm tím, cười gian nói:

- Tiểu tử này là quái vật, sức mạnh lớn kinh người. Trên đường đi ta thi vật tay với hắn, hắn nhường ta hai tay...

- Ha ha ha ha ha ha! Ha ha ha ha ha ha!

Mộc Quy Vô Tâm thả lỏng hai cánh tay ôm Càn Kình, cảm giác hắn cũng thu lại lực lượng. Cái đầu to giận dữ trừng Lôi Địch, Mộc Quy Vô Tâm quát:

- Đây chính là sự việc vừa kinh vừa mừng mà ngươi viết thư kêu ta ôm hắn?

Lôi Địch cười càng gian ác nói:

- Mới rồi ngươi không vừa kinh vừa mừng sao?

- Kinh, đúng là kinh!

Mộc Quy Vô Tâm nghiêng đầu nhìn Càn Kình, hỏi:

- Sức mạnh của ngươi luyện như thế nào vậy?

Luyện như thế nào? Càn Kình cười bất đắc dĩ. Mỗi ngày cùng Bố Lai Khắc đại thúc rèn sắt khoảng mười canh giờ, luyện sức mạnh nhờ đó, mỗi lần Phong Vân Kim Thân tăng lên thì sức mạnh cũng tăng.

- Không tệ, đúng là rất giỏi!

Mộc Quy Vô Tâm liên tục gật đầu, nói:

- Nghe nói ngươi còn là Hàng Ma cửu chiến?

- Tin tức của ngươi lạc thời rồi.

Lôi Địch vỗ lưng Mộc Quy Vô Tâm, nói:

- Bây giờ hắn là Phục Ma nhất chiến.

Râu quai nón trên mặt Mộc Quy Vô Tâm giật giật, mắt to như trâu trợn trừng nhìn Càn Kình, nửa ngày không nói nên lời. Phục Ma nhất chiến! Đùa giỡn! Tiểu tử này mới bao nhiêu? Lão tử cỡ tuổi như hắn hình như vừa mới trở thành Chiến Sĩ Hàng Ma đi?

- Không tin? Vậy ngươi thử xem.

Lôi Địch lộ biểu tình xúi giục:

- Thử một chút là biết ngay.

Mộc Quy Vô Tâm vẫn chưa thể tỉnh táo khỏi cơn giật mình. Ở tuổi này trở thành Chiến Sĩ Hàng Ma đã xem như là thiên tài, trở thành Chiến Sĩ Phục Ma? Quái vật sao? Hay là Chiến Sĩ huyết mạch?

- Thử một chút?

Thân hình to lớn của Mộc Quy Vô Tâm lắc một cái, đấu khí lên đến cảnh giới Phục Ma nhất chiến, năm ngón tay co lại thành nắm đấm to cỡ vò rượu.

- Trong tình huống chúng ta cùng cấp hãy cho ta xem ngươi mạnh cỡ nào.

Mấy ngày nay Càn Kình ở trong Vô Tận thế giới luôn đánh nhau với ma thú, hắn cảm thấy lặp lại nhàm chán, thử một lần thấy mới mẻ, hai lần tạm được, đánh cùng loại ma thú hơn mười, hai mươi lần và biết hết thói quen, cách công kích của chúng nó, bao gồm điểm yếu khi chúng hành động ở đâu thì thật chán.

Ma thú mạnh hơn Càn Kình chưa đánh lại, hắn muốn đánh nhau với tồn tại cường đại khác nhau. Đánh với đám người Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc thì không thú vị, người duy nhất rảnh rang là Lôi Địch, bây giờ có thể đổi cường giả khác thử mùi.

- Được!

Càn Kình đồng ý rất nhanh, một trăm lẻ tám đấu khiếu trong người đạt đến cảnh giới vạn chuyển trong nháy mắt. Đôi chân Càn Kình như cương thương đầy co giãn, đá lát dưới chân vỡ ra, lực đẩy mạnh mẽ đạp bể đá lát thành đống gạch vụn.

Tốc độ! Càn Kình liên tục chém giết trong Tây sơn, hắn hiểu rõ tốc độ quan trọng đến thế nào. Thực lực Phục Ma nhất chiến bỗng nhiên bùng phát đẩy thân thể di chuyển nhanh, y Phục Ma sát không khí phát ra tiếng vù vù tựa như nổi kèn trầm thấp trên chiến trường. La Thanh Thanh không bắt kịp Càn Kình di chuyển, thân thể của hắn đã đến trước mặt Mộc Quy Vô Tâm.

Thân thể áp thấp xông lên như rắn cỏ trườn bò lại giống sói đêm chạy đến. Hai tay giấu bên hông nhanh chóng đánh ra, dấy lên tiếng xé gió bên tai mọi người, một cái bóng đen cực nhanh.

Nhanh như vậy! Tim Mộc Quy Vô Tâm rung lên. Phục Ma nhất chiến làm sao nhanh như vậy? Đây là... Phân Kim Liên Trảm? Đúng rồi, đấu kỹ huyết mạch Phân Kim Liên Trảm của 7t! Cánh tay Càn Kình xẹt qua đâu là không khí bị cắt nát, Phân Kim Liên Trảm! Này sao có thể? Không phải Chiến Sĩ huyết mạch lại sử dụng đấu kỹ huyết mạch?

Mắt Mộc Quy Vô Tâm lóe tia sáng. Phân Kim Liên Trảm, đấu kỹ huyết mạch của 7t, khi ra tay kình lực nhanh nhẹn và cương mãnh hòa vào nhau, được gọi là có thể cắt đứt kim loại.

Trong đường tơ kẽ tóc, Mộc Quy Vô Tâm không kịp nghĩ nhiều càng không thể trách cách chiến đấu bắt đầu đánh nhau không báo trước của Càn Kình. Đấu khí rót vào hai tay Mộc Quy Vô Tâm khiến cơ bắp vốn vạm vỡ lại nổi cục cục. Cơ bắp Mộc Quy Vô Tâm nổ bùm bùm trong tiếng y phục nứt vỡ. Trong khoảnh khắc cánh tay Mộc Quy Vô Tâm biến thành sắt thép, hai tay Mộc Quy Vô Tâm che trước mặt như cánh cửa sắt to lớn chặn mọi đường đi của Càn Kình. Cánh tay phải Mộc Quy Vô Tâm vung trên không trung từ trên cao đập xuống đầu Càn Kình rất giống với thiết chùy to.

Từ trên trời giáng xuống, khoảng cách quất càng ngắn ngủi hơn. Càn Kình muốn xé mở phòng ngự cánh tay rồi mới đánh người sẽ không nhanh hơn tốc độ khuỷu tay đánh vào đầu. Khi đánh tới thân thể Càn Kình hơi nghiêng sang một bên, cánh tay phải hóa thành chiến đao chém xéo lên trên.

Cánh tay và khuỷu tay va chạm cùng một chỗ, phát ra tiếng trầm đục điếc tai. Càn Kình, Mộc Quy Vô Tâm cùng lảo đảo nhưng không thụt lùi, dùng thân thể cứng rắn giải trừ xung lực để giành lấy thượng phong.

Cha nó, Càn Kình mới bao nhiêu tuổi mà có thể luyện ra kỹ xảo trong chiến đầu dùng thân thể cưỡng bức hóa giải lực xung kích? Mộc Quy Vô Tâm ngạc nhiên, con ngươi co rút. Càn Kình lại ra tay.

*****

Không lùi, không rút cánh tay lại, lấy cùi cỏ làm điểm tựa, cánh tay thành chiến đao chém ra, hai cánh tay Càn Kình dốc sức phát huy hết kỹ xảo chiến đấu đặc biệt của Phân Kim Liên Trảm tứ giai. Phân Kim Liên Trảm cự ly ngắn!

Trước giờ muốn chặt chém cần nguyên cánh tay động mới phát ra lực phá hoại mạnh nhất. Đặc tính chém liên tục của Phân Kim Liên Trảm là lấy khuỷu tay làm tâm điểm, hoàn toàn duy trì cẳng tay phát huy hiệ quả người khác cần động hai tay mới có. Bởi vậy có hiệu quả nhanh hơn công kích của kẻ địch gấp mấy lần, lực phá hoại vốn giảm bớt bởi vì đấu kỹ và 7t đặc biệt rắn chắc khiến hai tay chịu được chặt chém độ mạnh cao, không giảm bớt uy lực chút nào.

Trong không gian chưa ngừng thanh âm va chạm trầm đục, giữa hai người lại dấy lên tiếng gào thét cuồng phong tàn phá. Hai tay Càn Kình biến thành hơn mười cánh tay trong mắt Phần Đồ Cuồng Ca, khó thể chai rõ cái nào là thật cái nào là giả.

Một giây mười lăm chém, cú chém nào cũng là thật, cái chém nào đều là giả.

Mộc Quy Vô Tâm giật nảy mình. Lúc trước Mộc Quy Vô Tâm chỉ nghe nói động tác cao cấp trong Phân Kim Liên Trảm chứ chưa thật sự thấy, đồn rằng ngay cả một vài 8t lần đầu tiên thức tỉnh lực lượng huyết mạch đều không thể làm được loại tình trạng này!

Trong khoảnh khắc Mộc Quy Vô Tâm kinh ngạc, mười lăm trảm chớp mắt hợp thành một, cánh tay Càn Kình rụt lại vào trong, bàn tay vẽ vòng tròn trước ngực kéo mười lăm trảm đến ngực, khí thế tích góp đến cực độ. Thân thể Càn Kình trồi lên sụt xuống, hai cánh tay hợp lại làm một như mãnh long ra khỏi nước đâm vào tim Mộc Quy Vô Tâm.

Trong phút chốc sát khí trong chiến trường đậm đặc đến cực độ. Càn Kình chém giết trong Tây sơn nhiều ngày miễn cưỡng mò ra con đường Phân Kim Liên Trảm dung hợp với Phá Địa Trảm, nếu đã không thể chân chính dung hợp cùng một chỗ thì nghĩ cách nối tiếp quán thông.

Một kích kia là con đường hoang dã Càn Kình tìm ra trong quá trình chém giết, thói quen đúc kết. Dung hợp biến tướng hai loại đấu kỹ thành một kích đấu kỹ 'Thập ngũ hợp nhất Phá Địa Trảm' biến chủng.

Tay là đao, cánh tay là thân chiến đao. Trên Chiến Sĩ huyết mạch trường phong năm thước phá địch thôi trại, đao quang xẹt qua chỉ còn lại thi thể, uy mãnh bá khí biết bao.

Lần này Càn Kình dung hợp hấp thu được tinh túy bá khí của Trảm Mã Đao mới miễn cưỡng điều hòa hai loại đấu khí.

Càn Kình, Mộc Quy Vô Tâm như ở trong chiến trường nhân ma. Càn Kình đánh ra một kích bá tuyệt, uy thế hoàn toàn nở rộ.

- Bá đạo như vậy?

Mộc Quy Vô Tâm cực kỳ giật mình, hiểu ra vì sao khi Hồng Lưu Thập Chiến, Tằng Xuyên Đông nhắc đến Càn Kình là khen không dứt miệng. Cái tên kia căn bản không nói chính xác thực lực thật của tiểu tử này, hắn mạnh hơn các ngươi nói rất nhiều!

Trong giây phút chỉ mành tro chuông, Mộc Quy Vô Tâm không rảnh trách đám người Hồng Lưu Thập Chiến cung cấp tin tức giả, đấu khí trực tiếp tăng lên tới bốn ngàn năm trăm chuyển, bắp thịt hai tay vặn vẹo trướng lên với đấu khí như tấm thuẫn khổng lồ che Càn Kình đột kích.

Không do dự, không lùi bước, Phá Địa Trảm nặng nề chém vào cánh tay Mộc Quy Vô Tâm. Đấu khí một vạn chuyển hết sức bùng nổ, đấu khí va chạm ầm vang, sau đó là tiếng cơ xương va nhau. Hai luồng lực lượng hung bạo va chạm như hai trọng kỵ binh chạy nhanh húc vào nhau. Mọi người cảm giác đất dưới chân rung rinh, đá lót vỡ vụn đến không thể nát hơn.

Mộc Quy Vô Tâm lại lộ vẻ mặt giật mình, cánh tay đau nhức, đấu khí Phục Ma nhất chiến hoàn toàn bị đánh tan. Phá Địa Trảm của Càn Kình như con sông vỡ đê ùa đến.

Nguy rồi!

Mộc Quy Vô Tâm không rảnh tiếp tục giữ Phục Ma nhất chiến, đấu khí nhanh chóng tăng vọt. Phục Ma nhị chiến... Phục Ma tam chiến... Tứ chiến... Ngũ chiến! Lục chiến!

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Vị trí thân thể Càn Kình, Mộc Quy Vô Tâm tiếp xúc lại rung lên. Đấu khí nhập vào da tay Mộc Quy Vô Tâm bị chấn ra, gã lùi hai bước. Càn Kình thì một hơi lùi tám bước mới đứng vững gót chân!

- Lôi Địch, tên khốn nhà ngươi lừa lão tử!

Mộc Quy Vô Tâm hoạt động hai tay đau đớn bị Phá Địa Trảm chém trúng, cao giọng quát:

- Tiểu tử này mà nhất chiến cái nỗi gì? Mới rồi hắn bùng nổ lực xung kích phẩm chất đấu khí ít nhất cỡ ngũ chiến, vận tốc quay kia chắc cỡ một vạn!

- Ta lừa ngươi khỉ mốc!

Lôi Địch khoanh tay trước ngực, cười cong lưng, một tay vỗ đùi bôm bốp.

- Ngươi dám nói thực lực của hắn không phải là Phục Ma nhất chiến? Ngươi dám nói không phải?

Mộc Quy Vô Tâm cứng họng. Lượng đấu khí đúng là Phục Ma nhất chiến, nhưng vấn đề là vận tốc quay đấu khí của tiểu tử này có vấn đề lớn, cả phẩm chất đấu khí nữa. Hai loại năng lực có vấn đề hỗn hợp lại bùng nổ lực xung kích, sức sát thương tuyệt đối là Phục Ma ngũ chiến!

Quan trọng nhất... Quan trọng nhất không phải phẩm chất đấu khí và vận tốc quay! Mộc Quy Vô Tâm ngơ ngác nhìn Càn Kình biểu tình bình tĩnh, trong mắt hưng phấn vì chiến đấu, không biết nên nói cái gì. Tiểu tử này đáng sợ nhất là năng lực chiến đấu.

Hiệu suất, mỗi thời gian, vị trí tấn công đều dứt khoát, trực tiếp, không chút dư thừa, chính xác như máy móc chiến đấu phát huy sức mạnh thực lực, sức sát thương lên độ cao tột đỉnh.

Có thực lực đấu khí không đáng sợ, đáng sợ là biến thực lực đấu khí ngang nhau phát huy ra sức sát thương cực hạn. Mộc Quy Vô Tâm thầm tính toán lúc trước khi gã vào Phục Ma ngũ chiến nếu đối đầu với Càn Kình thì chắc bị hắn đè đầu đánh không chỉ một lần.

Đấu khí dễ luyện, năng lực chém giết mới là khó luyện. Mộc Quy Vô Tâm thật sự không hiểu hiệu suất chiến đấu của Càn Kình giống như đã chém giết nhiều năm trên chiến trường nhân ma, nhưng cố tình hắn không thể nào từng đi chiến trường nhân ma.

Còn có khí thế kia, Mộc Quy Vô Tâm nhớ lại tư thế chiến đấu của Càn Kình, trừ phút cuối gã liên tục vượt cấp bùng nổ đấu khí cưỡng ép đẩy lùi Càn Kình, Chiến Sĩ trẻ tuổi này trong chiến đấu hoàn toàn không lùi nửa bước. Trong cuộc chiến Càn Kình chỉ làm một việc đó là đi tới! Đi tới! Đi tới!

Đó là khí thế tuyệt không thụt lùi, cộng với công kích đầy xâm lược, khiến Mộc Quy Vô Tâm cứ lùi. Cuối cùng Mộc Quy Vô Tâm vượt cấp bùng nổ đấu khí đánh lùi Càn Kình, nếu không thì gã đã mất hết mặt mũi.

Toàn thân Càn Kình sôi sục máu nóng, tuy Mộc Quy Vô Tâm đè ép thực lực nhưng khí thế cường giả vẫn tràn đầy. Đối diện Mộc Quy Vô Tâm như đối đầu một mãnh thú tuyệt thế, chống đỡ khí thế thô bạo bá đạo kia còn có thể phát huy ra đấu kỹ, kỹ xảo mạnh nhất cũng là cách rèn luyện rất tốt. Tiếc rằng Càn Kình không được thấy nhiều đấu kỹ của Mộc Quy Vô Tâm.

- Thú vị... Thật thú vị...

Mộc Quy Vô Tâm thoát khỏi ngạc nhiên, liên tục gật đầu, ánh mắt dọc theo Càn Kình nhìn hướng đám người Đoạn Phong Bất Nhị, Phần Đồ Cuồng Ca, Thiết Khắc.

- Mấy người các ngươi là bằng hữu của Càn Kình?

Crypto.com Exchange

Chương (1-922)